Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2217: Cấm Chế Hư Quỷ.



Nguyệt Thấm Lan lạnh giọng hỏi:

- Vậy thì các sào huyệt Hư Quỷ nằm ở đâu?

- Cái này không thể nói, nếu không ta sẽ chết.

Con ngươi của Hư Thập Bát co rút lại, cơ thể run rẩy.

- Vì sao không thể nói?

Đáy mắt Mục Lương hiện lên tia sáng lạnh lẽo.

Hư Thập Bát sợ hãi giải thích:

- Hư Quỷ chúng ta vừa sinh ra đã bị hạ cấm chế, nếu nói cơ mật của chủng tộc thì sẽ chết.

- Nếu như vậy thì ngươi đã vô dụng rồi.

Mục Lương chậm rãi mở miệng.

Nguyệt Thấm Lan liếc nhìn Hư Thập Bát, lạnh nhạt hỏi:

- Chúng ta nên xử lý nó như thế nào đây?

Mục Lương suy nghĩ một chút, nói:

- Đưa cho Phi Nhi đi, chắc cô ấy sẽ thích.

- Đáng chết, ta đã nói tất cả rồi, các ngươi không thể giết ta!

Hư Thập Bát phẫn nộ gầm thét.

- Ta chưa nói giết ngươi, chỉ là bắt ngươi làm một ít thực nghiệm thôi.

Mục Lương đạm mạc nói.

- Không được!

Khuôn mặt của Hư Thập Bát trở nên vặn vẹo.

- Câm miệng.

Mục Lương vung tay lên, tơ nhện lập tức buộc chặt Hư Thập Bát.

Hư Thập Bát vùng vẫy một hồi nhưng vẫn không tài nào nhúc nhích được, hai mắt nó mở to nhìn trừng trừng Mục Lương tới gần, tay dán lên trên trán nó.

- Phong Cấm.

Mục Lương nhẹ giọng mở miệng.

- A ~~~

Hư Thập Bát kêu thảm thiết, nó cảm nhận được lực lượng của mình đã bị phong ấn, cảm giác suy yếu càng rõ ràng hơn.

Mục Lương làm xong những thứ này mới lấy ra vũ khí Phong Cấm số bốn, nhốt riêng Hư Thập Bát vào bên trong, thuận tiện đưa tới Vưu Phi Nhi để làm vật thí nghiệm.

Nguyệt Thấm Lan dịu dàng hỏi:

- Vậy còn hai con Hư Quỷ khác thì sao, muốn xử trí chúng nó thế nào đây?

Mục Lương suy nghĩ một chút, bình thản nói:

- Trước mắt cứ giam giữ lại đi, khi nào Phi Nhi muốn dùng thì lại thả ra.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu, nói:

- Ừm, đến lúc đó lại tra hỏi một con, có lẽ sẽ hỏi được thêm tin tức khác.

- Chúng ta vẫn còn hiểu biết quá ít về Hư Quỷ.

Ly Nguyệt lạnh nhạt nói.

Nếu không phải hôm nay xảy ra sự cố bất ngờ thì đến bây giờ cô vẫn không biết việc Hư Quỷ cấp cao có thể phủ thêm da người để ngụy trang thành nhân loại, càng không biết Hư Quỷ có thể tùy ý đi lên mặt đất nếu Huyết Nguyệt chưa tới.

Mục Lương gật đầu nói:

- Ừm, vừa vặn bắt ba con Hư Quỷ cấp 8 này làm nghiên cứu, chắc có thể tìm hiểu được nhiều tin tức hơn.

Ngải Lỵ Na và những người khác đều gật đầu nhận đồng, Hư Quỷ có sự uy hiếp cực lớn đối với nhân loại, biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.

Mục Lương trầm giọng nói:

- Thông báo xuống dưới, toàn bộ Hải Quan và trạm xe lửa giới nghiêm, chỉ khi nào xác minh thân phận là nhân loại thì mới có thể tiến vào vương quốc Huyền Vũ.

- Vâng, ta sẽ mau chóng an bài.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

Mục Lương suy nghĩ một chút, tiếp tục nói:

- Ngươi phái người đi an ủi và trấn an những người gặp qua Hư Quỷ, giảm ảnh hưởng xấu xuống đến mức thấp nhất.

- Vâng.

Nguyệt Thấm Lan lên tiếng lần nữa.

Anh ngước mắt nói:

- Phân phó những người vẫn còn ở đại lục mới đi tìm hiểu tin tức, khả năng rất lớn là mười một con Hư Quỷ qua đại lục mới đã ra tay rồi.

- Vâng.

Ly Nguyệt gật đầu đáp ứng.

Ở đại lục mới có tổ chức tình báo, tìm hiểu tin tức sẽ không quá khó, chỉ là cần một chút thời gian.

Ngải Lỵ Na lo lắng nói:

- Mục Lương, lỡ như đám Hư Quỷ còn lại tiếp tục nhập cư trái phép thì làm sao bây giờ? Người của chúng ta rất khó phát hiện, đâu thể nào mà kiểm tra da từng người một được?

- Đây đúng là một vấn đề không nhỏ.

Mục Lương như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu một cái.

Ba Phù nhỏ giọng nói:

- Chúng ta có thể chế tạo một linh khí kiểm tra đo lường được Hư Quỷ không?

- Ta thử xem sao.

Tròng mắt màu đen của Mục Lương sáng lên, nhớ tới máy kiểm tra an ninh tại sân bay ở kiếp trước, có lẽ ý tưởng của tiểu hầu gái sẽ thực hiện được, rồi vỗ tay, bình tĩnh nói:

- Được rồi, mọi người đi làm việc của mình đi, ta đến phòng làm việc, có việc gì thì tới tìm ta.

- Vâng.

Các cô gái lên tiếng đáp lại.

Mục Lương đến phòng làm việc, Ly Nguyệt đi liên lạc thuộc hạ ở đại lục mới, truyền đạt mệnh lệnh của Mục Lương.

Nguyệt Thấm Lan thở dài, nhức đầu nói:

- Ngày mai là tiệc sinh nhật rồi, vậy mà hiện tại lại phát sinh chuyện như vậy.

Ngải Lỵ Na ngây thơ nói:

- Chị Thấm Lan, ngươi cứ lo việc yến hội trước đi, chuyện trấn an cứ để ta đi làm.

- Không cần đâu, những chuyện đối nhân xử thế như vậy ngươi hiểu không nhiều bằng ta.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

Ngải Lỵ Na bĩu môi, lẩm bẩm:

- Ta cũng hiểu mà...

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Ngươi đi hỗ trợ hiện trường sự cố đi, máu và tứ chi của Hư Quỷ đều phải thiêu hủy tập trung, tránh tạo thành cảm nhiễm.

- Vâng!

Ngải Lỵ Na nhún vai, xoay người đi làm việc được giao.

Nguyệt Thấm Lan tiếp tục dặn dò:

- Ngôn Băng, phái người đi thăm dò xem ba con Hư Quỷ này khoác da người nào, hẳn là có thể tìm được một sào huyệt Hư Quỷ.

- Vâng!

Ngôn Băng hơi rũ mắt, xoay người rời đi.

Vệ Ấu Lan nhẹ giọng hỏi:

- Đại nhân, cần ta giúp một tay việc yến hội sao?

Nguyệt Thấm Lan nhìn Vệ Ấu Lan, vui mừng thở phào một hơi, gật đầu nói:

- Ừ, ngươi đi giám sát Đại Hội Đường, cái gì cần chú ý chắc ngươi đã biết rồi, không cần ta dạy bảo nữa, đúng không?

- Vâng, ta hiểu rồi, xin Thấm Lan đại nhân hãy yên tâm.

Vệ Ấu Lan nghiêm mặt nói.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu:

- Ừm, có ngươi hỗ trợ nên ta bớt lo rất nhiều, chờ tới cuối tháng sẽ tăng lương cho ngươi.

- Cảm ơn đại nhân.

Vệ Ấu Lan nở nụ cười vui vẻ.

- Đi làm việc đi, có việc gì không hiểu thì hỏi ta.

Nguyệt Thấm Lan giơ tay xoa đầu Vệ Ấu Lan.

- Vâng ạ.~~

Vệ Ấu Lan cười tươi như hoa đáp.

Thiếu nữ đi rồi, Nguyệt Thấm Lan cũng rời đi khu Trung Ương, cưỡi phi thuyền vận chuyển cỡ nhỏ đến quân doanh Trấn Tây Quân.

Nơi đó ở rất gần bãi đáp phi thuyền vận chuyển xảy ra chuyện, đồng thời cũng là nơi dàn xếp người may mắn còn sống sót, mục đích là để phong tỏa tin tức.

Trên phi thuyền, Nguyệt Thấm Lan nhìn ra bên ngoài cửa sổ lưu ly, Hư Quỷ xuất hiện lần nữa khiến nàng cảm nhận được sự cấp bách.

- Bây giờ vương quốc Huyền Vũ đã không còn phải ứng đối chật vật với thủy triều Hư Quỷ như lần trước nữa...

Ánh mắt của cô lập lòe, thở dài một tiếng, Hư Quỷ không chịu ảnh hưởng của Huyết Nguyệt, liệu rằng chúng nó sẽ dẫn phát thủy triều Hư Quỷ thêm lần nữa không?

Cô gái ưu nhã nhắm mắt lại, tổ chức ngôn ngữ ở trong lòng, suy nghĩ phải nói thế nào để trấn an những quý tộc kia, đè ép ảnh hưởng bởi Hư Quỷ đến mức thấp nhất.

Bên trong phi thuyền vận chuyển, những người đi theo đều an tĩnh, không dám quấy nhiễu mạch suy nghĩ của Nguyệt Thấm Lan.

- Thấm Lan đại nhân....

Có người lo lắng mở miệng.

- Hả.

Nguyệt Thấm Lan nhấc mắt lên, trong lòng có ý tưởng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận