Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 153: Trà Thụ Tinh Huy Biến Hóa

Dù sao, Thủy Tinh Ngư cũng chỉ là là loài phụ trợ, chỉ có thể dùng một lượng lớn làm người khác chết đuối.
- Hoa lạp lạp !
Thủy Tinh Ngư vui mừng, thổi lên bọt nước.
- Ngươi ban ngày ngốc ở đây, sau nửa đêm ngươi mới được bơi ra!
Mục Lương dặn dò Thủy Tinh Ngư, phòng cho ban ngày không làm việc đàng hoàng lại bơi ra ngoài, vậy mọi người đều sẽ không có nước dùng.
- Hoa lạp lạp !
Thủy Tinh Ngư bảo đã nhớ kỹ.
- Xem ra quy hoạch vệ sinh cũng phải đăng lên thông báo.
Mục Lương tuyệt không cho phép có người xả rác vào đường dẫn nước.
Cống thoát nước ngược lại đã suy nghĩ tới từ trước, nhưng nhà vệ sinh của mỗi gia đình còn chưa có liên thông với cống thoát nước.
Trong lúc nhất thời, những thứ Mục Lương cần cải tạo đều là mục tiêu lớn.
Giống như xử lý cống thoát nước dơ gì gì đó, không liên quan đến anh, những thứ đó đều sẽ do tự chính chủ nhà suy nghĩ biện pháp.
- Thủy Tinh Ngư lớn như vậy, ít nhất cũng phải bồi dưỡng sáu mươi năm.
Nguyệt Thấm Lam sợ hãi than, nhìn Thủy Tinh Ngư dài bốn mét.
Nếu cô vẫn còn ở bộ lạc Nguyệt Đàm làm Nguyệt Chủ, cho dù đoạt được Thủy Tinh Ngư trong tay Huyết Hồ Tử, cô cũng phải kiên trì thêm mười mấy hai mươi năm, mới có thể bồi dưỡng ra Thủy Tinh Ngư cung ứng nước dùng cho toàn bộ bộ lạc.
Càng chưa nói con Thủy Tinh Ngư dài bốn mét trước mắt kia, ít nhất cũng phải tốn sáu mươi năm để bồi dưỡng lớn lên.
Cho nên, bây giờ, tâm trạng của Nguyệt Thấm Lam rất phức tạp.
Nếu như có cơ hội một lần quay về quá khứ, bộ lạc Nguyệt Đàm chiếm được Thủy Tinh Ngư, cô cần ngưng tụ nước trong vòng mười mấy hai mươi năm, mới có thể thoát khỏi.
Không phải, tuyệt đối không muốn.
Nguyệt Thấm Lam có một ý niệm thoáng qua, cho dù cô bị gả đi, duy trì thêm mười mấy hai mươi năm cho đám người kia, cô tuyệt đối không muốn.
Cô cảm thấy vẫn tương đối hài lòng cuộc sống bây giờ.
- Con Thủy Tinh Ngư kia rốt cuộc là tới từ chỗ nào?
Đôi mắt màu vàng óng của Vưu Phi Nhi lóe ra tia sáng, muốn nghiên cứu.
Cô muốn lấy chút máu của Thủy Tinh Ngư để nghiên cứu, cũng có thể phối trí vào bước phát triển cường hóa bí dược mới.
- Chuyện đó là một câu chuyện dài.
Ngải Lỵ Na mềm mại nói rằng:
- Trước đó, ta từ thánh... Một chỗ nghe nói qua, Thủy Tinh Ngư giống như một con sông ngầm của sự sống.
- Ta cũng đã nghe nói qua nguồn gốc của Thủy Tinh Ngư.
Nguyệt Thấm Lam bình tĩnh lại, nói:
- Có người nói khi trời mưa to, Thủy Tinh Ngư rớt xuống từ trên trời.
- Câu chuyện này quá ly kỳ.
Ly Nguyệt lắc đầu.
Mục Lương híp con ngươi màu đen, dùng tâm linh ý niệm hỏi Thủy Tinh Ngư về nguồn gốc của nó.
Cuối cùng, anh được Thủy Tinh Ngư trả lời là: Không biết, không nhớ rõ.
- Nguồn gốc không rõ, vậy nó có biết đẻ trứng không?
Nguyệt Phi Nhan tò mò hỏi.
Cô chỉ nghe nói qua Thủy Tinh Ngư, cũng không hiểu rõ tình huống cụ thể.
- Sẽ đẻ trứng.
Nguyệt Thấm Lam mấp máy đôi môi đỏ mọng, giọng nói tràn ngập không xác định:
- Còn bao giờ đẻ trứng cũng không biết!
- Nếu như Thủy Tinh Ngư thật có thể đẻ trứng thì tốt rồi, như vậy chúng ta sẽ có vô tận nước để dùng.
Nguyệt Phi Nhan ước mơ nói.
Có thể do trước đây thiếu nước, nên trong lòng cô cảm thấy nước càng nhiều càng tốt.
- Hoa lạp lạp !
Thủy Tinh Ngư đột nhiên nhảy lên một cái, một chuỗi bọt nước quét về phía các cô cái.
- Nó làm sao vậy?
Nguyệt Phi Nhan vừa lau nước ở trên mặt, mờ mịt chớp chớp đôi mắt màu đỏ.
- Sẽ không phải nó nghe hiểu được lời chúng ta nói chứ?
Ngải Lỵ Na nhỏ giọng thì thầm.
Cô xoay người sang chỗ khác, từ trong túi, lấy ra một cái khăn che mặt khác, thay cho cái khăn ướt trên mặt.
Ly Nguyệt lau nước trên mặt nạ, liếc mắt với Mễ Nặc, sau đó cùng nhau quay đầu nhìn về phía Mục Lương.
- Khái khái... Nó tương đối nghịch ngợm.
Mục Lương ho nhẹ một tiếng.
Anh vừa rồi cũng hỏi thăm vấn đề đẻ trứng với Thủy Tinh Ngư, tiếp theo nó có chút xấu hổ vung lên bọt nước.
Nguyệt Thấm Lam thấy bộ dạng của hai cô gái, khuôn mặt quyến rũ hiện lên một tia như có điều suy nghĩ.
Ánh mắt của cô nhìn về hướng Mục Lương mang theo một tia nghiên cứu, cảm thấy hành động vừa rồi của Thủy Tinh Ngư có quan hệ với anh.
Mục Lương làm bộ không phát hiện, dường như không có việc gì, đi về hướng Trà Thụ Tinh Huy.
Anh nhìn Trà Thụ cao mười sáu mét, quyết định hiện tại cho nó tiến hóa đến cấp bảy.
- Hệ thống, cho Trà Thụ Tinh Huy tiến hóa đến cấp bảy.
Tay của Mục Lương đặt trên cành cây.
- Ting! Cấp 6 tiến hóa đến cấp 7, khấu trừ một triệu điểm tiến hóa.
- Ting! Trà Thụ Tinh Huy cấp 7 tiến hóa thành công: Trà Thụ Tinh Thần.
- Ting! Có tiếp nhận thiên phú của Trà Thụ Tinh Thần: Lĩnh Vực Tinh Thần hay không?
- Tiếp nhận.
Mục Lương kinh ngạc phát hiện Trà Thụ Tinh Huy có biến hóa, lại tiến hóa thành Trà Thụ Tinh Thần.
- Ting! Lĩnh Vực Tinh Thần đang trong quá trình thay đổi... Quá trình thích ứng đang được tiến hành... Truyền thừa hoàn tất.
Mục Lương híp mắt hưởng thụ cường hóa, nếu như lần đầu tiên cường hóa cấp 7 là vô cùng thống khổ, như vậy hiện tại chỉ hơi đau nhức một chút.
Hiện tại, anh vô cùng tò mò thuộc tính của mình, nên mở ra bảng thuộc tính xem một chút.
- Thuần Dưỡng Sư: Mục Lương.
Thể lực: 201.1.
Tốc độ: 202.4.
Sức mạnh: 207.3.
Tinh thần: 230.
Tuổi thọ: 24 tuổi trên 4010 năm.
Điểm thuần dưỡng: 150.
Điểm tiến hóa: 225800.
Năng lực:
Điều Khiển Trọng Lượng Địa Nham Gấp Hai Mươi Lần cấp 7.
Lĩnh Vực Tinh Thần cấp 7.
Điều Khiển Nguyên Tố Thủy cấp 6.
... Ẩn giấu...
Động vật thuần dưỡng:
Rùa Đen.
Thiên phú: Điều Khiển Trọng Lượng Địa Nham Gấp Hai Mươi Lần cấp 7.
Thủy Tinh Ngư.
Thiên phú: Điều Khiển Nguyên Tố Thủy cấp 6.
Thực vật thuần dưỡng:
Tinh Thần Trà Thụ.
Thiên phú: Tinh Thần Lĩnh Vực cấp 7.
... Ẩn giấu...
- Chỉ còn lại có hai trăm ngàn, chỉ đủ để cường hóa hai con động vật thuần dưỡng cấp sáu.
Mục Lương yên lặng đóng lại bảng kỹ năng.
Bây giờ, nơi anh chú ý nhất, chính là Trà Thụ Tinh Thần tiến hóa có thay đổi hay không?
Lúc này, Tinh Thần Trà Thụ đang điên cuồng sinh trưởng, rễ cây ngọa nguậy đâm sâu vào lòng đất khu vực trung ương.
- Chớ đừng đâm xuyên vài trong ao nước, cũng đừng đâm xuyên qua kho lạnh.
Mục Lương vội vã nhắc nhở Trà Thụ Tinh Thần đang tiến hóa.
Miễn cho rễ cây cho chui vào kho lạnh, nơi đó là địa bàn của Băng Minh Xà.
- Ngươi có thể cho toàn bộ rễ cây đâm sâu về phía khu vực trung ương.
Mục Lương dùng tâm linh ý niệm chỉ về hướng khu vực trung ương.
- Còn chưa đủ?
Đáy mắt của Mục Lương hiện lên một tia kinh ngạc, nói:
- Vậy ngươi sinh trưởng dọc theo bốn phía mai rùa và trong mặt đất đi!
Anh không nghĩ tới rễ cây của Trà Thụ Tinh Thần phát triển lớn như vậy, khu vực trung ương đã không thể thỏa mãn được nó.
Mấy phút sau, Trà Thụ Tinh Thần mới dừng lại sinh trưởng.
Lúc này, Trà Thụ Tinh Thần tăng trưởng cao đến ba mươi hai mét, đường kính thân cây đạt tới tám mét, lá cây lớn chừng bàn tay.
- Thì ra là thế, Trà Thụ Tinh Thần sẽ cho ra quả Tinh Thần, ăn vào có thể cường hóa thân thể con người.
Mục Lương chợt nhướng mắt cái.
Trà Thụ Tinh Thần tiến hóa hoàn thành, báo ra thiên phú cho anh biết.
Sau khi tiến hóa thành Lĩnh Vực Tinh Thần cũng được tăng cường, phạm vi lĩnh vực không sai biệt lắm có thể bao phủ toàn bộ lưng rùa, thực vật sẽ được đề cao nhanh hơn.
Có một điểm nhân tính hóa chính là Lĩnh Vực Tinh Thần có thể điều tiết phạm vi và tốc độ đề cao.
Hơn nữa, còn có mức độ nhất định giúp cho thực vật khác đạt được cường hóa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận