Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 657: Kem Trị Sẹo

Cô quay đầu thích thú nói:

- Mục Lương ngươi cũng không lớn hơn Phi Nhan bao nhiêu, vậy mà nói chuyện dày dặn kinh nhiệm như vậy.

- Ta đây là thành thục về tinh thần.

Mục Lương trêu chọc.

- Đúng đúng đúng.

Nguyệt Thấm Lan che miệng cười ưu nhã, cô hỏi:

- Ngươi đi đâu vậy?

- Ta đi xem vườn sinh thái.

Mục Lương ôn hòa trả lời.

- Vậy thì ngươi đi đi, ta phải đi một chuyến đến Cục Quản Lý.

Nguyệt Thấm Lan cười cười gật đầu

- Vậy thì ta đi trước.

Anh bay lên không trung hướng đến vùng đất hoang vu phía xa.

20 giây sau, hình dáng của vườn sinh thái Huyền Vũ xuất hiện trong tầm mắt.

Khi anh đến gần mới phát hiện dưới tấm chắn kính hình tròn có đường kính 500 mét, cây cỏ xanh tươi mọc um tùm, giống như một khu rừng nhiệt đới trên trái đất.

Mục Lương đáp xuống đất và đặt tay lên tấm kính.

Tấm kính chắn nhẹ nhàng mở ra một cánh cửa, Mục Lương bước vào bên trong Vườn Sinh Thái.

Khi anh bước vào vườn sinh thái, dưới chân là từng màu xanh xanh của cỏ, lá cỏ không cao quá cẳng chân.

Anh hiếu kì nhìn ngó xung quanh, cây cổ thụ cành lá xum xuê, có thể nhìn thấy đám côn trùng đang bay ở giữa.

Sột xoạt.

Mục Lương đi sâu vào bên trong vườn, trên đường đi anh nhìn thấy vài bộ xương thuộc loại răng nanh hình bát giác.

Anh trầm ngâm, tiếp tục đi về phía trước.

Đến nơi sâu nhất của vườn sinh thái, giữa lùm cây vô tình nhìn thấy một ổ rắn nhỏ, cạnh ổ còn có một con thỏ tai cụp chết.

Anh tiếp tục đi vào sâu hơn, lần này thấy một đám bốn năm con thỏ tai cụp đang gặm những cây xanh và cỏ cao đến nửa người.

- Cúc cu ~~~

Lúc này trên đỉnh đầu anh vang lên tiếng chim kêu, Mục Lương ngẩng đầu nhìn trời, đó là hai con chim trưởng thành mà anh đã mua từ thành Phi Điểu.

Anh hài lòng gật đầu:

- Chuỗi sinh thái cũng xem như hoàn chỉnh rồi.

- Grào...

Vị trí trung tâm vườn sinh thái trên ngọn đồi hơn 50m truyền đến vài tiếng gầm dũng mãnh của động vật, giống như muốn thị uy tuyên bố chủ quyền lãnh thổ.

Mục Lương nghiêng đầu nhìn sang, ngay sau đó, tiếng gầm đột ngột dừng lại.

- Vườn sinh thái hơi nhỏ rồi, có thể mở rộng lớn hơn chút.

Mục Lương thì thào.

Vườn sinh thái là một dự án thí điểm cho việc phục hồi thiên nhiên, nó sẽ ngày càng lớn hơn cho đến khi trở thành một phần của thiên nhiên.

Anh bay lên không trung, vươn tay đặt lên kết giới bằng kính, vừa động ý thức, tấm kinh liền biến lớn dần lên.

Đường kính ban đầu chỉ là 500m, nhưng lần này tấm chắn kính đã được mở rộng đến 2000 km rồi mới dừng lại.

Việc mở rộng tấm chắn kính, đã quấy rầy đến động vật trong vườn sinh thái, toàn bộ nơi đây đột nhiên yên tĩnh.

- Mưa!

Mục Lương vươn tay một cái, các nguyên tố nước dưới tấm kính lập tức ngưng đọng lại.

Theo dòng ý thức của anh, hạt mưa lớn như hạt đậu từ trên trời nhỏ xuống, bao trùm toàn bộ khu vườn sinh thái với những tia nước chảy róc rách.

Trận mưa này kéo dài 10 phút làm ướt cho toàn bộ vườn sinh thái, cũng làm cho vi sinh vật trong vườn phát triển mạnh.

- Sau một thời gian nữa có thể gỡ bỏ màn chắn rồi.

Mục Lương nâng mắt nhìn quanh vườn.

Trong tương lai không xa, vườn sinh thái sẽ trở thành một phần của thành Huyền Vũ.

Anh bay lên khu vực mới được mở rộng, ý thức vừa động, thi triển phạm vi tinh tú.

Hàng trăm triệu vì sao xuất hiện, bao phủ toàn bộ khu vườn sinh thái, làm cho cây cỏ nơi đây xanh tươi.

Cây xanh lớn lên nhanh chóng, sau đó hoa nở rồi tàn, chỉ trong một thời gian ngắn đã trưởng thành.

Gió vừa thổi, hạt liền rơi xuống đất.

Mặt đất nứt ra những vết nứt để vùi lấp những hạt vừa rơi xuống.

Khi chúng xuất hiện trở lại thì đã được bùn đất đưa lên nơi thoáng đãng hơn.

Dưới sự che phủ của phạm vi tinh tú, những hạt giống này bắt đầu nảy mầm, và những chiếc lá xanh tươi trồi ra khỏi mặt đất.

Trong một thời gian ngắn, khu vực mới hình thành của vườn sinh thái đã trở nên tươi tốt và xanh tươi trở lại.

- Có vẻ như hơi nhiều thú ăn thịt, nên đưa thêm nhiều thú ăn cỏ vậy.

Mục Lương thì thầm.

Sau khi anh quan sát, thú ăn thịt trong vườn sinh thái quá hung tợn, thú ăn cỏ khó mà sinh sống.

Thời gian về dài, sau khi thú ăn thịt sinh sản con cái, số lượng thú ăn cỏ sẽ suy giảm nhanh hơn, ảnh hưởng đến cân bằng môi trường.

Mục Lương khỏi vườn, đi đến phân thân của Trà Thụ Tinh Thần.

Bây giờ phân thân của Trà Thụ Tinh Thần đã cao tới sáu mét, cao hơn gần một mét so với lúc mới trồng.

Khi Mục Lương đáp xuống mặt đất, một lớp chất màu nâu sẫm đã được thêm vào rễ cây, đó là phân bón từ một con thú dữ.

Trà Thụ Tinh Thần con có thể cao lớn một phần cũng nhờ vào phân bón kia.

- Khi nào thì nó mới lớn như cây mẹ đây...

Mục Lương nhìn cây con thở dài.

Anh dừng ở đây một lát, sau đó rời đi.

Một lúc sau, Mục Lương quay trở lại Cung Điện.

Anh vừa trở lại thư phòng, còn chưa ngồi ấm ghế thì cửa đã bị kéo ra.

Cửa thư phòng bị đẩy mạnh ra, Vưu Phi Nhi vui vẻ chạy vào phòng.

- Mục Lương, ta đã nghiên cứu kĩ rồi.

Cô ấy đỏ mặt hét lên đầy phấn khích.

Anh ngạc nhiên hỏi:

- Đã nghiên cứu cái gì?

- Chính là mỹ phẩm chăm sóc da mà ngươi đã nói qua trước đây. Ta đã nghiên cứu ra rồi.

Vưu Phi Nhi lắc chiếc lọ thủy tinh đang cầm trong tay của mình.

Trong chai thủy tinh trong suốt có một dịch thể màu trắng.

Mục Lương sững sờ một lúc, sau đó mới nhớ ra rằng mình đã từng nhắc đến việc thoa kem làm đẹp với một cô gái tóc vàng hai bím, không ngờ cô ấy vẫn để trong lòng và cố tình nghiên cứu.

Vưu Phi Nhi nhanh chóng mở nắp lọ và bôi kem làm đẹp cho Mục Lương.

Cô hồn nhiên nói:

- Chỉ cần xoa một chút lên vết sẹo là có thể làm cho vết sẹo nông đi, nếu dùng nhiều hơn, nó sẽ làm cho vết sẹo biến mất.

- Lợi hại thế ư?

Đôi mắt Mục Lương sáng lên.

Loại kem có tác dụng này nếu được bán trên Địa Cầu chắc chắn sẽ là loại bán đắt hàng không lo ế.......

- Lợi hại? Ta nghĩ cũng thường thôi...

Vưu Phi Nhi đỏ mặt lẩm bẩm.

- Rất lợi hại!

Anh mỉm cười khen.

Vưu Phi Nhi nói một cách nghiêm túc:

- Cách làm kem không phức tạp. Một giọt nước mắt Thiên Sứ có thể làm một thùng kem lớn.

Khuôn mặt xinh xắn của cô ấy ngày càng đỏ hơn, sự thật chứng minh rằng được khen thật là vui.

- Ngoại trừ nước mắt Thiên Sứ, những vật liệu khác là gì?

Mục Lương kinh ngạc hỏi.

Anh không ngờ rằng có nước mắt Thiên Sứ trong loại kem này, thảo nào nó có mùi thơm thoang thoảng.

- Ta còn dùng lá của Trà Thụ Tinh Thần và nhựa của cây Sự Sống….

Vưu Phi Nhi bẻ ngón tay, vừa nghĩ vừa đếm.

- Tám loại vật liệu này giá cả không thấp đâu.

Mục Lương trầm mặc.

Anh muốn mở một cửa hàng ở ngoại thành để bán mỹ phẩm, nhưng giá cả không thể thấp được.

Điều quan trọng nhất của con người hiện nay là tự nuôi sống bản thân, và chỉ khi giải quyết được cái ăn cái mặc thì họ mới tính đến những nhu cầu khác.

Sống không nổi thì làm sao quan tâm đến ngoại hình của mình được?

Vẻ đẹp thuộc về những người có cuộc sống tốt.

Vưu Phi Nhi lanh lảnh nói:

- Không có đâu, ngoại trừ Nước Mắt Thiên Sứ và lá trà hơi quý ra, các loại thảo mộc khác được trồng trong vườn thuốc rất nhiều.

Hiện tại, thành Huyền Vũ có hai vườn thuốc, một lớn và một nhỏ, đã có thể cung ứng đủ nguyên liệu nghiên cứu cho cô.

Bạn cần đăng nhập để bình luận