Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3355: Huyền Vũ Đế Quốc. (2 càng ). (length: 8125)

Trong phòng ở của đám người Nguyệt Thấm Lam tại thành chính.
Mục Cảnh Lam, Mục Mạn Tiên và Mục Dĩnh Lưu Ly đang mải đuổi bắt nhau chơi đùa, tiếng cười giòn tan không ngớt. So với sự ồn ào của ba đứa trẻ, thì Nguyệt Thấm Lam và đám người Hồ Tiên lại lộ vẻ ưu tư trên mặt.
Bọn nàng đã rời khỏi cung điện nửa tháng, cảm giác rung lắc dưới chân vẫn còn, chỉ là không còn kịch liệt như lúc đầu, giống như thể có thể cảm nhận được Huyền Giáp đang run rẩy.
“Không biết Mục Lương hiện giờ thế nào.”
Elina thần sắc nghiêm túc nói.
“Linh Nhi chưa nói gì, chắc là không sao đâu.”
Nguyệt Thấm Lam trấn an.
“Ta muốn đi xem một chút.”
Mya đột nhiên nói.
Đôi tai thỏ của Minol đang cụp xuống liền dựng đứng lên, vội vàng phản đối: “Không được, quá nguy hiểm.”
“Với năng lực của ta, sẽ không sao đâu.”
Mya trấn an nói.
Minol kiên quyết phản đối: “Không được, Mục Lương nói lần tiến hóa này của Tiểu Huyền Vũ rất nguy hiểm, ngươi ra ngoài không an toàn đâu.”
“Đã qua nửa tháng rồi, sẽ không sao đâu.”
Mya trấn an.
“Không được.”
Minol bĩu môi.
“Để ta đi cho.”
Huyết Cô ngáp một cái, thấy hai tỷ muội còn cãi cọ, nàng sắp không nhịn được muốn cho mỗi người một cái đập đầu.
“Được.”
Đôi mắt xanh biếc của Minol sáng lên.
Huyết Cô nhếch mép, thân thể biến mất.
Nàng tới trên không trung thành chính, một cái liếc mắt đã thấy vô số khe núi xa xa, trong thành và ngoài thành dường như là hai thế giới khác biệt, thế giới bên ngoài thành giống như tận thế vậy.
“Biến đổi này lớn quá.”
Huyết Cô nhíu mày, thân thể bay ra ngoài.
Nàng nghĩ một chút, xoay người đi về phía cao nguyên, muốn xác định trạng thái hiện tại của Mục Lương. Huyết Cô tới hậu hoa viên, từ xa đã thấy Mục Lương biến thành một người máu.
"Chắc là không chết chứ?"
Nàng cau mày lẩm bẩm, lướt tới trước mặt người đàn ông.
Mục Lương vẫn duy trì tư thế khoanh chân, một đầu tóc đen nhuộm đầy Kim Sắc Huyết Dịch, toàn thân cũng bị huyết dịch bao phủ, nhưng không che giấu được sinh cơ trong cơ thể hắn.
“Xem ra không chết được.”
Huyết Cô thở phào, tỉ mỉ quan sát tình trạng của Mục Lương.
Hắn lúc này phát ra khí tức giống như người bình thường, nhưng lại khiến nàng có cảm giác kinh hãi, giống như đang đối mặt với một con Ma Thú ẩn núp, còn nàng chỉ như một con kiến nhỏ yếu đuối.
Huyết Cô nuốt nước bọt, trong lòng tin rằng Mục Lương sắp đột phá đến Bỉ Ngạn cảnh, dù sao ở cảnh Giới Chủ, hắn không thể cho nàng loại cảm giác này.
"Thật đáng sợ."
Giọng nàng run rẩy.
"Đáng sợ cái gì?"
Một giọng nói nhàn nhạt vang lên.
"Hả?"
Huyết Cô cảm thấy da đầu tê dại, người ban nãy còn ngồi xếp bằng biến mất không thấy. Nàng quay đầu nhìn lại phía sau, Mục Lương đã thay xong quần áo mới, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn nàng.
Huyết Cô yết hầu giật giật, kinh ngạc hỏi: "Ngươi thành công rồi?"
"Đúng vậy, Bỉ Ngạn cảnh."
Mục Lương giơ tay lên, lạnh nhạt nhìn bàn tay trắng nõn, ẩn chứa sức mạnh Tinh Thần hủy diệt.
“Nhanh vậy sao, mới có nửa tháng.”
Huyết Cô không khỏi thốt lên.
“Bỉ Ngạn cảnh là sự thăng tiến về thần hồn, thời gian cần không lâu lắm.”
Mục Lương hờ hững nói.
Từ đây, thời gian với hắn mà nói không còn là một ràng buộc, hắn đã vượt qua dòng sông thời gian, đi đến Bỉ Ngạn. Huyết Cô thần sắc ngưng trọng nói: "Thời gian đột phá tuy ngắn, nhưng nguy hiểm càng lớn phải không."
“Đúng vậy, nguy hiểm hơn trước kia cả trăm lần, không cẩn thận là mất tích hoàn toàn, không có khả năng sống lại.”
Mục Lương lạnh nhạt nói. Huyết Cô hít vào một hơi khí lạnh, ánh mắt nhìn Mục Lương chỉ còn lại sự kính nể.
Mục Lương bình thản nói: “Đến lúc ngươi sắp đột phá Bỉ Ngạn cảnh sẽ hiểu.”
Huyết Cô cười khổ một tiếng, tự giễu nói: “Ta còn chưa đột phá đến Giới Chủ kỳ, đừng nói đến Bỉ Ngạn.”
"Phụ thân!"
Giọng Linh Nhi kinh ngạc vui mừng vang lên, thân hình mềm mại của nàng xuất hiện trước mặt người đàn ông.
Mục Lương lộ vẻ tươi cười, nói: “Linh Nhi, con vất vả rồi.”
“Phụ thân đã thành công?”
Linh Nhi hỏi.
"Đúng vậy."
Mục Lương gật đầu.
"Tốt quá rồi."
Đôi mắt màu vàng xinh đẹp của Linh Nhi nhất thời rạng rỡ. Mục Lương dặn dò: “Con đi nói với Thấm Lam bọn họ một tiếng, ta còn có chuyện bận.”
Hắn biết Nguyệt Thấm Lam và đám người Hồ Tiên chắc chắn đang rất lo lắng, nên phải báo tin bình an trước đã.
“Vâng.”
Linh Nhi gật đầu mạnh, thân hình biến mất tại chỗ.
Mục Lương thấy vậy, thân thể cũng biến mất, đảo mắt đã tới bên ngoài thành chính.
Huyết Cô đi theo bên cạnh hắn, thấy những khe núi trải dài như mạng nhện, có thể rõ ràng nhìn thấy lớp vỏ ngoài của Huyền Giáp Quy.
"Thế này nhìn không đẹp chút nào."
Mục Lương thì thầm.
Chỉ thấy hắn giơ hai tay lên, bản nguyên Thổ Chi Thế Giới bao trùm ra ngoài, rất nhanh xuất hiện một mảng lớn bùn đất, bao phủ những khe núi kia.
“Ầm ầm ~”
Chỉ trong vài hơi thở, những khe núi trong tầm mắt biến mất, thay vào đó là mặt đất bằng phẳng.
Sức mạnh bản nguyên Thổ Chi Thế Giới vẫn tiếp tục lan ra, bao phủ toàn bộ lưng rùa, san bằng tất cả khe núi, từ nay Huyền Vũ Vương Quốc không còn nham nhở nữa. Huyết Cô kinh hãi nhìn cảnh tượng này, không nghi ngờ gì Mục Lương có khả năng tạo ra tinh cầu.
Mục Lương đã hoàn thành tiến hóa, nhưng Huyền Giáp Quy vẫn tiếp tục, chỉ là thân thể không còn lớn thêm nữa.
Hình thể của Huyền Giáp Quy hiện nay, đã bằng nửa tinh cầu khởi nguyên, Cây Thế Giới so với nó bây giờ chỉ như một cây bonsai nhỏ nhắn. Thân thể Huyền Giáp Quy không còn lớn lên, sự thay đổi về thần hồn vẫn tiếp tục, và cần thời gian lâu hơn so với Mục Lương rất nhiều.
Lưng rùa không còn rung chuyển, khiến dân chúng an tâm không ít. Mục Lương nhìn tất cả điều này, tâm trạng bình tĩnh, Huyền Vũ Vương Quốc sẽ bước vào một tầm cao mới.
Hắn khẽ nói: “Không nên gọi Huyền Vũ Vương Quốc nữa, nên đổi thành Huyền Vũ Đế Quốc.”
Mục Lương đối mặt với Huyền Giáp Quy đã lớn gấp 120 lần, nhất thời không biết xây dựng thế nào cho hợp lý, dự định trên đường tới thiên hằng tinh sẽ từ từ xây dựng Huyền Vũ Đế Quốc.
“Nửa tháng sau xuất phát.”
Hắn tính thời gian, còn nửa tháng nữa là đến thời điểm đã định sẽ xuất phát đến thiên hằng tinh.
“Bỉ Ngạn cảnh...”
Huyết Cô lẩm bẩm.
Bây giờ nàng mới phản ứng được, Mục Lương thực sự đã bước vào Bỉ Ngạn cảnh, có thể thoải mái đi lại ở thiên Hằng Tinh.
Mà nàng cũng có thể cậy thế, không ai còn dám bắt nạt nàng, dù là Giới Chủ kỳ cũng không được, bởi vì nàng là người của Huyền Vũ Vương Quốc. Mục Lương quay đầu nhìn Huyết Cô đang ngơ ngác, thản nhiên nói: “Ngươi quá yếu.”
“...”
Huyết Cô nhếch mép, nàng dù gì cũng là cường giả Đế cấp, thế nào cũng không thể coi là yếu được a. Nàng nhìn vào mắt Mục Lương, những lời định phản bác nuốt trở lại.
Huyết Cô buồn bực nói: “Đại nhân, so với ngài, ta đúng là rất yếu.”
"Không phải, ngươi so với Đại Thống Lĩnh của tộc Ma Trùng Không Gian, ngươi cũng yếu.”
Mục Lương nói thẳng sự thật.
“...”
Huyết Cô lại một lần nữa bị tổn thương, thực lực xác thực không bằng Đại Thống Lĩnh của tộc Ma Trùng Không Gian.
Mục Lương thờ ơ nói: "Đế cấp cũng có sự phân cấp, ngươi bây giờ chỉ là Đế cấp cao giai, phía sau còn có đỉnh phong và viên mãn cảnh."
"Xin đại nhân giúp ta."
Huyết Cô cung kính hành lễ.
Nàng lúc này cảm thấy có dũng khí, nàng có thể trở nên mạnh hơn, hy vọng đều đặt ở Mục Lương, tinh cầu khởi nguyên lại càng tệ hơn.
“Không vội, đợi Linh Nhi mạnh lên rồi nói.”
Mục Lương thản nhiên nói.
Hắn đang chờ đợi, chờ Cây Thế Giới tiến hóa đến cấp 15, kết ra quả có tác dụng với Giới Chủ kỳ, chắc chắn cũng có tác dụng lớn với cường giả Đế cấp. .000o C ps: "2 chương": Cầu ủng hộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận