Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 901: Tuyên Truyền Cho Thành Huyền Vũ.



Ánh mắt ba vị trưởng lão Ốc Đảo dịu lại, vội vàng hỏi:

- Các hạ, mời nói.

Mục Lương bình tĩnh hỏi:

- Theo ta biết, Ốc Đảo phụ trách thông báo cho thành chủ các thành, còn đảm nhiệm công việc đón tiếp, đúng không?

- Không sai.

Đại trưởng lão Ốc Đảo chậm rãi gật đầu.

Ốc Đảo có thể bay, có thể nhanh chóng đi đến thành phố lớn, đồng thời nhận nhiệm vụ đón tiếp, có thể coi như cầu nối giao lưu, Mục Lương ngồi thẳng lưng bình tĩnh nói:

- Yêu cầu của ta rất đơn giản, ta hy vọng, khi các ngươi đi đón người có thể giúp tuyên truyền cho thành Huyền Vũ.

Anh muốn nhân cơ hội này khuếch trương danh tiếng của thành Huyền Vũ trước.

Mục đích là để cho các thành phố lớn nhỏ đó biết được thành Huyền Vũ chân chính, từ đó mang theo nhiều tinh thạch hung thú đến tham gia Hội nghị Thánh Địa.

- Giúp tuyên truyền cho thành Huyền Vũ?

Ba vị trưởng lão Ốc Đảo liếc nhìn nhau, đều đang phân tích ý tứ sâu xa hơn trong yêu cầu của Mục Lương, Hồ Tiên chỉ suy nghĩ một chút liền hiểu được kế hoạch của anh, trong mắt cô hiện lên vẻ ngưỡng mộ.

- Tuyên truyền thế nào?

Bối Nhĩ Liên hỏi thêm.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Ta sẽ cho ngươi mang đồ vật đi cùng các ngươi, công tác tuyên truyền do bọn họ phụ trách, các ngươi chỉ cần phối hợp là được.

Bối Nhĩ Liên cười khổ:

- Mục Lương các hạ, ta rất muốn hứa với ngươi, nhưng ta sợ là Ốc Đảo không thể vận chuyển nhiều đồ vật như vậy.

Mục Lương nhún vai:

- Ý ngươi là gì?

- Mục Lương các hạ, trước khi đến thành Huyền Vũ, thành Ốc Đảo đã bị tấn công, tổn hại rất nghiêm trọng.

Đại trưởng lão Ốc Đảo trầm giọng giải thích:

- Ốc Đảo còn phải đón những thành viên tham gia hội nghị của các thành, sợ là rất khó mang nhiều đồ như vậy.

Nghe vậy, Mục Lương quay đầu lại nhìn tiểu hầu gái kia.

Diêu Nhi ngoan ngoãn lắc đầu, tỏ ý đối phương không hề nói dối.

Bối Nhĩ Liên chớp chớp đôi mắt màu xanh của mình, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu cô, cố gắng nói:

- Mục Lương các hạ, nếu thành Huyền Vũ có thể giúp sửa chữa Ốc Đảo, thì mọi vấn đề đều có thể được giải quyết...

Ánh mắt Mục Lương lóe lên, anh liếc mắt nhìn về phía Tam trưởng lão.

- Bối Nhĩ Liên các hạ, kế hoạch hay nhỉ.

Khóe môi của Hồ Tiên cong lên, nở một nụ cười đầy ẩn ý.

Trên mặt Bối Nhĩ Liên cũng hiện lên một nụ cười gượng gạo.

- Được.

Mục Lương nhướng mắt đồng ý.

Theo anh thấy, giúp sửa chữa Ốc Đảo, chỉ là một khoản đầu tư sớm, chỉ vì lợi ích lớn sau này.

Để làm cho Ốc Đảo ổn định hơn, cũng có thể vận chuyển được nhiều đồ vật hơn, đi đến càng nhiều thành phố lớn để tuyên truyền có thể kiếm được càng nhiều tinh thạch hung thú.

Đương nhiên, cũng bao gồm sẽ càng có nhiều người hơn đến với thành Huyền Vũ này.

- Thật sao?

Bối Nhĩ Liên sững sờ, cô hoàn toàn không ngờ Mục Lương sẽ đồng ý.

- Ừm.

Mục Lương gật đầu đáp.

Đây vốn là việc đôi bên cùng có lợi, không có lý do gì mà không đồng ý.

-... Cảm ơn thành chủ các hạ.

Bối Nhĩ Liên hít một hơi thật sâu, đứng dậy và nghiêm trang cúi đầu đáp lễ.

Đại trưởng lão và Tứ trưởng lão cũng lộ vẻ ngạc nhiên, thành Huyền Vũ giúp tu sửa Ốc Đảo thì sẽ trở nên như thế nào?

Tứ trưởng lão nhớ lại khung cảnh mà hắn đã nhìn thấy khi vừa đặt chân vào thành Huyền Vũ, đột nhiên cảm thấy rất trông mong được nhìn ngắm Ốc Đảo sau khi tu sửa. Mục Lương quay đầu lại hỏi:

- Còn chuyện gì nữa không?

Ba vị trưởng lão Ốc Đảo nhìn nhau, sau đó đều lắc đầu.

Mục Lương bình tĩnh hỏi:

- Nhân tiện, khi nào thì Hội nghị Thánh Địa sẽ tổ chức?

Đại trưởng lão Ốc Đảo giải thích:

- Thời gian vẫn chưa được xác định, cần phải đợi ba người sáng lập quyết định.

- Chờ người sáng lập quyết định?

Mục Lương khẽ cau mày.

- Toa Đóa Na đó.

Hồ Tiên thì thào.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, suy nghĩ một chút rồi nói:

- Hiện tại, Toa Đóa Na đang ở thành Huyền Vũ, hai người sáng lập kia đâu?

- Toa Đóa Na đang ở thành Huyền Vũ?

Ba vị trưởng lão Ốc Đảo đều bị sốc, đây là việc mà bọn họ không ngờ được.

- Ừm.

Mục Lương lạnh lùng đáp một tiếng.

Đại trưởng lão Ốc Đảo hỏi:

- Mục Lương các hạ, chúng tôi muốn gặp Toa Đóa Na.

- Được, đi gọi Toa Đóa Na.

Mục Lương gật đầu nói.

Thế là, có người lặng lẽ lui ra khỏi phòng tiếp khách.

Ba vị trưởng lão Ốc Đảo nhìn Hồ Tiên và tiểu hầu gái, cả hai đều im lặng không nhúc nhích, ai sẽ mời Toa Đóa Na.

…………

Bên ngoài Cung điện, Ly Nguyệt hiện thân, cất bước đi tới Thang Vận Chuyển.

Cô phải đến khu dân cư ở Nội Thành để tìm Toa Đóa Na.

Gần hai mươi phút sau, cô gái tóc bạc đi tới đường Giáp Thứ Ba, đi bộ đến nơi ở tạm thời của Toa Đóa Na.

Cộc cộc cộc…..

Ly Nguyệt đứng bên ngoài, giơ tay gõ nhẹ vào cửa.

Yên tĩnh, không có ai đáp lại.

- Không có ở nhà sao?

Ly Nguyệt hơi cau mày, tiếp tục gõ cửa thêm vài lần.

Cộc cộc cộc…...

Một lát sau, vẫn không có người đáp lại.

Ngay sau đó, Ti Toa Lệ đột nhiên hiện thân, đưa tay cúi chào nói:

- Đội trưởng Ly Nguyệt, Toa Đóa Na đã dẫn con gái đi Siêu Thị Huyền Vũ.

Cô phụ trách nhiệm vụ bí mật theo dõi Toa Đóa Na, để ý nhất cử nhất động của đối phương.

- Thành chủ đại nhân muốn gặp cô ấy.

Ly Nguyệt lạnh lùng nói.

Ti Toa Lệ gật đầu đáp:

- Ta đi gọi cô ấy trở về.

- Để ta đi.

Ly Nguyệt quay người đi về phía Siêu Thị Huyền Vũ.

Khôi Giáp U Linh trên người Ti Toa Lệ sáng lên, yên lặng tiến vào trạng thái ẩn thân.

Bên trong Siêu Thị Huyền Vũ, Toa Đóa Na dắt tay của con gái rồi dừng lại ở các quầy khác nhau.

- Mẹ, đây là cái gì vậy?

Nhã Kỳ chỉ vào bắp rang trên quầy, đôi mắt cô bé trong sáng tràn đầy tò mò.

Trải qua nhiều ngày tập luyện, cô bé buộc tóc hai chùm đã không còn nói ngọng nữa.

- Ta cũng không biết.

Toa Đóa Na cười khổ lắc đầu.

- Đây là bắp rang, hai người có thể nếm thử.

Nhân viên bán hàng phía sau quầy đưa một viên bắp rang vàng ươm cho cô bé buộc tóc hai chùm.

Nhã Kỳ quay đầu nhìn mẹ, thấy mẹ mình gật đầu mới tiếp nhận bắp rang trong tay nhân viên bán hàng.

Răng rắc……

Nhã Kỳ nhai bắp rang, trong mắt tràn đầy ngạc nhiên.

- Mẹ, cái này ăn rất ngon!

Cô bé vui vẻ hô lên.

- Nếu thích thì có thể mua một chút mang về ăn.

Nhân viên bán hàng cười khanh khách nói.

Nhã Kỳ quay đầu lại, vẻ mặt cô bé đáng thương nhìn mẹ, không có nói chuyện.

Toa Đóa Na cưng chiều xoa đầu của con gái, dịu dàng nói:

- Vậy thì mua một ít đi.

- Một cân có giá là ba đồng Huyền Vũ.

Nhân viên bán hàng mỉm cười đáp.

- Ta mua một cân.

Toa Đóa Na vừa nói vừa móc đồng Huyền Vũ trong túi ra, đưa ba tờ có giá trị một đồng Huyền Vũ cho nhân viên bán hàng.

Sau khi ở lại Nội Thành, cô đã đi đến Ngân Hàng để đổi tinh thạch hung thú thành đồng Huyền Vũ, như vậy sẽ thuận tiện cho cuộc sống hàng ngày hơn.

- Túi này vừa đúng một cân.

Nhân viên bán hàng tiếp nhận đồng Huyền Vũ, sau đó đưa túi bắp rang đã được đóng gói trước cho Toa Đóa Na.

- Được.

Toa Đóa Na tiếp nhận túi giấy chứa bắp rang.

Cô mở túi giấy ra, mùi thơm của bắp rang lập tức xộc vào mũi.

- Thơm quá.

Toa Đóa Na nuốt nước miếng, nhét túi giấy vào tay con gái.

Nhã Kỳ hốt một nắm bắp rang, tay nhỏ giơ lên thật cao, hồn nhiên nói:

- Mẹ, ngươi ăn với ta.

- Được.

Toa Đóa Na há mồm ăn bắp rang mà con gái đút.

- Ăn ngon thật.

Cô cảm thấy bất ngờ, bắp rang còn ngon hơn cả trong tưởng tượng của cô.

Bạn cần đăng nhập để bình luận