Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1264: Hư Quỷ Cấp 9



Rồng Biển ngăn chặn Hư Quỷ cấp cao nhưng lại không thể ngăn được đàn Hư Quỷ cấp thấp rậm rạp chằng chịt, điều này khiến áp lực của Thành Phòng Quân tăng lên gấp bội.

Các Thành Phòng Quân tại Huyền Không Các đã rút lui, cùng nhau canh giữ ở Sơn Hải Quan.

Thiên Môn Lâu vẫn còn ở trong vòng vây của Hư Quỷ, nếu không phải nhờ có bức tường lưu ly chống đỡ thì Thiên Môn Lâu đã sớm bị Hư Quỷ nuốt chửng.

- Đại tổng trưởng, tên nỏ sắp hết rồi, đạn nổ cũng chỉ còn vài rương!!

- Đại tổng trưởng, nơi xa vẫn còn có rất nhiều Hư Quỷ đang kéo đến.

Sắc mặt của Đại An Ti trắng bệch, từng tin tức xấu ập đến khiến nàng cảm thấy bó tay toàn tập.

Trên tường thành, Thành Phòng Quân khống chế Linh khí đại pháo lớn tiếng hò hét:

- Đại tổng trưởng, thời gian làm nguội của Linh khí đại pháo đã kết thúc, thỉnh cầu nã pháo!!

- Quá tốt rồi!

Nghe được lời này, trên mặt Đại An Ti mới lộ ra vẻ vui mừng, cô dùng hết sức la to:

- Lập tức tấn công!!

Bùm bùm bùm!!!

Sau vài hơi thở, tiếng gầm rú quen thuộc lại vang lên lần nữa, tường thành rung lên nhè nhẹ, Linh khí đại pháo lại bắn ra một loạt đạn khác.

Hư Quỷ cấp thấp chết như ngả rạ, hóa giải áp lực trước Sơn Hải Quan.

- Giữ vững!

Đại An Ti thở dài một hơi.

Cô nhìn thấy thi thể của Hư Quỷ nằm la liệt khắp nơi, tinh thần hoảng hốt trong nháy mắt, giống như là đã trở lại thành Sơn, có điều lần này cô tuyệt đối sẽ không giẫm lên vết xe đổ.

Đại An Ti hít sâu một hơi, đứng thẳng người và hét lớn:

- Giết sạch kẻ địch!

- Giết!!

Thành Phòng Quân đồng thanh hô to, nỏ quân dụng và trường mâu trong tay nhắm ngay lũ Hư Quỷ lại kéo tới lần nữa.

Phanh ~~~

Mặt biển phía xa đột nhiên phát ra tiếng gầm rú vang dội khắp bầu trời, nước biển dâng cao hàng trăm mét.

Bên trong ánh trăng màu máu, càng ngày càng có nhiều Hư Quỷ chui ra khỏi mặt biển, đồng thời còn có vài bóng đen cực lớn bay lên không trung.

Kiệt kiệt kiệt ~~~

Trên không trung, tiếng gầm gừ của Hư Quỷ che lấp âm thanh đạn pháo, thân hình vượt qua mười mét kia khiến nhóm Thành Phòng Quân bên trên Sơn Hải Quan có chút tuyệt vọng.

- Hư Quỷ cấp 9!

Đại An Ti hô hấp dồn dập, cơ thể run rẩy bởi vì sợ hãi.

Trong đám Hư Quỷ cấp cao vừa mới xuất hiện có ba con Hư Quỷ cấp 9, mười bảy con Hư Quỷ cấp 8, Hư Quỷ cấp 7 và cấp 6 đã vượt qua con số một trăm.

- Đại tổng trưởng, tình huống này chúng ta không thể ngăn lại được.....

Vệ Cảnh nhìn cảnh tượng trước mắt mà cảm thấy rợn hết tóc gáy.

Hình thể của Hư Quỷ cấp 9 vô cùng to lớn, phần trán có ba cặp sừng màu đen uốn lượn hướng lên trên, cơ thể mọc ra tám cánh tay thô to với móng vuốt sắc bén.

Bầu không khí sợ hãi lượn lờ khắp Sơn Hải Quan, nhóm Thành Phòng Quân mặt xám như tro nhưng lại không có một người lùi bước, không biết có phải là do sợ đến choáng váng rồi hay không.

Cơ thể của Đại An Ti run rẩy, lẽ nào Hư Quỷ bên trong sào huyệt Hư Quỷ đã dốc toàn lực rồi?

Kiệt kiệt kiệt ~~~

Hư Quỷ cấp 9 nhìn xuống Rùa Đen và phát ra mệnh lệnh tấn công.

Mười bảy con Hư Quỷ cấp 8 gầm thét, dẫn dắt nhóm Hư Quỷ vọt tới trước Sơn Hải Quan.

- Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

Trong đầu Đại An Ti đột trở nên trống rỗng.

Mười bảy con Hư Quỷ cấp 8, còn có ba con Hư Quỷ cấp 9, cái này muốn nàng thủ thành như thế nào đây?

- Xem ra số lượng Hư Quỷ còn nhiều hơn ta tưởng tượng đấy.

Đột nhiên, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên trên đỉnh tường thành, âm lượng không lớn nhưng lại bị tất cả mọi người nghe được.

- Thành chủ đại nhân tới!!

- Quá tốt rồi, thành chủ đại nhân đã tới, chúng ta được cứu rồi!

Nhóm Thành Phòng Quân lập tức reo hò, ánh mắt tụ tập lên trên Sơn Hải Quan.

Trên đỉnh tường thành, Mục Lương nhìn về phía Hư Quỷ xa xa, thần tình trên mặt bình tĩnh.

- Cuối cùng cũng đến rồi.

Đại An Ti thở phào nhẹ nhõm, đôi mắt màu xanh băng bịt kín một tầng hơi nước.

Hồ Tiên run tai hồ ly, nhìn vết máu khắp nơi, nói khẽ:

- Xem ra chúng ta đến rất đúng lúc.

Mục Lương thong dong nói:

- Trễ chút nữa thì Hư Quỷ đã công phá Sơn Hải Quan rồi.

Hắn nâng cằm, bình thản nói:

- Mọi người tới hỗ trợ đi.

- Được.

Ly Nguyệt gật đầu.

Cô nghiêng nhìn về phía cô gái tóc màu quýt:

- Hổ Tây, mang ta xuống dưới đi.

- Được.

Hổ Tây vui cười lên tiếng.

Cô nắm tay cô gái tóc bạc, hai người lập tức biến mất ngay tại chỗ, khi xuất hiện lần nữa thì đã ở trước quảng trường Sơn Hải Quan.

Già Lạc hoạt động cổ tay, tiếp đó rút hai thanh cốt kiếm treo bên hông, không nói hai lời xoay người nhảy xuống tường thành, đi thẳng về phía Hư Quỷ.

- Ta cũng đi hỗ trợ.

Hồ Tiên cười quyến rũ một tiếng, buông mình nhảy xuống tường thành, cô biết Mục Lương sẽ bảo vệ mình.

Mục Lương cười một tiếng, dùng ý niệm khống chế trọng lực để cho cô gái đuôi hồ ly có thể tiếp đất an toàn.

Ngải Lỵ Na và Ngôn Băng đều vọt tới trước, mục tiêu là đánh giết những con Hư Quỷ có thực lực mạnh.

Rất nhanh, trên đỉnh tường thành chỉ còn lại Mục Lương và Bạch Sương.

Cô gái tóc tím không khỏi choáng váng, cô nhìn chằm chằm bầy Hư Quỷ đông như kiến ở bên dưới, cảm giác lông tơ cả người đều dựng đứng, da gà nổi đầy người.

- Đây chính là thủy triều Hư Quỷ sao?

Bạch Sương cảm thấy miệng khô khốc, chật vật nuốt nước miếng.

Mục Lương mỉm cười hỏi ngược lại:

- Sợ à?

Bạch Sương cố giả bộ bình tĩnh, hất cằm ngạo nghễ nói:

- Sợ? Không đời nào.

Mục Lương cười một tiếng, dặn dò:

- Vậy ngươi đứng đợi ở chỗ này, đừng chạy lung tung.

- A?

Bạch Sương sửng sốt một chút.

Mục Lương gõ nhẹ mũi chân xuống đất, cơ thể lập tức phóng lên không trung và bay vọt về phía đám Hư Quỷ cấp cao.

Bạch Sương đứng lẻ loi một mình trên đỉnh tường thành, cô có chút luống cuống, rối rắm có nên đi hỗ trợ mọi người hay không?

- Chờ thêm một chút đi nữa đi, có lẽ bọn họ không cần ta hỗ trợ đâu...

Cô khẽ thì thầm một tiếng.

Bạch Sương nhìn chăm chú tình hình chiến đấu dưới tường thành, đám người Già Lạc gia nhập đã hoá giải phần lớn áp lực cho nhóm Thành Phòng Quân.

Cô gái tóc tím lại nhìn lên trên không, lúc này Mục Lương đã đến gần nhóm Hư Quỷ cấp 8.

Kiệt kiệt kiệt ~~~

Hư Quỷ cấp 8 gào thét rồi vỗ cánh nhào tới Mục Lương.

Bọn chúng há miệng ngưng tụ năng lượng, ngay sau đó, không hẹn mà cùng lúc phun ra từng luồng khí màu đỏ sẫm.

Mục Lương vẫn bình chân như vại, mặt không hề đổi sắc, anh giơ tay về phía trước và thi triển năng lực Vặn Vẹo Trọng Lực, không gian trước mặt lập tức bị bóp méo, luồng khí đỏ sẫm bị ngăn cản vô cùng dễ dàng.

Mục Lương dễ dàng đỡ được công kích của hư quỷ, điều này khiến cho nhóm Thành Phòng Quân kích động hoan hô, bọn họ đã thấy được tia sáng đầu tiên của bình minh hy vọng.

Đại An Ti nâng tay lau đi vết máu trên mặt, tinh thần phấn khởi hô:

- Đừng buông lỏng, hung hăng đánh cho ta.

- Tuân mệnh...

Nhóm Thành Phòng Quân kích động lên tiếng, thế công của bọn họ lập tức trở nên hung mãnh hơn, khiến cho hư quỷ liên tục rống giận

Động tác trên tay Già Lạc cực kỳ nhẹ nhàng, chỉ quơ kiếm xương trên tay, đã thoải mái chặt bỏ đầu của hơn mười con hư quỷ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận