Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3279: Làm sao thế gian biến hóa nhiều như vậy. « 1 càng ». (length: 7734)

Quốc Vương Hải Đinh cung kính hỏi: "Đại nhân muốn dùng chút gì ạ?"
Huyết Cô lạnh nhạt đáp: "Đương nhiên là thứ tốt nhất."
"Hiểu rồi."
Quốc Vương Hải Đinh cung kính đáp lời.
"Lộp cộp lộp cộp ~~~"
Huyết Cô khoan thai bước vào cung điện, Quốc Vương Hải Đinh theo sát phía sau, bộ dạng hết sức cẩn trọng.
Trong cung điện, mọi người nhìn thấy bộ dạng của Quốc Vương đại nhân thì ai nấy đều kinh ngạc.
Có vài thị nữ thông minh đã nhận ra nữ nhân trước mắt không phải người bình thường, liền vội vàng cúi đầu.
"Đi, chuẩn bị ít đồ ăn, cứ theo tiêu chuẩn yến tiệc mà chuẩn bị."
Quốc Vương Hải Đinh ra lệnh.
"Vâng."
Thị nữ cung kính đáp một tiếng, vội vã đi tìm đầu bếp.
Huyết Cô liếc qua cách bày biện và trang trí trong cung điện, thản nhiên nói: "Ngươi cũng biết hưởng thụ cuộc sống đấy."
Quốc Vương Hải Đinh hơi mỉm cười, nhỏ giọng giải thích: "Cung điện này đều do công nhân của Huyền Vũ Vương Quốc xây dựng, quả thực tốt hơn trước nhiều."
Huyết Cô hơi nhíu mày, lạnh nhạt nói: "Nghe ngươi nói vậy, Huyền Vũ Vương Quốc này như cái gì cũng biết."
"Đúng vậy."
Quốc Vương Hải Đinh khẳng định đáp.
"Thú vị đấy, chờ xong việc ta phải đến Huyền Vũ Vương Quốc xem sao."
Huyết Cô càng lúc càng thấy hứng thú với Mục Lương.
Nàng ngồi xuống vị trí chủ tọa, tùy ý gác chân lên tay vịn, ánh mắt nhìn lên TV trong đại sảnh.
"Kia là cái gì?"
Nàng hơi hếch cằm hỏi.
"Đại nhân, đó là TV ạ."
Quốc Vương Hải Đinh giải thích.
"Dùng để làm gì?"
Huyết Cô tùy ý hỏi.
Hàng nghìn năm trước ở Khởi Nguyên Tinh chưa có các loại linh khí mang tính công năng như này, vũ khí thông thường cũng chỉ chia làm thượng, trung, hạ phẩm, trên nữa là thánh phẩm và cao hơn là đế phẩm vũ khí.
Quốc Vương Hải Đinh giải thích: "Đại nhân, nó dùng để xem phim và kịch truyền hình."
"Phim điện ảnh và kịch truyền hình là cái gì?"
Huyết Cô kinh ngạc hỏi.
Trong bụng nàng đầy nghi hoặc, chỉ ngủ có mấy vạn năm thôi, sao thế gian lại biến đổi nhiều đến vậy?
"Đại nhân chờ chút, người xem sẽ biết thôi."
Quốc Vương Hải Đinh lễ phép cung kính nói.
Trong lòng hắn rất khó xử, đến trước mặt Mục Lương cũng chưa cẩn trọng như thế, không phải hắn không sợ Mục Lương, chỉ là cảm thấy Huyết Cô không dễ nói chuyện như Mục Lương, trông không giống người có thể giảng đạo lý.
Quốc Vương Hải Đinh nhận thấy Mục Lương, chỉ cần không mạo phạm đến người thì hắn sẽ là người giảng lý lẽ, còn Huyết Cô thì mang đến cho người ta cảm giác lạnh như băng, quá xa lạ, chọc giận nàng thì có khi sẽ chết ngay.
TV rất nhanh được bật lên, hình ảnh quen thuộc hiện ra, chiếu đủ loại phim điện ảnh và kịch truyền hình mới.
Quốc Vương Hải Đinh liếc qua rồi tùy ý chọn một bộ phim chiếu lên.
Hình ảnh chuyển cảnh, tiếng lời thoại vang lên.
Huyết Cô chớp đôi mắt đỏ ngầu, thân mình hơi nghiêng về phía trước: "Chuyển cái TV đó lại gần đây chút."
Quốc Vương Hải Đinh nghe theo, dời TV lại trước mặt Huyết Cô.
Huyết Cô hứng thú nhìn, phim dần bước vào cao trào, tình tiết đặc sắc liên tục xuất hiện.
"Thú vị đấy, tên Mục Lương này đúng là nhân tài."
Nàng liên tục tán thưởng.
Chớp mắt một canh giờ đã qua, bộ phim cũng gần đến hồi kết.
Lại thêm nửa giờ, trong ánh mắt vẫn còn chưa thỏa mãn của Huyết Cô, bộ phim kết thúc.
"Ngủ mấy vạn năm, hóa ra cũng ham mê hưởng lạc."
Huyết Cô tự mình cảm thán một tiếng.
"Lộp cộp lộp cộp ~~~"
Thị nữ đi tới, cung kính nói: "Bệ hạ, thức ăn đã chuẩn bị xong rồi."
"Đại nhân, chúng ta dùng bữa trước nhé?"
Quốc Vương Hải Đinh nhìn về phía nữ nhân.
"Ừm, thơm thật đấy."
Huyết Cô thỏa mãn gật đầu, đứng dậy chân trần đi về hướng có hương thơm.
"Lộp cộp lộp cộp ~~~"
Nàng đi hai bước, dừng lại nói: "Mang TV theo, vừa ăn vừa xem."
"Vâng."
Quốc Vương Hải Đinh liếc mắt nhìn thị nữ.
"Hiểu rồi."
Thị nữ đáp lời, vội vã mang TV theo.
Trong phòng ăn, Huyết Cô nhìn bàn ăn đầy thức ăn mà vô cùng ngạc nhiên.
Trước khi ngủ say, nàng đã thích ăn các loại mỹ vị, nhất là thịt dị thú, nhưng còn lâu mới được như những món ăn trước mắt.
Huyết Cô ngồi xuống, cầm nĩa lên bắt đầu dùng bữa.
"Hả?"
Trong đôi mắt đẹp của nàng tràn đầy vẻ kinh ngạc, ngước mắt hỏi: "Mùi vị này, làm thế nào vậy?"
Quốc Vương Hải Đinh trả lời: "Mấy món ăn này đều lấy từ Huyền Vũ Vương Quốc cả."
"Lại là Huyền Vũ Vương Quốc."
Huyết Cô vừa nhai thức ăn vừa nói.
Quốc Vương Hải Đinh nói thêm: "Còn có rượu và trà nữa, nếu đại nhân có hứng thú có thể nếm thử, cũng đều là của Huyền Vũ Vương Quốc."
Huyết Cô vừa cười vừa như không cười nhìn hắn, nói: "Đồ đạc của ngươi đều lấy từ Huyền Vũ Vương Quốc, không sợ ta chọn bọn họ thay cho ngươi phục vụ ta à?"
Quốc Vương Hải Đinh cười khổ một tiếng, giải thích: "Đại nhân, không phải ta cố tình như thế, mà là đồ ăn và rượu của Huyền Vũ Vương Quốc thực sự tốt nhất."
Hắn ngập ngừng một chút rồi nói tiếp: "Huống chi, Huyền Vũ Quốc Vương vốn là cường giả cấp Đế, cũng sẽ không phục vụ đại nhân,..."
Huyết Cô liếc nhìn hắn, thản nhiên nói: "Ngươi cũng dám nói thật đấy."
Quốc Vương Hải Đinh cười gượng gạo, trong lòng thì thấy tủi thân vô cùng, vẫn phải chủ động rót trà rót rượu cho nữ nhân.
Huyết Cô cũng không so đo, bưng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, đôi mắt đẹp trong nháy mắt sáng lên.
"Rượu ngon, đây là rượu gì vậy?"
Nàng lộ vẻ kinh ngạc, trong rượu có nồng nàn nguyên tố sinh mệnh, có ích cho cơ thể nàng.
"Đại nhân, đây là sinh mệnh rượu, mua được từ Huyền Vũ Vương Quốc."
Quốc Vương Hải Đinh giải thích.
"Có bao nhiêu, đều cho ta hết."
Huyết Cô trực tiếp mở miệng.
Quốc Vương Hải Đinh cười khổ nói: "Đại nhân, chỉ có một bình này thôi, hay là ta vẫn chưa nỡ uống."
"Ít như vậy?"
Huyết Cô bất mãn cau mày.
Đây là lần đầu tiên nàng uống được loại rượu ngon như vậy, thế giới trước khi nàng ngủ say cũng có rượu ngon.
Dược tính không thua kém gì sinh mệnh rượu này, được chế từ các loại thiên tài địa bảo, nhưng hương vị không giống, mà nguyên tố sinh mệnh ẩn chứa bên trong lại không bằng một phần ba của sinh mệnh rượu.
"Đại nhân, nếu như cảm thấy hứng thú với sinh mệnh rượu, có thể đến Huyền Vũ Vương Quốc tham gia hội đấu giá, lần này cũng có rượu sinh mệnh tốt hơn và lá trà sinh mệnh đem bán đấu giá."
Quốc Vương Hải Đinh cung kính nói.
"Hội đấu giá sao."
Huyết Cô khẽ nheo mắt lại.
Hàng nghìn năm trước, các phòng đấu giá lớn nhỏ ở Khởi Nguyên Tinh cũng không ít.
Quốc Vương Hải Đinh hỏi: "Đại nhân có muốn đến xem không?"
"Khi nào?"
Huyết Cô hỏi.
"Hai tháng nữa."
Quốc Vương Hải Đinh đáp lời.
Huyết Cô trầm ngâm nói: "Hai tháng, chắc cũng bắt được mảnh vỡ tinh thể không sai biệt lắm, vậy thì đi xem sao."
"Vâng."
Quốc Vương Hải Đinh gật đầu.
Huyết Cô bưng chén trà nóng nhấp một ngụm, một lần nữa bị nguyên tố sinh mệnh ẩn chứa bên trong làm kinh động.
"Mục Lương, ngươi càng lúc càng làm cho ta tò mò."
Nàng chậm rãi đặt chén trà xuống.
Quốc Vương Hải Đinh nháy mắt, chẳng lẽ con gái mình lại sắp có thêm một tình địch nữa?
Hắn nghĩ tới Bạch Sương, trong lòng cầu nguyện nàng ở Huyền Vũ Vương Quốc có thể sống vui vẻ, tạm thời đừng nên quay về.
Huyết Cô không hỏi gì thêm, cứ vừa ăn vừa uống rượu, ánh mắt dán chặt vào TV, đang chiếu một bộ phim mới.
Quốc Vương Hải Đinh giống như một tùy tùng, rót trà rót rượu bên cạnh, mấy thị nữ lo lắng sợ hãi cúi đầu.
Ps: «1 chương»: Đang viết chương 2....
Bạn cần đăng nhập để bình luận