Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1501: Ngươi Có Biết Chúng Ta Là Ai Không Hả?

Vù vù vù ~~~

Ngục Giam nằm ở khu vực băng giá ở thành Huyền Vũ.

Ở đây ngày đêm đều có gió lạnh thấu xương, một số lớp băng trên mặt đất đã dày tới hai mươi, ba mươi centimet.

Cộp cộp cộp ~~~

A Đát Trúc quấn chặt áo khoác lông trên người để tránh gió lạnh lùa vào rồi tiếp tục cất bước đi đến ngục giam.

Lúc cô đến ngục giam đã là nửa giờ sau.

- Ngục trưởng!!

Trước cổng chính ngục giam, giám ngục trông coi cung kính hành lễ.

- Mở cửa.

A Đát Trúc lạnh lùng nói.

- Vâng.

Giám ngục lập tức đáp lại.

Ầm ầm!!

Cổng chính ngục giam từ từ mở ra, A Đát Trúc cất bước đi vào bên trong, hơi nóng lập tức phả vào mặt.

- Thật ấm áp.

A Đát Trúc thở dài một hơi, cô cởi áo khoác lông trên người, để lộ ra đồng phục giám ngục màu đen.

Trong ngục giam có hệ thống sưởi ấm, cho dù chỉ mặc một chiếc áo thì cũng sẽ không bị lạnh.

Nữ giám ngục có quan hệ tốt với cô kinh ngạc hỏi:

- Ngục trưởng đại nhân, muộn như vậy rồi mà ngươi còn tới ngục giam, có chuyện gì sao?

- Ngục trưởng đại nhân, trước tiên uống chút nước nóng làm ấm cơ thể đi.

Một vị giám ngục khác bưng nước nóng tới.

- Ừ, có người cần thẩm vấn.

A Đát Trúc duỗi tay tiếp nhận nước nóng mà thuộc hạ đưa tới.

Giám ngục lộ ra vẻ mặt hiểu rõ:

- Là hai tên Hắc Ma Pháp Sư mà đội trưởng Lỵ Na đưa tới lúc chạng vạng tối phải không?

- Ừ, bọn hắn đang ở đâu?

A Đát Trúc đặt ly xuống và hỏi.

Giám ngục đáp lại:

- Đã nhốt ở trong phòng thẩm vấn rồi.

- Được rồi, ta đi xem một chút.

A Đát Trúc cất bước đi vào sâu trong ngục giam.

Cô đi dọc theo cầu thang đến phòng giam ở tầng hầm, gian phòng thứ nhất chính là phòng thẩm vấn, nằm tách biệt với những phòng khác.

Trong phòng thẩm vấn, Tây Phong và Phí Địa Lạc đã tỉnh lại, cả hai bị trói gô trên ghế.

Miệng của bọn hắn bị nhét vải bố, hoàn toàn lấp kín khoang miệng khiến cả hai không thể nói được câu nào.

Phòng thẩm vấn tối om, không hề có một chút ánh sáng, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở dồn dập của nhau.

Hồng hộc ~~~

Trong mắt Tây Phong hiện lên sự tức giận và hoảng sợ, đó là nỗi sợ hãi đối với những thứ không biết.

Trạng thái của Phí Địa Lạc cũng không tốt hơn bao nhiêu, tinh thần hắn có chút uể oải, vì cả hai đã bị giám ngục dùng hình tra tấn.

Cửa phòng thẩm vấn bị mở ra, A Đát Trúc và hai tên giám ngục bước vào trong.

Ông ~~~

Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng trên tường bị tỉnh lại, tia sáng chiếu rọi khắp phòng thẩm vấn.

Tây Phong và Phí Địa Lạc vô thức nhắm mắt lại, sau khi thích ứng ánh sáng mới chậm rãi mở mắt ra.

Hai người nhìn về phía A Đát Trúc, trong mắt hiện lên sự lạnh lẽo.

A Đát Trúc lạnh lùng nhìn thẳng hai người, kéo ghế ra rồi xuống trước mặt bọn hắn, đưa tay ra hiệu:

- Gỡ vải bố ra đi.

- Vâng.

Giám ngục nghe vậy đi lên trước, nhanh chóng kéo vải bố trong miệng cả hai ra.

- Khụ khụ!!

Tây Phong nôn khan vài tiếng, sau đó ho khan kịch liệt.

Phí Địa Lạc tức giận quát:

- Khốn kiếp, mau thả chúng ta ra!

Tây Phong uy hiếp với giọng điệu bất thiện:

- Nếu không thả chúng ta ra, Hồng chấp sự đại nhân sẽ huyết tẩy thành Huyền Vũ các ngươi!!

- Huyết tẩy thành Huyền Vũ?

A Đát Trúc nghe vậy thì khóe môi giương lên, giống như nghe thấy được một câu chuyện cười hiếm lạ.

- Chẳng lẽ đầu óc của các ngươi bị hư rồi sao?

Nữ giám ngục đứng bên cạnh trợn trắng mắt, giả vờ muốn vung chiếc roi dài trong tay.

Sắc mặt của Tây Phong khẽ biến đổi, hắn là Hắc Ma Pháp Sư, không giống như đám Kỵ Sĩ tay chân mạnh khỏe kia, nếu roi dài kia vung trúng mặt, tuyệt đối là da tróc thịt bong.

- Ta hỏi các ngươi đáp, thành thật phối hợp thì có thể ít chịu đau khổ một chút.

A Đát Trúc nói với giọng điệu bình tĩnh.

- Ngươi đang uy hiếp chúng ta?

Phí Địa Lạc cười lạnh một tiếng.

Đôi chân thẳng tắp của A Đát Trúc bắt chéo nhau, hờ hững nói:

- Ngươi có thể cho là như vậy.

- Ngươi có biết chúng ta là ai không hả?

Tây Phong đen mặt hỏi.

A Đát Trúc vẫn lộ ra vẻ mặt không cảm xúc, bình tĩnh hỏi:

- Ai?

- Chúng ta là người của Hắc Phượng Hoàng!

Tây Phong ngạo nghễ nói.

- Hắc Phượng Hoàng?

A Đát Trúc hơi nhướng mày, khẽ nghiêng đầu, dùng hai ngón tay chống hàm dưới, lạnh lùng nói:

- Hắc Phượng Hoàng là cái gì, ta không biết.

- Hắc Phượng Hoàng mà ngươi cũng không biết!!

Hai mắt của Tây Phong trừng lớn.

- Ta thật sự không biết, vậy ngươi có thể nói cho ta Hắc Phượng Hoàng là cái gì không?

A Đát Trúc quay đầu ra hiệu cho nhân viên ghi chép.

Tây Phong hất hàm, ngạo nghễ nói:

- Hừ, Hắc Phượng Hoàng chúng ta có thế lực trải rộng khắp mấy chục quốc gia, hủy diệt thành Huyền Vũ các ngươi đó là chuyện dễ như trở bàn tay.

A Đát Trúc hơi nhướng mày, hời hợt nói:

- Trải rộng mấy chục quốc gia sao, nghe có vẻ rất lợi hại đấy.

- Đương nhiên là lợi hại rồi, Hồng chấp sự đại nhân chúng ta chính là Ma Pháp Sư cấp 8!

Phí Địa Lạc cười gằn nói.

- Ma Pháp Sư cấp 8?

- Ha ha~~~

A Đát Trúc không nhịn được bật cười thành tiếng.

Nữ giám ngục bĩu môi, đe dọa:

- Ma Pháp Sư cấp 8 thì có gì đáng tự hào chứ! Thành chủ đại nhân của chúng ta chính là cao thủ cấp 11, bóp chết Ma Pháp Sư cấp 8 quả thật còn đơn giản hơn ngắt một cọng rau.

- Cao thủ cấp 11?

Tây Phong sửng sốt một chút.

Nữ giám ngục phản ứng lại, nói:

- Đúng rồi, ở chỗ của các ngươi thì phải gọi là cường giả Thánh giai.

Ở đại lục mới, sau cấp 9 thì cấp 10, cấp 11 và cấp 12 được gọi là Vương giai, Thánh giai và Chí Tôn.

A Đát Trúc trừng nữ giám ngục một cái:

- Ngậm miệng, ngươi nói nhiều quá.

- Vâng.

Nữ giám ngục bĩu môi lẩm bẩm một câu.

- Cường giả Thánh giai, không thể nào!!

Tây Phong không tin là thật, cười châm chọc.

Phí Địa Lạc nhìn về phía nữ giám ngục với ánh mắt như nhìn đồ ngốc, lạnh nhạt nói:

- Trên đại lục này, cường giả Vương giai không có bao nhiêu người, chớ đừng nhắc tới cường giả Thánh giai.

Tây Phong khinh bỉ nói:

- Ngươi thật coi cường giả Thánh giai là hoa dại ven đường sao?

Đôi mắt đẹp của A Đát Trúc lại sáng lên, nếu như những gì Phí Địa Lạc nói là thật, vậy nghĩa là thành Huyền Vũ có thể đi ngang ở đại lục mới rồi.

- Đại nhân, dùng hình đi, nhìn dáng vẻ của bọn hắn như vậy, có hỏi cũng không hỏi được cái gì đâu.

Nữ giám ngục vung roi dài trong tay nói.

A Đát Trúc chậm rãi gật đầu, ra lệnh:

- Được rồi, dùng hình trước xem sao, không giải quyết được thì ta lại ra tay.

Giám ngục phải có thủ đoạn tra hỏi, không thể lúc nào thẩm vấn đều phải dựa vào năng lực thức tỉnh của nàng được.

Nữ giám ngục nhếch miệng cười, nói một cách tràn đầy mong đợi:

- Tốt, đúng lúc ta vừa thiết kế vài loại hình phạt mới, ta không tin bọn hắn có thể chịu đựng được!

- Ừ, mỗi một câu của bọn hắn đều phải ghi chép lại.

A Đát Trúc dặn dò.

- Rõ!

Nữ giám ngục và ký lục viên gật đầu lia lịa.

- Các ngươi muốn làm gì?

Tây Phong và Phí Địa Lạc đột nhiên có một loại dự cảm không lành.

- Nếu các ngươi không phối hợp, vậy ta có thủ đoạn để các ngươi phối hợp.

Nữ giám ngục lạnh mặt, phất tay cho người đi chuẩn bị dụng cụ tra tấn.

Tây Phong và Phí Địa Lạc run rẩy, bọn hắn nhìn những dụng cụ tra tấn có hình dạng độc đáo trên tường, tưởng tượng chúng bị sử dụng trên người mình, cả hai lập tức không rét mà run.

Bạn cần đăng nhập để bình luận