Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 823: Khi Gặp Được Nguy Hiểm, Năng Lực Của Ta Có Thể Đưa Ngươi Rời Đi.



Hổ Tây nhìn thật kỹ một màn này, hoá ra năng lực thổ hệ sau khi thức tỉnh còn có thể sử dụng như vậy.

Mục Lương tiếp tục đi về phía trước, bọn họ lại phát hiện càng nhiều xương cốt hung thú, trong đó đại bộ phận đều là của thú Phù Không.

- Xem ra tất cả đều đã chết hết rồi.

Anh tiếc nuối nói, ý tưởng thuần hóa một con thú Phù Không của anh đã thất bại. Anh cũng làm như vừa nãy, dùng năng lực đem xương hung thú trước mắt vận chuyển đi ra ngoài.

Hai người càng xâm nhập vào, huyệt động cũng trở nên càng rộng mở, chỉ là khung cảnh vẫn tối đen không ánh sáng như trước. Vù vù có gió thổi đến, làm cho hai người lần thứ hai dừng lại cước bộ.

Rầm rầm ~~

Mục Lương nghiêng tai lắng nghe, anh cẩn thận phân tích vị trí, cuối cùng xác định đó là tiếng nước chảy.

- Hoá ra ở đây có nước, khó trách những con hung thú lại tới nơi này....

Mục Lương có chút đăm chiêu nói.

Ở rừng Vạn Khô, nước tuyệt đối là tài nguyên vô cùng khan hiếm.

Cho dù nơi này có nguy hiểm, bầy hung thú cũng chỉ có thể tới nơi này tìm nước uống.

……….

Vù vù…

Trong huyệt động tối om, có một cơn gió nhẹ ập vào mặt hai người bọn họ. Hai người họ đã đi được nửa giờ rồi nhưng vẫn chưa thấy điểm cuối.

Hổ Tây bắt lấy tay Mục Lương, khẩn trương hỏi:

- Đại nhân, chúng ta vẫn còn tiếp tục đi về phía trước sao?

- Nếu ngươi thật sự sợ hãi, vậy ta đưa ngươi trở về trước nhé.

Mục Lương nghiêng đầu ôn hoà nói với Hổ Tây. Cô ấy quay đầu lại nhìn về phía sau, do dự một chút, vẫn lắc đầu.

Cô ấy nuốt nước miếng, nhỏ giọng nói:

- Đại nhân, ta vẫn nên đi theo ngươi thì hơn.

- Vậy đi thôi.

Mục Lương đưa mắt nhìn về phía trước. Ý niệm của anh vừa động:

- Chiếu sáng.

Năng lực toàn lực thi triển, ánh sáng lại bắn ra bốn phía, chiếu sáng hơn phân nửa thế giới dưới nền đất.

Hổ Tây theo bản năng nhắm lại hai mắt, chờ đến khi mình quen với ánh sáng chói loà này cô mới chậm rãi mở mắt ra.

Sau khi nhìn rõ hoàn cảnh trước mặt, thân thể cô đột nhiên như chui vào hầm băng, tóc gáy của cô dựng đứng lên. Trong đôi mắt màu quất, hiện lên bóng dáng của một núi thịt đang động đậy. Đó chính là núi thịt do những con hư quỷ cấp thấp chồng chất tạo thành.

Không gian dưới nền đất rất lớn, hai người đưa mắt nhìn qua, núi thịt đang động đậy đó có hơn mười tòa, mà chiều cao tối thiểu của chúng đều hơn ba mươi mét.

- Thành chủ đại nhân.

Âm thanh run rẩy của Hổ Tây vang lên, trong con ngươi màu cam của cô lúc này chỉ còn lại nỗi kinh hoàng và sợ hãi.

- Quả nhiên, đây chính là một sào huyệt của hư quỷ.

Mục Lương nhíu mày nói.

Anh đang đánh giá một tòa núi thịt, trong số những hư quỷ cấp thấp, anh thấy được hai con hư quỷ cấp chín, năm con hư quỷ cấp tám, hư quỷ cáp bảy có hơn mười con. Đôi lông mi dài của Hổ Tây nhẹ nhàng rung động, cô ấy vẫn sợ hãi hỏi:

- Đại nhân............. Tất cả những con này đều là hư quỷ sao?

- Đúng vậy, toàn bộ chúng đều là hư quỷ.

Mục Lương lạnh nhạt gật đầu.

Anh phát hiện trên mặt đất của không gian dưới nền đất này, cũng chất đống rất nhiều xương cốt hung thú và tinh hạch hung thú.

- Đại nhân, chúng ta nên đi thôi.

Hổ Tây run giọng đề nghị.

- Ngươi hãy ở chỗ này chờ ta.

Mục Lương vung tay lên.

Ngọc lưu ly nháy mắt ngưng tụ ra.

Anh tạo thành một bức tường bằng ngọc lưu ly chặn ở ngay cửa hang, bảo vệ Hổ Tây ở phía sau.

- Đại nhân!!

Hổ Tây trừng lớn con ngươi màu quất, không ngừng lấy tay gõ vào bức tường bằng ngọc lưu ly. Cô nhìn chăm chú vào thân ảnh Mục Lương đang cất bước tới gần núi thịt, trong lòng vô cùng lo lắng.

Cô cắn môi dưới, ý niệm vừa động, người ngay lập tức biến mất tại chỗ, chớp mắt sau, cô lại xuất hiện ở bên cạnh Mục Lương.

Anh dừng chân một chút, nghiêng đầu nhìn sang cô gái tóc màu quất, kinh ngạc hỏi:

- Ngươi không sợ sao?

Đôi lông mi của Hổ Tây nhịn không được khẽ run rẩy, nhưng cô vẫn kiên định nói:

- Ta phải đi theo ngươi, khi gặp được nguy hiểm, năng lực của ta có thể đưa ngươi rời đi.

Mục Lương nhướng mày, anh cảm thấy ngoài ý muốn nhìn vào mắt cô gái tóc màu cam.

- Nếu đã vậy, nhớ phải theo sát ta.

Khóe miệng anh khẽ nhếch lên, đưa tay kéo cô gái tóc màu quất đang ở phía sau, hai người bọn họ tiếp tục đi về phía trước.

Hổ Tây đi cẩn thận từng bước một để theo sát bước chân của Mục Lương. Cặp mắt của cô vừa nhìn quanh bốn phía, vừa lưu ý sự biến hóa của núi thịt. Trong thế giới dưới nền đất này, hư quỷ đều đang ngủ say.

- Đại nhân, những con hư quỷ này đều đang ngủ say sao?

Hổ Tây khẩn trương hỏi.

- Đúng vậy.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng.

Anh đi tới địa phương có nhiều xương cốt hung thú nhất, bắt đầu vận dụng năng lực, dùng tơ nhện để trói lại toàn bộ tài liệu hung thú đều vào một chỗ. Làm xong những chuyện này, anh lại thu lấy tinh hạch hung thú thu, trực tiếp chuyển hóa chúng thành điểm tiến hóa.

Hổ Tây phụ trách trông chừng và lưu ý núi thịt, một chút động tĩnh rất nhỏ cũng đều làm cho cô bị dọa nhảy dựng lên. Trong lúc hai người đi lại ngay cạnh núi thịt, Mục Lương đã thu lấy tất cả tinh hạch và tài liệu hung thú rồi.

Hổ Tây cố lấy một chút can đảm, đi về hướng núi thịt có khoảng cách gần nhất. Đột nhiên, cô muốn…Hắt xì

Dưới chân núi thịt, cái mũi của một con hư quỷ giật giật.

Hai tròng mắt đang nhắm của nó chậm rãi mở ra, cổ nó xoay một trăm tám mươi độ, con ngươi tối đen đã nhìn thấy cô gái tóc màu quất.

- Đại…đại nhân.

Hổ Tây trở nên nói lắp, đây là lần thứ hai sợ hãi lại nảy lên trong lòng cô.

Khặc khặc....

Hư quỷ phát ra một tiếng rít, giống như tiếng kèn Xô-na, vang vọng cả thế giới dưới nền đất.

Rầm....Rầm…

Giây tiếp theo, tất cả đám hư quỷ đang ngủ say trên núi thịt đều đồng loạy mở đôi mắt.

- Đại nhân, ta gặp rắc rối rồi.

Khóe mắt Hổ Tây bắt đầu chảy nước mất, cô sớm đã bị dọa đến đã quên cả nhúc nhích.

- Không có việc gì.

Mục Lương nâng tay thả ra một sợi tơ nhện, nó bay đến buộc vào thắt lưng của cô gái tóc màu cam. Anh nhẹ nhàng dùng sức, kéo cô ấy đến bên cạnh mình.

Trên thực tế, kiểu gì bọn họ cũng làm kinh động đến lũ hư quỷ kia, chỉ khác là sớm hay muộn mà thôi.

Khặc khặc...

Đám hư quỷ tru lên một tiếng, hư quỷ trên núi thịt vọt xuống dưới, chúng lao tới như một cơn sóng đánh về phía hai người Mục Lương.

- Chết đi.

Đôi mắt Mục Lương trở nên thật sự lạnh lùng. Anh nâng lòng bàn tay lên rồi ấn xuống phía dưới, làm ra một động tác nén xuống.

Ầm vang!!

Tia chớp màu tím tuôn ra, bao trùm tất cả những con hư quỷ trước mặt.

Con hư quỷ gần nhất đã bị điện giật thành cháy sém, sau đó tất cả chúng đều đồng loạt ngã xuống đất không dậy nổi. Đầu của chúng nó đã bị nướng cháy, đã chết không thể chết lại.

Một chiêu này của Mục Lương trực tiếp đánh chết hơn một ngàn con hư quỷ, làm cho không gian trở nên trống trải hơn. Đôi mắt Hổ Tây mở to, miệng cô cũng há hốc ra, lần này cô thực sự bị dọa sợ rồi.

- Còn có rất nhiều tài liệu hung thú.

Đôi mắt màu đen thâm thúy của Mục Lương loé sáng, anh nhấc chân đi về phía trước một đoạn.

Mặt đất bị rạn nứt, bùn đất giống như nước bình thường cuồn cuộn dựng lên, đem tất cả những xác hư quỷ đều vùi lấp đi. Tuy rằng không thể giết được chúng, nhưng có thể hạn chế được hành động của chúng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận