Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1492: Đúng Vậy, Ta Muốn Trở Thành Quan Tòa



Đây là lần đầu tiên phi thuyền vận chuyển trở về cũ đại lục, trong lúc đó phải băng qua kênh Sương Mù, nói trong lòng anh không lo lắng thì đó là giả.

Mục Lương khẽ thở dài một hơi, thấp giọng nói:

- Hy vọng sẽ không có gì xảy ra.

Ngải Lỵ Na thanh thúy nói:

- Thành chủ đại nhân đừng quá lo lắng, trên phi thuyền vận chuyển có Linh khí đại pháo, cho dù có đụng độ hung thú hoặc ma thú cấp 7 thì cũng không cần phải sợ.

- Cái này ngươi nói đúng.

Mục Lương mỉm cười.

Ông ~~~

Hai chiếc phi thuyền vận chuyển bay lên trời cao, tốc độ đột ngột tăng nhanh sau đó bay về phía kênh Sương Mù.

Mục Lương ngẩng đầu nhìn chăm chú phi thuyền vận chuyển cho đến khi chúng nó bay vào trong tầng mây, tiến vào trạng thái ẩn thân và biến mất không thấy gì nữa.

Anh nhìn sang cô gái tóc hồng, nhàn nhạt nói:

- Đi thôi, chúng ta đến nhà ga cửa Nội Thành.

Chiều nay xe lửa sắp chạy thử nghiệm, hắn muốn đến hiện trường để xem, còn phải tham gia nghi thức cắt băng.

Vâng.

Ngải Lỵ Na ngọt ngào đáp một tiếng.

Hai người trở lại trên xe thú, bầy Sói Mặt Trăng tru lên một tiếng rồi lôi kéo xe thú chạy trở về.

Mục Lương quay đầu hỏi:

- Đúng rồi, việc điều tra Hắc Phượng Hoàng tới đâu rồi?

- Ly Nguyệt vẫn còn đang điều tra.

Nghe được câu hỏi của Mục Lương, thần sắc trên mặt Ngải Lỵ Na nhanh chóng trở nên nghiêm túc.

Mục Lương hơi cau mày, tiếp tục hỏi:

- Vậy tên lúc trước tập kích Tuyết Cơ đã điều tra rõ ràng chưa?

- Đã có manh mối rồi.

Ngải Lỵ Na nghiêm túc hồi báo:

- Dường như là có liên quan đến tổ chức Hắc Phượng Hoàng.

- Lại là Hắc Phượng Hoàng!

Đôi mắt màu đen của Mục Lương thoáng qua một tia lạnh lẽo.

Ngải Lỵ Na ngượng ngùng nói:

- Đúng vậy, tạm thời chúng ta chỉ biết được nhiều như vậy thôi.

Mục Lương nhẹ nhàng gõ ngón tay có tiết tấu lên nệm ghế, bình tĩnh nói:

- Tiếp tục điều tra, nhưng phải lấy an toàn làm trọng.

Khóe môi của Ngải Lỵ Na giương lên, trên mặt hiện lên hai má lúm đồng tiền, nàng tự tin lên tiếng:

- Xin đại nhân cứ yên tâm, Ny Cát Sa đang điều tra chuyện này, dựa vào năng lực của cô ấy thì chắc có thể tra được rõ ràng.

- Ừ.

Mục Lương buông mắt xuống, năng lực thức tỉnh của cô gái tóc xanh đúng là rất thích hợp để điều tra những thứ này.

………..

Trong Viện Mồ Côi tại Nội Thành.

Bọn trẻ đều đã đến Trường Học, bây giờ Viện Mồ Côi an tĩnh hơn rất nhiều.

Cộc cộc cộc ~~~

Mễ Á gõ cửa phòng bạn tốt và hô to:

- Lỵ Lỵ, ngươi còn chưa đi ra ngoài sao?

Hôm qua, cô đã đồng ý gia nhập vào Đội Ám Sát U Linh Chiến Thuật, hôm nay có thể nghỉ ngơi thêm một ngày nữa, cho nên hôm nay nàng dự định đi dạo phố cùng với em gái.

- Ra ngay đây! Ta đang thay quần áo!

Trong phòng truyền ra giọng nói vừa lo lắng vừa phấn khích của Lỵ Lỵ.

Hôm qua, cô gái tai mèo nói với cô về chuyện khảo nghiệm quan toà, chuyện này khiến cô hưng phấn suốt đêm không ngủ được.

Mễ Á dựa lưng vào tường, liên thanh thúc giục:

- Ngươi nhanh lên đi, đợi chút nữa đến trễ không tốt đâu.

- Được rồi, được rồi!

Ngay khi Lỵ Lỵ vừa dứt lời, cánh cửa phòng được mở ra từ bên trong.

Cô mặc một chiếc váy dài màu lam, nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng, mái tóc màu xanh lá cây đậm buộc phía sau, nhìn chững chạc và thành thục hơn thường ngày rất nhiều.

Mễ Á hơi nhướng mày, cười khẽ nói:

- Không tệ, hôm nay còn cố ý ăn diện một chút.

- Đương nhiên rồi! Ta sắp đi gặp đại pháp quan Thấm Lan, không thể thất lễ được.

Gương mặt xinh đẹp của Lỵ Lỵ ửng đỏ, vươn tay sửa sang lại nếp gấp trên quần áo.

Mễ Á vươn tay gõ đầu bạn tốt, thúc giục:

- Đi thôi, nếu đến trễ thì đó mới là thật sự thất lễ.

- Được rồi, đi mau đi mau!

Khóe môi của Lỵ Lỵ giương lên, nàng xoay người vội vã đi xuống lầu.

Mễ Á cười lắc đầu, vội vàng đi theo.

Cô muốn đến khu Vực Trung Ương để tìm em gái, tiếp đó hai chị em sẽ cùng nhau đi dạo thành Tát Luận.

Hai người rời đi Viện Mồ Côi, lấy xe đạp rồi chạy về phía khu Trung Ương.

Mễ Á ngồi phía trước chịu trách nhiệm cầm lái, Lỵ Lỵ thì ngồi ở phía sau, cả hai thu hút sự chú ý của rất nhiều người trên đường đi.

Vù vù vù ~~~

Lỵ Lỵ vươn tay ôm eo bạn tốt, sau khi bảo trì cân bằng thì bắt đầu hỏi chuyện:

- Mễ Á, nếu ta thật sự lên làm quan toà, vậy thì Viện Mồ Côi làm sao bây giờ?

Cô gái tai mèo gia nhập vào Đội Ám Sát U Linh Chiến Thuật, cô thì trở thành quan tòa, như vậy Viện Mồ Côi sẽ không có ai quản lý.

Mễ Á quay đầu lại an ủi:

- Yên tâm đi, Mục Lương sẽ phái người đến tiếp quản Viện Mồ Côi, cuộc sống của bọn trẻ sẽ càng ngày càng tốt hơn.

- Như vậy thì tốt rồi!

Lỵ Lỵ nghe vậy mới yên tâm thở phào một hơi, thấp giọng hỏi:

- Mễ Á, chúng ta tự quyết định những chuyện này.... Có cần phải hỏi ý kiến của trưởng lão Bối Nhĩ Liên và những người khác không?

Mễ Á đang dẫm lên bàn đạp chợt ngừng lại một lúc, sau đó cô thấp giọng nhắc nhở:

- Lỵ Lỵ, bây giờ chúng ta đã là người của thành Huyền Vũ rồi, trưởng lão Bối Nhĩ Liên và những người khác cũng là người của thành Huyền Vũ, ngươi cần phải phân biệt rõ ràng cái nào là chính, cái nào là phụ.

Đôi môi hồng của Lỵ Lỵ hơi hé mở, nàng chậm rãi gật đầu nói:

- Cũng đúng, là ta suy nghĩ nhiều.

- Ừ, ngươi hiểu rõ thì tốt rồi.

Mễ Á quay đầu tiếp tục đạp tới trước.

Ốc Đảo đã gia nhập vào thành Huyền Vũ, người lãnh đạo hiện tại của cô và Lỵ Lỵ chính là Mục Lương, mà không phải là các vị trưởng lão Ốc Đảo.

Hơn mười phút sau, hai người đạp xe đến bên ngoài khu Trung Ương.

Cùm cụp ~~~

Mễ Á tìm chỗ đậu xe đạp, sau đó nắm tay bạn tốt đi đến cổng chính khu Vực Trung Ương.

Cô gái tai mèo đã gia nhập vào Bộ Đội Đặc Chủng U Linh, cho nên không cần bị kiểm tra mỗi khi ra vào Trung Ương.

Hai người đi tới tầng tám, Tiểu Tử đã đợi sẵn trước cổng chính cung điện.

Tiểu Tử hồn nhiên nói:

- Tiểu thư Mễ Á, các ngươi đã tới rồi.

Mễ Á đưa tay giới thiệu:

- Vị này chính là Lỵ Lỵ.

Tiểu Tử nhìn về phía cô gái đứng bên cạnh Mễ Á, thanh thúy nói:

- Xin chào tiểu thư Lỵ Lỵ, đại nhân Thấm Lan đang chờ ngươi.

- Ta đến muộn sao?

Lỵ Lỵ khẩn trương hỏi.

- Không đâu, đừng quá khẩn trương.

Tiểu Tử ngọt ngào cười, đưa tay ra hiệu:

- Xin mời đi theo ta.

- Được, cảm ơn.

Lỵ Lỵ hít một hơi thật sâu, xoay người lại phất tay với bạn tốt rồi mới cất bước đuổi theo tiểu hầu gái.

Mễ Á nhìn chăm chú vào bóng lưng bạn tốt, nhẹ giọng thì thầm:

- Ngươi sẽ ổn thôi.

Lỵ Lỵ đi theo Tiểu Tử tới phòng tiếp khách, Nguyệt Thấm Lan đang chờ đợi bên trong.

- Đại nhân Thấm Lan, tiểu thư Lỵ Lỵ tới rồi.

Tiểu Tử ngoan ngoãn lên tiếng.

Nguyệt Thấm Lan đánh giá Lỵ Lỵ, ưu nhã ra hiệu:

- Được rồi, ngồi xuống đi.

- Vâng, đại nhân Thấm Lan.

Lỵ Lỵ ngồi đối diện Nguyệt Thấm Lan, hai tay quy củ đặt ở trên hai đầu gối.

Nguyệt Thấm Lan dùng mu bàn tay chống cằm, tư thái ưu nhã hỏi:

- Hôm qua ta nghe Mễ Á nói rằng ngươi muốn làm quan toà?

- Đúng vậy, ta muốn trở thành quan tòa.

Lỵ Lỵ nghiêm túc đáp lại.

Nguyệt Thấm Lan nâng ly trà lên, nhìn hơi nóng bốc lên, bình tĩnh nói:

- Vậy hãy nói cho ta biết, một người cần có những phẩm chất gì để trở thành quan tòa?

Bạn cần đăng nhập để bình luận