Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2634: Ma Pháp Hệ Triệu Hồi

Nguyệt Thấm Lan cau mũi, gắt giọng:

- Ngươi khá lắm, lại bẫy ta! Biết thế ta không nhắc tới chuyện này, lại rơi vào đầu ta rồi.

- Ha ha ha ha, nếu ngươi mệt thì ta sẽ phân phó người khác đi làm.

Mục Lương cười một tiếng, hắn biết Nguyệt Thấm Lan đang nói đùa, nhưng trong lòng cũng không muốn cô ấy quá mệt nhọc.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu, ưu nhã nói:

- Không cần, những chuyện này vẫn là để ta an bài đi, dù sao cũng là chiêu đãi khách quý các quốc gia, không thể khinh thường được.

- Ngươi bảo Tiểu Lan đi làm cũng được, sẵn tiện rèn luyện nàng ấy một chút.

Mục Lương ôn hòa nói.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu, nhẹ giọng nói:

- Thời gian này nàng ấy không rảnh, trong nhà xảy ra chút chuyện, ta cho phép nàng ấy đi về nghỉ hai ngày rồi.

- A, đã xảy ra chuyện gì thế?

Nguyệt Phi Nhan nghe vậy vội vàng hỏi.

Cô và Vệ Ấu Lan rất quen thuộc, cô ấy là tiểu hầu gái đầu tiên trong cung điện, cũng là nhóm người sớm nhất phụ trách vấn đề sinh hoạt của Mục Lương, có quan hệ rất tốt với mọi người, không giống như là quan hệ bình thường giữa hầu gái và chủ nhân.

Nguyệt Thấm Lan than nhẹ một tiếng rồi nói:

- Mẹ nàng ấy ngã cầu thang, bị thương rất nghiêm trọng, đi đứng bất tiện nên cần ngươi bên cạnh chăm sóc.

Đôi mắt của Nguyệt Phi Nhan trợn to:

- Tại sao lại xảy ra chuyện này chứ?

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu, nhẹ giọng nói:

- Không biết, ta dự định ngày mai đến thăm gia đình Tiểu Lan.

- Đợi đến tối rồi đi, mang theo một ít bí dược chữa thương.

Mục Lương ôn hòa nói.

Hắn coi Vệ Ấu Lan là người nhà, như là một cô em gái nhỏ, người nhà xảy ra chuyện thì tự nhiên là phải quan tâm thăm hỏi.

- Mẹ rất bận, để ta đi thay cho!

Nguyệt Phi Nhan vội vàng nói.

Nguyệt Thấm Lan suy nghĩ một chút, gật đầu nói:

- Thế cũng tốt, vậy buổi chiều ngươi qua đó hỏi thăm một chút.

- Ừ ừ, được rồi.

Nguyệt Phi Nhan đáp ứng một tiếng.

Hôm nay nàng không cần đi căn cứ Không Quân, nơi đó đã có Hi Bối Kỳ canh chừng rồi.

Mục Lương dặn dò:

- Ngã cầu thang có thể sẽ bị thương phần thắt lưng hoặc là đầu.

Hắn nhớ mẹ của Vệ Ấu Lan tên là Tô Nhi, chồng là Vệ Cảnh công tác ở Sơn Hải Quan, bây giờ là thuộc hạ của Đại An Ti.

- Tốt.

Nguyệt Phi Nhan gật đầu lần nữa.

Nguyệt Thấm Lan dặn dò:

- Nhớ kỹ không thể đi tay không, nên mang theo một ít trái cây.

- Mẹ yên tâm, ta sẽ mang theo một rổ trái cây tốt nhất đến đó!

Nguyệt Phi Nhan vỗ ngực đảm bảo.

Mục Lương đồng ý nói:

- Vậy lấy một quả Tinh Thần đi, như vậy mẹ của Tiểu Lan có thể hồi phục nhanh hơn.

- Ta biết rồi.

Nguyệt Phi Nhan ghi nhớ chuyện này ở trong lòng.

Cô dự định chờ hội đấu giá buổi sáng kết thúc thì sẽ đi trở về Khu Vực Trung Ương hái một quả Tinh Thần, lại lấy thêm một ít linh quả đi thăm Tô Nhi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Ngươi nói Tiểu Lan là cứ yên tâm chăm sóc người nhà, không cần để ý tới Cục Quản Lý, nghỉ ngơi thật tốt là được.

- Ta nhất định sẽ truyền đạt không sót một chữ đến nàng ấy, mẹ cứ yên tâm đi.

Nguyệt Phi Nhan nói với thần sắc nghiêm túc.

- Ừm.

Lúc này Nguyệt Thấm Lan mới yên tâm lại.

Dưới cái nhìn của cô, Vệ Ấu Lan cũng giống như Nguyệt Phi Nhan, đều là những đứa trẻ còn nhỏ, có năng lực là một chuyện, thời điểm mấu chốt vẫn cần được người lớn chiếu cố.

Hội đấu giá vẫn đang tiếp tục, Hồ Tiên bảo nhân viên phục vụ bưng món đồ đấu giá thứ mười hai của ngày hôm nay lên sân khấu.

Cô cầm lên một khối lệnh bài có hình dáng giống như lá cây, mỉm cười nói:

- Đây là một mốn linh khí cao cấp, nó có thể triệu hồi một con ma thú phi hành thực lực cấp 8, có thể sử dụng năm lần.

Khối lệnh bài này là tác phẩm của Mục Lương, được chế tạo từ một ít cành khô của Cây Phượng Hoàng, hiệu quả giống như lá của Cây Phượng Hoàng, đồng dạng có thể biến thành ma thú phi hành.

Chỉ là Mục Lương luyện chế cành khô Cây Phượng Hoàng thành linh khí có thể sử dụng năm lần, sau khi triệu hồi đủ năm lần thì linh khí sẽ báo hỏng.

Lời nói của Hồ Tiên khiến toàn trường khiếp sợ không thôi, mọi người bắt đầu vung tay vung chân chuẩn bị đấu giá.

Cô cười hỏi:

- Ta nói thế mà không có ai hoài nghi sao?

- Không nghi ngờ, ta nhớ hội đấu giá lần trước cũng có một món bảo vật tương tự.

Có người hô to một tiếng.

- Đúng vậy, ta cũng nhớ kỹ.

- ...

- Xem ra có rất nhiều người biết nhìn hàng.

Hồ Tiên hài lòng gật đầu, như vậy không cần cô phải lãng phí thời gian để trình diễn.

Cô buông linh khí trong tay xuống, nói:

- Vậy thì bây giờ chúng ta bắt đầu đấu giá, giá khởi điểm là năm 500 ngàn đồng Huyền Vũ, mỗi lần tăng giá không thể thấp hơn mười ngàn.

- 550 ngàn!

Kim hội trưởng lập tức giơ thẻ số lên cao.

Phó hội trưởng không khỏi hỏi:

- Kim hội trưởng, cái này ngươi cũng muốn mua sao?

- Ta nghi ngờ món linh khí này có liên quan tới ma pháp hệ triệu hồi, cho nên cần mua về nghiên cứu một chút.

Kim hội trưởng đáp với vẻ mặt nghiêm túc.

Linh khí có thể triệu hồi ma thú phi hành cấp 8, hơn nữa còn sử dụng lặp lại được năm lần, hắn cảm thấy chỉ có ma pháp hệ triệu hồi mới làm được như vậy.

Ma pháp hệ triệu hồi có mức độ hiếm hoi ngang ngửa với ma pháp hệ không gian và ma pháp hệ sinh mệnh.

- ...

Phó hội trưởng há miệng không biết nói cái gì cho phải, nhưng nghĩ đến việc món đồ này có khả năng liên quan tới ma pháp hệ triệu hồi, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là im lặng.

Trong phòng nghỉ ngơi tầng cao nhất.

- Tên Kim hội trưởng này cũng cảm thấy hứng thú với món linh khí này à?

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc lẩm bẩm.

Trong ba ngày cử hành hội đấu giá, số lượng linh khí và ma cụ bán ra không có một trăm thì cũng có tám mươi, nhưng trước đó cô vẫn không thấy Kim hội trưởng tham gia đấu giá, ngày hôm nay là chuyện gì xảy ra?

- Có lẽ là vậy.

Nguyệt Phi Nhan nói không chút để ý.

Mục Lương bình thản nói:

- Ai biết được, nhưng mà có hắn tham dự đấu giá, vậy thì giá sau cùng sẽ cao hơn dự đoán một chút.

Chẳng mấy chốc, tiếng báo giá trong Đại Hội Đường trở nên thưa thớt rất nhiều, người vẫn còn đấu giá đều có thân phận và địa vị cao.

- 1.15 triệu.

Lăng Hương giơ thẻ số trong tay lên.

- 1.25 triệu.

Linh Vận như là rất sợ giá sau cùng quá thấp, mở miệng lại nâng giá cao thêm mười vạn.

Kim hội trưởng đen mặt, giơ thẻ số báo giá:

- 1.4 triệu.

- 1.9 triệu.

Lăng Hương hô to không hề nghĩ ngợi.

Kim hội trưởng hít một hơi thật sâu, gằn từng chữ:

- 2 triệu.

Lăng Hương và Linh Vận liếc nhìn nhau, sau đó đều buông thẻ số, bọn họ không có ý định tiếp tục cạnh tranh với Kim hội trưởng, hiện tại giá tiền này có chút cao.

Cuối cùng, Kim hội trưởng được như ước nguyện chụp được kiện vật phẩm thứ mười hai với giá sau cùng là 2.25 triệu đồng Huyền Vũ.

Trong chính sảnh cung điện.

Nguyệt Phi Nhan chống nạnh nhìn về phía phòng bếp, lớn tiếng hỏi:

- Tiểu Mật, ngươi còn chưa xong sao?

Giọng nói của Tiểu Mật truyền ra từ trong phòng bếp:

- Sắp rồi, tiểu thư Phi Nhan đợi một phút!

- Được rồi.

Nguyệt Phi Nhan quay đầu liếc nhìn đồng hồ quả lắc trên tường.

Bây giờ đã là hai giờ chiều, Mục Lương và đám người Nguyệt Thấm Lan đều đến Đại Hội Đường, hội đấu giá buổi chiều rất quan trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận