Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 889: Đây Không Phải Chuyện Đáng Giá Khoe Mẽ.



- Nếu đã đọc, vậy thì ta cũng không thể nói gì hơn.

Mục Lương giang tay đặt lên tay vịn, ngả người tựa vào lưng ghế.

Toa Đóa Na hơi nghiêng người tới trước, truy vấn:

- Ý của các hạ là...... Những gì viết trong bản du ký mạo hiểm kia chính là toàn bộ?

- Ngoại trừ tình huống trong sào huyệt thì những gì trên sách viết đều là sự thật.

Mục Lương nâng mi mắt lên rồi bình tĩnh trả lời.

- Vậy tình huống trong sào huyệt là như thế nào?

Toa Đóa Na truy vấn.

- Có từng núi Hư Quỷ, vài con Hư Quỷ cấp 8 và ba con Hư Quỷ cấp 9.....

Mục Lương tóm tắt tình huống bằng vài ba câu.

- Ba con Hư Quỷ cấp 9!!

Thần sắc của Toa Đóa Na chấn động, vẻ mặt dần dần ngưng trọng.

Cô đang suy đoán lời nói của Mục Lương có mấy phần đáng tin cậy, nhưng lại không thể nghĩ ra anh nói dối để làm gì.

Toa Đóa Na thắc mắc hỏi:

- Vậy con Hư Quỷ này là do ngươi bắt ở thành Sơn?

- Không phải.

Mục Lương khẽ lắc đầu, ngón tay chuyển động theo một quy luật nhất định.

Anh hơi quay đầu, bình tĩnh nói:

- Ta bắt được con Hư Quỷ này ở trong rừng Vạn Khô, nơi đó cũng có một ổ sào huyệt Hư Quỷ.

- Bên trong Rừng Vạn Khô cũng có sào huyệt Hư Quỷ?

Toa Đóa Na giật bắn người, vẻ mặt cô tràn đầy khiếp sợ.

- Ừ, nhưng nó đã bị ta san bằng rồi.

Mục Lương nói không chút để ý.

-.....

Toa Đóa Na im lặng trong phút chốc, ngập ngừng hỏi:

- Thực lực của các hạ là.....

Mục Lương đáp lại bằng một nụ cười mỉm lễ phép, không có giải thích thêm.

Anh ngước mắt nhàn nhạt nói:

- Không chỉ là rừng Vạn Khô, phía dưới thành Vũ Thái cũng có sào huyệt Hư Quỷ.

- Và nó cũng bị các hạ san bằng?

Toa Đóa Na kinh ngạc hỏi.

- Thuận tay mà thôi.

Mục Lương mỉm cười.

-....

Toa Đóa Na cạn lời một giây, không nhịn được hỏi:

- Các hạ, làm thế nào mà ngươi có thể tìm được những sào huyệt Hư Quỷ kia?

Mục Lương bày ra dáng vẻ bất đắc dĩ, buông tay nói:

- Có thể là vận khí tốt, mỗi lần đều có thể gặp được một cái.

Toa Đóa Na co giật khóe miệng, đây không phải là chuyện đáng giá khoe mẽ đâu.

Cô hít sâu một hơi, thần sắc nghiêm túc, nói với giọng điệu chân thành:

- Các hạ, ta hoài nghi thủy triều Huyết Nguyệt Hư Quỷ lần này sẽ tới trước thời hạn.

- Sớm bao nhiêu?

Mục Lương thu hồi nụ cười nhạt trên mặt.

- Rất khó để nói, cái này cần nghiên cứu và cả bói toán.

Toa Đóa Na chân thành nói.

- Bói toán?

Mục Lương nhướng mày.

- Thành chủ thành Phượng nắm giữ năng lực bói toán.

Toa Đóa Na giải thích.

- Thành chủ Kim Phượng sao, ta đã gặp cô ấy một lần.

Đôi mắt đen của Mục Lương lấp lóe, lạnh nhạt nói:

- Ta có hỏi cô ấy, có điều cô ấy trả lời rằng không cách nào để xem bói tình huống của Hư Quỷ.

- Dưới tình huống bình thường là không được, nhưng chỉ cần thủy triều Huyết Nguyệt Hư Quỷ càng đến gần thì sẽ có cơ hội xem bói thành công.

Toa Đóa Na giải thích:

- Còn có một cái tiền đề, chính là nắm giữ máu của Hư Quỷ cấp cao.

Mục Lương nghe vậy nhìn về phía Diêu Nhi.

Tiểu hầu gái nhẹ nhàng gật đầu, tỏ vẻ đối phương không có nói dối.

- Thì ra là như thế.....

Mục Lương rũ mắt, như là đang tự hỏi cái gì.

Toa Đóa Na do dự một chút, cuối cùng vẫn mở miệng hỏi:

- Các hạ sẽ tham gia Hội Nghị Thánh Địa chứ?

- Có lẽ….

Mục Lương cười nói, cho một câu trả lời úp úp mở mở.

- Các hạ, tham gia Hội Nghị Thánh Địa chỉ có chỗ tốt, không có chỗ xấu.

Toa Đóa Na nhíu mày, nghiêm giọng nói:

- Trong tương lai, khi đối mặt với thủy triều Huyết Nguyệt Hư Quỷ thì toàn nhân loại phải liên hợp lại, chỉ có tham gia Hội Nghị Thánh Địa mới có thể hiểu biết nhanh nhất về nguyên nhân đẩy đại lục vào tình huống như bây giờ.

Mục Lương nhìn chăm chú vào Toa Đóa Na, bình tĩnh hỏi:

- Dù nói nhiều như vậy, nhưng đến giờ ngươi vẫn chưa nói cho ta biết Hội Nghị Thánh Địa được tổ chức ở đâu?

………….

Toa Đóa Na lắc đầu nói:

- Chuyện này vẫn chưa được xác định, chúng ta cần thảo luận với phía Ốc Đảo để xác định vị trí mở Hội Nghị Thánh Địa.

- Vậy thì đừng nóng vội, chờ sau khi xác định vị trí tổ chức của Hội Nghị Thánh Địa rồi lại nói.

Mục Lương nhàn nhạt lên tiếng.

Anh còn muốn đi Vùng Nước Mặn, nếu như địa điểm tổ chức Hội Nghị Thánh Địa ở hướng ngược lại, vậy thì chuyện tham gia nên suy xét lại.

Toa Đóa Na khẽ cau mày, cô rất muốn Mục Lương tham gia Hội Nghị Thánh Địa, như vậy mới có thể chia sẻ biện pháp giúp cây xanh sống sót.

Cô trầm tư phút chốc, ngẩng đầu tiếp tục nói:

- Các hạ, Hội Nghị Thánh Địa rất có khả năng sẽ được tổ chức sớm, đến lúc đó ta sẽ cho người thông báo với ngươi.

Mục Lương mỉm cười, ngươi cứ việc thông báo, còn tham gia hay không là chuyện của ta.

Vẫn còn năm tháng nữa, anh có lòng tin không cần dựa vào những người khác để vượt qua thủy triều Huyết Nguyệt Hư Quỷ lần này.

Toa Đóa Na chưa từ bỏ ý định, kiên trì hỏi:

- Các hạ, làm sao thành Huyền Vũ có thể trồng sống nhiều cây xanh như vậy?

- Xin lỗi, cái này là bí mật.

Mục Lương lạnh lùng nói.

Toa Đóa Na lộ ra vẻ mặt lúng túng, ngượng ngập nói:

- Xin lỗi, là ta đường đột.

Mục Lương không thèm để ý, hắn cười khẽ một tiếng, bình tĩnh hỏi:

- Còn có khác chuyện sao?

Toa Đóa Na thử hỏi:

- Ta có thể ở lại thành Huyền Vũ chứ?

Mục Lương kinh ngạc nhìn người phụ nữ trước mặt, suy tư một chút rồi gật đầu nói:

- Được, ngươi có thể ở Nội Thành.

Dù sao thì đối phương cũng là người sáng lập Hội Nghị Thánh Địa, sau này có thể giúp đỡ thành Huyền Vũ một chút, bây giờ có thể cho đối phương một chút thể diện.

- Cám ơn các hạ.

Toa Đóa Na thầm thở phào nhẹ nhõm, cô đứng dậy rồi hơi nghiêng người để bày tỏ lòng biết ơn.

- A a a ~~~

Nhã Kỳ cũng đứng lên, học dáng vẻ của mẹ, khom lưng hành lễ.

- Đây là con gái của ngươi à?

Mục Lương thuận miệng hỏi.

- Ừ, con bé tên là Nhã Kỳ.

Toa Đóa Na chậm rãi gật đầu.

- Con bé không thể nói chuyện?

Mục Lương đánh giá cô bé cột tóc hai chùm.

Ánh mắt của Toa Đóa Na lộ vẻ ảm đạm, thở dài nói:

- Từ lúc sinh ra đã có khuyết tật, không thể nói chuyện.

Mục Lương nhìn về phía Toa Đóa Na, hỏi:

- Ta có thể xem một chút không?

- Các hạ có bí dược trị liệu sao?

Toa Đóa Na lập tức lên tinh thần, vội vàng hỏi.

Mục Lương úp úp mở mở đáp:

- Phải xem thì mới biết được.

Nếu một người không thể nói chuyện, như vậy chỉ có ba loại tình huống, một là tổn thương dây thanh quản, hai là não bộ bị tổn thương và ba là phương diện tinh thần bị kích thích khiến người đó không thể nói được.

Còn nguyên nhân do đâu thì cần phải kiểm tra mới biết được.

- Vậy thì xin các hạ hỗ trợ xem xét.

Trong mắt của Toa Đóa Na lóe lên tia sáng hi vọng.

Mục Lương nghe vậy tiến lên rồi ngồi xuống trước mặt Nhã Kỳ.

Anh giơ tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu của cô bé, dịu dàng nói:

- Có thể há miệng cho anh trai xem một chút không?

- A a a ~~~

Nhã Kỳ ngoan ngoãn hé miệng, vừa khẩn trương vừa bất an nhìn chăm chú vào Mục Lương.

Hai ngón tay của Mục Lương khép lại, thi triển năng lực Sáng Lấp Lánh, tia sáng chiếu vào miệng của cô bé.

Trong cổ họng, lưỡi gà nho nhỏ hơi run rẩy, có thể là bởi vì khẩn trương nên yết hầu nhấp nhô.

Bạn cần đăng nhập để bình luận