Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 654: Ngươi Bị Đuổi, Rời Khỏi Nơi Đây Ngay

Người phụ nữ này hốt một nắm củ cải đường cắt nhỏ rồi qua loa vắt một lần, sau đó vứt củ cải đường vào trong thùng.

- Ngươi làm vậy là không được, nó vẫn còn có thể vắt ra nước.

Tiểu Mật cau mày nói.

- Ài, như vậy là đủ rồi.

Người phụ nữ vênh váo nói.

Tiểu Mật nghiêm túc lắc đầu nói:

- Không được, ngươi cần phải dùng sức hơn, vắt kiệt nước trong củ cải đường mới đúng.

Người phụ nữ chống nạnh, hất cằm bất mãn nói:

- Tiểu nha đầu, ngươi có thân phận gì mà quản giáo ta hả?

- Ta được thành chủ đại nhân phái tới đây để dạy các ngươi chế đường.

Tiểu Mật ngẩng đầu, đôi mắt xinh đẹp trừng lớn.

Cô không muốn làm Mục Lương mất mặt, khiến người ta cho rằng anh không có uy tín.

Người phụ nữ liếc Tiểu Mật một cái, cười nhạo:

- Đâu phải ta lười biếng không làm việc, dù thành chủ đại nhân có tới đây thì cũng không thể nói cái gì.

- A? Thật vậy sao?

Mục Lương bước vào Xưởng Đường, đi tới bên cạnh hầu gái.

Tiểu Mật lộ ra vẻ mặt vui mừng, vội vàng cung kính hành lễ:

- Đại nhân, sao ngài lại tới đây?

- Đến xem.

Mục Lương thuận miệng đáp.

- Thành chủ đại nhân?

Hai mắt của người phụ nữ trừng to, sau đó lại nghi ngờ nhìn Mục Lương, thành chủ đại nhân trẻ như vậy sao?

Mục Lương nhìn thoáng qua người phụ nữ vênh váo, nhàn nhạt nói:

- Ngươi bị đuổi, rời khỏi nơi đây ngay.

- Ngươi thật sự là thành chủ thành Huyền Vũ?

Người phụ nữ ngạc nhiên lên tiếng.

- Người đâu, đưa cô ta rời khỏi khu vực Nhà xưởng.

Mục Lương thuận miệng hô một tiếng.

Đạp đạp đạp......

- Vâng.

Ngay sau đó, hộ vệ nhanh chóng đi vào nhà xưởng, bắt lấy người phụ nữ rồi kéo ra ngoài.

- Thành chủ đại nhân, ta sai rồi, đừng đuổi ta ra ngoài!

Người phụ nữ sợ hãi gào thét.

Không chờ cô ta hô câu tiếp theo, hộ vệ đã che miệng cô ta lại.

Đến lúc này, các công nhân còn lại mới hiểu được, người tuổi trẻ trước mắt thật sự là thành chủ đại nhân.

- Thành chủ đại nhân.

Nhóm công nhân vội vàng cung kính hành lễ.

- Tiếp tục làm việc của các ngươi đi.

Mục Lương phất tay.

Nhóm công nhân đều thở phào, lập tức vùi đầu làm việc, không dám để lại ấn tượng xấu trước mặt thành chủ.

Anh nhìn Tiểu Mật, bình tĩnh hỏi:

- Công tác chế đường tiến hành thuận lợi chứ?

- Vẫn thuận lợi, xin thành chủ đại nhân yên tâm.

Tiểu Mật nghiêm túc đáp.

- Ừ.

Mục Lương nhìn quanh nhà xưởng, trình tự chế đường được phân công rõ ràng, chỉ là vẫn chưa chân chính bắt đầu chế đường.

Anh ở lại trong Xưởng Đường hơn một giờ, đợi đến nhóm nước đường đầu tiên ra nồi.

Nước đường đặc sệt được đưa vào tủ lạnh để làm nguội, mười phút sau lấy ra đã biến thành từng khối kẹo cứng.

Tiểu Mật bẻ một khối đường rồi đưa cho Mục Lương.

Anh nếm một chút, rất vừa lòng về mùi vị và độ ngọt.

- Ừ, như vậy rất tốt.

Mục Lương hài lòng gật đầu.

Các công nhân trong nhà xưởng nghe vậy đều thở phào, trên mặt bọn họ lộ ra nụ cười thả lỏng.

……..

Ngao ô ~~

Trên tầng năm của Trung Ương, trong nhà ăn, Tuyết Cơ đang ngấu nghiến món thịt hầm.

Hôm nay, cô được nghỉ, thế nên cô không cần phải đến ngoại thành để dạy diễn viên diễn kịch nữa.

- Bữa sáng miễn phí… Ưu đãi của Thành chủ đại nhân quá tuyệt vời.

Tuyết Cơ phồng miệng lên, nuốt miếng thịt hầm cuối cùng vào miệng.

Cô thức dậy sớm, rửa mặt qua loa một chút rồi đến nhà ăn.

- Không thể ăn quá no được, lát nữa còn phải đi mua sắm ở Phố Buôn Bán, nghe nói đã mở rất nhiều cửa hàng mới rồi.

Tuyết Cơ mút mút ngón tay dính nước sốt, rồi nghĩ về lịch trình ngày hôm nay.

Cô vẫn chưa thõa mãn mà đứng dậy, rời nhà ăn đi tới Phố Buôn Bán.

Tuyết Cơ dừng bước chân lại tự nói với bản thân:

- Hay là đi dạo một vòng ở ngoại thành trước, rồi sau đó sẽ về Phố Buôn Bán để ăn trưa thì hay hơn.

Kể từ khi Bách Biến Ma Nữ tới ngoại thành của thành Huyền Vũ, mỗi ngày cô đều dành phần lớn thời gian ở phòng tập kịch. Còn chưa có đi dạo hết ngoại thành nữa.

Cô trở về nơi ở trước rồi leo lên chiếc xe đạp của mình, lái dọc theo con đường xuống nơi thấp hơn so với Trung Ương, chẳng mấy chốc cô đã rời khỏi đây.

Lần đầu tiên Bách Biến Ma Nữ đi đến ngoại thành và dạo một vòng quanh con phố dân cư.

- Cho ta một tờ báo.

Tuyết Cơ phanh xe dừng lại ở đầu phố, bên cạnh là một sạp báo.

- Đây, một xu.

Nhân viên bán báo đưa một tờ báo ra ngoài cửa sổ.

- Đây.

Tuyết Cơ từ trong túi lấy ra một xu Huyền Vũ tệ, đưa cho nhân viên rồi mở tờ báo ra nhỏ giọng đọc.

- Thông báo của Cục Quản lý: Bắt đầu từ hôm nay, tất cả những người sống ở các thành phố bên ngoài phải nộp đơn xin thẻ căn cước...

Bách Biến Ma Nữ nhìn từng câu từng chữ một, không bỏ sót lại một thông tin nào.

- Thông báo Tư pháp, Vương Nhị vì tội ăn trộm xe đạp, bị phạt ba trăm đồng Huyền Vũ, đi cải tạo lao động ở mỏ muối trong nửa năm.

- Chuyện linh tinh ở Thành Huyền Vũ: Thứ nhất, máy bay Huyền Vũ sẽ cất cánh sau ba ngày nữa. Những người có nhu cầu ra ngoài có thể mua vé tại các quầy bán vé ở Phố Buôn Bán.

- Thời gian trôi nhanh thật, máy bay lại sắp cất cánh rồi.

Tuyết Cơ lầm bầm cảm thán một một tiếng.

Vì bận rộn nên cô đã quên mất thời gian, từng ngày từng ngày trôi qua nhanh chóng.

Cô đọc hết tờ báo, đổi tay bỏ tờ báo vào thùng tái chế bên cạnh sạp báo, rồi đạp xe ra Phố Buôn Bán.

Lúc này, bên tai vang lên một tiếng chuông.

Kính coong~~

Chuông reo mười một lần, có nghĩa là đã mười một giờ.

- Đi ăn một tô mì chua nóng hổi trước đã, sau đó mới tính đến chuyện ăn những thứ khác.

Tuyết Cơ cười ‘ha ha’.

Mười lăm phút sau, Bách Biến Ma Nữ đạp xe qua Úng Thành rồi đi tới Phố Buôn Bán.

Lúc này, ở Phố Buôn Bán rất ít người đi bộ, một số là cư dân ở ngoại thành và một số là thương nhân chưa rời đi.

- Vẫn vắng vẻ như vậy.

Tuyết Cơ khẽ lẩm bẩm.

Cô đạp xe đến trước Tam Tinh Lâu và đậu xe ở sảnh lễ tân.

- Tiểu Phân, giúp ta xem xe một chút.

Tuyết Cơ chào nhân viên phía sau quầy.

Tiểu Phân là người kế nhiệm công việc của Bách Biến Ma Nữ, bây giờ cô ấy đang trông coi Tam Tinh Lâu.

- Được.

Tiểu Phân ngọt ngào trả lời.

- Cảm ơn.

Tuyết Cơ cảm ơn cô ấy, xoay người rời khỏi Tam Tinh Lâu, đi đến một quán mỳ cách đó không xa.

Cô bước vào quán mỳ quen thuộc và gọi một tô mỳ chua nóng hổi, hít thở một chút rồi lấy những xu Huyền Vũ tệ ra để thanh toán.

Tuyết Cơ nhớ ra điều gì đó rồi lấy một tấm thẻ màu men.

- Cái thẻ này hình như có thể giảm giá được?

Mặt trước của tấm thẻ có viết tên của cô và mặt sau là hoa văn nổi màu vàng, có hai ký tự lớn giảm 20% ở giữa.

Đây là thẻ giảm giá do Cục quản lý phát hành, có thể được giảm giá 20% khi chi tiêu ở Phố Buôn Bán.

- Có, đang có giảm giá.

Nhân viên phục vụ tươi cười đáp lại.

Sau khi nhìn thấy thẻ giảm giá này, nhân viên phục vụ càng trở nên nhiệt tình hơn, cô gái trước mặt là nhân viên có địa vị nha, không thể làm mất lòng được.

- Sau khi giảm giá là 3 đồng 2 xu.

Nhân viên phục vụ mỉm cười lịch sự.

- Đây.

Tuyết Cơ lấy tiền Huyền Vũ ra rồi đưa cho người phục vụ.

- Quý khách chờ một chút, mỳ sẽ tới ngay.

Nhân viên cất đồng Huyền Vũ đi, xoay người nói với người trong bếp làm mì chua nóng hổi.

- Ăn xong rồi đến Nhà Sách trước, không biết có sách gì mới không …

Tuyết Cơ lẩm bẩm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận