Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 875: Hoàn Thành Buổi Tập Huấn Nhảy Dù



Khóe miệng tân binh cứng ngắc, ánh mắt hắn trở nên mơ hồ, sau đó hắn còn mạnh miệng nói:

- Không, ta thật sự gãy xương.

- Đừng diễn kịch.

Thái Khả Khả trừng mắt nhìn tân binh một cái, đuôi rồng vẫy một cái, khiến cho tên kia hôn mê bất tỉnh tại chỗ.

- Làm sao vậy?

Ngôn Băng cất bước đi tới.

Thái Khả Khả giải thích nói:

- Hắn nói dối là mình bị thương.

Ánh mắt Ngôn Băng trở nên lạnh lùng, cô cất giọng trong trẻo nhưng lạnh nhạt nói:

- Vậy ghi tội một lần, trừ hai điểm kỷ luật của hắn.

Luôn luôn sẽ xuất hiện những kẻ dối trá muốn đục nước béo cò. Những người như vậy phải được nghiêm trị để làm gương cho kẻ khác, nếu không làm sao bọn họ huấn luyện ra được một đội quân thép.

Đây chính là phẩm chất quân đội mà Mục Lương đã yêu cầu.

- Ta đã biết.

Thái Khả Khả gật đầu.

Cô quan tâm hỏi:

- Đại nhân Ngôn Băng, những tân binh khác thì sao?

- Bọn họ cũng thương ngoài da.

Ngôn Băng bình tĩnh đáp.

Tổ nhảy dù thứ nhất có bốn người, toàn bộ bọn họ đều an toàn rơi xuống đất, thương thế đều ở trong phạm vi có thể khống chế được.

- Lần huấn luyện nhảy dù này của bọn họ xem như đạt tiêu chuẩn đi?

Thái Khả Khả tò mò hỏi.

- Đúng vậy.

Ngôn Băng gật đầu, tiếp tục nói:

- Đây chính là lần huấn luyện nhảy dù đầu tiên, về sau mỗi ba ngày lại huấn luyện một lần.

Thái Khả Khả chậm rãi gật đầu:

- Ba ngày một lần, thật hoàn hảo.

- Tốt lắm, đi nói cho Ny Cát Sa, chúng ta có thể tiếp tục bài huấn luyện.

Ngôn Băng dặn dò.

- Được.

Thái Khả Khả đưa tay lên chào theo nghi thức quân đội, tiếp theo cô xoay người giương cánh bay về phía trời cao.

Ngôn Băng nhìn chăm chú vào đám người Thái Khả Khả và Tạp Nhi Y rời đi, sau đó cô lại nhìn về phía Hoa lão. Giọng nói của cô rất nghiêm túc:

- Hoa lão các hạ, đa tạ ngài đã ra tay cứu giúp.

- Ta cũng là người của Thành Huyền Vũ.

Hoa lão cười hòa ái. Lão chống gậy, xoay người chuẩn bị trở chiếc ghế của mình.

Bộ dáng run rẩy khi chống gậy của lão, cùng với bộ dáng lúc phóng gậy như hai người khác nhau.

- Các hạ.

Ngôn Băng theo bản năng ra tiếng.

- Làm sao vậy?

Hoa lão quay lại, nhìn về phía cô gái tóc tím.

-.... Không có việc gì.

Ngôn Băng lắc đầu, cô không nên tò mò về đời tư của người khác.

Hoa lão rất thần bí, về bối cảnh lão, ngay cả bọn họ cũng chưa điều tra ra được cái gì. Hoa lão cười cười, lão cũng không thèm để ý, mà lại tiếp tục đi về phía trước.

Ngôn Băng nhìn chăm chú vào bóng dáng Hoa lão, sau đó cô trở lại sân huấn luyện, nghênh đón đội tân binh nhảy dù thứ hai. Trên không trung, đội nhảy dù thứ hai đã nhảy xuống.

Lần này bọn họ phải tự mình nhảy xuống, không dám tiếp tục làm phiền cô gái Ma Cà Rồng phải đá họ xuống nữa.

- Thả dây thừng.

Trên không trung, Tạp Nhi Y lớn tiếng hô.

Đội tân binh thứ hai bình tĩnh hơn đội thứ nhất rất nhiều, họ rất phối hợp với hiệu lệnh, đã thả ra dây thừng, thành công làm cho dù phía sau họ bung ra.

- Tốt lắm.

Ngôn Băng vừa lòng gật đầu.

Vù vù.

Không bao lâu sau, đội tân binh thứ hai đã thành công rớt xuống, tuy rằng tư thế rơi xuống đất hơi chật vật, nhưng vẫn khá hơn đội thứ nhất một chút. Tân binh cởi bỏ bao dù trên người, sau đó theo phản xạ có điều kiện trước bọn họ nâng tay cúi chào:

- Đại nhân.

- Được rồi, trở về đơn vị đi, nên chú ý vết thương trên người một chút.

Ngôn Băng lạnh nhạt gật đầu.

- Vâng.

Tân binh thở phào nhẹ nhõm, sau đó xoay người chỉnh tề rời khỏi sân huấn luyện.

Ở bên ngoài sân huấn luyện, những binh lính làm nhiệm vụ vệ sinh đã chuẩn bị tốt, dùng Nước Mắt Thiên Sứ được pha loãng, chà lau vết thương cho tân binh. Chỉ chốc lát sau, vết xây sát đó đã bớt đau đớn và không còn chảy máu nữa.

Đội tân binh thứ ba nhảy xuống tới, Ngay sau đó là đội thứ tư, đội thứ năm......

Thời gian chậm rãi trôi qua, qua ba giờ, tất cả tân binh đã hoàn thành huấn luyện nhảy dù. Tân binh thực sự bị thương chỉ là số ít còn đại bộ phận chỉ bị thương ngoài da.

Chỉ có năm tân binh quá lo lắng lúc rơi xuống cho nên bị gãy xương.

Ny Cát Sa chắp tay sau lưng, đi tới trước mặt tân binh, hạ đạt chỉ lệnh:

- Hôm nay, huấn luyện chấm dứt, trở về cẩn thận suy nghĩ hấp thu kinh nghiệm. Ba ngày sau chúng ta bắt đầu đợt huấn luyện nhảy dù thứ hai.

- Phải!

Các tân binh mở to mắt, bọn họ không nghĩ tới mình lại có thời gian nghỉ ngơi.

Ny Cát Sa vừa lòng gật đầu, lần này huấn luyện nhảy dù này xem như đã kết thúc hoàn mỹ, không có phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn.

………..

Bên trong Sở Nghiên Cứu mới.

Vưu Phi Nhi đang rất nghiêm túc làm nghiên cứu, cô cắt một mẩu thịt hư quỷ cấp chín, sau đó nhẹ nhàng bỏ vào trong nước thuốc đã điều phối xong.

Xì xì......

Thịt hư quỷ tối đen chạm vào nước thuốc màu xanh nhạt, một làn khói màu xám tro hiện ra.

- Có hiệu quả sao?

Vưu Phi Nhi trừng lớn con ngươi màu vàng, hô hấp chậm dần theo bản năng.

Qua một hồi lâu, khói bụi màu xám mới tan biến đi, lộ ra nước thuốc cùng thịt hư quỷ bên trong dụng cụ.

Nhưng điều làm cho người ta thất vọng đó là, nước thuốc đã trở về màu trắng ban đầu, còn thịt hư quỷ vẫn tối đen như cũ.

- Vẫn thất bại sao......?

Vưu Phi Nhi thở dài, dùng cái nhíp gắp thịt hư quỷ ra.

Cô kiểm tra thịt hư quỷ, trừ đi một chút máu dính ở bên ngoài, còn đâu miếng thịt vẫn tối đen như cũ. Đây là lần thứ ba trong ngày hôm nay cô gái tóc đuôi ngựa màu vàng làm thực nghiệm, nhưng vẫn kết thúc bằng thất bại.

Mục Lương đang lật xem cuốn sách cổ, nhưng sau đó cuốn sách đã bị anh cất trở lại vào không gian chứa đựng trong cơ thể.

Anh đi lại gần cô gái có tóc đuôi ngựa màu vàng, dịu dàng an ủi:

- Đừng vội, ngày mai lại tiếp tục làm.

Vưu Phi Nhi giấu đi chút mất mát tron lòng, cố gắng tươi cười hỏi:

- Hôm nay, không tiếp tục nữa sao?

- Đã bảy giờ rồi, nên trở về ăn bữa tối.

Mục Lương đưa tay gõ nhẹ vào trán cô gái, cô bé này mải mê làm thực nghiệm đến quên cả thời gian rồi.

- A, nhanh như vậy đã bảy giờ rồi.

Vưu Phi Nhi sửng sốt, trên khuôn mặt tươi cười của cô từ từ nổi lên một vạt mây hồng. Mục Lương xoay người, nhìn về phía con hư quỷ cấp chín nằm im không nhúc nhích.

Chân sau của nó đã, bị lóc đi ba khối thịt, nhưng đối với hư quỷ cấp chín mà nói, chút vết thương đó không đáng kể chút nào. Mục Lương đi lên phía trước, anh đưa ra năm ngón tay nhắm ngay vào hư quỷ cấp chín.

Ý niệm vừa động, hơi thở hàn băng khuếch tán ra ngoài, hàn băng lại hiện lên trên thân thể hư quỷ cấp chín, rất nhanh đã đóng băng nó. Anh lại vận dụng năng lực thứ hai, dùng ngọc lưu ly bao trùm lên hư quỷ cấp chín, sau đó mới thu lại quả cầu chứa hư quỷ vào trong không gian chứa đựng.

Hư quỷ cấp chín biến mất, loại mùi khiến người khác ghê tởm cũng tan đi, không khí sở nghiên cứu chậm rãi trong lành trở lại.

- Đại nhân, có thể ăn bữa tối rồi.

Âm thanh Vệ Ấu Lan vang lên bên ngoài sở nghiên cứu.

- Đã biết, chúng ta lập tức tới ngay.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng.

Anh đưa tay ra vuốt ve đằng sau gáy cô gái tóc đuôi ngựa màu vàng, ôn hòa nói:

- Đi thôi, ngươi đã mệt mỏi cả một ngày, nên thoải mái nghỉ ngơi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận