Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1506: Nhận Thêm Tiểu Hầu Gái Mới

Nguyệt Thấm Lan tự nhiên cười nói, thúc giục:

- Việc này ta sẽ sắp xếp, ngươi nhanh đến phòng làm việc, đừng để người chờ lâu quá.

- Ừm, đi thôi.

Mục Lương cười khẽ gật đầu.

Anh bước ra khỏi thư phòng, đi tới phòng làm việc.

Ngoài phòng làm việc, Duy Lợi Á đứng sống lưng thẳng tắp, ánh mắt của cô rơi vào cửa phòng làm việc, không biết đang suy nghĩ gì.

Đạp đạp đạp.

- Để ngươi chờ lâu rồi.

Mục Lương đi tới.

Duy Lợi Á lấy lại tinh thần, giơ tay lên cung kính hành lễ:

- Thành Chủ Đại Nhân!

- Ừm, vào đi.

Mục Lương cước bộ không ngừng, đẩy cửa phòng rồi đi vào.

Duy Lợi Á thở sâu, trong lòng vô cùng kích động, nàng sắp sở hữu ma cụ cao cấp lần đầu tiên trong đời.

Cô theo Mục Lương vào phòng làm việc, liếc mắt liền thấy kệ gỗ treo trên tường

- Khôi giáp Thủy Thần.

Mục Lương giơ tay chỉ nói:

- Nó tên là khôi giáp Thủy Thần, ngươi thử xem.

- Khôi giáp Thủy Thần, tên rất hay!!

Đôi mắt xinh đẹp của Duy Lợi Á tỏa ánh sáng, nàng lúc này kích động giống như là thấy được trân bảo hiếm thế.

Cô đi lên trước, đưa tay vuốt nhẹ khôi giáp, cảm giác đầu tiên là sờ vào thật ấm.

Những ngón tay mảnh khảnh của Duy Lợi Á lướt qua lớp vảy trên khôi giáp, đôi khi như thể cô đang chạm vào một mảnh của băng của mười ngàn năm, có khi lại giống như đang vuốt ve một khối nhuyễn ngọc cực phẩm.

Mục Lương đi lên trước, động tác thuần thục giữ lại tinh thạch anh đã khải linh, khảm nạm viên tinh thạch mới, nói rõ ràng:

- Khải linh đi.

- Khải linh?

Duy Lợi Á sửng sốt một chút.

Mục Lương bình thản nói:

- Chính là nhận chủ, nhỏ một giọt máu của ngươi trên tinh thạch, lưu lại lạc ấn.

Linh khí và ma cụ đều cần khải linh, ở vùng đất mới gọi là nhận chủ, sau khi nhận chủ thành công thì mới có thể sử dụng, phát huy uy lực lớn nhất ra ngoài.

- Được.

Duy Lợi Á lúc này mới hiểu.

Cô vươn tay, cắt đầu đầu ngón tay nặn ra máu xanh lam, nhỏ vài giọt máu lên tinh thạch hung thú. Tí tách.

Mục Lương nhẹ giọng tự nói:

- Máu màu xanh, lần đầu tiên ta nhìn thấy.

Dụ ~~~

Dòng máu màu xanh lam bị tinh thạch hung thú hấp thu rất nhanh.

Sau một khắc, cả kiện khôi giáp Hải Thần tỏa ra ánh sáng xanh như nước, nghi thức khải linh bắt đầu. Biểu cảm trên mặt của Duy Lợi Á khẩn trương nhìn chằm chằm khôi giáp Thủy Thần, gần như quên cả thở.

Ánh sáng xanh lan ra như những gợn sóng, và khi chạm vào thiếu nữ Hải Yêu, toàn bộ tiến vào trong cơ thể nàng.

- Thật là thần kỳ.

Duy Lợi Á phấn theo khẽ hé miệng, cảm giác rằng đã có một mối liên hệ khó giải thích giữa linh hồn và khôi giáp.

Dụ ~~~

Ánh sáng rực rỡ màu xanh nước biển, trong khoảnh khắc sau, tất cả đều bị khống chế trở lại khôi giáp.

- Thành công.

Mục Lương khẽ cong môi.

Duy Lợi Á chấn động tinh thần, vươn tay cầm lên mũ giáp khôi giáp, thận trọng đội lên đầu, sau đó lần lượt mặc vào những bộ phận khác của khôi giáp.

Khôi giáp Thủy Thần đã khải linh, độ phù hợp với thiếu nữ Hải Yêu cực cao, như thể được thiết kế riêng. Cô hoạt động tay chân, không có cảm giác bị cản trở ở các khớp trên cơ thể.

- Cảm thấy như thế nào?

Mục Lương bình thản hỏi.

Duy Lợi Á kích động nói:

- Rất vừa người, ta cảm thấy mình có sức mạnh vô tận, có thể bơi cả ngày chỉ bằng một hơi.

-..

Mục Lương dở khóc dở cười, khôi giáp Thủy Thần không phải để cải thiện thời gian bơi lội của ngươi.

Anh khoát tay áo, ấm áp nói:

- Trở về nghiên cứu kĩ, mau sớm nắm giữ công năng của bộ khôi giáp này.

- Vâng, ta biết rồi.

Duy Lợi Á dùng sức gật đầu, hưng phấn dưới đáy mắt không giảm chút nào.

…………

Ly Nguyệt bước vào cung điện, đi đến thư phòng.

- Cộc cộc cộc ~~~

Cô giơ tay gõ cửa thư phòng.

- Vào đi.

Giọng nói lạnh nhạt của Mục Lương vang lên.

Ly Nguyệt lúc này mới đẩy cửa vào thư phòng, thấy anh ngồi sau bàn làm việc, đang xem danh sách Nguyệt Thấm Lam đưa tới. Ngày mai, quán rượu Huyền Vũ sẽ khai trương trong thành Tát Luận, anh đang xem danh sách khách mời tham gia buổi lễ khai trương.

Ly Nguyệt ôn nhu nói:

- Mục Lương, xe thú Sói Mặt Trăng đã chuẩn bị xong, bây giờ có xuất phát không?

- Ừm, đi thôi.

Mục Lương thuận tay buông danh sách, đứng lên đi ra ngoài.

Anh muốn đến bến cảng thành Tát Luận, xem mảnh đất mà Bố Vi Nhân mua.

Hai người bước ra khỏi cung điện, xe thú Sói Mặt Trăng dừng ở trên quảng trường, còn có mười hai tên hộ vệ Trung Ương đang chờ. Trong đoàn hộ vệ, có cả người thú đầu mèo Tiểu Miêu mới gia nhập.

- Thành chủ đại nhân, chuẩn bị xuất phát sao?

Tiểu Miêu hỏi.

Miêu Nữ đã đổi một bộ khôi giáp U Linh, mũ giáp của cô đã được cải tiến, có thêm hai tấm chắn bảo vệ hình tai mèo, đeo vào đầu sẽ không bị cấn tai.

Trong số hai mươi chín nhân viên đi theo lần này, ngoài Ly Nguyệt với Tiểu Miêu, còn có Hải Yêu Duy Lợi Á.

- Đại nhân.

Duy Lợi Á giơ tay lên rồi chào một cái theo nghi thức quân đội.

Cô mặc khôi giáp Thủy Thần, nhìn từ bên ngoài không thể biết cô là một Hải Yêu, khí tức độc nhất vô nhị của Hải Yêu đã bị khôi giáp che giấu.

- Ừm, xuất phát.

Mục Lương lên tiếng, cùng Ly Nguyệt lên xe.

Ngao ô ~~~ Đàn Sói Mặt Trăng rít gào một tiếng, lôi kéo xe chạy như bay dưới khu trung ương.

Bọn hộ vệ xoay người ngồi lên Sói Mặt Trăng, theo sát phía sau rời khỏi khu Trung Ương.

Bên ngoài buồng xe, Tiểu Miêu với Duy Lợi Á ngồi song song với nhau, trên mặt hai người đều có nụ cười nhàn nhạt.

Tiểu Miêu nghiêng đầu quan sát khôi giáp Thủy Thần trên người cô gái Hải Yêu, khen ngợi một câu:

- Khôi giáp của ngươi rất đẹp.

- Khôi giáp của ngươi cũng vậy.

Khuôn mặt xinh đẹp của Duy Lợi Á hơi ửng lên.

Hai người nhìn nhau cười, đây là lần đầu tiên mỗi người có một linh khí cao cấp, làm sao mà không vui cho được. Tiểu Miêu hiếu kỳ hỏi:

- Khôi giáp của ngươi có thể ẩn thân sao?

Duy Lợi Á lắc đầu, nhẹ giọng nói:

- Không thể, nhưng nó có thể khiến ta bơi lâu hơn và nhanh hơn trong nước, có thể đóng băng nước thành băng, thi triển ma pháp hệ thủy thoải mái hơn.

Khi chế tác khôi giáp Thủy Thần, Mục Lương dùng không ít miếng vảy Băng Minh Xà, điều này khiến cho bộ khôi giáp có thêm sức mạnh đóng băng.

- Rất lợi hại.

Tiểu Miêu thở dài nói.

- Của ngươi cũng vậy.

Duy Lợi Á cười nói.

Hai người tán dương lẫn nhau, một đường hàn huyên tới khu buôn bán Úng Thành.

Đàn sói giảm tốc độ, kéo cỗ xe vượt qua đám đông náo nhiệt, băng qua Phố Buôn Bán để đến Sơn Hải Quan.

Xe thú đến Sơn Hải Quan, dưới sự trợ giúp của Mục Lương, đàn sói kéo thùng xe bay lên trời, bay qua hải vực để đến bến cảng.

Dọc theo con đường này lại gây nên các trận kinh hô liên tiếp, điều này làm cho Duy Lợi Á không được tự nhiên, luôn cảm thấy sẽ bị kẻ khác nhìn thấu thân phận Hải Yêu, sau đó sẽ mang đến phiền phức cho Mục Lương.

Đàn Sói Mặt Trăng kéo xe thú từ trên trời giáng xuống, vững vàng đáp xuống bến cảng, người chung quanh dồn dập tránh ra.

Đạp đạp đạp ~~~

Đàn sói lại chạy, tấp xe vào lề trái của bến cảng.

Mười phút sau, khu vực xung quanh trở nên vắng vẻ, quang cảnh chỉ toàn là đống đổ nát và cỏ dại, dường như không có ai sống ở đây.

Cách đó không xa, Bố Vi Nhân đang đứng đợi.

Đứng bên cạnh cô, là công chúa Bạch Sương và vương tử Mai Đặc Nhị, còn có một đoàn kỵ sĩ hộ vệ.

Bố Vi Nhân phất tay hô:

- Thành Chủ Đại Nhân tới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận