Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2479: Bàn Chuyện Hợp Tác.

- Mời ngồi.

Yết hầu của quốc vương Phúc Nhĩ Kỳ nhấp nhô, cố gắng làm cho giọng nói của mình nghe có vẻ bình thường một chút.

- Không cần, ta tới đây là có chút chuyện muốn nói với ngươi.

Mục Lương nhàn nhạt lên tiếng.

Đám quan viên và quý tộc cũng nhìn ra có gì đó không thích hợp, dường như quốc vương nhà mình rất sợ quốc vương vương quốc Huyền Vũ.

- Chuyện gì?

Quốc vương Phúc Nhĩ Kỳ hỏi với giọng khàn khàn.

Mục Lương hỏi:

- Chắc các hạ đã biết chuyện về Hư Tộc rồi chứ?

- Ừm? Đó không phải là giả sao?

Quốc vương Phúc Nhĩ Kỳ cau mày lại.

- Dĩ nhiên không phải rồi, những gì ngươi thấy trong phim ảnh đều là sự thật.

Tất cả mọi người ở đây nghe vậy lập tức giật mình, nếu như tình tiết trong phim đều là thật, vậy đối với đại lục mới mà nói đó sẽ là sự uy hiếp xưa nay chưa từng có.

Mục Lương trầm giọng nói.

- Ta vừa đi qua Rừng U Linh, gặp phải Vua Hư Quỷ ở đó.

Mục Lương chợt nói ra một câu kinh người.

- Rừng U Linh!?

Đám quan viên và quý tộc lại kinh ngạc thốt lên lần nữa.

- Vậy các hạ có nhìn thấy đoàn Kỵ Sĩ không?

Bá tước không khỏi dò hỏi.

- Đoàn Kỵ Sĩ? Không thấy.

Mục Lương hời hợt nói tiếp:

- Nhưng ta nhìn thấy rất nhiều khôi giáp dính đầy huyết nhục.

- Không thể nào...

Đám quan viên và quý tộc biến sắc, vẻ mặt ai nấy đều khó coi vô cùng, hiển nhiên là đã hiểu ẩn ý trong lời nói của Mục Lương.

Quốc vương Phúc Nhĩ Kỳ hỏi với sắc mặt âm trầm:

- Vậy Vua Hư Quỷ đâu?

- Chạy thoát.

Mục Lương đáp với vẻ mặt không thay đổi.

Anh muốn cho quốc vương Phúc Nhĩ Kỳ coi trọng chuyện này nên mới nói như thế, thực tế thì Vua Hư Quỷ đã bị Mục Lương bắt được.

- Chạy thoát rồi!?

Đám người trong chính điện lập tức xôn xao.

Mục Lương tiếp tục nói:

- Vua Hư Quỷ đều có thực lực Thánh giai, lần này ta tới đây là để đề nghị các vương quốc lớn liên thủ lại đối phó Hư Tộc.

- Thực lực Thánh giai? Thật là đáng sợ, đây là muốn diệt vương quốc Phúc Nhĩ Kỳ chúng ta mà!

- Làm sao bây giờ?

- ...

Đám quan viên và quý tộc lo sợ bàn tán, chính điện ầm ĩ như là họp chợ.

- Yên lặng!

Quốc vương Phúc Nhĩ Kỳ trầm giọng quát một tiếng, thật ra trong lòng hoảng sợ không thôi.

Hắn ta nhìn về phía Mục Lương, từ đầu tới cuối đối phương vẫn giữ sắc mặt bình tĩnh, hỏi:

- Các hạ, đây chỉ là lời nói của một mình ngài, chúng ta không cách nào tra cứu nó là thật hay giả được.

Mục Lương hơi nhướng mày, anh vung tay lên, tái hiện lại hình ảnh khi gặp Vua Hư Quỷ.

Ảo ảnh lập tức tràn ngập toàn bộ chính điện, dáng dấp của Hư Thất Vương khiến cho những người ở đây hít hà một hơi.

Mục Lương xóa bỏ hình ảnh của nữ vương Tinh Linh, lại cố ý không cho hiện ra hình ảnh lúc Hư Thất Vương bị bắt, tạo cho mọi người tại đây một loại ảo giác là Hư Thất Vương đã chạy thoát.

Anh còn mô phỏng khí tức của Hư Thất Vương khiến cho sắc mặt của mọi người tại đây càng thêm trắng bệch.

Mục Lương nói với thần sắc bình tĩnh:

- Đây chính là Hư Thất Vương, nhưng hình thể đã bị ta áp súc lại, vương cung các ngươi không chứa nổi hình thể chân chính của nó.

- Ực ~~~

Đám quan viên và quý tộc nuốt nước miếng, trong lòng bị sự sợ hãi lấp đầy.

- Những thứ này đều là thật sao?

Quốc vương Phúc Nhĩ Kỳ không nhịn được hỏi.

Mục Lương nhìn về phía quốc vương Phúc Nhĩ Kỳ, bình tĩnh đáp:

- Đương nhiên, hiện tại ta cần câu trả lời của ngươi, có nguyện ý liên thủ đối phó Hư Tộc hay không? Nếu như không muốn, sau này vương quốc Phúc Nhĩ Kỳ bị Hư Tộc công kích sẽ không có người tới trợ giúp.

Quốc vương Phúc Nhĩ Kỳ do dự một chút, đưa mắt nhìn nhóm quan viên và quý tộc trong chính điện.

Trên mặt bọn hắn đều lộ ra vẻ khiếp sợ, thậm chí sắc mặt của nhiều người đã trở nên tái nhợt.

- Được rồi, ta đáp ứng liên hợp lại đối phó Hư Tộc.

Mặt của Quốc vương Phúc Nhĩ Kỳ nghiêm túc bảo.

- Tốt nhất là ngươi đừng gạt ta.

Mục Lương nói với giọng điệu bình tĩnh nhưng lại làm cho những người ở đây áp lực cực kỳ.

Mặc dù, anh không muốn đại lục mới chết quá nhiều người, như vậy sẽ ảnh hưởng tới việc thu thập tinh thạch, nhưng nếu như đối phương muốn tìm đường chết thì anh sẽ không cản.

- Không đâu, các hạ hãy yên tâm.

Quốc vương Phúc Nhĩ Kỳ nghiêm túc đảm bảo.

- Rất tốt, đây là Trùng Cộng Hưởng, nó có thể liên lạc với vương quốc Huyền Vũ, nếu như gặp phải Hư Quỷ hoặc Vua Hư Quỷ thì có thể dùng Trùng Cộng Hưởng để liên lạc chúng ta.

Mục Lương lấy ra một con Trùng Cộng Hưởng.

Quốc vương Phúc Nhĩ Kỳ nhìn Trùng Cộng Hưởng bay đến trước mặt mình, trong lòng cảm thấy rất kinh ngạc, sinh vật nhỏ như vậy lại có thể vượt qua biển cả bao la để liên lạc với vương quốc Huyền Vũ?

- Khi nào sử dụng thì chỉ cần chạm vào cánh của nó, mỗi ngày cho ăn rau xanh là được.

Mục Lương nhắc nhở.

- Ta biết rồi.

Quốc vương Phúc Nhĩ Kỳ gật đầu một cái.

Mục Lương ném một quyển sách tới trước, nói:

- Đây là tin tức liên quan tới Hư Tộc, các ngươi có thể đọc một chút, nếu gặp phải Hư Quỷ thì có thể ứng đối dựa theo phương pháp được viết trên đó.

- Được.

Quốc vương Phúc Nhĩ Kỳ vươn tay tiếp nhận, sau khi lật hai trang thì buông xuống, trong lòng lại xuất hiện sóng to gió lớn.

Mục Lương chợt nghĩ tới điều gì đó, quay đầu lại nói:

- Đúng rồi, công tước Bá Lệ của vương quốc các ngươi đang ở vương quốc Huyền Vũ, hắn ta phạm sai lầm cho nên cần phải tiếp thu chế tài và thẩm phán, nhân tiện báo một tiếng cho ngươi biết.

Chân mày của quốc vương Phúc Nhĩ Kỳ co giật một cái, gật đầu nói:

- Các hạ xử trí là được.

- Ừm, rất tốt.

Mục Lương hài lòng gật đầu, xoay người rời đi chính điện.

Sắc mặt của quốc vương Phúc Nhĩ Kỳ càng ngày càng đen, hắn ta nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Mục Lương, trong lòng vừa sợ hãi vừa tức giận, còn có cảm giác vô lực sâu đậm.

- Bệ hạ?

Bá tước lên tiếng dò hỏi.

- Câm miệng!

Quốc vương Phúc Nhĩ Kỳ phẫn nộ quát một tiếng.

…….

Bên trong cung điện khu Trung Ương.

Ở chính sảnh, Hi Bối Kỳ đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, tay cầm một mảnh ghép nhỏ, đang hoàn thành góc cuối cùng của bộ xếp hình.

Dạo gần đây cô và Nguyệt Phi Nhan rất nỗ lực, dành thời gian rảnh rỗi hoàn thành được bốn phần năm bộ xếp hình một vạn khối, hiện tại chỉ còn lại một góc xấp xỉ hai ngàn mảnh.

- Một chút nữa thôi là hoàn thành rồi!

Hi Bối Kỳ cắn môi dưới, cầm mảnh ghép trên tay chậm rãi dò tìm vị trí của nó.

Ly Nguyệt đi vào chính sảnh, nhìn cô gái Ma Cà Rồng lộ ra thần sắc chăm chú, hỏi:

- Các ngươi còn chưa hoàn thành bộ xếp hình này sao?

- Chưa đâu, nhưng cũng sắp rồi.

Hi Bối Kỳ đáp mà không ngẩng đầu lên.

Quy tắc của xếp hình là mảnh ghép càng ít thì độ khó càng nhỏ, đồng thời cũng có quan hệ với đồ án bộ xếp hình.

- Xem ra biện pháp này vẫn có chút hiệu quả.

Ly Nguyệt nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng rất kinh ngạc với trạng thái lúc này của cô gái Ma Cà Rồng.

Nửa tháng nay, Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan đã tiêu tốn rất nhiều thời gian vào trò xếp hình này, tính tình cũng không còn táo bạo như trước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận