Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 728: Bút Chì

- Ta gọt bút giúp ngươi.

Cô lấy con dao nhỏ trong ống đựng bút, nhẹ nhàng gọt bút than.

- Bút than thực sự khó dùng.

Mục Lương cảm thán một tiếng.

Anh nhớ tới bút bi và bút máy ở Địa Cầu, viết còn tốt hơn bút than một trăm lần.

- Chậc!

Mục Lương suy nghĩ có nên chế tạo bút bi và bút máy hay không.

Anh nghĩ ngợi một lúc, cuối cùng âm thầm từ bỏ ý định, chế tác bút bi quá khó, không thực tế.

Ở Địa Cầu, đầu bút bi là đồ vật kỹ thuật cao, dị giới lại không có máy móc, muốn chế tác đầu bút thực sự quá khó.

Dù có thể làm ra, chi phí nhất định không rẻ, không có tính chất lưu thông.

Bút máy cũng cần có kỹ thuật nhất định, đều phải xử lý nan đề về việc chế tác đầu bút.

Trừ cái đó ra, anh cần phải nghiên cứu mực với giải quyết vấn đề bịt kín mực trong bút máy.

- Bút bi và bút máy không được, nhưng có thể chế tạo bút chì......

Đôi mắt màu đen của Mục Lương sáng lên.

Anh rút một trang giấy, cầm bút than do cô gái tóc bạc gọt xong, bắt đầu tô tô vẽ vẽ.

Ly Nguyệt an tĩnh nhìn, trong đôi mắt màu bạc tràn đầy sự dịu dàng.

Lúc này, cô không giống như thường ngày, thiếu một chút thanh lãnh, nhiều một chút nhu tình đối với người trong lòng.

- Như vậy là được rồi.

Mục Lương thả bút than xuống bàn, nhẹ nhàng bắn than tro trên giấy.

- Ngươi lại nghĩ tới đồ vật gì tốt sao?

Ly Nguyệt nhẹ giọng hỏi.

Mục Lương gật đầu ôn hòa đáp:

- Ừ, ngươi đi bên hồ đào giúp ta một chút đất sét mang về đây.

- Được.

Ly Nguyệt nhẹ nhàng trả lời một câu.

Cô đứng dậy rời khỏi thư phòng.

Qua gần mười phút, cô gái tóc bạc xách một thùng lưu ly trở về, đất sét chất đầy nửa thùng.

- Bao nhiêu đây có đủ dùng không?

Ly Nguyệt thanh thúy hỏi.

- Đủ, dùng không hết đâu.

Mục Lương cười đáp.

Anh vận dụng năng lực ngưng tụ một cái chén lưu ly, móc một khối đất sét nhỏ bỏ vào trong chén.

Anh lại cầm hai cây bút than, dùng lưu ly chế tạo ra một cái cối, nghiền bút than thành bột.

Ly Nguyệt tò mò nhìn, Mục Lương lại muốn làm cái gì vậy?

Cô thấy anh đổ bột than vào trong chén rồi trộn đều với đất sét ướt.

Bột than và đất sét có tỉ lệ là 5-1, bột than nhiều hơn một chút.

Tác dụng chủ yếu nhất của đất sét là để cho bột than kết dính lại với nhau.

Hỗn hợp bột than và đất sét có màu đen tuyền, màu sắc không hề nhạt hơn than củi.

Đây là do sự thay đổi tỉ lệ.

Than củi rất nhẹ, hơn nữa bên trong sẽ có rất nhiều khe hở nhỏ, chúng được hình thành sau khi gỗ biến thành than.

Mà than củi được mài thành bột, thể tích sẽ thu nhỏ lại, tiếp đó trộn chung với đất sét, mật độ trở nên lớn hơn.

Mục Lương lại dùng pha lê chế tạo một loạt khuôn đúc có rãnh, đây là dùng để chế tạo ruột bút chì.

Bột than đất sét được san phẳng rồi trải lên trên khuôn đúc, ép thật chặt, sau đó loại bỏ phần dư thừa.

Bên trên khuôn đúc chỉ còn lại từng cây ruột bút nhỏ dài, kích thước chỉ có năm li, dài mười lăm centimet.

- Mục Lương, ngươi đang làm cái gì vậy?

Ly Nguyệt kinh ngạc hỏi.

- Đây là ruột bút sau khi cải tiến.

Mục Lương thuận miệng giải thích một câu.

Ở Địa Cầu, ruột bút chì chính là than chì, nhưng thế giới này chưa phát hiện được than chì cho nên anh chỉ có thể thay thế bằng than củi.

- Nó có ích lợi gì?

Ly Nguyệt chớp chớp đôi mắt màu bạc.

- Đợi chút nữa ngươi sẽ biết.

Mục Lương cười thần bí.

-......

Cô hơi bĩu môi, người này lại úp úp mở mở.

Anh đưa tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một ngọn lửa nhỏ để nướng khuôn đúc lưu ly, ruột bút ướt át chậm rãi khô ráo.

Anh khống chế nhiệt độ, tránh nhiệt độ quá cao khiến ruột bút bị nứt vỡ, ảnh hưởng thành phẩm.

Vì thế, chỉ có thể dùng nhiệt độ thấp để hong khô.

Sau năm phút, Mục Lương vung tay lên, ngọn lửa biến mất.

Anh xoay khuôn đúc, để cho năm cái ruột bút rớt xuống.

Ruột bút rơi xuống mặt bàn phát ra tiếng giòn vang, bất ngờ là tất cả đều không bị đứt gãy.

- Độ cứng không tệ lắm.

Mục Lương hài lòng gật đầu.

Anh cầm một cây ruột bút, lưu ly chậm rãi bao trùm toàn bộ, biến thành một cây bút lưu Ly, đầu bút có chừa lại nửa centimet ruột bút ở bên ngoài.

Mục Lương lấy một tờ giấy, cầm bút than viết vài chữ, từng con chữ màu đen phiêu dật xuất hiện.

- A, hình như chữ viết đen hơn rồi......

Ly Nguyệt kinh ngạc mở to mắt.

- Viết cũng rất mướt tay.

Mục Lương hài lòng gật đầu.

Có thể vì trộn thêm đất sét nên độ mượt khi viết đã tăng lên rất nhiều lần, không còn cảm giác nhám tay như khi dùng than củi.

- Ta thử xem.

Ly Nguyệt giơ tay tiếp nhận bút than trong tay của Mục Lương, sau đó viết tên của đối phương lên giấy.

Sột soạt sột soạt......

Quá trình viết rất thuận lợi, không cần lo lắng ngòi bút sẽ làm rách giấy, cô không nhịn được tán thưởng:

- Thật thần kỳ, cái này còn dễ viết hơn cả bút than nữa.....

- Vẫn còn có thể cải tiến thêm một chút.

Mục Lương suy nghĩ rồi nói.

Anh cầm một cây ruột bút mới, lại lấy một tờ giấy bao bọc ruột bút, sau đó sử dụng tơ nhện kết dính hai thứ lại với nhau.

- Bút giấy?

Ly Nguyệt nghi ngờ hỏi.

- Cái này gọi là bút chì.

Mục Lương thuận miệng đáp.

So với cái tên bút giấy, anh càng thích gọi là bút chì hơn.

- Mục Lương, không phải dùng pha lê làm thân sẽ tốt hơn sao?

Ly Nguyệt khó hiểu hỏi.

- Nếu dùng lưu ly làm thân thì sẽ lãng phí quá nhiều ruột bút, mà dùng giấy cuốn sẽ không xảy ra chuyện này.

Mục Lương giải thích.

Lưu ly quá cứng, bút than bị bao bọc ở bên trong không cách nào sử dụng.

Đâu thể nào chỉ vì gọt một cây bút chì mà phải tốn tinh lực đi nghiên cứu linh khí cao cấp gọt bút chì.

Mà dùng bút than cuộn giấy không cần phải rườm rà như vậy, chỉ cần một chiếc gọt bút chì thông thường là được.

Mục Lương giơ tay ngưng tụ ra một khối lưu ly có dáng vẻ như một chiếc gọt bút chì.

Anh nhét bút than cuộn giấy vào lỗ gọt, nhẹ nhàng xoay tròn, vài giây sau ruột bút đã trở nên sắc bén, viết càng thoải mái.

- Thì ra là như thế.

Ly Nguyệt lập tức bừng tỉnh.

Cô không nhịn được khen một câu:

- Mục Lương, ngươi thật quá thông minh!

- Ta chỉ là dùng sáng tạo của thế hệ trước mà thôi.

Mục Lương lắc đầu.

- Như vậy vẫn là rất lợi hại.

Ly Nguyệt che miệng khẽ cười, người như vậy sao có thể không khiến người ta mê mẩn và cảm mến?

- Nhóm bút chì đầu tiên được sản xuất đưa tới trường học, bọn nhỏ có thể dùng chúng để làm bài tập hoặc ghi chép bài vở.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Ừ, bọn nhỏ chắc sẽ rất vui vẻ.

Ly Nguyệt gật đầu.

………..

Hô hô ~~

Cuồng phong gào thét, Ưng Lửa vỗ cánh rơi xuống, cuối tầm nhìn của nó là Rùa Đen đang di động.

- Đến nơi rồi.

Sau lưng Máy Bay, Hi Bối Kỳ nhìn Rùa Đen ở đằng xa, tâm trạng dâng trào, cuối cùng thì nàng cũng đã trở lại rồi.

Nguyệt Phi Nhan đặt tay lên vai cô gái Ma Cà Rồng, nói một cách tiếc nuối:

- Xem ra chúng ta đã bỏ lỡ hành trình đến thành Hắc Thủy.

- Thành Hắc Thủy chắc không có gì để chơi.

Hi Bối Kỳ nói không thèm để ý.

Nguyệt Phi Nhan nhoẻn miệng cười, tán đồng:

- Đúng vậy, như thế nào đi nữa thì cũng không thể tốt hơn thành Huyền Vũ của chúng ta được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận