Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1881: Mùa Đông Cũng Có Thể Vận Chuyển Thức Ăn Đến Chỗ Của Các Ngươi, Chỉ Cần Các Ngươi Có Tinh Thạch Ma Thú



Khóe môi của Hồ Tiên cong lên, hỏi:

- Đúng vậy, quá chậm sao?

Thống lĩnh Đầu Chó ngạc nhiên nói:

- Không phải, ta không có ý đó, các ngươi thật sự có thể giao hàng hóa đến vương quốc Người Thú chỉ trong vòng ba ngày thôi sao?

- Đương nhiên, chỉ cần mười ngàn đồng Huyền Vũ thôi.

Hồ Tiên cười gật đầu.

- Được rồi, chúng ta muốn giao hàng tận nhà.

Thống lĩnh Huyền Điểu nói không chút do dự.

Hồ Tiên thanh thúy nói:

- Vậy các ngươi không cần gấp gáp trở về, có thể đi nhờ phi thuyền vận chuyển, chúng ta sẽ không thu thêm tiền.

- Chúng ta còn có hai mươi chiếc xe thú ở thành Y Lê, làm sao bây giờ?

Thống lĩnh Đầu Chó thấp giọng nói.

- Phi thuyền vận chuyển có thể chứa hết, không cần phải lo lắng.

Hồ Tiên bình tĩnh nói.

- Ừ, vậy được...

Nghe được lời của cô gái đuôi hồ ly, lúc này thống lĩnh Đầu Chó mới hoàn toàn yên tâm.

Cộp cộp cộp ~~~

Nhân viên công tác đi xuống lầu rồi bước nhanh tới bên cạnh Hồ Tiên, ghé tai nói điều gì đó.

- Ta biết rồi.

Hồ Tiên nghe vậy lên tiếng.

Cô nhìn đám người thống lĩnh Huyền Điểu, mỉm cười nói:

- Thành chủ đại nhân của chúng ta đang lúc rảnh rỗi, các vị đi theo ta.

- Được rồi.

Đôi mắt của thống lĩnh Huyền Điểu sáng lên.

Sau khi cô và Hồ Tiên ký kết đơn đặt hàng đầu tiên thì có ngỏ ý muốn gặp thành chủ thành Huyền Vũ một lần.

Cô ta muốn nhìn thử, đến tột cùng thì người có thể thân thiện với tộc Người Thú sẽ trông như thế nào.

Lần này, chỉ có thống lĩnh Đầu Chó và thống lĩnh Huyền Điểu rời đi cùng với Hồ Tiên.

Ba người xuyên qua Phố Buôn Bán và Úng Thành, tiến vào Ngoại Thành thành Huyền Vũ.

Dọc đường đi, thống lĩnh Huyền Điểu và thống lĩnh Đầu Chó liên tục thốt lên từng tiếng kinh ngạc, hiển nhiên đã bị chấn động bởi sự phồn hoa của Phố Buôn Bán.

- Thời gian còn sớm, ta mang các ngươi đi ngồi Xe Lửa, có thể thưởng thức phong cảnh ở ven đường.

Hồ Tiên cất bước đi tới nhà ga.

- Xe Lửa là cái gì?

Thống lĩnh Huyền Điểu và thống lĩnh Đầu Chó liếc nhìn nhau, đầy bụng nghi ngờ.

Cho đến khi hai người ngồi trên Xe Lửa thì vẫn còn duy trì vẻ mặt khiếp sợ.

Trên mặt Hồ Tiên lộ vẻ tiếc nuối, nếu có Máy Chụp Hình ở đây thì tốt rồi, nàng nhất định phải chụp lại vẻ mặt hiện giờ của thống lĩnh Huyền Điểu và thống lĩnh Đầu Chó.

Thống lĩnh Huyền Điểu nhìn ra ngoài cửa sổ, màu xanh lục gần như chiếm trọn tầm mắt của nàng, nhìn lâu rồi sẽ khiến tâm trạng trở nên thoải mái.

- Nơi đó là Đồng Ruộng của chúng ta.

Hồ Tiên giới thiệu.

Thống lĩnh Đầu Chó hâm mộ nói:

- Thật tốt quá, ở vương quốc Người Thú không thể nhìn thấy nhiều màu xanh như vậy đâu.

Hồ Tiên kinh ngạc hỏi:

- Cây xanh ở vương quốc Người Thú rất ít sao?

- Cây xanh thì có, nhưng rau xanh rất ít, trồng không sống.

Thống lĩnh Huyền Điểu lắc đầu.

- Trồng trọt rau xanh không khó nha.

Hồ Tiên khó hiểu nói.

- Mặc dù vương quốc Người Thú rất lớn nhưng địa hình lại phức tạp, rất nhiều nơi đều là hoang mạc, hơn nữa khô hạn không có nước, căn bản không thích hợp để trồng trọt rau xanh.

Thống lĩnh Đầu Chó giải thích.

Ánh mắt của thống lĩnh Huyền Điểu lóe sáng, thấp giọng nói:

- Còn một nguyên nhân nữa, chúng ta không biết trồng trọt rau xanh...

Hồ Tiên chợt hiểu ra, nói:

- Thì ra là như vậy, cho nên các ngươi mới chạy xa như vậy để mua sắm vật tư.

Thống lĩnh Đầu Chó thở dài:

- Đúng vậy, mùa đông sắp đến rồi, nếu chúng ta không bắt đầu cất chứa vật tư ngay từ bây giờ thì đến lúc tuyết rơi sẽ càng khó tìm được thức ăn.

Có lẽ do Hồ Tiên là nửa Người Thú, cho nên thống lĩnh Huyền Điểu và thống lĩnh Đầu Chó thả lỏng hơn nhiều khi trò chuyện với cô ấy.

- Chúng ta có phi thuyền vận chuyển, mùa đông cũng có thể vận chuyển thức ăn đến chỗ của các ngươi, chỉ cần các ngươi có tinh thạch ma thú.

Khóe môi của Hồ Tiên cong lên.

- Thật sao?

Nghe vậy, đôi mắt đẹp của thống lĩnh Huyền Điểu sáng ngời.

- Đương nhiên rồi.

Hồ Tiên gật đầu một cái, chỉ cần có thể kiếm được tinh thạch ma thú thì tuyết rơi tính là gì?

Hồ Tiên hỏi:

- Các ngươi có thích thành Huyền Vũ không?

- Nơi đây vô cùng tốt.

Thống lĩnh Đầu Chó thành thật đáp.

Hồ Tiên suy nghĩ một chút, nói:

- Chúng ta muốn tuyển một nhóm công nhân hỗ trợ làm ruộng.

- Ý của các hạ là muốn nhận người từ vương quốc Người Thú?

Thống lĩnh Huyền Điểu híp mặt lại, cảnh giác hỏi.

Hồ Tiên hồi tưởng lại lời nói của Nguyệt Thấm Lan, bình tĩnh gật đầu đáp:

- Đúng vậy, Người Thú các ngươi có sức lực rất lớn, thích hợp phần công tác này.

-...

Thống lĩnh Đầu Chó nghiến răng, ý của cô ấy là Người Thú chỉ biết cậy mạnh, không có đầu óc sao?

- Chỉ cần bọn họ tới thành Huyền Vũ làm việc thì chúng ta sẽ bao ăn ở, mỗi tháng còn được cấp tiền lương.

Hồ Tiên dụ dỗ.

Nghe được lời này, lỗ tai của thống lĩnh Đầu Chó run lên, tròng mắt xoay tròn.

Thống lĩnh Huyền Điểu yên lặng một hồi, nói:

- Ta và thành chủ các ngươi sẽ thương lượng về chuyện này.

Vương quốc Người Thú rất lớn, cũng có rất nhiều người thú, nhưng đa số đều cuộc sống khổ cực, một ngày chưa chắc ăn được một bữa cơm, thậm chí là chết đói.

Bởi thế mà rất nhiều Người Thú trở thành nô lệ giá rẻ, chỉ vì để sống sót.

- Được rồi.

Hồ Tiên cười một tiếng, mục đích của nàng đã đạt được.

Xe Lửa lái vào nhà ga Nội Thành, thống lĩnh Huyền Điểu và thống lĩnh Đầu Chó đi theo Hồ Tiên, thấy được Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ, thế là lại chấn động một lần nữa.

- Đây là Thánh Thụ của thành Huyền Vũ chúng ta.

Hồ Tiên thuận miệng giới thiệu một câu rồi mang theo hai người vào Nội Thành, cưỡi xe thú đến khu Trung Ương.

Đường ray Xe Lửa Nội Thành còn đang tu sửa, tạm thời không thể đưa vào sử dụng được.

……………

Tiểu Tử lại gõ cửa thư phòng một lần nữa, rồi đẩy cửa rồi ló đầu vào trong, ngây thơ nói:

- Thành chủ đại nhân, người của vương quốc Người Thú đã tới rồi, bây giờ đang ở trong phòng tiếp khách.

- Ta đã biết.

Mục Lương ngẩng đầu lên, hỏi:

- Thấm Lan đâu?

Tiểu Tử đáp lại:

- Ta đã liên lạc với đại nhân Thấm Lan, ngài ấy đang trên đường tới đây.

- Ừm, mười phút sau ta sẽ đi qua.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

Anh còn có công việc chưa xử lý xong, chuẩn bị chờ Nguyệt Thấm Lan tới rồi cả hai cùng đi.

- Vâng.

Tiểu Tử ngoan ngoãn gật đầu.

Mục Lương nghĩ đến cái gì đó, ngước mắt hỏi:

- Mễ Á đâu rồi?

- Tiểu thư Mễ Á đang huấn luyện ở tầng sáu.

Tiểu Tử thanh thúy trả lời.

- Bảo cô ấy trở về.

Mục Lương ôn hòa nói.

Mễ Á là Biến Dị Giả, cặp tai mèo lông nhung kia sẽ làm cho người của vương quốc Người Thú có hảo cảm hơn, như vậy có lợi cho cuộc nói chuyện sau đó.

- Vâng.

Tiểu Tử thi lễ một cái, xoay người rời đi thư phòng và đến Phòng Liên Lạc.

Không bao lâu, bóng đen trong góc thư phòng vặn vẹo, Mễ Á mặc Khôi Giáp Ám Ảnh bước ra từ trong bóng tối.

Mục Lương bình tĩnh nhìn cô gái tai mèo, lúc cô ấy còn chưa xuất hiện thì anh đã cảm nhận được sự biến hóa của bóng đen rồi.

Mễ Á giải thích:

- Mục Lương, Tiểu Tử nói ngươi có việc gấp nên ta lập tức tới đây.

Anh đứng lên nói:

- Người của vương quốc Người Thú đến, ngươi đi cùng với ta gặp bọn họ.

- Vâng.

Đôi mắt đỏ hồng của Mễ Á lóe sáng, không hề hỏi lý do.

Bạn cần đăng nhập để bình luận