Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1563: Nhà Máy Số Một



Nhanh quá sẽ hư chuyện, từ từ rồi sẽ đến thôi.

Mục Lương lẩm bẩm một câu, cất bước đi về phía nhà ăn, khi này vừa vặn có thể ăn sáng.

Mễ Á mặc khôi giáp U Linh đi vào nhà ăn, bình tĩnh hỏi:

- Mục Lương, hôm nay chúng ta còn cần đến Nội thành ở thành Tát Luận không?

Mục Lương lắc đầu, bình thản nói:

- Hôm nay, chúng ta đi nhà máy.

Ánh mắt của Mễ Á mang theo sự dò hỏi:

- Nhà máy mới xây ở thành Tát Luận?

- Đúng vậy.

Mục Lương gật đầu.

Nhà máy vừa mới được xây dựng, còn tuyển thêm vài nhóm công nhân, lúc này đã bắt đầu đầu sản xuất nhưng hắn vẫn chưa chính thức tới xem.

- Ta đi chuẩn bị xe thú.

Mễ Á giơ tay chào theo kiểu nhà binh.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Đừng nóng vội, ăn điểm tâm xong lại đi.

- Vâng.

Mễ Á đáp.

Cô gỡ mũ giáp rồi ngồi xuống, nhà ăn rất quạnh quẽ, Thấm Lan, Hồ Tiên và những người khác vẫn chưa rời giường.

Ba Phù đi vào nhà ăn, ngoan ngoãn hỏi:

- Thành chủ đại nhân muốn ăn món gì?

- Một chén cháo trắng, hai quả trứng luộc nước trà.

Mục Lương nói với giọng rõ ràng.

Vâng.

Ba Phù gật đầu, rồi nhìn về phía cô gái tai mèo, hỏi:

- Tiểu thư Mễ Á thì sao?

- Giống như vậy là được rồi.

Mễ Á thanh thúy nói.

- Vâng, có ngay.

Ba Phù ngoan ngoãn gật đầu, xoay người tiến vào phòng bếp.

Mục Lương ôn hòa hỏi:

- Mễ Á, ngươi đã thích nghi với khu Trung Ương chưa?

Mễ Á sửng sốt một chút rồi nhanh chóng đáp:

- Ở đây rất tốt.

- Ừ, có ý kiến gì thì cứ nói.

Mục Lương mỉm cười nói.

- Ngươi sẽ tiếp thu sao?

Mễ Á chớp chớp đôi mắt màu đỏ.

Mục Lương cười một tiếng rồi trả lời:

- Nếu hợp lý thì ta sẽ cân nhắc.

- Ra là vậy….

Mễ Á chậm rãi gật đầu.

- Vậy ngươi có không?

Khóe môi của Mục Lương cong lên.

- Không có, thành Huyền Vũ rất tốt.

Mễ Á nghiêm túc đáp.

- Tốt thôi.

Trong mắt của Mục Lương lộ vẻ tiếc nuối.

Thành Huyền Vũ đã xây dựng được một năm, mọi việc đều phát triển rất nhanh, có lẽ sẽ tồn tại một ít vấn đề mà anh không nhận ra, cho nên phải lắng nghe ý kiến của người khác.

Cộp cộp cộp ~~~

Lúc này, Nguyệt Thấm Lan đi vào nhà ăn, cô vừa gom tóc sang một bên vừa hỏi:

- Các ngươi đang nói chuyện gì thế?

- Một chút việc nhỏ thôi.

Mục Lương tóm tắt ngắn gọn chuyện vừa rồi.

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy cười khẽ hai tiếng, ưu nhã nói:

- Chuyện này đơn giản mà, chúng ta có thể lấy ý kiến của dân chúng trong thành.

Mục Lương gật đầu nói:

- Vậy thì làm một hộp thư góp ý bên ngoài Cục Quản Lý ở Nội Thành đi, để dân chúng viết ý kiến sau đó bỏ vào hộp thư.

- Chuyện này đơn giản, ta sẽ đi làm ngay.

Nguyệt Thấm Lan đồng ý.

Cộp cộp cộp ~~~

Ba Phù bưng điểm tâm đi vào nhà ăn, thấy Nguyệt Thấm Lan cũng ở đây cho nên hỏi thăm:

- Đại nhân Thấm Lan, hôm nay ngài muốn ăn sáng với món gì?

Nguyệt Thấm Lan nhìn đồ ăn trước mặt hai người, thuận miệng đáp:

- Giống như Mục Lương đi.

- Vâng.

Ba Phù chớp mắt, tại sao ai cũng thích ăn giống như thành chủ đại nhân?

Nguyệt Thấm Lan cầm ly nước ấm mà tiểu hầu gái bưng tới, quay đầu hỏi:

- Mục Lương, hôm nay ngươi muốn đến Vệ Thành cùng ta không?

Bọn nhỏ ở Vệ Thành số ba và Vệ Thành số bốn vẫn chưa được kiểm tra linh tính, hôm nay cô phải hoàn thành mới được.

- Không được, hôm nay ta dự định tới Nhà Máy Số Một.

Mục Lương lắc đầu nói.

Nhà máy được xây ở thành Tát Luận cuối cùng được đặt tên là Nhà Máy Số Một.

Nếu sau này xây thêm những nhà máy khác tại đại lục mới thì hắn sẽ tiếp tục sử dụng phương thức đặt tên này, gọi là Nhà Máy Số Hai, Nhà Máy Số Ba, v.v....

Nguyệt Thấm Lan nhẹ nhàng nói:

- Tốt thôi, vậy ngươi có thể tiện đường đi xem hiện trường kiểm tra linh tính bên kia.

- Được rồi.

Mục Lương gật đầu.

Bây giờ, thành Huyền Vũ đã có bốn viên Đá Ma Pháp, đây là thành quả sau hai ngày anh và Thú Nhân Bản thi triển năng lực sao chép cùng một lúc.

Nửa giờ sau, Mễ Á ăn điểm tâm xong thì lập tức đi chuẩn bị xe thú Sói Mặt Trăng, sau khi chuẩn bị kỹ càng thì Ly Nguyệt vừa vặn cũng ăn điểm tâm xong, cho nên cùng đi chung với Mục Lương.

Mục Lương ngáp một cái, nửa nằm ở trong xe.

- Ta xoa bóp giúp ngươi.

Ly Nguyệt đặt tay lên bờ vai của anh rồi nhẹ nhàng xoa nắn.

- Ừ.

Mục Lương từ từ nhắm hai mắt lại rồi nhẹ nhàng ngâm nga một bài hát.

- Thật là dễ nghe.

Ly Nguyệt nhẹ giọng khen ngợi.

Khóe miệng của Mục Lương cong lên, trêu chọc một câu:

- Miệng của ngươi thật ngọt.

- Ngươi bớt đi, nó thật sự rất êm tai.

Khuôn mặt của Ly Nguyệt đỏ ửng.

Mục Lương cưng chìu nói:

- Vậy thì ta hát thêm một bài nữa.

- Vâng.

Ly Nguyệt rũ mắt xuống, an tĩnh lắng nghe.

Kèm theo tiếng ca, xe thú đã lái ra khỏi cửa Nội Thành, tốc độ tăng lên gấp năm lần.

Khi tiến vào thành Tát Luận thì đã là hơn một tiếng sau.

Sói Mặt Trăng lôi kéo xe thú chậm rãi dừng ở bên ngoài tường cao của nhà máy.

- Thành chủ đại nhân đến, mau mở cổng!

Mễ Á ngước mắt hô to.

- Thành chủ đại nhân tới!!

Trên tường cao, Thành Phòng Quân đang canh gác lớn tiếng hô.

- Mở cổng!!

- Cung nghênh thành chủ đại nhân!

Nhóm Thành Phòng Quân lớn tiếng thông báo, cửa thành ầm vang một tiếng rồi nặng nề mở ra....

Gào ô ~~~

Sói Mặt Trăng ngẩng đầu tru lên, lôi kéo thùng xe tiến vào phạm vi nhà máy.

Cộp cộp cộp ~~~

Sói Mặt Trăng dừng lại, Mễ Á đứng dậy bước xuống rồi mở cửa thùng xe.

Mục Lương và Ly Nguyệt từ trên xe bước xuống.

- Thành chủ đại nhân!

Người phụ trách nhà máy vội vàng bước tới.

Người quản lý Nhà Máy Số Một là một người đàn ông trung niên bụng phệ, mặc dù bề ngoài xấu xí nhưng hắn lại quản lý nhà máy rất tốt.

Hắn tên là Vũ Cách, vốn dĩ là một trong người quản lý Khu vực Nhà xưởng ở Ngoại Thành thành Huyền Vũ, sau khi tăng lương đã được điều sang công tác ở Nhà Máy Số Một.

Hắn sẽ làm việc ở đây cho đến khi bồi dưỡng ra người quản lý mới, lúc đó mới có thể chuyển trở lại thành Huyền Vũ.

Đây coi như là một loại chính sách nhằm phòng ngừa phát sinh tham ô hủ bại.

- Ừ, mang ta đi tham quan nhà máy.

Mục Lương giơ cằm lên.

Vâng, xin mời thành chủ đại nhân đi theo ta.

Vũ Cách hơi khom lưng, cung kính đưa tay ra hiệu.

- Ừ.

Mục Lương gật đầu.

Đoàn người đi về phía trước, chẳng mấy chốc đã nhìn thấy vài dãy nhà xưởng ba tầng.

Vũ Cách cung kính nói:

- Thành chủ đại nhân, đây là nhà máy chế tác mứt, bên trong rất nóng.

- Không có việc gì.

Mục Lương trả lời không chút để ý.

Vâng.

Vũ Cách mỉm cười.

Cộp cộp cộp ~~~

Đoàn người đi vào nhà máy, lầu một rất rộng rãi, rương trái cây chất thành đống, chúng được mua lại từ các nhà vườn ở phụ cận, giá cả rất phải chăng.

Vũ Cách cung kính nói:

- Đây đều là trái cây tươi mới được chuyển tới hôm qua, buổi chiều sẽ bắt đầu gia công.

- Tốt, nơi này có bao nhiêu trái cây?

Mục Lương quay đầu hỏi.

Vũ Cách hồi đáp:

- Ở đây mọi việc có một ngàn giỏ, mỗi giỏ khoảng một trăm ba mươi cân.

Mục Lương lại hỏi:

- Một trăm ba mươi cân có thể chế tạo bao nhiêu cân quả khô và mứt?

Vũ Cách suy nghĩ một chút rồi đáp:

- Bẩm đại nhân, một trăm ba mươi cân trái cây tươi có thể chế tạo được bốn mươi cân quả khô và sáu mươi cân mứt.

- Ngươi chắc chắn như vậy sao?

Mục Lương nhướng mày.

Bạn cần đăng nhập để bình luận