Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1162: Vua Sói Mặt Trăng Tiến Hoá Cấp 8 - Lĩnh Vực Đêm Trăng



- Ngươi thử dùng năng lực đi,, xem lần này có thể sử dụng trong thời gian bao lâu?

Mục Lương ôn hòa nói.

- Vâng.

Hồ Tiên giơ tay lên, lòng bàn tay ngưng tụ ra một quả cầu nước.

Ào ào ào ~

Quả cầu nước trong lòng bàn tay cô gái đuôi hồ ly chậm rãi chuyển động, càng lúc càng lớn, cuối cùng biến thành một quả cầu nước có đường kính mười mét.

Thời gian chậm rãi trôi qua, sau tám phút, quả cầu nước thoát khỏi sự khống chế của Hồ Tiên rồi nổ tung, phát ra tiếng ầm vang nặng nề.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, lập tức sử dụng năng lực khống chế nước khiến quả cầu nước cấp tốc bốc hơi.

- Làm ta sợ hết cả hồn.

Hồ Tiên khẽ thở phào một hơi.

- Thời gian là khoảng tám phút.

Mục Lương bình thản nói.

- Tám phút à? Như vậy đã đủ chèo chống một trận chiến ngắn rồi.

Nghe vậy, đôi mắt đẹp của Hồ Tiên tỏa sáng.

Nếu sử dụng Trân Châu Phú Năng Nguyên Tố Lôi thì thực lực của người dùng sẽ được cải thiện về chất.

Khi đối phó với cường giả cùng cấp bậc, thực lực của Giác Tỉnh Giả nguyên tố Lôi là vô cùng kinh khủng.

- Coi như không tệ.

Mục Lương cười gật đầu.

- Đây đâu chỉ là không tệ, nếu như ta có năng lực thức tỉnh như ngươi thì đã trở thành người mạnh nhất thế giới từ lâu rồi.

Hồ Tiên cười quyến rũ nói.

- Vậy ngươi nói xem, ta có phải người mạnh nhất không?

Mục Lương vươn tay nắm cằm của cô gái đuôi hồ ly.

Hàng mi mảnh dài của Hồ Tiên hơi hơi rung động, nàng cười vũ mị nói:

- Ở trong lòng ta thì ngươi vẫn luôn là người mạnh nhất.

- Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.

Mục Lương không hề có suy nghĩ xem thường người trong thiên hạ, nói không chừng một ngày nào đó sẽ xuất hiện lão quái vật.

- Ngươi lại nói những lời kỳ quái nữa rồi.

Hồ Tiên trợn trắng mắt lẩm bẩm.

Mục Lương xoay người, móm cho Thú Trân Châu một ngàn điểm tiến hóa, tiếp đó đuổi nó rời đi.

- Tiếp theo nên tiến hóa Vua Sói Mặt Trăng.

Đôi mắt màu đen của Mục Lương lóe sáng.

Vua Sói Mặt Trăng thuộc nhóm thú thuần dưỡng đầu tiên đi theo anh.

Mà hiện giờ Rùa Đen, Kỳ Nhông Chín Màu và Nhện Quỷ Ảnh đều đã cấp 9, cấp 11.

………..

Ở cổng chính khu Trung Ương, Mễ Á và Bạch Sương bị ngăn lại ở bên ngoài.

A Thanh nhìn cô gái tóc tím xa lạ đứng bên cạnh Mễ Á, nghiêm túc nói:

- Cô ấy không thể đi vào.

- Vì sao?

Bạch Sương bất mãn hỏi.

- Khu vực Trung Ương là nơi trọng địa của thành Huyền Vũ, người xa lạ không được mời hay người không có phận sự thì cấm vào.

A Thanh nhàn nhạt nói.

Bạch Sương nhếch miệng, quay đầu nhìn về phía cô gái tai mèo, tức giận hỏi:

- Ngươi muốn làm thế nào mới dẫn ta đi gặp Mục Lương đây?

Mễ Á liếc nhìn cô gái tóc tím, không có trả lời câu hỏi của cô ấy.

Cô nhìn về phía A Thanh, nói khẽ:

- Làm phiền ngươi đi thông báo một tiếng, Mục Lương chắc sẽ đồng ý gặp chúng ta.

A Thanh do dự một chút, cuối cùng vẫn gật đầu đáp ứng.

Cô nhận biết Mễ Á, đối phương là chị gái của Mễ Nặc.

- Các ngươi đứng ở đây chờ ta.

A Thanh xoay người muốn rời đi.

Nhưng đúng vào lúc này, một chiếc xe ngựa dừng lại trước cửa khu vực Trung Ương.

Cót két ~~~

Cửa buồng xe mở ra, Nguyệt Thấm Lan từ trên xe bước xuống.

- Có chuyện gì vậy?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đi tới.

A Thanh cung kính trả lời:

- Đại nhân Thấm Lan, tiểu thư Mễ Á muốn dẫn vị tiểu thư này đi gặp thành chủ đại nhân, ta đang muốn đi bẩm báo một tiếng.

- Mễ Á, nàng ta là ai?

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy nghiêng đầu quan sát cô gái tóc tím, đối phương mặc một chiếc váy dài bằng vảy bạc có chút kì lạ, nhìn giống như là Linh khí, nhưng rồi lại không giống lắm.

- Bạch Sương.

Bạch Sương bình tĩnh tự giới thiệu.

Cô cũng đang dò xét cô gái ưu nhã, vẻ đẹp và khí chất mà đối phương tản mát ra khiến cho người ta phải kinh ngạc.

- Chị Thấm Lan, ta phát hiện cô ấy ở nơi tổ chức nghi thức duyệt binh.

Mễ Á bình thản lên tiếng:

- Sau khi hỏi thăm thì ta phát hiện cô ấy không phải người của thành Huyền Vũ, mà lén lút tiến vào.

- Lén lút tiến vào?

Đôi mắt màu xanh biển của Nguyệt Thấm Lan trở nên lạnh lẽo, nguyên tố nước quanh thân ngưng kết lại, cảnh giác nhìn chằm chằm cô gái tóc tím.

- Nguyên tố nước thật là nồng đậm, ngươi là Ma Pháp Sư à?

Bạch Sương kinh ngạc hỏi.

- Ma Pháp Sư?

Nguyệt Thấm Lan sửng sốt một chút.

Mễ Á liếc nhìn Bạch Sương, giải thích:

- Lúc nào, cô ấy cũng nói một ít thứ cổ quái.

- A? Ngươi từ đâu tới đây?

Nguyệt Thấm Lan bình tĩnh hỏi.

- Vương quốc Hải Đinh.

Bạch Sương không có ý định giấu giếm, đồng thời cũng muốn thăm dò xem đối phương có biết vương quốc Hải Đinh hay không.

- Vương quốc Hải Đinh? Đó là thành phố lớn nào sao?

Nguyệt Thấm Lan nhăn mày hỏi lại.

Nghe vậy, ánh mắt của Bạch Sương có chút thất vọng, quả nhiên là không biết sao.

- Hay là ngươi dẫn ta đi gặp Mục Lương đi.

Cô ngẩng đầu nói.

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan híp lại, nhàn nhạt nói:

- Cảm phiền ngươi tôn trọng một chút, không phải người nào cũng có thể hô to tên của thành chủ chúng ta.

-.....

Bạch Sương sửng sốt, cô là công chúa một nước mà không thể hô to tên của người khác?

Vì không muốn đắc tội người của thành Huyền Vũ, cô đành phải đè nén ngạo khí trong lòng xuống, buồn bực đổi lời nói:

- Ta muốn gặp thành chủ đại nhân của các ngươi, có được không?

- Trước đó thì ngươi cần phải nói cho ta biết, tại sao ngươi lại muốn gặp Mục Lương?

Nguyệt Thấm Lan không có tùy tiện mang cô gái tóc tím đi vào Trung Ương, trước tiên phải hỏi rõ ràng lai lịch của đối phương mới được.

Bạch Sương do dự một chút, cuối cùng lựa chọn ăn ngay nói thật:

- Ta chỉ muốn biết làm sao đi tới kênh Sương Mù và vương quốc Hải Đinh thôi.

- Kênh Sương Mù và vương quốc Hải Đinh …

Thấm Lan chớp mắt vài cái, suy nghĩ kỹ một hồi lâu, xác định là mình chưa từng nghe qua hai địa phương này.

Cô nhàn nhạt nói:

- Mục Lương chưa chắc sẽ biết.

- Cái này thì ta phải hỏi qua mới biết được.

Bạch Sương tức giận nói.

Nguyệt Thấm Lan mấp máy môi đỏ, đột nhiên cảm thấy thiếu nữ trước mắt có chút kiêu ngạo và đáng yêu, khiến cô muốn véo má đối phương một cái.

Cô xoay người, ưu nhã nói:

- Đi theo ta.

Bạch Sương thấy thế lập tức khẽ thở phào một hơi, không nhanh không chậm đi theo phía sau.

Mễ Á cũng đi theo hai người, xe ngựa quen đường chạy đến Thang Vận Chuyển.

- Ma cụ phi hành?

Đôi mắt đẹp của Bạch Sương híp lại.

Nguyệt Thấm Lan quay đầu hỏi:

- Nơi của các ngươi gọi linh khí là ma cụ sao?

- Linh khí? Thật là một cái tên kỳ quặc.

Bạch Sương cau mày nói.

- Vậy à?

Nguyệt Thấm Lan khẽ cười một tiếng.

Gào gào gào ~~~

Đột nhiên, đỉnh đầu truyền đến tiếng sói tru vang dội.

- A, chẳng lẽ bên trên đang tiến hành tiến hóa sao…...

Nguyệt Thấm Lan nhỏ giọng thầm thì.

Ánh mắt của Bạch Sương lấp lóe, tiến hóa?

Lúc này, ở trước cung điện, Vua Sói Mặt Trăng đang nằm trước mặt Mục Lương.

- Ngoan, đến lượt ngươi tiến hóa rồi.

Mục Lương đưa tay đặt lên trán của Vua Sói Mặt Trăng, trong lòng ra lệnh:

- Hệ thống, tiến hoá Vua Sói Mặt Trăng đến cấp 8.

- Keng! Vua Sói Mặt Trăng cấp 5 tiến hóa đến cấp 8, trừ mười triệu điểm tiến hoá.

- Keng! Vua Sói Mặt Trăng cấp 8 đã tiến hóa thành công.

- Keng! Biến Đổi Dưới Trăng lên cấp: Lĩnh Vực Đêm Trăng.

- Keng! Lĩnh Vực Đêm Trăng đang được cải tiến..... Đang điều chỉnh.... Truyền thừa hoàn tất.

Mục Lương hơi nhướng mày, Lĩnh Vực Đêm Trăng là cái gì?

Bạn cần đăng nhập để bình luận