Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1820: Quà Ta Mang Về Cho Mọi Người



Bối Vi Nhân cảm thấy ngạc nhiên, thì ra Ny Cát Sa đac từng điều tra qua vương thành Tây Hoa.

Lúc cô ở vương thành Tây Hoa, một lòng chỉ nghĩ đến chuyện nhanh chóng xây xong khu Buôn Bán, không hề để ý đến những chuyện khác. Nhưng Ny Cát Sa không giống, cô là Đội trưởng của Bộ đội Đặc chủng U Linh, điều tra tình báo là nhiệm vụ của cô.

Ngón tay của Mục Lương nhẹ nhàng gõ ở trên mặt bàn, nghe tình báo mà cô gái tó xanh báo cáo, trong lòng cảm thấy ngạc nhiên, vương thành Tây Hoa còn giàu có hơn so với trong tưởng tượng của hắn.

- Có thể bán truyền hình đến vương thành Tây Hoa.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

- Ừm, đợi qua một khoảng thời gian nữa đi, ti vi vẫn còn quá ít, thành Y Lê cũng không đủ bán.

Giọng nói ôn hòa của Mục Lương.

Thành Y Lê có rất nhiều quý tộc, sau khi bọn họ không lo ăn không lo mặc mà bắt đầu suy nghĩ những thứ giải trí, truyền hình đối với bọn họ mà nói, chính là lợi khí giết thời gian.

Ngoại trừ thành Y Lê, còn có rất nhiều thương nhân nhìn trúng ti vi, chuẩn bị cất giữ hàng đưa đến những thành thị khác để buôn bán, chuyện này đã dẫn đến đơn đặt hàng dự bán của ti vi đã xếp xuống một tháng sau.

Mục Lương còn dự định mang ti vi đến thành Tát Luận bán, quý tộc ở chỗ đó cũng rất nhiều, không lo là không bán được ti vi.

- Đáng tiếc là ti vi không có cách nào để sản xuất số lượng lớn.

Nguyệt Thấm Lan tiếc nuối nói.

Chế tạo ti vi, cần dùng đến Trận ma pháp Hệ không gian, cái này thì chỉ có một mình Mục Lương biết, vậy nên không thể nào sản xuất số lượng lớn được, chí ít là hiện nay không thể.

Mục Lương vẫy vẫy tay, để cho Ny Cát Sa nói tiếp.

- Vương thành Tây Hoa rất lớn, nhân khẩu rất nhiều, nhưng chỗ ở của bọn họ rất nhỏ, chỉ có quý tộc mới có thể ở trong nhà to.

Mục Lương yên lặng nghe lấy, thông qua những tình huống mà Ny Cát Sa nói, ở trong đầu anh đã xây dựng ra dáng vẻ của vương thành Tây Hoa.

Ny Cát Sa báo cáo xong tất cả, thì đến lượt Bối Vi Nhân báo cáo công việc, báo cáo chi tiết về tình hình của khu Buôn Bán.

- Nếu như khu Buôn Bán mới vận chuyển bình thường, thì mỗi tháng có thể mang lại khoảng một trăm triệu đồng Huyền Vũ.

Bối Vi Nhân tràn đầy tự tin nói:

- Đợi cho những ma cụ như ti vi, tủ lạnh, lò nướng vận chuyển qua đó, thì tiền lời sẽ càng cao hơn.

- Ừm, sẽ nói công xưởng về đồ phụ tùng, vật đẳng hóa đầy đủ, rồi vận chuyển qua đó.

Mục Lương bình tĩnh đáp.

Các loại ma cụ như tủ lạnh, mấy điều hòa mà mấy ngày trước công xưởng linh khí sản xưât, trong mấy ngày nay đều đã tiêu thụ hết sạch, chỉ có thể nói là người có tiền ở thành Y Lê quá nhiều.

- Vâng.

Bối Vi Nhân lên tiếng nói.

Mục Lương nhìn về phía cô, giọng nói dịu dàng:

- Vừa mới trở về, đi nghỉ ngơi mấy ngày đi, sau đó đến khu Buôn Bán ở thành Y Lễ giúp đỡ.

- Ta biết rồi.

Bối Vi Nhân mỉm cười gật đầu.

- Các ngươi cũng giống như vậy, có thể nghỉ ngơi mấy ngày.

Mục Lương nhìn về phía Thái Khả Khả và Ny Cát Sa.

Thái Khả Khả hồn nhiên nói:

- Ta đi tìm cha ở mấy ngày.

- Ừm, đi đi.

Mục Lương gật đầu đồng ý.

- Nghỉ ngơi mấy ngày đi, vừa đúng lúc có thể đi xem bộ điện ảnh mới.

Đôi mắt xinh đẹp của Ny Cát Sa tỏa sáng lấp lánh. Chỉ là trước khi đi xem điện ảnh, thì cô phải chia quà cho mọi người mới được.

………….

Bối Vi Nhân và Thái Khả Khả rời khỏi phòng sách trước một bước.

Ny Cát Sa mới lấy ra một túi da thú lớn ở bên trong Ma cụ Không gian, chất đầy đồ đạc đến căng phồng.

- Đây là cái gì?

Ánh mắt của Nguyệt Thấm Lan lộ vẻ ngạc nhiên.

- Quà mà ta mang về cho mọi người.

Ny Cát Sa nhẹ nhàng nói.

- Ta cũng có sao?

Chân mày của Mục Lương hơi nhăn lại.

- Đương nhiên rồi, tất cả mọi người đều có.

Ny Cát Sa dùng sức gật đầu, sau đó mở túi da thú ra, lấy đồ vật bên trong ra.

Cô lựa chọn một cái, lấy ra một xấp sách đã dùng sợi dây gói lại, đưa cho Mục Lương.

- Đây là sách cổ mà ta mua được ở vương thành Tây Hoa, ngài chắc sẽ rất thích?

Ny Cát Sa nhìn về phía Mục Lương.

- Đương nhiên rồi.

Mục Lương cười một tiếng, giơ tay nhận lấy tập sách, nhìn vào quyển sách cũ kỹ, rất tò mò là nội dung viết cái gì.

Ny Cát Sa lại lấy món quà thứ hai từ bên trong túi da thú lớn ra, là một chiếc dây chuyền xâu đá đặc biệt, cô đưa cho Nguyệt Thấm Lan, rồi nhẹ giọng nói:

- Chị Thấm Lan, đây là quà tặng cho ngươi, khá thích hợp để phối với váy của ngươi.

- Cảm ơn, ta rất thích.

Đôi mắt xinh đẹp của Nguyệt Thấm Lan di chuyển, nhận lấy dây chuyền rồi bắt đầu thưởng thức.

Dây chuyền cũng không dài, đá ở phía trên rất đẹp, màu sắc khác nhau, không nhìn ra là khoáng thạch gì, nhưng bên ngoài rất trơn tru, giống như Lưu Ly vậy.

Không biết là đá gì, nhưng cô rất yêu thích.

- Ta xem một chút.

Mục Lương điềm đạm bảo.

- Đây.

Nguyệt Thấm Lan đưa dây chuyền qua.

Mục Lương vuốt ve những viên đá ở trên dây chuyền, ở trong tay ôn nhu như ngọc, nhưng tính chất lại không giống ngọc, càng giống như đá hoa cương thuần sắc hơn, thế nhưng xúc cảm lại không giống.

Anh lật tới lật lui một lúc lâu, nhưng cũng không nhận ra là đá gì.

- Ngươi cũng không biết sao?

Nguyệt Thấm Lan ngạc nhiên hỏi.

Giọng của Mục Lương buồn cười nói:

- Ta cũng không phải là toàn trí toàn năng, không biết cũng là rất bình thường mà thôi.

- Sớm biết thì ta đã hỏi chủ sạp kia rồi.

Ny Cát Sa nhỏ giọng thầm thì.

Nguyệt Thấm Lan phân tích nói:

- Chắc chỉ là đá bình thường, chỉ là hình dáng đẹp mà thôi.

- Chắc là vậy.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng.

- Ta đi phát quà cho những người khác đây.

Ny Cát Sa nhắc đến túi da thú, sau đó rời khỏi phòng sách. Cô đi đến đại sảnh, chỉ nhìn thấy mấy cô hầu gái, không hề nhìn thấy những người khác.

- Tiểu Lan, mấy người Mễ Nặc đâu rồi?

Ny Cát Sa gọi tiểu hầu gái lại.

Vệ Ấu Lan giải thích:

- Tiểu thư Mễ Nặc vẫn còn đang ở trường học, buổi chiều mới có thể quay về, còn mấy người tiểu thư Ly Nguyệt thì chắc là vẫn còn đang huấn luyện.

- Được, vậy để tối rồi tặng qua cho các cô ấy cũng được.

Ny Cát Sa nói thầm một câu. Cô mở túi da thú ra, lấy quà mà đã chuẩn bị tiểu hầu gái ra.

Quà tặng cho các hầu gái đều là vòng tay, cũng đều là những viên đá êm dịu xâu thành, vừa tốt vừa xinh đẹp. Cô giơ tay đưa ra, khẽ cười nói:

- Đây, mỗi người một chuỗi.

- Hả, bọn ta cũng có quà sao?

Đám người Tiểu Mật vui mừng lên tiếng.

Ny Cát Sa ưu nhã nói:

- Đương nhiên rồi, mỗi người một chuỗi, mặc dù không phải là vật phẩm quý trọng, nhưng cũng rất đẹp mắt.

- Cảm ơn tiểu thư Ny Cát Sa.

Các tiểu hầu gái vui vẻ nói lời cảm ơn, sau đó liền đeo vòng lên trên tay.

- Các ngươi đang làm gì thế?

Âm thanh ngạc nhiên từ bên ngoài Cung điện vang lên.

Mễ Á từ bên ngoài trở về, trên người còn đang mặc khôi giáp Bóng tối.

Cô vừa nói chuyện vừa tháo mũ giáp xuống, mái tóc màu đen xõa ra, đôi tai mèo cũng run lên vài cái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận