Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1926: Chấm Điểm Bài Thi



Mục Lương dùng ý niệm giao lưu với Băng Minh Xà, nói phương pháp tạo tuyết cho nó biết.

- Tê tê tê ~~~

Băng Minh Xà nâng đuôi vung mạnh, nhiệt độ xung quanh chợt giảm xuống.

Ngay sau đó, một mảng bông tuyết trắng như lông ngỗng từ trên trời nhẹ nhàng rơi xuống, rất nhanh bao trùm toàn bộ sân trượt tuyết.

Mục Lương hài lòng gật đầu:

- Rất tốt, chính là như vậy.

- Tê tê tê ~~~

Nó phe phẩy đầu, giống như một đứa bé được cha mình khích lệ.

Trên mặt Mục Lương mang ý cười, giơ tay vỗ đầu nó, dặn dò:

- Sau này mỗi tối ngươi đều tới đây bảo trì sân trượt tuyết, dày khoảng mười centimet là được rồi.

Có như vậy thì mới chế tạo ra được một tòa thành băng tuyết.

- Tê tê tê ~~~

Băng Minh Xà gật đầu tỏ vẻ đã biết.

- Đi thôi, sau này lại tới đây.

Anh phất tay.

Nó nghe vậy thay đổi phương hướng, trở về đường cũ.

Xa xa, các thợ sửa chữa bàng quan mọi việc đều thở phào nhẹ nhõm.

- Hóa ra là thú cưng thành chủ đại nhân, làm ta sợ muốn chết.

- Hình như là ma thú cấp 9.

Mục Lương liếc nhìn bọn họ, tiếng nói chuyện nhất thời im bặt.

Anh như suy nghĩ gì đó nói:

- Băng Minh Xà cũng có thể trở thành linh vật cho Vệ Thành Số Mười Hai.

Anh quay đầu liếc nhìn sân trượt tuyết và sân trượt băng, trong lòng có ý tưởng, cất bước đi tới chỗ giao giới giữa hai sân.

- Ông ~~~

Mục Lương thi triển năng lực ngưng kết ra một tảng băng lớn, tiếp theo điêu khắc thành hình dạng của Băng Minh Xà.

Nó quấn quanh một cây cột băng, đầu rắn khổng lồ ngẩng cao, có thể nhìn thấy rõ ràng từng miếng vảy trên người, thoạt nhìn sống động như thật.

Tượng băng này cao năm trăm mét, cho dù là chưa tiến vào Vệ Thành thì cũng có thể liếc mắt một cái là nhìn thấy nó.

- Cứ như vậy đi.

Mục Lương vỗ tay một cái.

Tượng băng này sẽ trở thành tiêu điểm cho Vệ Thành Số Mười Hai, đồng thời cũng là một đặc sắc lớn cho nơi đây, sau này người ngoài nhìn thấy Băng Minh Xà cũng sẽ không sợ hãi thái quá.

Mục Lương ngắm nhìn xung quanh một vòng, xác định không có bỏ sót thứ gì thì chuẩn bị đi trở về khu Trung Ương, anh đã hứa với Nguyệt Thấm Lan đêm nay phải trở về sớm cùng nhau ăn lẩu.

Trước khi đi, anh lại có ý tưởng mới, nếu đã có sân trượt tuyết và sân trượt băng rồi, có nên xây luôn cả khu vui chơi hay không?

Anh nghĩ tới Vệ Thành Số Mười còn chưa điểm đặc sắc nào, có thể xây khu vui chơi ở nơi đó, tạo thành một trong điểm nhấn cho Vệ Thành Số Mười.

Huống hồ xây dựng khu vui chơi không hề dễ dàng, phải có xe cáp treo, tàu lượn siêu tốc, đu quay và nhiều thứ khác, cần phân phó người đi nghiên cứu chế tác, sẽ cần một ít thời gian.

- Thôi thôi, chuyện này để sau hẵng nói.

Mục Lương nói thầm một câu, cơ thể biến mất khỏi sân trượt tuyết.

Khi anh trở lại cung điện thì Nguyệt Thấm Lan và những người khác đã trở về, trong nhà ăn bay ra mùi hương cay nồng.

- Mừng thành chủ đại nhân đã trở về ~~~

Các tiểu hầu gái ngoan ngoãn chào hỏi.

Nguyệt Thấm Lan khoanh hai tay trước người, gắt giọng:

- Không phải ta đã nói về sớm một chút sao?

- Hiện tại cũng không muộn mà.

Khóe môi của anh cong lên, cất bước đi tới trước.

- Mục Lương, mau ngồi đi.

Mễ Nặc ngây thơ tiếp đón.

Mục Lương cười lên tiếng rồi, ngồi xuống vị trí chính giữa.

Trên bàn cơm bày đầy các loại đồ ăn sống và rau xanh, nước canh trong nồi đang liên tục sôi trào.

- Ục ục ục ~

Mục Lương nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan, hỏi:

- Kết quả sát hạch thế nào rồi?

- Vòng thi thứ nhất đã kết thúc, nhưng mà ta chưa chấm điểm bài thi.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu nói:

- Sau khi ăn tối xong ta sẽ bắt đầu phê chữa bài thi hôm nay, ngày mai lại tiến hành đợt sát hạch thứ hai.

- Ừm, hơn ba ngàn bài thi, ta và ngươi cùng nhau chấm bài.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Ngươi không nói thì ta cũng sẽ tìm ngươi.

Khóe môi của Nguyệt Thấm Lan nhấc lên.

- Ta cũng có thể giúp một tay.

Nguyệt Phi Nhan cảm giác hứng thú nói.

Tai thỏ của Mễ Nặc run lên, ngây thơ nói:

- Ta cũng muốn giúp mọi người.

- Được thôi, vậy các ngươi hỗ trợ chấm phần trắc nghiệm.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

Đề trắc nghiệm có câu trả lời tiêu chuẩn, chỉ cần biết chữ là có thể hỗ trợ chấm bài.

- Vâng ~~~

Mễ Nặc cười tươi như hoa gật đầu.

…………

Buổi tối, trong thư phòng cung điện.

Mục Lương kéo một tờ bài thi tới trước mặt, nhìn con chữ xiêu xiêu vẹo vẹo bên trên mà co giật khóe miệng.

Bên cạnh anh là Nguyệt Thấm Lan và Mễ Nặc, đối diện là Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ.

Các cô đều cầm bút chì trên tay, ngoại trừ Nguyệt Thấm Lan thì những người khác đều tràn đầy phấn khởi chấm điểm bài thi.

Mục Lương nói nghiêm túc:

- Thấm Lan, ta cảm thấy cần phải đề cao chữ viết của dân chúng.

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy ngẩng đầu lên, khóe môi lộ ý cười nói:

- Không phải trước đó chúng ta tổ chức cuộc thi thư pháp sao, có thể lại tổ chức một lần nữa.

- Ừm, ngươi sắp xếp đi, chữ viết này...

Mục Lương nhìn chữ trên đề thi, không khỏi cười khổ một tiếng.

Mễ Nặc dịu dàng hỏi:

- Mục Lương, ngươi xem không hiểu sao?

Mục Lương đưa bài thi cho cô gái tai thỏ xem:

- Nếu như ta không biết đáp án thi có lẽ thật sự xem không hiểu.

Mễ Nặc tiếp nhận bài thi, nhìn chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo, hàng lông mày xinh đẹp cũng nhíu lại.

- Chữ này còn khó coi hơn cả chữ mà ta viết.

Cô phồng miệng lầm bầm một câu.

- Ta xem một chút!

Nguyệt Phi Nhan cảm thấy hứng thú nghiêng người tới gần, quét nhìn bài thi kia, đôi mắt màu đỏ chớp chớp nói:

- Viết rất tốt mà, ta chỉ nhìn một lần là đã hiểu rồi.

- Đó là bởi vì chữ của ngươi cũng xấu như vậy.

Nguyệt Thấm Lan tức giận nói.

Nguyệt Phi Nhan bĩu môi, nghiêm mặt nói:

- Ngươi nói sai rồi, chữ của ta vô cùng dễ nhìn.

- Ha ha ha ~~~

Mục Lương liếc nhìn chữ viết mà cô gái tóc đỏ ghi, không nhịn được bật cười.

- Mục Lương, ngươi cười cái gì chứ?

Nguyệt Phi Nhan hỏi với thần sắc nghi ngờ.

- Không có gì, mau chấm bài thi đi, thời gian không còn sớm.

Anh cười phất tay.

- Hừ!

Nguyệt Phi Nhan phồng má hừ một tiếng, vùi đầu tiếp tục chấm điểm bài thi.

Mục Lương cầm lấy một bài thi khác, lần này chữ viết đẹp hơn rất nhiều.

Anh nhìn thoáng qua một lượt, không có tiến hành chấm điểm, chỉ là tính tổng điểm ở trong lòng, thấp hơn tám mươi cho nên không cần phải nhìn nữa.

Vượt qua tám mươi điểm là có thể tiến vào vòng thi thứ hai, người có từ tám mươi điểm trở lên sẽ phải tham gia vòng thi khác, ai có thành tích tốt sẽ có cơ hội làm việc ở Cục Quản Lý Vệ Thành.

Sau khi Vệ Thành mới được xây dựng thì sẽ có rất nhiều việc phải bận rộn, cho nên cần thành lập Cục Quản Lý, tìm người có năng lực đảm nhiệm trọng trách.

- Soạt soạt ~~~

Tốc độ chấm bài của Mục Lương rất nhanh, một phút đồng hồ là có thể chấm xong ba bộ bài thi, cuối cùng sàng lọc được mười hai bài thi trên chín mươi điểm, ba mươi hai bài thi từ tám mươi đến chín mươi điểm.

Anh ngước mắt nhìn Nguyệt Thấm Lan và những người khác, Nguyệt Thấm Lan phụ trách chấm đề hỏi đáp, Nguyệt Phi Nhan, Hi Bối Kỳ và Mễ Nặc thì phụ trách chấm đề trắc nghiệm, tốc độ không chậm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận