Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1970: Ngươi Thích Mục Lương À?



Hi Sắt và chị gái trợn mắt há hốc mồm nhìn nhà mình đã biến dạng lớn chỉ trong nháy mắt, tại sao vị Giác Tỉnh Giả này lại không giống như trong tưởng tượng của bọn họ?

Hi Phù Ni vội vàng nói:

- Các ngươi là khách quý, sao có thể tự nấu ăn chứ?

Mục Lương phất tay nói:

- Ngồi đi, món ăn sẽ có nhanh thôi.

Hi Bối Kỳ thanh thúy nói:

- Mục Lương làm cơm chiên cực kỳ ngon, các ngươi có lộc ăn rồi.

Hi Sắt chớp chớp đôi mắt đẹp, không biết nói cái gì cho phải.

Mục Lương đã dùng nồi lưu ly nếu linh mễ.

Trong khi chờ cơm chín thì hắn rửa sạch toàn bộ nguyên liệu nấu ăn để làm món cơm chiên.

- Ta giúp ngươi cắt nhỏ.

Ly Nguyệt tiến lên đứng bên cạnh hắn.

Mục Lương ôn hòa đáp:

- Ừ.

Ly Nguyệt tiếp nhận thớt và dao, cắt cà chua và những thứ khác thành hạt lựu rồi đặt ở trong mâm lưu ly.

Sau hai mươi phút, linh mễ trong nồi đã chín, sau khi mở nắp nồi thì hương vị ngọt thơm của gạo bay đầy nhà gỗ.

Hi Sắt hít sâu một hơi, đôi mắt đẹp phát sáng, cảm thán nói:

- Thơm quá đi.

- Ục ục ục ~~~

Bụng của Hi Phù Ni sôi lên khiến nàng mắc cỡ đỏ bừng mặt.

Mục Lương xới cơm rồi đặt một bên để nguội, sau đó đổ toàn bộ nguyên liệu thức ăn đã được cắt nhỏ vào chảo xào nhanh, tiếp theo là trứng gà, rau xanh và gia vị, đến khi thức ăn dậy mùi thì cho linh mễ vào tiếp tục đảo đều.

Mười phút sau, một nồi cơm chiên thơm nức mũi ra lò.

- Ục ục ục ~~~

Lúc này, bụng của Hi Sắt và Hi Phù Ni đã kêu khoảng vài lần, hai đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm cơm chiên trong nồi.

Mục Lương mỉm cười, tạo ra một chồng chén lưu ly, Hi Bối Kỳ chạy lại giúp đỡ bới cơm.

Cô đưa hai chén cơm chiên đầy ụ cho hai chị em, ngây thơ nói:

- Tới, mỗi người một chén, mau ăn đi.

Hi Sắt tiếp nhận chén lưu ly, nhìn món cơm chiên với màu sắc phong phú, trong miệng tiết nước bọt điên cuồng.

- Ngao ô ~~~

Hi Phù Ni múc một muỗng cơm chiên đầy rồi cho vào trong miệng, sau khi nhấm nuốt vài cái thì sững sờ.

Đôi mắt đẹp của cô phát sáng, nhìn em gái cảm thán nói:

- Ăn ngon, ăn quá ngon, ta chưa từng ăn món nào ngon như vậy.

- Ngô ngô ~

Hi Sắt gật đầu thật mạnh, cô không nói được, trong miệng còn bận nhấm nuốt cơm chiên, nhiều lần suýt chút nữa cắn phải đầu lưỡi của mình.

Mục Lương không khỏi buồn cười nói:

- Ăn từ từ thôi, trong nồi còn có rất nhiều.

- Vâng!

Hi Sắt gật đầu thật mạnh nhưng tốc độ ăn không hề chậm lại chút nào.

Nửa giờ sau, một nồi cơm chiên lớn bị giải quyết sạch sẽ, mặt bàn chỉ còn lại một đống chén không.

Mục Lương lấy ra bộ ấm trà, nhàn nhã pha một ấm trà tinh thần rồi rót cho mỗi người một ly.

- Đây là cái gì?

Hi Sắt tiếp nhận ly trà và ngửi một cái, hít hơi nóng vào trong bụng, nhất thời cảm thấy chấn động tinh thần, ý thức cũng trở nên thanh tỉnh rất nhiều.

- Đây là trà Tinh Thần.

Mục Lương thuận miệng giải thích một câu.

Hi Sắt nhấp một miếng, một dòng khí lạnh xông thẳng lên đỉnh đầu, suýt chút nữa khiến nàng khẽ rên một tiếng vì thoải mái, không nhịn được khen một lần nữa:

- Thứ tốt!

Hi Bối Kỳ và những người khác mỉm cười, bọn họ đã quen với biểu hiện của hai chị em rồi.

Ăn uống no nê, hai chị em chủ động tiếp nhận nhiệm vụ rửa nồi chén, khi nhìn thấy xà phòng thơm ngát thì lại vừa khiếp sợ vừa cảm thán liên tục.

Hi Bối Kỳ nhỏ giọng hỏi:

- Mục Lương, tối nay chúng ta ngủ ở đâu?

- Tạm thời ngủ ở chỗ này đi.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Hi Bối Kỳ liếc nhìn Hi Sắt, thấp giọng nói:

- Nhưng nơi này quá nhỏ, không đủ để đặt mấy cái giường...

- Làm thành giường tầng thì tốt rồi.

Mục Lương nói rồi vung tay lên, dùng lưu ly chế tạo hai chiếc giường hai tầng, mỗi tầng đủ rộng cho bốn người ngủ.

Hi Bối Kỳ gật đầu nói:

- Được rồi, vậy thì chúng ta ngủ ở đây đi, ngày mai lại đi tìm lão tổ.

Mục Lương liếc nhìn cô gái Ma Cà Rồng, hỏi:

- Ngươi muốn ngủ à?

Hi Bối Kỳ cười khẽ rồi lấy ra bài poker và mạt chược, ngượng ngùng nói:

- Bây giờ vẫn còn sớm, ta dạy các cô ấy đánh bài, ngươi muốn chơi với chúng ta không?

Cô đã hứa với hai chị em là tối hôm nay sẽ dạy các cô ấy chơi bài.

- Không được, các ngươi chơi đi.

Mục Lương bình thản nói.

- Vậy được rồi!

Hi Bối Kỳ gật đầu.

Cô gọi Hi Sắt và Hi Phù Ni tới ngồi trước bàn, đầu tiên là kiên nhẫn dạy hai người nhận thức bài sau đó mới dạy quy tắc chơi đánh bài.

Lúc đầu hai chị em còn mơ mơ màng màng, sau khi chơi hai ván thì đã dần rõ ràng cách chơi và cũng tìm được thú vui trong đó, chẳng mấy chốc đã chơi đến mê mẩn.

Khi các cô ấy chơi mệt mỏi nằm xuống nghỉ ngơi thì đã là hai giờ khuya.

………..

Bóng tối chậm rãi thối lui, bầu trời dần dần có ánh sáng.

Ở Thánh Thành, trong nhà gỗ, Hi Sắt chậm rãi mở mắt.

Cô và Hi Phù Ni vẫn ngủ trên giường của mình, bên cạnh là hai chiếc giường tầng, Mục Lương và đám người Ly Nguyệt vẫn còn ngủ say.

Hi Sắt hơi quay đầu, nhìn Mục Lương đang ngủ ở tầng dưới, khuôn mặt hoàn mỹ không có tì vết khiến cô bất tri bất giác nhìn đến xuất thần, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Còn đẹp trai hơn những thanh niên khác ở trên đảo nữa.

- Ngươi thích Mục Lương à?

Hơi thở ấm áp phả vào tai Hi Sắt, không biết lúc nào thì Hi Phù Ni đã mở mắt.

- Suỵt ~~~

Đôi mắt đẹp của Hi Sắt trừng lớn, cô đỏ mặt che miệng của chị gái lại, thấp giọng nói:

- Chị, ngươi đang nói mò cái gì thế?

- Chẳng lẽ không đúng sao?

Hi Phù Ni hơi nhướng mày.

- Dĩ nhiên là không phải rồi.

Hi Sắt có chút chột dạ nhìn khắp nơi.

Ánh mắt của cô lấp lóe, nói với giọng điệu chắc chắn:

- Mục Lương đã cứu ngươi cho nên ta cảm thấy ngài ấy rất đẹp trai, nhất định là như vậy.

Hi Phù Ni cười như có như không, nói:

- Thật sao?

- Đúng rồi, chúng ta mau rời giường thôi.

Hi Sắt nghiêm mặt ngồi dậy, không dám nhìn ánh mắt của chị gái.

Hi Phù Ni thấp giọng nói:

- Ngươi nhẹ chân nhẹ tay một chút, chớ quấy rầy đến bọn họ.

- Ta biết rồi.

Hi Sắt ngáp một cái, rón rén xuống giường.

Nhưng cô không ngờ vừa nói xong thì tiếng gõ cửa vang lên.

- Cộc cộc cộc ~~~

- Hi Sắt, các ngươi tỉnh chưa?

Giọng nói to rõ của Nghĩa Địch truyền tới từ bên ngoài.

-...Đáng ghét!

Hi Sắt co giật khóe miệng, quay đầu nhìn về phía Mục Lương và những người khác, quả nhiên bọn họ đều đã mở mắt ra.

- Chào buổi sáng.

Hi Bối Kỳ ngáp một cái rồi ngồi dậy gãi đầu.

Hi Sắt vội vã đáp lại:

- Buổi sáng tốt lành.

- Cộc cộc cộc ~~~

Tiếng gõ cửa lại vang lên.

Nghĩa Địch cất cao giọng:

- Hi Sắt? Hi Phù Ni?

Hi Sắt bất đắc dĩ đi tới mở cửa ra.

- Cọt kẹt ~~~

Ngoài phòng, Nghĩa Địch đang giơ tay muốn gõ cửa lần nữa, thấy cửa phòng bị mở ra mới vội vàng ngừng động tác.

Hi Sắt phồng má hỏi:

- Nghĩa Địch ca, mới sáng sớm ngươi tới nhà ta gõ cửa là có chuyện gì quan trọng à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận