Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 716: Hạt Giống Hạt Cà Phê

Cô đợi một hồi lâu cũng không thấy có ai đến mua đá ghi thanh nữa.

- Haizz, ban ngày không có thời gian để đi tìm Hổ Tây.

Lan Đế nằm sau quầy, đôi mắt màu hổ phách có chút trống rỗng

Viện Ca Kịch được mở ra, cô ấy luôn phải ở cửa soát vé mọi lúc, chỉ có ban đêm mới có thể dành thời gian cho bản thân.

Cô dự định đợi trời tối, sẽ đến thành Hắc Thủy tìm bạn cũ.

Khán giả sau khi xem vở kịch đầu tiên đi ra, có người đi thẳng đến quầy soát vé.

Người đàn ông vội đi lên phía trước, nhướn người lên quầy, vội vàng nói:

- Xin chào, tôi muốn mua vé xem màn thứ hai của vở kịch Cô Bé Lọ Lem.

- Vâng thưa quý khách.

Lan Đế tỉnh táo trở lại, khéo léo nhận lấy miếng tinh thạch hung thú, sau đó đưa vé cho khách.

Chỉ trong chốc lát, vé xem kịch buổi chiều đã bán hết ba phần.

Ngay cả suất vé thứ hai của màn thứ nhất của Cô Bé Lọ Lem cũng đã được bán hết gần một nửa.

Bịch Bịch Bịch...

Mục Lương, Hồ Tiên cùng những người khác cũng đang đi ra khỏi Nhà Hát, tiện đường đi kiểm tra Phố Buôn Bán, nghe Hồ Tiên báo cáo tình hình gần đây.

- Có thể dựng một biển quảng cáo ở đây.

Mục Lương dừng lại, chỉ vào phía trung tâm của phố buôn bán.

- Biển quảng cáo?

Hồ Tiên bất ngờ, biển quảng cáo là cái gì?

- Đó là một loại phương tiện tuyên truyền, có thể đưa hàng hóa trên Phố Buôn Bán trên biển quảng cáo để thu hút khách hàng vào các cửa hàng mua bán.

Mục Lương giải thích ngắn gọn.

Ngoài tác dụng tuyên truyền quảng cáo, biển quảng cáo còn có tác dụng truyền tải thông tin, kích thích nhu cầu mua hàng của mọi người, đồng thời giới thiệu các sản phẩm được bày bán.

- Ví dụ như này.

Mục Lương giơ tay ra, lòng bàn tay ngưng tụ lại 1 khối màu đen, rồi hiện ra một phiên bản thu nhỏ của biển quảng cáo.

Trên biển quảng cáo, xuất hiện hình ảnh của đá âm thành, cùng vài lời giới thiệu ngắn gọn về đá ghi âm.

Mặt còn lại của biển quảng cáo là hình ảnh giới thiệu của kem làm đẹp.

- Đem phóng đại 30 lần rồi dựng ở trung tâm Phố Buôn Bán, lúc này khi khách hàng vào khu phố thì chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể thấy biển quảng cáo.

Mục Lương lại nắm chặt lòng bàn tay, Lưu Ly cũng theo đó mà biến mất.

Hồ Tiên lóe lên ý tưởng, học một được ba nói:

- Ở bên ngoài Thiên Môn Lâu cũng có thể treo một tấm biển quảng cáo, sẽ thu hút thêm nhiều người vào thành phố.

- Ừm, có thể.

Mục Lương mỉm cười gật đầu.

- Lát nữa tôi sẽ cho người làm biển quảng cáo.

Hồ Tiên chớp chớp đôi mắt đỏ rực.

Cô cong môi cười tươi, lên tiếng nói:

- Ngày mai là ngày cuối cùng ta ở Hắc Thủy thành, phải tranh thủ chớp lấy cơ hội kiếm thêm tinh thạch hung thú.

Một lát sau, ba người đi vào Trân Bảo Lâu.

- Thành chủ đại nhân, thư ký đại nhân, đại nhân Hồ Tiên.

Nhân viên đang làm việc thấy ba người đều vội vã khom lưng hành lễ.

Ba tiếng đại nhân, làm cho đám người trong Trân Bảo Lâu đổ dồn ánh mắt về phía họ.

- Người thanh niên đó, hắn ta là thành chủ thành Huyền Vũ sao?

Có người kinh ngạc lên tiếng.

- Nhìn qua thì không giống lắm.

-......

- Thưa vị khách quan, hạt giống này phải đổi thành đồng Huyền Vũ mới giao dịch được.

Sau quầy, có một nhân viên đang kiên nhẫn giải thích cho vị khách trước mặt.

- Vậy thì cho ta biết, ta có thể đổi được bao nhiêu đồng Huyền Vũ?

Lai Âm cầm trong tay cái túi da thú nhỏ.

Hắn bước vào Trân Bảo Lâu, liền thấy trong đây có đá ghi âm, nên hắn nóng lòng muốn mua nó.

Nhưng khi vừa hỏi giá, hắn nhận ra chỗ tinh thạch hung thú mà hắn mang theo không thể giao dịch được.

Ngoại trừ tinh thạch hung thú mà hắn mang theo, thứ duy nhất có thể giao dịch được nữa là túi hạt giống mà hắn vô tình lấy được trước đó.

- Cái này, tôi cũng không biết….

Nhân viên bán hàng khổ sở nói.

- Hạt giống gì?

Một giọng nói trầm tĩnh vang lên, ba người Mục Lương đi tới quầy.

- Để ta xem xem.

Mục Lương đưa mắt nhìn Lai Âm

- Ngươi là?

Lai Âm đưa mắt cảnh giác nhìn 3 người đang đi tới.

- Thưa quý khách, đây là thành chủ thành chúng tôi.

Nhân viên thấp giọng nhắc nhở.

- Thành chủ thành Huyền Vũ!

Lai Âm trợn tròn mắt

Chờ đến khi hắn ổn định tinh thần, Mục Lương đã mở túi ra và đổ những hạt nâu bên trong ra ngoài.

Hạt cà phê!

Mục Lương đôi mắt sáng lên, toàn thân bất động.

Anh dùng ngón tay búng nhẹ vào hạt cà phê, kiểm tra tình trạng của nó, phát hiện hạt giống căng đầy, trạng thái vô cùng tốt, hoàn toàn có thể trồng được.

- Như thế nào?

Lai Âm hoàn hồn, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi hỏi:

- Vậy chúng đổi được bao nhiêu đồng Huyền Vũ?

Hắn chỉ là cường giả cấp sáu, đối mặt với cường giả có thể khống chế được Man Thú Hoang Cổ, hắn không sợ mới là bất thường.

- Năm mươi đồng Huyền Vũ.

Mục Lương lạnh lùng nói.

-?????

Khóe miệng Lai Âm giật giật, không thể đoán được giao dịch như vậy là cao hay thấp.

- 50 đồng là giá giao dịch hợp lý, nếu không đồng ý trao đổi, hạt giống có thể trả lại.

Mục Lương cầm trên tay túi hạt cà phê, giọng có vẻ dịu lại.

50 đồng Huyền Vũ, ở thành Huyền Vũ có thể tương đương 500 miếng tinh thạch hung thú cấp trung đẳng.

Lai Âm có chút biến sắc, cuối cùng đành cắn răng đồng ý:

- Được!

Khóe miệng Mục Lương có chút nhếch lên, dùng 50 đồng đổi được một túi hạt, cũng không lỗ.

- Ngươi muốn mua đá âm thanh, phải có thêm 50 đồng Huyền Vũ, hoặc 500 viên tinh thạch hung thú cấp sơ đẳng!

Hồ Tiên nhẹ giọng nói.

- Đây đúng lúc vừa có 500 miếng tinh thạch hung thú cấp sơ đẳng.

Lai Âm đau lòng đưa ra tinh thạch hung thú.

Nhân viên đếm chỗ tinh thạch hung thú, đếm chắc không vấn đề gì, rồi đưa ra viên đá âm thanh.

- Ha ha ha… cuối cùng cũng có được đá ghi âm.

Lai Âm hưng phấn, yêu thích không buông ôm lấy viên đá vừa nhận được

………

Trên đường quay trở về khu Trung Ương.

Nguyệt Thấm Lan nghiêng đầu tò mò hỏi:

- Mục Lương, những cái kia hạt giống là cây gì đó?

Cô và Mục Lương rời đi sau khi đã kiểm tra xong Trân Bảo Lâu, chỉ còn Hồ Tiên phải ở lại để quản lý Phố Buôn Bán.

- Đó là hạt cà phê, hạt của cây cà phê.

Mục Lương nhẹ nhàng giải thích.

- Hạt cà phê sao? Có thể ăn được không?

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp con mắt màu xanh lam hỏi.

- Đương nhiên, hạt cà phê sau khi chế biến có thể thành bột cà phê, sau khi pha ngươi có thể có được cà phê thơm ngon, hương vị rất tốt.

Mục Lương mỉm cười nói.

Đương nhiên, hương vị này về sau phải tăng thêm đường thì mới có thể để cho người ta thích.

- Đột nhiên rất chờ mong.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười nói.

- Ta rất hi vọng ngươi sẽ thích mùi vị của cà phê.

Mục Lương cười một tiếng.

Mùi vị cà phê, cũng không giống như nước trái cây, như vậy người gặp người thích.

Không lâu sau đó.

Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan cất bước đi tới hoa viên của khu Trung Ương, tìm một chỗ trống trải.

Anh lấy túi da thú từ trong tay áo ra, đem hạt cà phê bên trong đổ ra, dựa theo khoảng cách ba mét trồng xuống.

Đếm một chút, tổng cộng có tất cả mười tám hạt cà phê.

Mục Lương giơ tay lên, sau đó dùng nguyên tố nước, hình thành mười tám dòng nước, đem hạt cà phê ngâm ở dưới đất.

Anh hơi chuyển động ý nghĩ một chút, phát ra Lĩnh Vực Tinh Thần bao phủ xung quanh mảnh đất này.

Chỉ trong chốc lát, hạt cà phê nảy mầm, cây non mở đất, hạt bỏ vỏ rơi xuống đất, cây non lớn lên với tốc độ không đổi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận