Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1529: Chẳng Lẽ Các Hạ Biết Ma Pháp Sinh Mệnh?



Mục Lương bình tĩnh nói:

- Giao bọn hắn ra đây hoặc trả cái giá tương ứng.

- Bao nhiêu?

Hồng chấp sự khàn khàn hỏi.

- Mười viên tinh thạch ma thú cấp 8, coi như xoá bỏ việc lần này.

Hồ Tiên chậm rãi mở miệng.

- Mười viên tinh thạch ma thú cấp 8!!

Hồng chấp sự kinh ngạc thốt lên.

- Không thể thương lượng.

Hồ Tiên nhẹ nhàng nói một câu, lập tức lấp kín lời kế tiếp của Hồng chấp sự.

- Các hạ, ta sẽ giao bọn hắn cho ngươi.

Lạp Nhã hờ hững nói.

- Đại nhân Lạp Nhã!

Hồng chấp sự sửng sốt nhìn Lục chấp sự, hai mắt mở to.

Lạp Nhã khoanh tay trước người, hờ hững hỏi:

- Chẳng lẽ ngươi cần ta dạy cách chọn lựa như thế nào nữa sao?

- Ta hiểu được.

Hồng chấp sự cúi đầu.

Trên mặt Mục Lương lộ vẻ tiếc nuối, giống như nhìn thấy mười viên tinh thạch ma thú cấp 8 bay khỏi tầm tay.

- Hừ!

Hồ Tiên trợn trắng mắt, nàng cũng cảm thấy rất tiếc nuối.

Mục Lương bình thản nói:

- Lục chấp sự các hạ, mời ngươi đi theo chúng ta trở về thành Huyền Vũ. Khi nào Hồng chấp sự đưa người tới thì ngươi mới có thể rời đi.

- Được thôi.

Lạp Nhã trầm mặt, cô ta biết rõ bản thân không có cách nào từ chối.

Hồng chấp sự há to miệng, cô ta nhìn thấy Lạp Nhã ra hiệu bằng ánh mắt, chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu đáp ứng.

- Đi thôi.

Mục Lương lắc nhẹ ống tay áo, cất bước đi ra ngoài.

Hồ Tiên liếc nhìn Hồng chấp sự một cái rồi xoay người đuổi theo bước chân của Mục Lương.

Hồng chấp sự cắn răng, cơ thể hơi run rẩy, trong lòng ảo não không thôi, nhưng đồng thời lại có chút thở phào nhẹ nhõm.

Cô ta nhìn đám người Mục Lương rời đi rồi thầm than một tiếng, sau đó kéo mũ trùm che khuôn mặt, cúi đầu rời khỏi Cửa Hàng Ma Cụ.

Mục Lương, Ly Nguyệt và những người khác rời đi Quán Rượu Huyền Vũ, trận chiến ngoài cửa đã kết thúc.

Thành Phòng Quân vẫn đứng canh ở ngoài cửa, thấy Mục Lương đi ra ngoài thì lập tức giơ tay cung kính hành lễ.

- Thành chủ đại nhân!

- Cầm Vũ đâu rồi?

Mục Lương quay đầu hỏi.

- Đại nhân Cầm Vũ đang dẫn người đi tuần tra.

Thành Phòng Quân đáp lại.

- Rất tốt.

Mục Lương hài lòng gật đầu.

Anh nhìn xung quanh, trong mắt những người vây xem đều lộ ra sự kiêng kị, không dám tới gần.

- Qua chuyện lần này, mọi người đều biết tới Quán Rượu Huyền Vũ rồi.

Hồ Tiên cười nói.

Mục Lương cười một tiếng nói:

- Có điều lại là tiếng xấu.

Hồ Tiên suy nghĩ thấu đáo hơn, nàng đáp:

- Tiếng xấu cũng không phải không tốt, ít nhất thì sau này sẽ giảm bớt rất nhiều phiền phức, trừ phi thật sự gặp người có mắt không tròng, tự nhận là lợi hại hơn Kỵ Sĩ trưởng và công tước, nhưng như vậy cũng là tự tìm cái chết thôi.

- Ngươi nói cũng đúng.

Mục Lương nói với giọng rõ ràng.

- Đúng vậy, sau này thành Huyền Vũ rời đi thì Quán Rượu Huyền Vũ cũng sẽ dễ quản lý hơn rất nhiều.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

- Ừ, ai cũng nói đúng.

Mục Lương cười gật đầu.

- Qua loa.

Nguyệt Thấm Lan giận dỗi liếc anh một cái.

-....

Lục chấp sự đen mặt, nhưng cô ta chỉ có thể im lặng không nói gì.

Diễn ân ái?

……….

Ngao ô ô ~~~

Sói Mặt Trăng lôi kéo xe thú lao vùn vụt về con đường đã tới.

- Xuất phát.

Các hộ vệ Trung Ương xoay người ngồi trên lưng Sói Mặt Trăng, đi theo hai bên xe thú, cùng nhau rời đi Quán rượu Huyền Vũ.

Dân chúng vây xem nhìn Mục Lương và những người khác rời đi, lúc này mới dám đi vào bên trong để tham quan.

Bên trong xe thú, Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan ngồi cùng một chỗ, Ly Nguyệt, Mễ Á thì ngồi ở hai bên Lục chấp sự, cả hai nhìn chằm chằm người chính giữa giống như là trông giữ tội phạm.

Hồ Tiên thì ở lại Quán Rượu Huyền Vũ chỉ đạo nhân viên bán hàng vụ vận hành cửa hàng, thuận tiện xử lý một chút sự kiện đột phát.

Mục Lương nhắm mắt nghỉ ngơi, Nguyệt Thấm Lan thì đang quan sát Lục chấp sự, suy nghĩ điều gì đó.

- Các hạ, chẳng lẽ trên mặt ta có dính thứ gì sao?

Lạp Nhã lạnh nhạt hỏi.

Khóe môi của Nguyệt Thấm Lan cong lên, ưu nhã đáp:

- Không có, ta chỉ tò mò một chút, chẳng lẽ chấp sự Hắc Phượng Hoàng các ngươi đều còn trẻ như vậy sao?

-...

Đuôi lông mày của Lạp Nhã run lên, trong lòng bất lực chửi bậy.

Lúc này, Mục Lương chợt nâng mi mắt lên, bình tĩnh nhìn Lạp Nhã một cái.

Lạp Nhã lạnh mặt nói:

- Bên trong bảy vị chấp sự thì ta nhỏ tuổi nhất, tiếp đó là Hồng chấp sự, những chấp sự khác đều từ ba mươi tuổi trở lên, lớn nhất đã sáu mươi tuổi rồi.

Nguyệt Thấm Lan nhướng mày, kinh ngạc nói:

- Vậy ngươi rất lợi hại, còn trẻ như vậy mà đã có thể lên tới vị trí Lục chấp sự rồi.

- May mắn mà thôi.

Lục chấp sự bĩu môi, không dám nhìn thẳng ánh mắt của Mục Lương.

Trước đây cô ta thông qua việc bói toán biết được Hồng chấp sự là người của Hắc Phượng Hoàng, sau đó dùng thuật bói toán để đả động Hắc Phượng Hoàng đồng ý cho cô ta gia nhập tổ chức, báo đáp ân cứu mạng trước đây của Hồng chấp sự.

- Vận khí cũng là một phần thực lực.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía anh, trêu chọc:

- Nếu so về vận khí thì không ai bằng được ngươi đâu.

Mục Lương chỉ nhún vai, không có phản bác.

Anh có May Mắn Che Chở, đúng là vận khí sẽ tốt hơn người thường.

Mục Lương đột nhiên có chút tò mò, nếu như tiến hoá Thú Một Sừng đến cấp 9 hoặc cấp 10, như vậy năng lực kế thừa sẽ phát sinh biến hóa như thế nào?

Lạp Nhã yên lặng, đôi mắt lại thỉnh thoảng nhìn về phía Mục Lương.

- Có việc gì à?

Mục Lương hờ hững hỏi.

Lạp Nhã không khỏi lên tiếng hỏi:

- Ta rất hiếu kì, viên năng lượng mà các hạ dùng để chữa khỏi hai tên nhân viên kia là cái gì?

- Nguyên tố sinh mệnh.

Mục Lương nhàn nhạt trả lời.

- Nguyên tố sinh mệnh!?

Đôi mắt đẹp của Lạp Nhã hơi mở to.

Cô ta chợt nghĩ đến điều gì đó, kinh ngạc hỏi:

- Chẳng lẽ các hạ biết ma pháp sinh mệnh?

- Ma pháp sinh mệnh là cái gì?

Mục Lương bình tĩnh hỏi.

Lạp Nhã há to miệng, lẩm bẩm nói:

- Ngươi không biết sao.... Chẳng lẽ là ta suy nghĩ nhiều.

- Trả lời vấn đề của ta.

Mục Lương nhàn nhạt mở miệng.

Lạp Nhã liếc nhìn Mục Lương rồi thấp giọng nói:

- Ma Pháp Sư hệ sinh mệnh rất hiếm thấy.....

Ở thế giới ma pháp, phong mộc thủy hỏa thổ là những nguyên tố thường thấy nhất.

Phần lớn người sau khi tiến hành khải linh cho linh hồn sẽ có lực tương tác cùng với một trong số ma pháp nguyên tố đó, từ đó tu luyện trở thành Ma Pháp Sư.

Ngoại trừ các nguyên tố phong mộc thủy hỏa thổ thường thấy thì còn có những hệ hiếm thấy như hệ lôi, hệ bóng tối, hệ ánh sáng, hệ không gian, hệ sinh mệnh, hệ băng và một ít hệ khác.

Trong đó hệ không gian và hệ sinh mệnh vô cùng hiếm hoi, có thể nói là trong mười ngàn người chưa chắc có được một người.

- A.

Mục Lương nghe xong không có quá nhiều biểu hiện.

Năng lực của anh là kế thừa từ Trà Thụ Sinh Mệnh, không tính là ma pháp sinh mệnh, nhưng chắc sẽ không thua kém ma pháp sinh mệnh quá nhiều.

-....

Lạp Nhã đen mặt, không nói thêm gì nữa.

Cô ta nhìn ra ngoài cửa sổ xe, Sói Mặt Trăng vừa lôi kéo xe thú rời đi thành Tát Luận.

Ngao ô ~~~

Sói Mặt Trăng gầm thét, phát ra tín hiệu.

Mục Lương không hề nâng mắt lên, anh chỉ hơi chuyển động suy nghĩ thì trọng lực đã phát sinh biến hóa, Sói Mặt Trăng và xe thú cùng nhau bay lên không trung, bay về phía thành Huyền Vũ đối diện bến cảng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận