Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 625: Phát Hiện Hai Loại Thực Vật Mới.

- Phải an bài thêm máy sưởi nữa.

Anh lại rút thêm một tờ giấy khác, vẽ sơ đồ nguyên lý máy sưởi, liệt kê rõ ràng những hạng mục cần chú ý.

Nguyên lý máy sưởi rất đơn giản.

Dùng nồi hơi để làm nóng nước, sau đó kết nối máy sưởi thông qua các đường ống, khi nước nóng đi qua máy sưởi sẽ tỏa ra nhiệt lượng, khiến cho nhiệt độ trong phòng tăng cao.

Sau đó nước sẽ chảy trở về nồi hơi, lại được làm nóng rồi vận chuyển tới máy sưởi, cứ thế mà tuần hoàn.

Cộc cộc cộc......

Cửa thư phòng bị gõ vang.

Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa vào, sau lưng là người quản lý Đồng ruộng hơn bốn mươi tuổi, Tái Nhĩ Đặc.

- Mục Lương, Tái Nhĩ Đặc tới.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

Cô gặp Tái Nhĩ Đặc ở trên đường trở về, nghe nói đối phương muốn gặp mặt thành chủ để báo cáo công việc nên mang hắn vào đây.

- Có chuyện gì vậy?

Mục Lương đặt bút than xuống bàn, ngước mắt nhìn về phía người quản lý Đồng ruộng.

- Thành chủ, ta phát hiện được hai loại thực vật mới trên Đồng ruộng, cho nên lấy tới cho ngài xem.

Tái Nhĩ Đặc cung kính đáp.

Hắn mở túi vải mang theo bên người, lấy ra hai gốc cây non.

- A?

Đôi mắt màu đen của Mục Lương sáng lên.

- Thành chủ đại nhân biết hai loại lục thực này không?

Tái Nhĩ Đặc cung kính hỏi.

- Lấy tới đây ta xem một chút.

Mục Lương đưa tay ra hiệu.

Tái Nhĩ Đặc vội vàng tiến lên trước đặt túi vải lên mặt bàn, sau đó mới đặt hai gốc cây lên trên.

Mục Lương đưa tay lật xem hai gốc thực vật xanh, nhìn từng viên đậu phộng trên cây, khóe miệng không khỏi cong lên.

Anh gỡ một hạt đậu phộng xuống, lột vỏ, hai viên đậu phộng màu đỏ nhạt rơi ra ngoài.

Mục Lương cười nói, giải thích:

- Đây là đậu phộng.

Mục Lương mừng thầm trong bụng, không ngờ Đồng ruộng lại có thể trồng ra đậu phộng, chẳng lẽ là vì Lĩnh Vực Tinh Thần sao?

- Đậu phộng? Thứ này có thể ăn không?

Nguyệt Thấm Lan nhặt một hạt đậu phộng lên rồi ngửi thử.

Mùi đất rất nồng, mùi của đậu phộng đã bị che giấu.

- Đương nhiên là được, sau khi nấu chín thì hương vị cũng không tệ lắm.

Mục Lương ôn hòa nói, ngước mắt nhìn Tái Nhĩ Đặc, hỏi:

- Lần này, ngươi phát hiện được bao nhiêu cây đậu phộng?

- Thành chủ đại nhân, lần này phát hiện tổng cộng ba cây đậu phộng.

Tái Nhĩ Đặc hơi cúi người cung kính đáp.

- Ba cây đậu phộng à? Không nhiều lắm, phải mở rộng số lượng gieo trồng trước.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Anh vê một hạt đậu phộng, phát động Lĩnh Vực Tinh Thần, tinh quang lập tức bao phủ viên đậu phộng giữa hai ngón tay.

Răng rắc......

Vỏ ngoài tróc ra, mầm xanh chậm rãi lớn lên.

Nguyệt Thấm Lan thấy thế giơ tay ngưng kết nguyên tố nước, từng giọt nước nho nhỏ rơi xuống viên đậu phộng.

Mầm xanh sinh trưởng với tốc độ rất nhanh, sợi rễ dần dần vòng quanh ngón tay của Mục Lương.

Dưới sự bao phủ của Lĩnh Vực Tinh Thần, cây đậu phộng lớn lên nhanh chóng, chiều cao đã vượt qua nửa mét.

Sau đó giữa phiến lá xuất hiện những nụ hoa, từng đoá hoa nhỏ màu vàng nhạt nở rộ.

Tái Nhĩ Đặc ngạc nhiên, lần đầu tiên hắn được tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình hạt giống nảy mầm cho tới lúc trưởng thành.

Tốc độ thúc đẩy sinh trưởng của Lĩnh Vực Tinh Thần cấp 9 cực nhanh, đặc biệt là khi chỉ tập trung vào một gốc cây duy nhất, tốc độ nhanh đến mức kinh người.

Rễ của cây đậu phộng bắt đầu bành trướng, sinh ra từng viên đậu phộng, chẳng mấy chốc từ kích cỡ như hạt gạo đã lớn gần bằng ngón tay cái.

Đậu phộng tự thụ phấn, trước khi hoa nở thì bao phấn sẽ tự động nứt ra, phấn hoa rơi vào đầu nhụy, hoàn thành quá trình tự thụ phấn.

Nguyệt Thấm Lan lại ngưng tụ một khối cầu nước, sau đó hóa thành dạng sương mù bao phủ trên đậu phộng, cung cấp lượng nước mà nó cần để lớn lên.

Răng rắc ~~~

Xác đậu phộng nứt vỡ, chồi non mọc ra, toàn bộ các viên đậu phộng trên rễ cây bắt đầu nảy mầm.

Mục Lương ngừng tay, đưa đậu phộng cho Tái Nhĩ Đặc, nghiêm túc dặn dò:

- Đi gieo đi, khi thu hoạch nhớ lưu lại một phần, còn lại đều tiếp tục gieo trồng.

- Vâng.

Tái Nhĩ Đặc thận trọng tiếp nhận cây đậu phộng, giơ tay đỡ các viên đậu phộng đã nảy mầm trên rễ cây.

- Ngươi muốn gieo trồng đậu phộng trên diện rộng sao?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi.

- Ừ, đậu phộng là một thứ tốt.

Mục Lương ôn hòa đáp.

- Thứ tốt?

Nguyệt Thấm Lan tò mò hỏi:

- Nó có lợi cho cơ thể sao?

- Bên trong đậu phộng có protein, còn có rất nhiều loại vitamin, rất tốt cho cơ thể.

Mục Lương thuận miệng giải thích hai câu, có nói nhiều hơn nữa thì đối phương cũng không hiểu.

Quả nhiên......

-.....

Nguyệt Thấm Lan lộ ra vẻ mặt mờ mịt, một đám từ ngữ xa lạ khiến nàng không biết nên nói gì.

- Chủ yếu nhất là đậu phộng có thể ép dầu, có trợ giúp rất lớn cho sự phát triển của thành Huyền Vũ.

Mục Lương cảm thán.

- Ép dầu? Là dầu mà bình thường chúng ta dùng để nấu cơm à?

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc hỏi.

- Dầu chúng ta thường dùng là mỡ động vật, số lượng ít, hơn nữa hương vị không tốt lắm.

Mục Lương chậm rãi lắc đầu.

Hiện tại dầu mà thế giới này sử dụng đều lấy từ động vật và hung thú, hay còn gọi là mỡ động vật, giống như mỡ heo ở Địa Cầu.

Dầu ở nơi đây còn đắt hơn cả nước.

- Dầu còn có thể lấy từ thực vật sao?

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc thốt lên.

- Đương nhiên rồi.

Mục Lương mỉm cười nói.

Ở Địa Cầu, kỹ thuật ép dầu thực vật đã rất hoàn thiện, anh đã nhìn thấy rất nhiều loại kỹ thuật ép dầu trên TV kênh nông nghiệp.

Ví dụ như mầm bắp, hạt vừng, ô liu, hạt cải dầu, đậu phộng…. tất cả đều có thể ép dầu.

- Tinh luyện như thế nào?

Nguyệt Thấm Lan tò mò hỏi.

Mục Lương ôn hòa đáp:

- Khi nào đậu phộng được gieo trồng số lượng lớn thì ta sẽ nói cho ngươi.

- Tốt thôi.

Nguyệt Thấm Lan trợn trắng mắt, người này lại úp úp mở mở.

Anh cầm gốc cây thứ hai, phần lá nhìn giống lá củ cải trắng, chỉ là gân và lá lại có màu xanh biếc, thân củ lại có hình cầu to bằng ba, bốn nắm đấm.

Mục Lương giơ tay ngưng tụ nước, tẩy sạch bùn đất trên thân củ.

Mặt ngoài của thân củ có chút lồi lõm kèm theo một vài sợi rễ ngắn ngủn.

Tái Nhĩ Đặc cung kính nói:

- Thành chủ đại nhân, đây là lần đầu tiên chúng ta phát hiện loại lục thực này trong Đồng ruộng, chỉ có hơn mười gốc cây.

- Ừ.

Mục Lương thuận miệng đáp.

Hắn bẻ thân củ làm đôi, lộ ra thịt quả màu trắng, có nước nhỏ xuống.

- Cái này...... Là củ cải đường?

Mục Lương nhíu mày không dám xác định.

Anh nhận ra củ cải đường, có ấn tượng đặc biệt với nó nhưng lại chưa từng tận mắt thấy bao giờ, bẻ một khối thịt quả cho vào trong miệng nhấm nuốt.

- Răng rắc răng rắc ~~

Thịt quả giòn giống như đang ăn lê, nước trái cây ngọt ngào, vào miệng tươi mát.

- Đây là củ cải đường.

Mục Lương cong môi cười, hôm nay hết bất ngờ này tới bất ngờ khác ập tới.

Củ cải đường chính là nguyên vật liệu chủ yếu chế tạo đường cát trắng, lượng đường sản xuất ra chỉ đứng sau cây mía.

- Ăn ngon không?

Nguyệt Thấm Lan chớp đôi mắt màu xanh nước biển.

- Ừ, giòn ngọt.

Mục Lương ôn hòa cười nói.

- Ta nếm thử một chút.

Nguyệt Thấm Lan bẻ một khối thịt quả bỏ vào trong miệng, vui vẻ nói:

- A, nó thật sự có vị ngọt!

Ngọt ngào có thể khiến tâm trạng của mọi người trở nên vui vẻ.

- Ừ, chúng ta có thể ép thành nước uống hoặc có thể chế biến thành đường.

Đôi mắt màu đen của Mục Lương chợt lóe sáng.

Thế giới này thiếu vị ngọt, đồ ăn có vị ngọt ít đến đáng thương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận