Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1544: Xin Hãy Tịnh Hóa (Rửa Sạch) Linh Hồn Giúp Ta



- Lần này, ta gọi các ngươi tới đây không phải là vì chuyện của thành Huyền Vũ.

Quốc vương rũ mắt, giọng nói bình tĩnh dị thường.

- Quốc vương, chuyện của thành Huyền Vũ rõ ràng là quan trọng hơn!!

Bá tước ngẩng đầu lớn tiếng nói.

Quốc vương hờ hững hỏi:

- Các ngươi đã được chứng kiến thủ đoạn của thành chủ thành Huyền Vũ, chẳng lẽ còn cho rằng vương quốc Hải Đinh có thể đối đầu với bọn họ sao?

- Cái này.....

Quý tộc và đám đại thần á khẩu không trả lời được.

Mai Đặc trầm giọng nói:

- Kỵ Sĩ trưởng và công tước đã xong rồi, bọn họ đều là cường giả cấp 9, thế mà cả hai không hề có chút sức phản kháng nào dưới tay thành chủ thành Huyền Vũ.

Khải Tân Tư lạnh lùng nói:

- Người như vậy, muốn là địch hay là bạn, chắc các ngươi đều rất rõ ràng.

- Lần này ta gọi các ngươi tới là để thương lượng về việc tuyển chọn Kỵ Sĩ trưởng mới.

Quốc vương lên tiếng lần nữa.

Bọn người hầu tước và bá tước thức thời không có nhắc lại thành Huyền Vũ, vương thất bây giờ đã không giống vương thất trước kia.

Không có công tước và Kỵ Sĩ trưởng, không còn ai có thể uy hiếp được địa vị thống trị của vương thất tại vương quốc Hải Đinh.

- Ta cho rằng, lấy thực lực của Đại vương tử, hắn có thể trở thành Kỵ Sĩ trưởng mới.

Có đại thần đưa tay phát biểu ý kiến

- Tán thành.

Bá tước thờ ơ gật đầu.

Thần sắc của quốc vương không thay đổi, lên tiếng quyết định:

- Vậy thì Đại vương tử, từ hôm nay trở đi ngươi sẽ được bổ nhiệm chức Kỵ Sĩ trưởng.

- Vâng.

Khải Tân Tư đứng dậy.

Những người khác đều im thin thít, cho dù có ý kiến thì cũng lựa chọn kiềm chế, không muốn đắc tội vương thất.

…………

Khu Vực Trung Ương, thành Huyền Vũ.

Sắc trời đã tối xuống, không lâu sau thì sẽ hoàn toàn vào đêm.

Vù vù vù ~~~

Mục Lương mang theo Ly Nguyệt, Mễ Á và những người khác từ trên trời giáng xuống, trở lại tầng tám.

- Thành chủ đại nhân trở về rồi.

Thanh Vụ bước nhanh đi ra cung điện nghênh đón mọi người.

- Ừ, bữa tối chuẩn bị xong chưa?

Mục Lương phất ống tay áo rồi hỏi.

Thanh Vụ nhỏ giọng đáp:

- Ba Phù và mọi người còn đang chuẩn bị, nửa giờ sau mới có thể ăn bữa tối.

- Ừ, ta không vội.

Mục Lương xua tay, quay đầu nhìn về phía nhóm Mễ Á, ôn hòa nói:

- Các ngươi đi nghỉ ngơi đi, ngày mai còn có rất nhiều việc phải làm.

Công việc cải tạo bên thành Tát Luận chỉ mới hoàn thành một phần tư, ngày mai bọn họ còn phải tiếp tục làm việc.

Vâng.

Mễ Á và những người khác gật đầu đáp.

Mục Lương xoay người đi vào cung điện, bắt gặp Nguyệt Thấm Lan đang đi tới, bốn mắt nhìn nhau.

Nguyệt Thấm Lan cười khẽ một tiếng, ưu nhã hỏi:

- Trở về rồi à, có mệt không?

- Ta còn ổn, có Tiểu Huyền Vũ giúp đỡ, tiết kiệm được rất nhiều sức lực.

Mục Lương ôn hòa nói.

Cát đất dùng để cải tạo phòng ốc ở Phố Buôn Bán mới và Khu dân cư đều do Rùa Đen vận chuyển từ đáy biển tới.

Nguyệt Thấm Lan vươn tay phủi bụi bám trên cổ áo anh, dịu dàng hỏi:

- Vậy thì ngươi cũng phải nghỉ ngơi một chút chứ, ngươi đi gặp Hồng chấp sự đi, cô ta đã đợi một lúc lâu rồi.

- Đi gặp cô ta thôi.

Mục Lương giữ chặt tay của Nguyệt Thấm Lan, xoay người đi đến phòng tiếp khách.

Nguyệt Thấm Lan nhìn bàn tay bị nắm, nói khẽ:

- Ta đã gọi người mang Lục chấp sự đến đây.

- Ừ, được.

Mục Lương siết chặt tay hơn.

Phòng tiếp khách chỉ cách sảnh chính vài bước chân.

Khi hai người đi vào phòng tiếp khách, Hồng chấp sự đang nhắm mắt nghỉ ngơi, Đái An và Đa Lai La thì uể oải ghé vào mặt bàn.

Hồng chấp sự mở mắt ra, ánh mắt sáng như đuốc nhìn Mục Lương.

Anh hơi nhướng mày, nhẹ nhàng nói:

- Xem ra ngươi ngủ rất ngon.

Đái An và Đa Lai La nhanh chóng tỉnh dậy, e ngại nhìn về phía anh.

- Ta không ngủ, chỉ là nhắm mắt lại mà thôi.

Hồng chấp sự chậm rãi lắc đầu nói.

- Ừ.

Mục Lương xoay người ngồi xuống.

Hồng chấp sự không khỏi hỏi:

- Thành chủ các hạ, Lục chấp sự đâu rồi?

Mục Lương bình thản đáp:

- Ta đã phân phó người mang cô ta tới.

Anh nhìn Hồng chấp sự, ánh mắt vẫn bình tĩnh lại giống như xem thấu linh hồn của cô ta.

Cơ thể của Hồng chấp sự run lên, càng thêm kiêng kị Mục Lương.

Anh cười khẽ một tiếng, nói:

- Thú vị đấy, Linh Nhi xem như là đánh bậy đánh bạ mà giúp được ngươi.

- Đúng vậy, cám ơn.

Hồng chấp sự đứng lên trịnh trọng hành lễ.

- Ừ.

Mục Lương hơi nhắm mắt lại.

Tinh Linh Sinh Mệnh có thể gần gũi với Hồng chấp sự, như vậy có nghĩa là bản tính của cô ta không xấu, không tính là người có tội ác tày trời.

- Cộp cộp cộp ~~~

Tiếng bước chân truyền đến, dưới sự dẫn đường của Tố Tô, Lạp Nhã đi vào phòng tiếp khách.

- Đại nhân, đại nhân Thấm Lan, tiểu thư Lạp Nhã tới rồi.

Tố Tô ngoan ngoãn hành lễ.

- Ừ, ngươi đi xuống đi.

Mục Lương bình thản nói.

Tố Tô lại hành lễ lần nữa rồi xoay người rời đi.

Lạp Nhã đi vào phòng tiếp khách, ánh mắt lập tức dừng trên người Hồng chấp sự.

- Đại nhân Lạp Nhã!

Trên mặt Hồng chấp sự lộ vẻ vui mừng.

Lạp Nhã kinh ngạc hỏi:

- Có chuyện gì thế, trông ngươi có vẻ rất vui?

Hồng chấp sự hít một hơi thật sâu, một nụ cười nhẹ nhõm hiện lên trên gương mặt nàng:

- Đại nhân, ta đã không phải là Hắc Ma Pháp Sư rồi.

- Thật sao? Ngươi đã làm gì!?

Đôi mắt đẹp của Lạp Nhã trợn tròn, bước nhanh tới trước mặt Hồng chấp sự.

Cô ta cẩn thận kiểm tra cơ thể của Hồng chấp sự, xác nhận linh hồn của cô ấy đã được tịnh hóa.

- Tất cả là nhờ Linh Nhi.

Hồng chấp sự giải thích.

- Linh Nhi?

Trong mắt Lạp Nhã lộ vẻ nghi ngờ.

- Cô ấy là tinh linh, con gái của thành chủ các hạ.

Hồng chấp sự nói rồi nhìn về phía Mục Lương.

- Con gái của ngươi?

Lạp Nhã càng thêm nghi ngờ.

Rõ ràng là nhìn Mục Lương còn trẻ như vậy, tại sao lại có con gái có thể tịnh hóa linh hồn?

Mục Lương nhìn Đái An và Đa Lai La lo sợ bất an, bình tĩnh nói:

Được rồi, nếu đã mang người đến rồi, vậy các ngươi có thể rời đi.

Lạp Nhã kích động hô:

- Không, xin hãy tịnh hóa linh hồn giúp ta.

- Thế nào, ngươi cũng muốn rời khỏi Hắc Phượng Hoàng à?

Nguyệt Thấm Lan hời hợt hỏi.

- Đúng vậy, ta gia nhập vào Hắc Phượng Hoàng vốn dĩ là để báo ân, nhưng nếu cô ấy đã không phải là Hắc Ma Pháp Sư, vậy ta cũng không cần thiết tiếp tục làm Lục chấp sự nữa.

Lạp Nhã nhìn về phía Hồng chấp sự.

- Tại sao ta phải giúp ngươi tịnh hóa linh hồn?

Lời của Mục Lương cắt đứt câu nói kế tiếp của Lạp Nhã.

Lạp Nhã há to miệng, trong thời gian ngắn không biết nên trả lời như thế nào:

- Vì sao...?

- Đúng vậy, vì sao?

Mục Lương bình thản hỏi.

Hồng chấp sự cắn môi dưới, khom lưng khẩn cầu:

- Thành chủ các hạ, xin hãy giúp đỡ đại nhân Lạp Nhã.

- Ta...

Lạp Nhã cau mày, hít một hơi thật sâu, gằn từng chữ:

- Thành chủ các hạ, ta có thể ở lại thành Huyền Vũ, làm việc trung thành với ngài.

Cơ thể của Hồng chấp sự run lên, vội vàng phụ hoạ:

- Ta cũng vậy.

Cô ta đã được tịnh hóa linh hồn, sau này nhất định sẽ bị những lão quái vật trong Hắc Phượng Hoàng để mắt tới, ở lại thành Huyền Vũ chính là lựa chọn tối ưu.

- Nếu chúng ta ở lại các ngươi, như vậy sau này thành Huyền Vũ chắc chắn sẽ bị Hắc Phượng Hoàng ghi hận.

Nguyệt Thấm Lan lạnh nhạt nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận