Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1907: Chất Lỏng Mới



Chất lỏng màu đen là tinh chất của thịt Măng Cụt Bom.

Chất lỏng màu trắng là tinh chất của vỏ Măng Cụt Bom.

- Thoạt nhìn nó không giống xăng mà thành chủ đại nhân nhắc tới.

Y Xà nhỏ giọng nói.

Đúng vậy, nghiên cứu lần này của hai người là về xăng, Mục Lương chỉ nói đặc tính, còn lại phải do hai người tự tiến hành tìm tòi và nghiên cứu.

- Không biết, phải tìm Mục Lương hỏi một chút.

Vưu Phi Nhi ngáp một cái, cô đã ba ngày không ngủ rồi.

……….

Bên trong Sở Nghiên Cứu, Vưu Phi Nhi và Y Xà chụm đầu lại cùng một chỗ, nghiên cứu chất lỏng bên trong bình lưu ly.

Mục Lương yên lặng xuất hiện sau lưng hai cô gái, an tĩnh đứng nhìn cả hai, nhìn một hồi, bất ngờ lên tiếng hỏi:

- Gặp phải vấn đề khó khăn gì sao?

- A!

Vưu Phi Nhi và Y Xà đồng thời rùng mình, suýt chút nữa là tạt chất lỏng trong bình lưu ly ra ngoài.

Mục Lương vội vã giơ tay lên nói:

- Là ta.

Y Xà giơ tay che ngực, cố nén sự bất mãn nói:

- Đại nhân Mục Lương, tại sao ngươi đi bộ lại không phát ra chút tiếng động nào vậy?!

Mục Lương áy náy nói:

- Xin lỗi, ta thấy các ngươi nghiên cứu quá tập trung cho nên không định lên tiếng quấy rối.

Lúc này, Vưu Phi Nhi đã bình tĩnh trở lại, nàng hào phóng phất tay nói:

- Không sao đâu.

Khuôn mặt của cô ửng đỏ, đôi mắt vàng kim lóe sáng, vẫn không dám đối diện với Mục Lương như trước.

Anh hơi cúi người hỏi:

- Các ngươi đang làm nghiên cứu gì thế?

Vưu Phi Nhi ngây thơ nói:

- Xăng nha, trước đây ngươi từng nhắc tới đấy.

- Trong cái chai này là xăng à?

Mục Lương kinh ngạc nhướng mày.

Đúng là trước đây anh có nhắc về xăng với cô gái cột tóc hai chùm, bảo cô khi nào rảnh rỗi có thể nghiên cứu một chút, không ngờ nàng ấy lại bắt tay chế tạo nhanh như vậy.

Vưu Phi Nhi lắc đầu, ngây thơ nói:

- Không biết nó có phải là xăng mà ngươi nói hay không, nhưng ta cảm thấy không giống những gì ngươi mô tả cho lắm.

- Vậy à….?

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Anh cầm bình lưu ly lên quan sát, nhẹ nhàng lay động chất lỏng đen trắng bên trong, hai loại chất lỏng vẫn không hề hòa tan vào nhau.

Mục Lương cúi xuống thử ngửi hương vị trong bình, nó có mùi hơi gay mũi.

- Có độc sao?

Anh quay đầu hỏi.

- Không có, ta đã nếm thử rồi.

Vưu Phi Nhi ngoan ngoãn lắc đầu.

Nghe vậy, khóe mắt của Mục Lương co giật một cái, buồn cười mà hỏi:

- Mùi vị như thế nào?

Vưu Phi Nhi lẩm bẩm:

- Uống không ngon, nó sền sệt thế nào ấy.

Mục Lương nghĩ thầm:

- Sau khi uống xong thì ngươi có cảm giác gì?

Vưu Phi Nhi nghiêm mặt trả lời:

- Ta uống hai loại cùng một lúc, nếu như chỉ uống chất lỏng màu đen thì trong bụng sẽ nổ tung.

- Vậy màu trắng thì sao?

Mục Lương kinh ngạc hỏi.

Vưu Phi Nhi giải thích:

- Màu trắng vô hại với cơ thể người, nó sẽ không nổ tung, giống như một loại thuốc ổn định nào đó.

Mục Lương chậm rãi lắc đầu, bình thản nói:

- Ừm, vậy đúng là không phải xăng rồi.

Vưu Phi Nhi gật đầu nhận đồng, nói:

- Đúng thế, ta cũng cảm thấy không giống, uy lực nổ của nó còn mạnh hơn cả đạn nổ, sao có thể là xăng được.

- Uy lực nổ của nó còn mạnh hơn cả đạn nổ à?

Mục Lương kinh ngạc hỏi lại.

Vưu Phi Nhi khoa tay múa chân nói:

- Đúng rồi, ta đã thí nghiệm qua, một bình như vậy là có thể nổ tung toàn bộ phòng thí nghiệm.

Hai loại chất lỏng đen trắng này được chiết xuất từ quả của Măng Cụt Bom, độ tinh khiết đạt tới hơn chín mươi phần trăm.

- Uy lực mạnh như vậy sao!

Đôi mắt đen của Mục Lương sáng ngời.

Trong lòng hắn nảy sinh một ý tưởng, có thể dựa vào loại chất lỏng này để chế tạo “Đạn đạo”.

Bây giờ, trong thành Huyền Vũ trồng rất nhiều quả Bom, mỗi tháng đều có thể thu hoạch mấy ngàn quả. Ngoại trừ dùng để chế tạo đạn nổ thì số chất lỏng lấy từ chúng đều được chứa đựng trong một cái hộp lưu ly khổng lồ, cách vài ngày mới mở ra dùng một lần.

Vưu Phi Nhi nhẹ nhàng nói:

- Nếu không phải xăng thì hẳn là không có ích gì nữa, để ta đổ bỏ nó đi.

Mục Lương giơ tay chặn tay của cô gái cột tóc hai chùm lại, nghiêm mặt nói:

- Không phải, nó còn có chỗ hữu dụng.

- Nó có ích lợi gì chứ?

Vưu Phi Nhi chớp mắt, khó hiểu hỏi.

Anh ôn hòa nói:

- Ừm, thứ này có thể dùng để chế đạn pháo, ta cần nghiên cứu thêm một chút.

Sau khi thành Huyền Vũ lập quốc, các phương tiện bảo vệ tường thành cũng nên đổi mới, gia tăng thêm vũ khí có tính sát thương mới.

- Được thôi.

Vưu Phi Nhi ngoan ngoãn gật đầu.

Mục Lương nhẹ giọng nói:

- Ta muốn một thùng chất lỏng lớn.

Vưu Phi Nhi cười tươi như hoa nói:

- Được rồi, ngày mai ta sẽ làm tốt.

- Chuyện này không cần nóng vội, ngươi nghỉ ngơi trước đi.

Anh xoa xoa đầu cô gái cột tóc hai chùm.

- Vâng ~~~

Khuôn mặt của Vưu Phi Nhi ửng đỏ, ngoan ngoãn gật đầu.

Y Xà mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, cô cảm thấy lúc này mình không nên ở trong Sở Nghiên Cứu, mà nên ở đáy bàn mới đúng.

Mục Lương nhắc nhở cô gái tóc vàng đi nghỉ ngơi, sau đó mang bình lưu ly chứa chất lỏng đen trắng rời đi.

Anh đi phòng làm việc, bắt đầu nghiên cứu chế tạo đạn.

Trong lúc Mục Lương bận bịu thì những người khác cũng không có nhàn rỗi.

Tin tức về việc thành Huyền Vũ sắp cải tạo lần thứ bảy đã được thông báo cho toàn bộ người dân trong thành qua báo chí.

Ở căn cứ Hải Quân, Trinh Hoán đang giám sát binh sĩ Hải Quân huấn luyện.

Cộp cộp cộp ~~~

Xảo Nhi đi nhanh tới, cầm một phần văn kiện trong tay.

- Đại nhân Trinh Hoán, thành chủ đại nhân có mệnh lệnh.

Cô bình tĩnh đáp.

- Đọc đi.

Trinh Hoán bình chân như vại phất tay.

Xảo Nhi mở văn kiện ra, đọc to từng chữ từng câu:

- Thành Huyền Vũ sẽ tiến hành cải tạo lần thứ bảy bốn ngày sau, muốn chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng.

- Thành Huyền Vũ cải tạo lần thứ bảy?

Trinh Hoán hơi khựng lại, quay đầu nhìn về phía Xảo Nhi, hỏi:

- Nó có nghĩa là gì?

- Ta cũng không biết nha.

Xảo Nhi mờ mịt lắc đầu.

- Ngươi thế mà không biết?

Trinh Hoán tức giận nói.

Cô là người ở Đại Lục Mới, vừa mới gia nhập thành Huyền Vũ không lâu, cho nên không biết sáu lần cải tạo trước là như thế nào.

Bỗng có người nhấc tay nói:

- Đại nhân, ta biết lần cải tạo thứ bảy là có ý gì!

Trinh Hoán quay đầu nhìn lại, là cô gái tộc Người Cá, Na An.

- Ngươi nói đi.

Trinh Hoán hơi hất cằm.

- Đại nhân chắc không biết, lúc trước thành Huyền Vũ không giống như bây giờ.

Na An tiến lên trước nói.

Trinh Hoán cảm giác hứng thú hỏi:

- Vậy nó trông như thế nào?

Na An giải thích:

- Trước kia thành Huyền Vũ rất nhỏ, mới vừa bắt đầu nó chỉ lớn khoảng một tòa thành nhỏ mà thôi, sau khi trải qua vài lần cải tạo thì mới biến thành dáng vẻ như hiện tại.

Cô gái Người Cá đã gia nhập thành Huyền Vũ được một đoạn thời gian, cho nên hiểu biết khá nhiều về chuyện trước đó của thành Huyền Vũ.

Trinh Hoán cau mày nói:

- Chờ đã, tại sao càng nghe ngươi nói ta càng khó hiểu, mỗi lần thành Huyền Vũ tiến hành cải tạo cũng có thể làm cho thành Huyền Vũ biến lớn sao?

Na An thanh thúy nói:

- Tình huống cụ thể thì ta không rõ ràng cho lắm, nhưng khi thành Huyền Vũ tiến hành lần cải tạo thứ sáu thì thành Huyền Vũ đã biến lớn gấp mười lần.

Bạn cần đăng nhập để bình luận