Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2296: Không Đến Nỗi Quá Ngốc.

- Hắn là anh em của ngươi à?

Mục Lương thuận miệng hỏi.

- Vâng.

Thống Lĩnh Đầu Trâu hiền lành gật đầu.

- Ừm, rất tốt.

Mục Lương không thèm để ý mà quay đầu sang chỗ khác.

Ngưu Đại là cường giả cấp 7, chỉ nhìn cơ bắp trên người cũng biết hắn rất mạnh, có thể quản được những người thú còn lại ở Xưởng Sắt Thép.

Cánh tay của hắn rất to, còn lớn hơn cả hai cái đùi của Ly Nguyệt, giống như một quyền có thể đánh nát tảng đá nghìn cân.

- Ta dạy các ngươi cách sử dụng lò nung.

Mục Lương cất bước đi tới lò nung, giơ tay lên nhấn xuống tinh thạch ma thú phía trên, làm cho lò nung vận chuyển.

Ngưu Đại đi tới trước, đứng ở bên cạnh Mục Lương giống như một bức tường, khiến người ta vừa nhìn đã khiếp sợ.

Mục Lương quay đầu liếc nhìn hắn một cái, bình tĩnh nói:

- Lùi ra phía sau một chút.

- Vâng.

Cơ thể của Ngưu Đại run lên, sợ hãi lùi lại hai bước.

Anh kiên nhẫn giới thiệu phương pháp sử dụng lò nung, còn dùng khoáng thạch Hắc Thiết làm mẫu một lần, sau khi xác định Ngưu Đại đã hiểu rõ thì mới nhường chỗ để đối phương thao tác thử.

Thống Lĩnh Đầu Trâu đứng bên cạnh nhìn chằm chằm, rất sợ anh trai chọc giận Mục Lương bị một cái tát đập chết.

Cũng may Ngưu Đại không phải kẻ ngu ngốc, sau khi làm thử mấy lần thì đã nắm giữ phương pháp sử dụng lò nung.

- Không đến nỗi quá ngốc.

Mục Lương bình luận.

Huyền Điểu mím môi một cái, tuy bình thường Ngưu Đại hơi khờ khạo, nhưng tới thời điểm mấu chốt vẫn sẽ rất nghiêm túc.

Mọi người ở trong Xưởng Sắt Thép một buổi chiều, khi bầu trời gần sập tối thì mới rời đi.

……..

Vương quốc Huyền Vũ.

Trong quảng trường Chủ Thành có vài lều trại được xây dựng tạm thời.

Ngoài lều có rất nhiều người vây quanh, chín phần là nam nhân, chỉ có số ít là nữ.

Trước cửa lều có binh sĩ canh gác, tọa kỵ Ong Thợ của bọn hắn nằm ở bên cạnh, an tĩnh hút mật hoa.

- Thật là ma thú xinh đẹp.

Có người khen ngợi.

- Chỉ khi nào trở thành Không Quân thì mới được phân cho một con Ong Thợ.

-...

Người bên ngoài lều bàn tán ầm ĩ, ai nấy đều cầm một trang giấy trên tay, đó là tư liệu cá nhân của mỗi người.

Những người này đều tới đây để tham gia chiêu binh, tất cả đều muốn trở thành binh sĩ Không Quân.

Trong lều, Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ ngồi phía sau bàn dài, trước mặt là một chồng thông tin cá nhân.

Hi Bối Kỳ thở dài nói:

- Nhiều như vậy, không biết trong vòng ba ngày có xử lý xong hết hay không đây?!

Nguyệt Phi Nhan nhếch miệng nói:

- Ngươi đừng quên đây chỉ mới là Chủ Thành, sau đó chúng ta còn phải đến Vệ Thành để chiêu binh.

Hi Bối Kỳ bĩu môi nói:

- A, tất cả là do Tiểu Huyền Vũ quá lớn, nếu không thì có thể tập hợp những người muốn báo danh lại một chỗ rồi! Như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Vệ Thành có mười hai toà, mỗi tòa thành đều cách xa nhau, muốn đi hết một vòng sẽ phải cần nửa tháng.

Nguyệt Phi Nhan nghĩ tới điều gì đó, thanh thúy nói:

- Khi chúng ta chiêu binh xong thì vừa vặn bắt đầu vòng thi tuyển của đại hội thể dục thể thao đấy.

- Không được, ta muốn đi xem đại hội thể dục thể thao!

Hi Bối Kỳ vỗ bàn nói.

Nguyệt Phi Nhan ngây thơ đáp:

- Vậy thì làm sớm xong việc sớm, như vậy mới có thể sắp xếp thời gian nghỉ ngơi.

- Vậy thì còn chờ gì nữa? Bắt đầu phỏng vấn thôi!

Hi Bối Kỳ ngồi thẳng người, cầm lấy phần tư liệu đầu tiên lên rồi lật xem.

Khi cô lật xem hết phần tư liệu thứ nhất thì ngước mắt hô:

- Số một tiến vào!

- Vâng.

Binh sĩ bên ngoài lều lên tiếng.

Không bao lâu, cửa lều bị xốc lên, một thanh niên cao một mét tám đi tới, giơ tay nghiêm chào hai người.

- Xin chào hai vị đại nhân.

Đôi mắt của nam thanh niên lấp lánh có thần, cả người tràn đầy thần thái trẻ tuổi.

Hi Bối Kỳ liếc nhìn tư liệu, ngước mắt hỏi:

- Thoạt nhìn rất cao to, cơ thể có thương tích hoặc bệnh không?

- Không có, cơ thể ta rất khỏe mạnh.

Thanh niên lộ ra một nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời nụ.

Nguyệt Phi Nhan nghiêm mặt nói:

- Ngươi chắc chắn chứ? Nếu như khai gian thì sẽ bị phạt.

- Ta xác định.

Thanh niên gật đầu thật mạnh.

- Vậy thì vào trong kia kiểm tra toàn thân.

Nguyệt Phi Nhan quay đầu nhìn về phía một gian phòng được ngăn cách bởi mành che gần đó, trước mành có binh sĩ canh gác.

- Vâng.

Thanh niên lại giơ tay nghiêm chào lần thứ hai rồi cất bước đi vào trong mành che.

Binh sĩ canh gác đi vào theo, bên trong nhanh chóng vang lên tiếng loạt soạt của quần áo.

- Giơ tay lên, xoay người...

Trong rèm vang lên giọng nói nghiêm túc của binh sĩ.

- Phụt, thật nhỏ ~~~

Binh sĩ lẩm bẩm một câu, trong giọng điệu ẩn chứa vài phần nén cười.

- Có chuyện gì vậy?

Hi Bối Kỳ nghiêng đầu tò mò.

Nguyệt Phi Nhan lắc đầu:

- Không biết, có vẻ như là thấy cái gì đó rất kinh ngạc.

- Xẹt xẹt ~~~

Không bao lâu, mành che bị kéo ra, nam thanh niên đỏ mặt trở lại trước mặt hai người.

- Đại nhân, thân thể khỏe mạnh.

Binh sĩ nghiêm mặt nói.

Nguyệt Phi Nhan hài lòng nói:

- Rất tốt, ngươi đã thông qua, mười ngày sau đến nơi đây tập hợp, sẽ có người dẫn ngươi đến căn cứ Không Quân để tiến hành huấn luyện.

Cô nói xong thì cầm lấy con dấu đóng xuống tài liệu cá nhân của nam thanh niên, tránh cho có người mạo danh thế thân tới Không Quân.

- Vâng.

Nam thanh niên kích động lên tiếng, bước chân lúc rời đi nhanh nhẹn hơn trước rất nhiều.

- Số hai tiến vào!

Hi Bối Kỳ hô.

- Số hai cũng cao một mét tám nha.

Nguyệt Phi Nhan có chút kinh ngạc, cô vừa dứt lời, người mang số thứ tự thứ hai xốc lên cửa lều bước vào, khẩn trương nhìn về phía các cô gái.

Nguyệt Phi Nhan nhìn thấy số hai không khỏi sửng sốt, vội vã cúi đầu nhìn tài liệu trong tay, nói một cách không xác định:

- Ngươi tên là Sa Hữu?

- Đại nhân, đúng là ta.

Thanh niên kia cười nói.

Nguyệt Phi Nhan nhíu mày, ngạc nhiên nói:

- Trong tư liệu ngươi viết là mình cao một mét tám, nhưng ta nhìn thế nào cũng thấy ngươi chỉ tới một mét sáu thôi.

- A, có thể là do thước đo bị sai số rồi.

Sa Hữu xấu hổ mở miệng, hai mắt chột dạ nhìn khắp nơi.

Hi Bối Kỳ vỗ bàn một cái, lạnh nhạt nói:

- Hừ, cút ra ngoài, tư liệu tuyển binh cũng dám làm giả, cẩn thận ta bỏ tù ngươi đấy!

- Được, được, ta lập tức đi ngay.

Sa Hữu hoảng sợ, xoay người chạy như trốn ra bên ngoài.

- Lãng phí thời gian của ta.

Nguyệt Phi Nhan tức giận nói.

Hi Bối Kỳ ném tư liệu cá nhân của số hai vào ngăn kéo, cầm lấy tư liệu của số ba rồi hô to:

- Đúng vậy, người tiếp theo, số ba vào đi!

Tốc độ kiểm tra bắt đầu nhanh hơn, người giả tạo tư liệu lập tức bị đào thải, chỉ có người thân cao và tố chất cơ thể đạt yêu cầu mới được lưu lại kiểm tra cơ thể.

Sau khi xác định không bị thương không tàn thì coi như vượt qua phỏng vấn, có thể tiến vào căn cứ Không Quân tham gia buổi huấn luyện cho các tân binh.

Người vượt qua buổi huấn luyện tân binh sẽ phải trải qua kỳ thi khác vào hai tháng sau, những ai thông qua là có thể trở thành binh sĩ Không Quân.

Người không thông qua kỳ thi có thể lựa chọn đi Lục Quân hay Hải Quân, hoặc trở thành Tuần Cảnh Vệ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận