Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 3604: Có Hoa Không Quả, Nhìn Đẹp Mà Không Dùng Đượ

Nhện Quỷ Ảnh, Kỳ Lân và Rồng Dung Nham Khổng Lồ đều là thú thuần dưỡng thực lực mạnh mẽ, đối phó với hung thú biến dị bình thường vẫn là rất nhẹ nhàng.

Ly Nguyệt thanh thúy nói:

- Nhưng mà vẫn cần có người đi theo giám sát, có một số việc bọn nó vẫn là không xử lý được.

Mục Lương ôn hòa đáp:

- Ừm, chuyện này ngươi an bài là được rồi, cũng có thể chọn lựa người từ dân bản địa đại lục cũ.

Nguyệt Thấm Lan nghĩ tới cái gì đó, ưu nhã nói:

- Hai ca ca của Hạ Lạc là ứng cử viên rất tốt.

Ly Nguyệt chậm rãi gật đầu, như đang suy nghĩ gì đó, nói:

Ly Nguyệt lên tiếng.

Đôi mắt đẹp của Bạch Sương sáng lên, vừa kinh ngạc vừa vui mừng hỏi:

- Linh Nhi cũng đã để cho nhánh cây Thánh Thụ bày ra lĩnh vực, hiện tại ở bên trong lĩnh vực sẽ không xảy ra chuyện gì.

- Bạch Sương, sau khi kết thúc bữa tối thì đi sân huấn luyện.

- Ừm, không vội, mấy ngày nữa lại xuất phát, trong thời gian đó dặn dò người bên phía căn cứ trồng trọt chú ý cẩn thận một chút.

Mục Lương nhàn nhạt gật đầu một cái.

- Hạ Nạp Ân và Hạ La Thái à, đến lúc đó ta sẽ tìm bọn họ tâm sự.

- Ngươi bắt đầu dạy ma pháp mới cho ta à?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

Mục Lương bình thản nói:

Mục Lương nhìn về phía Bạch Sương, nhàn nhạt nói:

- Tiểu Tử, nhớ đi gọi Cổ Tư Mỹ, bảo cô ấy cũng đi sân huấn luyện chờ ta.

- Tốt.

- Vâng.

- Ừm.

Hắn nhìn về phía tiểu hầu gái, dặn dò:

Bạch Sương buột miệng hỏi.

- Mấy ngày nay ta sẽ dạy ma pháp cho ngươi, sau đó ta phải đi ra ngoài một chuyến, ngắn thì mười ngày nửa tháng sẽ không trở về, lâu thì mấy tháng hoặc là nửa năm, mấy ngày nay ngươi có thể học bao nhiêu thì học bấy nhiêu.

Bữa tối kết thúc nhanh chóng, Mục Phương Tiên và Mục Cảnh Lam bị mẹ của mình ôm đi.

Nghe được lời này, đôi mắt sáng ngời của Bạch Sương chợt tối sầm mấy phần, thì ra không phải là kèm cặp riêng cho một mình cô.

- Chuẩn bị xong rồi.

Tiểu Tử cung kính đáp.

Bạch Sương nghiêm mặt gật đầu:

Cô không hề lười biếng trong khoảng thời gian này, mỗi ngày đều tự học ma pháp mới, bây giờ đã học xong toàn bộ ma pháp cấp 5, ma pháp cấp 6 cũng học tập một ít.

Cổ Tư Mỹ hưng phấn lên tiếng.

Mục Lương bình thản nói:

Mục Lương đang chờ ở sân huấn luyện, vài phút sau thì Cổ Tư Mỹ và Bạch Sương lần lượt đi tới.

- Chuẩn bị xong chưa?

Hắn bình tĩnh hỏi.

- Ngươi muốn đi đâu?

Đôi môi hồng của Bạch Sương giật giật, suy nghĩ về quan hệ giữa hai bên một chút, cuối cùng không hỏi kỹ nữa.

- Một nơi thần bí.

Mục Lương mỉm cười, ngước mắt lên trả lời:

- Ta cũng chuẩn bị xong rồi.

- Ừm, trước tiên kiểm tra tình huống học tập của Cổ Tư Mỹ đã, Bạch Sương sang bên chờ một chút.

Mục Lương bình tĩnh nói.

- Tốt.

Bạch Sương lui ra sau mấy bước, nhường chỗ cho hai người.

Mục Lương nhìn về phía Cổ Tư Mỹ, ý bảo nói:

- Đến đây đi, trước tiên thi triển ma pháp hệ lôi tấn công ta.

- Tốt.

Vẻ mặt của Cổ Tư Mỹ trở nên nghiêm túc, điều động ma lực trong cơ thể câu động nguyên tố lôi trong không khí.

Mục Lương kiên nhẫn dạy dỗ:

Cổ Tư Mỹ xấu hổ không nói gì, lần này không có viện cớ.

- Đồng dạng là ma pháp hệ lôi cấp 5, xuất ra ma lực bằng nhau, nhưng mà của ta lại mạnh hơn của ngươi gấp ba lần.

Mục Lương nhàn nhạt nói:

Cổ Tư Mỹ há miệng, toàn bộ tóc gáy dựng đứng.

Tiếng sấm sét điếc tai, cột lôi lớn xuất hiện, làm cho sân huấn luyện đều chấn động vài cái.

Lần này là vô căn cứ từ trên trời đánh xuống mấy đạo tia chớp màu tím, giống như lưỡi dao sắc bén bổ ra không gian.

Mục Lương cũng vung tay lên, sấm sét lập tức biến mất.

- Ma pháp hệ lôi cấp 5 không phải dùng như vậy.

Hắn ngước mắt nói.

Khuôn mặt xinh đẹp của Cổ Tư Mỹ ửng đỏ, giải thích:

- Ta mới học không lâu, còn chưa sử dụng thuần thục.

- Ngươi nhìn kỹ.

Mục Lương giơ ngón tay lên chỉ về trước đó.

- Ầm ầm -

- Ầm ầm -

Cổ Tư Mỹ cười le lưỡi một cái, tiếp tục thi triển Ma Pháp hệ lôi.

Mục Lương hơi nhướng mày, tay vung lên, quả cầu lôi điện trước mặt biến mất.

- Đánh người không đánh mặt.

Trong sân huấn luyện vang lên tiếng sấm sét, quả cầu lôi điện đường kính một mét xuất hiện, trong chớp mắt đập về phía mặt của Mục Lương.

- Ầm ầm -

- Khi thi triển ma pháp cấp 5, ma lực trong cơ thể chỉ là môi giới, ngươi phải học được cách nhanh chóng điều động các nguyên tố ma pháp khác trong không khí...

Cổ Tư Mỹ nghiêm mặt lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu vài cái, có chuyện gì không hiểu thì trực tiếp hỏi thẳng.

Bạch Sương cũng lắng nghe chăm chú, mặc dù cô không biết ma pháp hệ lôi, nhưng mà những ứng dụng ma lực đều giống nhau.

- Được rồi, kế tiếp là ma pháp hệ hoả.

Mục Lương lên tiếng.

- Tốt.

Thần thái của Cổ Tư Mỹ xán lạn, cô đã thông hiểu vấn đề mà Mục Lương vừa giảng dạy, nhanh chóng thi triển ma pháp hệ hỏa có uy lực lớn hơn.

Bạch Sương há to miệng, lúc này cô mới biết được Cổ Tư Mỹ còn có thể sử dụng ma pháp hệ hỏa.

Nhưng kế tiếp càng khiến cô thêm khiếp sợ, sau khi Cổ Tư Mỹ thi triển ma pháp hệ hoả thì ngay sau đó là hệ nước, hệ quang, hệ ám, hệ băng, v. v. .

- ...

Vẻ mặt của Bạch Sương dại ra, thậm chí hơi chút chết lặng.

- Ừm, hệ quang và hệ sinh mệnh cần phải tăng mạnh một chút.

Mục Lương bình luận.

- Ta biết rồi.

Cổ Tư Mỹ thở hồng hộc, thi triển toàn hệ ma pháp quá tiêu hao tinh thần lực và ma lực.

Mục Lương vung tay lên, một luồng nguyên tố sinh mệnh chui vào trong cơ thể của thiếu nữ, trợ giúp cô khôi phục nhanh chóng ma lực và tinh thần lực.

Lúc này hắn mới nhìn về phía Bạch Sương, ánh mắt ý bảo nói:

- Bạch Sương, ngươi thi triển ma pháp hệ thuỷ mạnh nhất cho ta xem thử.

- Tốt.

Bạch Sương hít một hơi thật sâu, điều động ma lực trong cơ thể, câu thông với nguyên tố nước trong không khí.

- Hoa lạp lạp -

Rồng nước khổng lồ từ trong không khí hình thành, gầm thét cuốn về phía Mục Lương, đồng thời còn có một cột nước to đập xuống.

- Ầm ầm -

Mục Lương đứng tại chỗ không nhúc nhích, cơ thể bị rồng nước cắn nuốt.

Bạch Sương mím môi, biết rõ lấy thực lực của Mục Lương thì chắc chắn sẽ không bị thương, nhưng mà trong lòng vẫn vô thức lo lắng cho hắn.

- Hoa lạp lạp ‌ -

Rồng nước biến mất, bóng dáng của Mục Lương lộ ra, thậm chí một góc áo hay một sợi tóc đều không bị ướt.

Hắn nhìn về phía thiếu nữ, phê bình:

- Có hoa không quả, nhìn đẹp mà không dùng được.

Bạch Sương lập tức đỏ bừng mặt, có một chút xấu hổ.

Mục Lương tiếp tục bình luận:

- Thi triển ma pháp không phải là vì xinh đẹp, mà là vì đánh bại đối thủ thậm chí là kích sát bọn họ, có thể giết địch mới là hữu dụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận