Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2770: Ta Có Chết Cũng Kéo Ngươi Chôn Cùng.

Trong mắt Hư Tứ Vương lộ ra thần sắc điên cuồng, hư khí trong cơ thể táo động:

- La Y đại nhân thi triển bí pháp, cho dù là ta thì cũng không thể xác định được vị trí của ngài ấy.

- Vậy thì ngươi vô dụng.

Ánh mắt của Phân Thân Mục Lương lóe lên, mở ra Không Gian Cắn Nuốt, bắt đầu cắn nuốt hư khí và cơ thể Vua Hư Quỷ.

- Ngươi cũng đừng nghĩ quá tốt.

Hư Tứ Vương muốn rách cả mí mắt, hư khí trong cơ thể như dung nham nóng bỏng sôi trào.

Mộc Phân Thân hơi nhướng mày, đáy mắt hiện lên sự bất ngờ:

- Ngươi muốn tự bạo à?

Trên mặt của Hư Tứ Vương tràn đầy biểu cảm điên cuồng:

- Cho dù ta có chết thì cũng phải kéo ngươi chôn cùng.

- Đáng tiếc, ngươi tính toán sai rồi.

Mộc Phân Thân Mục Lương hờ hững nói.

Hắn hơi chuyển động suy nghĩ, không gian trước mặt vặn vẹo, mở ra Không Gian Cắn Nuốt cắn nuốt hơn phân nửa cơ thể của Hư Tứ Vương.

- A.. A.. A.. ~~~

Hư Tứ Vương không cam lòng rống giận liên tục, ngay sau đó cơ thể hoàn toàn biến mất trong Không Gian Cắn Nuốt, không gian dưới nền đất lập tức trở nên vắng lặng hơn rất nhiều.

Mộc Phân Thân Mục Lương thả tay xuống, Không Gian Cắn Nuốt đóng lại, hoàn toàn cắt đứt cơ hội sống sót của Hư Tứ Vương.

Hắn nhìn bầy Hư Quỷ còn lại, hơi chuyển động suy nghĩ, bầu trời lại rơi xuống vài cột Thánh Quang Lôi Phạt, dọn dẹp toàn bộ Hư Quỷ ở đây.

- Ầm ầm ~~~

Không gian dưới nền đất bắt đầu sụp đổ, đất đá dày nặng rơi xuống, chôn vùi sào huyệt của Hư Tứ Vương.

Ánh mắt của Mộc Phân Thân lấp lóe, tia linh động trong ánh mắt biến mất, ánh mắt khôi phục vẻ vô hồn như trước.

Ý thức bản thể Mục Lương trở về cơ thể, Phân Thân có thể tự do hoạt động lần nữa, đi giải quyết Hư Quỷ trên đại lục cũ, đồng thời tìm kiếm vị trí ngủ say của Hư Quỷ Hoàng.

Trong vương quốc Huyền Vũ, ở khu Đồng Ruộng, Mục Lương chậm rãi mở mắt ra.

Nguyệt Thấm Lan quan tâm hỏi:

- Thế nào rồi?

- Đã giải quyết xong.

Mục Lương nhàn nhạt đáp.

Nguyệt Thấm Lan thở phào nhẹ nhàng:

- Vậy là tốt rồi.

Mục Lương ôn hòa cười, nhìn về phía cô gái ưu nhã rồi nói:

- Đi thôi, chúng ta nên làm việc.

- Vâng.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười, lấy ra sổ tay, chuẩn bị ghi lại công việc mà Mục Lương an bài.

Ly Nguyệt đi theo bên cạnh, đoàn người đi tới khu Đồng Ruộng mênh mông.

Lúc này, phần lớn Đồng Ruộng đều không có trồng trọt, người quản lý chờ đợi ở bên cạnh, thấy đám người Mục Lương đến thì vội vã tiến lên cung kính nghênh đón.

- Bệ hạ, thư ký đại nhân.

Người quản lý cung kính hành lễ.

Nguyệt Thấm Lan thuận miệng hỏi:

- Lúc trước những cánh đồng này trồng trọt thứ gì?

Người quản lý cung kính trả lời:

- Bẩm đại nhân, nơi đây lúc trước trồng cải trắng và cà chua, hôm qua vừa mới thu hoạch hết.

Mục Lương quay đầu hỏi:

- Lần cuối bón phân là khi nào?

- Bẩm bệ hạ, là mười ngày trước.

Giọng của người quản lý càng thêm cung kính.

Mục Lương nghiêm túc nói:

- Sau này ở đây sẽ tập trung gieo trồng khoai lang đỏ và bắp, trước khi trồng trọt nhớ xới đất.

- Vâng.

Người quản lý vội vã đáp một tiếng.

- Không có mệnh lệnh mới thì vẫn luôn trồng trọt khoai lang đỏ và bắp.

Nguyệt Thấm Lan bổ sung một câu.

- Ta hiểu rõ, xin đại nhân hãy yên tâm.

Người quản lý vội vàng gật đầu.

Mục Lương nhìn về phía một mảnh đất khác, nói:

- Khối đất này gieo trồng lúa mì và cam giá, nhớ kỹ không được quên bón phân đúng thời gian, ta không hy vọng xuất hiện tình huống sản lượng chưa đủ.

Người quản lý cung kính đáp một tiếng:

- Vâng.

- Đi tới trước nhìn xem.

Mục Lương hơi nâng cằm lên, chắp tay sau lưng đi về phía trước.

Người quản lý và đám người Nguyệt Thấm Lan đuổi theo, đến một khu Đồng Ruộng khác.

Mục Lương ở trong Đồng Ruộng một buổi chiều, bận rộn đến trước khi trời tối mới về đến cung điện khu vực Trung Ương.

……….

Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan trở lại khu vực Trung Ương, vừa đi vào cung điện thì nhóm tiểu hầu gái đồng thanh cất tiếng chào hỏi:

- Bệ hạ, buổi tối tốt lành.

- Ừm, chào buổi tối.

Mục Lương bình thản trả lời một câu.

Tiểu Tử thanh thúy nói:

- Bệ hạ, cơm tối mới vừa bắt đầu chuẩn bị, ngài có thể đi tắm trước.

- Để tối nay đi, ta còn có việc phải xử lý.

Mục Lương ôn hòa nói, rồi xua tay rồi cất bước đi tới thư phòng.

- Ta đi tắm một cái.

Nguyệt Thấm Lan lười biếng duỗi người, đi hai bước cởi giày cao gót, chân trần trở về Thiên Điện.

Cô mang giày cao gót chạy khắp nơi cả ngày, ngay cả cô cũng cảm thấy có chút mệt mỏi.

Tiểu hầu gái đi hỗ trợ chuẩn bị nước rửa chân, thuận tiện cất giày mà Nguyệt Thấm Lan cởi ra.

- Ta đã trở về.

Nguyệt Phi Nhan kích động chạy vào cung điện.

Ly Nguyệt nhẹ giọng hỏi:

- Ngày hôm nay Thiên Cức Quan không có Hư Quỷ đột kích chứ?

- Không có, hôm nay rất yên bình.

Nguyệt Phi Nhan nói xong thì gỡ mũ giáp của khôi giáp Chu Tước xuống, thuận tay thu vào trong ma cụ không gian.

Ly Nguyệt chậm rãi gật đầu, hỏi:

- Vậy là tốt rồi, Hi Bối Kỳ đâu?

Nguyệt Phi Nhan ngây thơ đáp:

- Hôm nay cô ấy phải trực đêm, không thể buông lỏng cảnh giác nha, cô ấy ở lại đó để coi chừng.

- Ừm.

Ly Nguyệt nhẹ gật đầu.

Nguyệt Phi Nhan hỏi:

- Mục Lương đâu?

- Đang bận rộn trong thư phòng, ngươi tìm ngài ấy có việc gì à?

Ly Nguyệt nhẹ giọng hỏi.

- Không có việc gì, ta thuận miệng hỏi chút thôi.

Nguyệt Phi Nhan nói xong thì ngáp một cái.

Cô cởi khôi giáp Chu Tước trên người, lộ ra áo sơ mi trắng bên trong, toả ra mùi mồ hôi nhàn nhạt.

- Ngươi đi tắm đi.

Ly Nguyệt nhắc nhở.

Nguyệt Phi Nhan bĩu môi, lẩm bẩm:

- Hôm nay, nhiệm vụ huấn luyện rất nặng, ai cũng đổ mồ hôi rất nhiều.

- Ngươi vất vả rồi.

Ly Nguyệt dịu dàng nói.

- Không nói nữa, ta đi tắm đây.

Nguyệt Phi Nhan bỏ lại một câu rồi kích động chạy đi Thiên Điện.

Trong vòng nửa giờ kế tiếp, Ngải Lỵ Na và những người khác lục tục trở về, ai nấy đều mệt mỏi rã rời, tất cả mọi người đều bận rộn cả ngày.

Tiểu Tử thanh thúy nói:

- Mọi người vất vả rồi, nước tắm đã chuẩn bị xong.

- Cảm ơn.

Ngải Lỵ Na thở ra một hơi, thay Khôi Giáp U Linh đi trở về Thiên Điện.

Trong thư phòng.

Mục Lương sửa lại bản vẽ vũ khí mới, nó liên quan đến nhiều loại ma pháp trận hệ không gian, phương pháp chế tạo cũng cực kỳ phức tạp, muốn sản xuất hàng loạt rất khó.

Anh dự định sửa sang lại bản vẽ rồi giao một ít trình tự trong đó cho những người khác đi làm, chờ sau khi tích lũy đủ số lượng nhất định thì lại ra tay hoàn thành trình tự làm việc sau cùng.

- Cộc cộc cộc ~~~

Cửa thư phòng bị gõ, giọng nói của tiểu hầu gái vang lên.

Ba Phù hô:

- Bệ hạ, có thể dùng bữa.

- Ta biết rồi.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng.

Anh sắp xếp lại văn kiện rồi bỏ vào ngăn kéo, khóa kỹ sau đó đứng dậy rời đi thư phòng.

Trong nhà ăn, mùi thức ăn thơm nức lan tỏa bốn phía, các cô gái đã ngồi xuống, hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm những món mới tràn đầy bàn ăn.

- Hôm nay, có món ăn mới à?

Mục Lương hơi nhướng mày, ngồi xuống chủ vị.

Ba Phù ngoan ngoãn giới thiệu:

- Đúng vậy, bữa tối hôm nay có thịt hầm, đậu hũ sốt cay, thịt kho Đông Pha, thịt băm hương cá...

- Nghe có vẻ ăn rất ngon.

Nguyệt Phi Nhan nuốt nước bọt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận