Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 241: Tặng Các Ngươi Cho Ta, Nhà Ăn

Mục Lương híp mắt, trầm giọng nói:
- Còn như có ai hạ lệnh dùng các ngươi tới làm vật thí nghiệm hay không, điểm ấy thì không biết.
Anh nói cho các cô ấy một mục tiêu mới, một mục tiêu mạnh mẽ truy đuổi.
- Cái gì!
Đám Ny Cát Sa nhất thời trợn tròn mắt.
Ấn tượng về Thành chủ thành Thánh Dương ở trong lòng các cô nhất thời xuống dốc không phanh, từ một thành chủ khiến người ta tôn trọng biến thành đồng lõa.
- Hắn còn nói, đã nghiên cứu Dị Quỷ thành công.
Mục Lương lại châm thêm lửa, giang tay ra nói:
- Cho nên tặng các ngươi cho ta.
Anh chính là muốn kích động mọi người.
- Chết tiệt, quả nhiên hắn biết tất cả mọi chuyện.
Ngải Lỵ Na tức giận đến nghiến răng, đôi mắt đỏ bừng.
Trước đây cô không nghĩ nhiều lắm, cho rằng việc nghiên cứu Hư Quỷ Cảm Nhiễm ấy là do Phi Thi lén lút đang tiến hành.
- Cho dù hắn không có hạ lệnh, nhưng khẳng định cũng im lặng coi chúng ta là vật thí nghiệm.
Ny Cát Sa tự giễu một tiếng, sắc mặt của cô trở nên tái nhợt.
Dù sao, ai sẽ quan tâm đến sự diệt vong của mấy bộ lạc nhỏ chứ?
- Ta muốn mạnh mẽ, trở về hung hăng đánh hắn một trận.
Trong giọng nói lạnh lùng của Ly Nguyệt còn kèm theo tức giận.
Nếu như có thể, cô thật muốn thể giết Thành chủ thành Thánh Dương.
- Đúng vậy, phải mạnh mẽ, ta cũng muốn đánh hắn.
Lửa giận trong lòng Ngải Lỵ Na đang cháy hừng hực.
- Mục Lương đại nhân, chờ chúng ta trở nên đủ mạnh.
Ngôn Băng nắm chặt trường đao, sát ý cực kỳ nói:
- Chúng ta muốn xin trở về thành Thánh Dương một chuyến.
Mục tiêu của cô đã thay đổi, Thành chủ thành Thánh Dương chính là mục tiêu báo thù kế tiếp.
Mục Lương nhếch miệng lên, gật đầu:
- Đương nhiên có thể.
- Mục Lương, có phải trước tiên nên sắp xếp cho các cô trước không?
Nguyệt Thấm Lam nhỏ giọng nhắc nhở.
Mục Lương giơ tay vỗ nhẹ lên bả vai của cô, ôn hòa nói:
- Như vậy chuyện ấy sẽ giao cho ngươi.
- Chắc chắn rồi!
Nguyệt Thấm Lam ưu nhã đảo mắt một cái thật duyên dáng.
- Ta biết rồi.
Câu đó cô đã sớm có thể đoán được, cũng là nguyên nhân mà cô đi theo nghênh tiếp các cô.
- Các ngươi nghỉ ngơi đi đã, những chuyện khác sau này hãy nói.
Mục Lương khoát tay.
- Vâng.
Nguyệt Thấm Lam nhìn theo hướng Mục Lương rời đi.
Cô nhìn phía đám người Ny Cát Sa Mọi, ưu nhã nói:
- Đi thôi, ta dẫn bọn ngươi đến chỗ ở.
- Xin nhờ vào ngươi.
Ny Cát Sa lễ phép nói.
Không biết vì sao, nữ nhân trước mắt mang đến cho cô một loại cảm giác áp bách. Là bởi vì năng lực? Hay do dáng vẻ xinh đẹp?
Đám Ngôn Băng và Ly Nguyệt cũng theo chân họ, những người trước mắt ấy đều là bạn cũ.
Tuy các cô không cùng một tiểu đội, nhưng ngày thường ngẩng đầu không thấy, cúi đầu cũng vậy, hiện tại phải giúp các cô nhanh chóng hòa nhập vào thành Huyền Vũ mới được.
Nguyệt Thấm Lam dẫn mọi người xuyên qua Úng Thành vừa đi vừa giới thiệu:
- Đi qua khu vực ngoại thành chính là Úng Thành, bên kia là khu xưởng.
- Đường phố ở vùng ngoại thành cũng sạch sẽ lắm.
A Mạn chỉ vào nguồn sáng trên cây cột gỗ dài ba mét ở bên đường phố, kinh ngạc hỏi.
- Đó là cái gì? Thật là sáng.
Trên bậc thang lúc vào thành, cô cũng đã thấy đèn lồng như vậy, chẳng qua là lúc đó bầu không khí khẩn trương, không dám hỏi Ly Nguyệt.
- Đó là Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng, phụ trách chiếu sáng cho đường phố.
Nguyệt Thấm Lam mỉm cười giới thiệu.
- Thì ra là thế.
Đám Ny Cát Sa vội vã đáp.
Các cô cẩn thận lần lượt đi quan sát chụp đèn nửa trong suốt trên cây gỗ, có thể phát ánh sáng như thế là bởi vì bên trong có một con côn trùng?
Trên đường phố có không ít người, đều dừng chân tò mò quan sát bọn người Ny Cát Sa, các cô đều đeo khăn che mặt nên quá thu hút sự chú ý của người khác.
Cũng may không ai lớn tiếng nghị luận, điều ấy làm cho trong lòng đám Ny Cát Sa dễ chịu rất nhiều.
- Thật đẹp.
A Mạn kinh hô một tiếng.
Trà Thụ Tinh Thần lại đang đúng vào thời điểm thi triển Lĩnh Vực Tinh Thần, đây là lần phóng thích thứ hai của tối nay.
Tán cây to lớn tỏa sáng lấp lánh, ánh sáng chiếu sáng cả bầu trời.
Mọi người dừng chân lại, cùng nhau ngẩng đầu nhìn lên Trà Thụ Tinh Thần, trong con ngươi chiếu lấp lánh.
- Đây là Thánh Thụ của thành Huyền Vũ, Trà Thụ Tinh Thần.
Nguyệt Thấm Lam giới thiệu.
Bây giờ, mỗi ngày Trà Thụ Tinh Thần đều thi triển tám lần Lĩnh Vực Tinh Thần, nhưng sao ngắm mãi vẫn không chán.
- Thật là đẹp.
Ny Cát Sa cảm thán nói.
- Đi thôi, về sau có thời gian dẫn các ngươi đi ngắm tiếp.
Nguyệt Thấm Lam nhẹ giọng nói.
- Được.
Đám Ny Cát Sa vội vã đáp, lại có chút không nỡ.
Thân thể thì đi về phía trước, nhưng khuôn mặt vẫn ngước về bên đó, không thể dời ánh mắt.
Đi tới trên Khu vực Trung ương, Nguyệt Thấm Lam dẫn mọi người đi tới tầng thứ hai.
Mọi người đi tới từng dãy nhà chỉnh tề ở trước mặt.
- Nam nhân ở dãy nhà phía bên trái.
Nguyệt Thấm Lam sắp xếp:
- Nữ nhân ở bên phải, mỗi người một căn.
- Thực sự một người một căn sao?
Cái miệng nhỏ nhắn của A Mạn khẽ nhếch, nhà lớn như vậy mà chỉ dành cho một người ở?
- Phải, đều đi chọn nhà đi, sau khi chọn xong thì tới chỗ của ta đăng ký số nhà.
Nguyệt Thấm Lam nhẹ gật đầu.
- Ta chọn căn này.
A Mạn chạy về phía căn nhà gần nhất.
Cửa không khóa, chìa khoá cũng cắm ở trên nắm cửa.
Cô đẩy cửa ra đi vào, bên trong nhà có ánh sáng, là Trà Thụ Tinh Thần từ ngoài cửa sổ chiếu vào.
Ngôi nhà có một phòng ngủ, một phòng khách, một bếp và một phòng vệ sinh, là nhà chuẩn bị riêng cho đám Ny Cát Sa.
Nhà tiêu chuẩn được trang bị bàn gỗ, hai ghế gỗ, giường đơn, nồi đất để nấu ăn và các vật dụng khác.
Những thứ ấy đều được chuẩn bị trong ba ngày qua gần nhất vì để nghênh tiếp đám người Ny Cát Sa đến.
- Những thứ này đều là cho chúng ta dùng sao?
Ny Cát Sa xoa mặt bàn trơn nhẵn, đáy mắt có nét vui mừng không che giấu được.
- Đương nhiên rồi, đây là phúc lợi dành cho Bộ đội đặc chủng U Linh.
Ngải Lỵ Na tự hào nói:
- Ở bên ngoài, phòng ốc như vậy mỗi tháng cần tốn mười điểm cống hiến mới có thể thuê được.
Ly Nguyệt nhẹ giọng giới thiệu:
- Hơn nữa những vật dụng trong phòng còn tốn thêm 60 điểm cống hiến.
Cô nói những lời này, là muốn cho những người này nhớ kỹ lòng tốt của Mục Lương.
- Điểm cống hiến là cái gì? Bộ đội đặc chủng U Linh là cái gì?
Mọi người đều có chút nghi hoặc, lần đầu tiên nghe được cái danh từ đó.
- Điểm cống hiến, chính là tiền tệ ở ngoại thành, có thể dùng để mua đồ.
Ngải Lỵ Na giới thiệu sơ lược.
Ngôn Băng bình tĩnh nói:
- Gia nhập vào Bộ đội đặc chủng U Linh, tiền lương mỗi tháng của ngươi là 100 điểm cống hiến.
- Bộ đội đặc chủng U Linh, chính là công việc không khác việc trước đây chúng ta làm là bao.
Ly Nguyệt nói bổ sung.
- Hiểu rồi.
Đám Ny Cát Sa như có điều suy nghĩ chậm rãi gật đầu.
- Yên tâm, sẽ không để cho các ngươi làm chuyện mà bản thân không muốn làm đâu!
Nguyệt Thấm Lam nhẹ nhàng nói một câu, khiến không ít người đều thở phào.
- Được rồi, đều đi tắm trước đi, dựa theo số đo tới nhận hai bộ quần áo.
Nguyệt Thấm Lam vỗ tay, ưu nhã nói:
- Cho các ngươi thời gian một đống lửa, tắm rửa xong thay quần áo xong tới nơi này tập hợp, ta dẫn bọn ngươi đi nhà ăn ăn gì đó.
- Nhà ăn?
Ny Cát Sa khẽ thì thầm một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận