Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2094: Duyệt Binh



Mục Lương nhìn thoáng qua Mễ Nặc rồi quay đầu nói với Nguyệt Thấm Lan:

- Chuẩn bị kéo quốc kỳ.

- Vâng.

Nguyệt Thấm Lan lấy ra Trùng Cộng Hưởng, xoay người sang chỗ khác liên lạc Cầm Vũ, lần này việc kéo quốc kỳ do nàng ấy phụ trách.

Không bao lâu, tiếng trống xung quanh quảng trường nhỏ dần, thay vào đó là tiếng chuông, tiếp đến là tiếng đàn tranh vang lên.

Bên trên đài cao, mười ngón tay của Mễ Nặc linh hoạt gảy dây đàn tranh, tạo ra âm thanh thanh thúy, nhanh chóng truyền khắp toàn bộ quảng trường.

- Đây là âm thanh gì thế, thật là dễ nghe.

Đôi mắt đẹp của Linh Tịch sáng lên.

Cô bị hấp dẫn bởi Mễ Nặc, người đang gảy đàn trên đài cao, đôi mắt khép hờ an tĩnh lắng nghe tiếng nhạc.

Tiếng đàn tranh qua đi, âm thanh của những nhạc cụ khác lần lượt vang lên, âm sắc và âm điệu khác biệt phối hợp và hỗ trợ lẫn nhau, làm người nghe nhiệt huyết sôi trào.

Yết hầu của Duy Lệ Á nhấp nhô, cô chậm rãi cất tiếng hát, truyền khắp quảng trường thông qua năng lực của Mục Lương, đồng thời cũng thông qua Máy Quay Phim mà truyền khắp tất cả TV.

- Vương quốc Huyền Vũ, vùng đất của ngày mai và tương lai, nơi đây là hòa bình thế giới...

Bên trong ca từ, “thành Huyền Vũ” đều bị đổi thành “vương quốc Huyền Vũ”

Cô gái Hải Yêu vừa cất giọng hát, toàn trường lập tức an tĩnh lại, chìm đắm trong tiếng ca.

Tiếng ca của tộc Hải Yêu chứa đựng ma lực, có thể khiến người ta không tự chủ được mà tập trung lắng nghe.

Dân chúng không khỏi mở miệng hát theo, tiếng ca trở nên càng có lực xuyên thấu, làm cho những vương thất quý tộc kia giật mình không thôi.

- Cộp cộp cộp ~~~

Tiếng ca vẫn còn tiếp tục, Cầm Vũ bên kia đã chuẩn bị kỹ càng, tay cô nâng quốc kỳ đỏ thắm, thân mặc Khôi Giáp Lôi Đình, nghiêm trang đi tới cột cờ trước đài cao.

Sau lưng cô là hai đội binh sĩ Lục Quân, mỗi người đều mặc khôi giáp Thép Tím, hai tay nắm súng ngắm, bước đều nhịp tiến tới trước.

- Cộp cộp cộp ~~~

Trong tiếng hát quốc ca của Duy Lệ Á, Cầm Vũ vẫn nghiêm trang bước tới cột cờ.

Dần dần, càng ngày càng nhiều người lưu ý đến Cầm Vũ, nàng dừng lại ở trước cột cờ, lưu loát cố định quốc kỳ ở trên sợi dây.

Khi tiếng ca đến phần cao trào, Cầm Vũ kéo sợi dây trong tay, quốc kỳ từ từ dâng lên cao, từng cơn gió thổi qua khiến mặt cờ chậm rãi triển khai, lộ ra đồ án phía trên.

Tiếng ca của Duy Lệ Á dần dần chậm lại:

- Khúc Quân Hành Vương Quốc Huyền Vũ đã đến hồi cuối.

Khi tiếng ca đình chỉ thì quốc kỳ đã đến đỉnh cột cờ, tung bay theo gió.

Dân chúng lộ ra vẻ mặt vẫn chưa thỏa mãn, hiển nhiên là còn chưa ca đủ, đắm chìm trong tâm trạng xúc động.

Mục Lương chậm rãi thở phào một hơi, anh cảm giác như mình dường như hoàn thành nghi thức nào đó, tâm trạng đã bình tĩnh trở lại.

- Cảm ơn.

Duy Lệ Á hơi khom người, sau đó rời đi đài cao cùng với các thành viên đội nhạc.

Giọng nói bình thản của Mục Lương vang lên:

- Kế tiếp, mời mọi người cùng nhau xem nghi thức duyệt binh.

- A? Thật tốt quá, lại có duyệt binh rồi!

Dân chúng vui mừng hoan hô

Trong đám đông có rất nhiều người từng được xem nghi thức duyệt binh, cho đến nay bọn họ vẫn còn nhớ rõ trường hợp khi đó, đó là cảnh tượng cả đời không thể quên được.

- Duyệt binh là cái gì?

Tề Nhĩ Nạp nghi ngờ lên tiếng hỏi.

- Ta cũng không biết.

Ước Mỗ lắc đầu.

Lúc này, Linh Tịch mới lấy lại tinh thần sau bài quốc ca, nàng thở ra một hơi, nói:

- Các ngươi suy đoán làm gì, chờ một hồi sẽ biết thôi.

- Ừm.

Ước Mỗ lên tiếng.

- Đông đông đông ~

Tiếng trống rung trời, trống trận lại bị gõ vang lần thứ hai.

- Nghi thức duyệt binh, hiện tại bắt đầu!

Giọng nói của Mục Lương lại vang khắp quảng trường.

Nguyệt Thấm Lan cất bước đi lên trước, ưu nhã nói:

- Lục Quân lên sân khấu.

- Cộp cộp cộp ~

Ngoài sân rộng, các binh sĩ Lục Quân chờ đợi đã lâu bắt đầu di chuyển, mọi người bảo trì đội ngũ hình vuông, đi đều bước vào bên trong quảng trường.

Bên trong quảng trường, dân chúng đã nghe được tiếng bước chân chỉnh tề, ai nấy đều vô cùng hưng phấn, ánh mắt tràn đầy chờ mong.

………..

- Cộp cộp cộp ~

Lối vào quảng trường, binh sĩ Lục Quân xếp thành đội ngũ hình vuông, đi vào quảng trường với tốc độ đều đặn, băng qua dân chúng và vương thất, quý tộc.

Mỗi đội ngũ hình vuông gồm năm trăm người, tổng cộng có tám đội, mỗi đội ngũ cách nhau năm mét, lần lượt xuất hiện trong mắt tất cả mọi người ở quảng trường.

Binh sĩ Lục Quân có hai loại quân phục, bốn đội ngũ đi trước mặc khôi giáp Thép Tím, bốn đội ngũ phía sau lại mặc khôi giáp linh khí được chế tạo từ tài liệu hung thú và tài liệu ma thú.

- Cộp cộp cộp ~

Động tác của các binh lính bảo trì nhất trí, mỗi lần cất bước và giang tay đều nhịp giống như sao chép và dán.

Lăng Hương kinh ngạc thốt lên:

- Thật là đều nhịp, giống như con rối vậy!

- Những Kỵ Sĩ này rất mạnh.

Kỵ Sĩ Trưởng vương quốc Tề Nhĩ Vô bình luận với vẻ mặt nghiêm túc.

Hắn tự nhận bản thân không thể huấn luyện ra Kỵ Sĩ như vậy, tính chỉnh thể quá mạnh mẽ, giống như một đại não khống chế được động tác của tất cả mọi người.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng nhận đồng gật đầu:

- Có thể huấn luyện thành như thế này, hẳn là những Kỵ Sĩ kia đã phải chịu rất nhiều cực khổ.

Đối với bọn hắn mà nói, binh sĩ Lục Quân mặc khôi giáp chính là Kỵ Sĩ.

Ước Mỗ nhìn khôi giáp trên người nhóm binh lính, không khỏi líu lưỡi nói:

- Những khôi giáp này quá xa xỉ.

Tề Nhĩ Nạp suy đoán:

- Chắc vương quốc Huyền Vũ có Luyện Khí Sư riêng.

Ước Mỗ nghiêm túc bổ sung thêm:

- Có thể chế tạo được nhiều khôi giáp ma cụ như vậy, một vài Luyện Khí Sư là không cách nào làm được, ít nhất cần phải có mấy chục người trở lên mới được.

- Chuyện này thì ta không biết.

Tề Nhĩ Nạp chậm rãi lắc đầu.

- Cộp cộp cộp ~~~

Nhóm binh lính Lục Quân đồng loạt quay đầu nhìn về phía Mục Lương ở trên đài cao.

- Kính chào bệ hạ!



Nhóm binh lính hô lớn, âm thanh vang dội.

Các dân chúng nghe được các binh lính kêu to, nhiệt huyết sôi trào, kích động quơ cờ đỏ trong tay.

Mục Lương gật đầu đáp lại, nói:

- Các đồng chí vất vả.

Nhóm binh lính Lục Quân lại đồng thanh hô hào:

- Vì nhân dân phục vụ, vì bệ hạ phục vụ!

- Rất tốt.

Mục Lương giơ tay nghiêm chào đáp lại.

- Cộp cộp cộp ~~~

Nhóm binh lính chỉnh tề giơ tay nghiêm chào, sau khi nghỉ chân mấy giây thì lại xoay người tiếp tục đi tới trước.

Sau khi binh sĩ Lục Quân chào sân thì kế tiếp chính là Hải Quân.

- Cộp cộp cộp ~~~

Ở lối vào quảng trường lại vang lên tiếng bước chân rầm rập một lần nữa.

Dân chúng quay đầu nhìn lại, lần này thấy được các binh sĩ Hải Quân mặc khôi giáp màu lam đi vào quảng trường, động tác mạnh mẽ không kém cạnh gì các binh sĩ Lục Quân.

- Kính chào bệ hạ!

Các binh sĩ Hải Quân sĩ giơ tay nghiêm chào, đồng loạt quay đầu nhìn về phía Mục Lương.

- Các đồng chí vất vả.

Anh lại lên tiếng đáp lại.

Các binh sĩ Hải Quân sĩ cùng nhau hô hào:

- Vì nhân dân phục vụ, vì bệ hạ phục vụ!

Mục Lương giơ tay nghiêm chào, nhìn theo nhóm binh sĩ Hải Quân rời đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận