Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1349: Một Loại Bí Dược, Có Thể Kiềm Chế Cảm Nhiễm Hư Quỷ



Sau khi Nước Mắt Thiên Sứ chảy vào miệng liền hoá thành một cỗ mát lạnh, theo yếu hầu chảy xuôi xuống phần bụng, mấy hơi thở phía sau liền trải rộng ra toàn thân.

- A!!

Long chủ phát ra một tiếng đau đớn, cắn răng chống đỡ.

Đường chỉ màu đỏ ở dưới quần áo của lão, đang từ từ nhạt đi, cuối cùng biến mất.

- Nôn...

Yết hầu của Long chủ chuyển động, không nhịn được mà khom lưng nôn mửa liên tục, một vũng nước dơ màu đen bị phun ra, mùi hôi thối khiến cho người ta chán ghét.

Thật là thối.

Hồ Tiên giơ tay lên bịt mũi lại, bên trong con ngươi màu đỏ rực mang theo vẻ ghét bỏ.

- Xin lỗi.

Long chủ xin lỗi.

Lực chú ý của lão rất nhanh đã bị sự thay đổi của cơ thể mà dời đi, sau khi phun ra nước bẩn, cơ thể của lão có một loại thư thái trước nay chưa từng có. Giống như trong ngoài đều đã được rửa sạch qua.

Long chủ vén áo ra, chỉ nhìn thấy toàn là vết sẹo, những đường chỉ màu đỏ chói mắt đã không thấy nữa.

- Quá tốt rồi! Thật sự là quá tốt rồi!

Sự vui vẻ của Long chủ hiện lên trên lông mày, nếp nhăn trên mặt đều đã giãn ra không ít.

Lão kích động nhìn về phía Mục Lương, bất mãn trong lòng lúc này đều đã tiêu tan hết.

- Chúc mừng.

Mục Lương cười cười.

Anh giơ tay lên, Nguyên Tố Nước hội tụ, hóa thành một dòng nước cuốn theo nước dơ trên mặt đất nổi lên.

Trong ý niệm của Mục Lương, dòng nước được nén từ từ thành khối, sau đó được tinh lọc bằng nhiệt độ cao, tránh cho việc tạo thành ô nhiễm lần thứ hai.

- Mục Lương các hạ, cốc Phi Long của ta còn có rất nhiều người bị cảm nhiễm Hư Quỷ.

Sắc mặt của Long chủ trầm trọng, câu nói tiếp theo không biết nên tiếp tục nói như thế nào.

Hồ Tiên thản nhiên nói:

- Có thể chữa trị triệt để.

- Nước Mắt Thiên Sứ của cảm nhiễm Hư Quỷ đã hết rồi.

-....

Long chủ không nói nên lời.

Cho dù có thì cũng không có cách nào, có nhiều Long Vệ bị cảm nhiễm như thế, nhưng một giọt Nước Mắt Thiên Sứ cấp mười cần phải có năm trăm ngàn mảnh tinh thạch hung thú trung đẳng sơ cấp, lão đã không lấy ra được.

Tiếng nói bình tĩnh của Mục Lương:

- Nhưng bọn ta đã nghiên cứu ra được một loại bí dược, có thể kiềm chế cảm nhiễm Hư Quỷ, có thể khiến cho người bị cảm nhiễm sống lâu hơn một vài năm.

- Thật sao!

Long chủ nghe thấy vậy, tinh thần nhất thời tăng lên.

Mục Lương gật đầu nói:

- Ừm, đợi đến vài năm sau, chắc là có thể nghiên cứu ra được bí dược có tác dụng mạnh hơn, đến lúc đó còn có thể tiếp tục kéo dài mạng sống.

Đôi mắt của Long chủ chuyển động, không có năng lực để chữa tốt cảm nhiễm Hư Quỷ, nhưng có thể hóa giải cảm nhiễm, sống lâu thêm mấy năm cũng đã không tệ.

Lão mở miệng hỏi:

- Giao dịch thế nào?

- Một ngàn mảnh tinh thạch hung thú trung đẳng sơ cấp một phần.

Hồ Tiên nhẹ nhàng quơ quơ hai ngón tay. Đây xem như là giá ưu đãi mà thành Huyền Vũ đưa ra, cho những người nhiễm triều Hư Quỷ may mắn còn sống sót một vài hy vọng.

Long chủ há miệng, cái giá này không nói là rẻ, nhưng cũng không đắt, có thể nói là một giá cả lương tâm.

- Ngươi có thể suy nghĩ rồi sau đó hẵng quyết định có cần hay không?

Hồ Tiên ưu nhã nói.

Thuỷ triều Hư Quỷ vừa đi qua, tất cả mọi người đều khó khăn.

Long chủ cắn răng, gật đầu nói:

- Không cần phải suy nghĩ, ta muốn hai trăm phần, nhưng cần phải cho ta thời gian đi lấy tinh thạch hung thú.

Mục Lương thản nhiên nói:

- Được, đến lúc đó ngươi mang theo tinh thạch hung thú đến trực tiếp căn cứ trung chuyển để lấy bí dược.

- Không phải ở đây sao?

Long chủ sửng sốt một lát.

Mục Lương nhìn qua Long chủ, giọng nói bình tĩnh:

- Thành Huyền Vũ phải rời đi rồi, ngươi đến căn cứ trung chuyển lấy sẽ gần hơn, ta sẽ đưa cho ngươi địa chỉ.

Hai ngày sau, thành Huyền Vũ sẽ rời khỏi nơi này, đi đến kênh Sương Mù huyền bí, chính thức thăm dò mảnh Đại lục mới kia.

Long chủ chậm rãi gật đầu, rồi lại nhịn không được lòng tò mò, mở miệng hỏi:

- Lần này, thành Huyền Vũ muốn đi đâu?

- Chỗ sâu hơn ở khu nước mặn.

Mục Lương thuận miệng giải thích một câu.

Long chủ nhíu chặt mày, không hiểu hỏi:

- Sâu trong vùng nước mặn, nơi đó có bão táp ngày đêm không ngừng, trừ cái đó ra thì chỉ có sương mù ngập trời, đến đó làm cái gì?

Lão đã từng đến quá gần kênh Sương Mù, nhưng lại không thể xuyên qua bão táp, sấm xét đầy trời kinh thiên động địa, nếu như không cẩn thận sẽ vạn kiếp bất phục.

Mục Lương cười cười, không nói thêm gì.

-....

Long chủ há miệng, từ trong nụ cười của Mục Lương có thể nhìn ra được ý né tránh và không thể trả lời.

- Là ta mạo phạm rồi.

Long chủ ngượng ngùng nói.

Hồ Tiên thả đôi chân thon dài xuống, thay thế hỏi:

- Còn có chuyện khác không?

- Hết rồi.

Long chủ lắc đầu, thức thời đứng lên chuẩn bị rời khỏi.

Lão đi về phía trước hai bước, lại quay đầu hỏi:

- Mục Lương các hạ, biết tình hình của những thành lớn khác không?

- Đại thành Bắc Đại, thành Vạn Yêu, thành Sa... biến mất rồi!

Mục Lương đọc lên tên của mười mấy tòa thành, đều là những đại thành bị thuỷ triều Hư Quỷ phá hủy.

Sở dĩ anh biết những tin tức này, một phần là bên căn cứ trung chuyển truyền về, một phần khác là do anh để cho Bạch Trạch sử dụng lực lượng Nghiêu thiên thu thập tin tức.

- Thành phố Bắc Hải, thành Vạn Yêu...!!

Sắc mặt của Long chủ lộ ra vẻ kinh ngạc, trong lòng không bình tĩnh. Nhân khẩu của mười mấy thành lớn này, cộng lại thì đã vượt qua 150 ngàn người.

Long chủ thở dài, cất bước rời khỏi.

………….

Đạp đạp đạp~~~

Bầu trời đen nhánh, trong một núi rừng tràn đầy cành cây khô, khóe miệng Lý Nhị Cốt mang theo máu tươi bay nhanh trong bóng đêm.

Hắn thỉnh thoảng quay đầu nhìn về phía sau, cho dù là một mảnh đen nhánh ở trong phạm vi gần, cũng có thể cảm nhận được có thứ gì đó đnag đuổi theo hắn.

- Đáng chết, còn chưa từ bỏ.

Lý Nhị Cốt tức giận mắng một tiếng, không nhịn được lại ho ra một ngụm máu tươi. Thể lực của hắn đã sắp không chống đỡ được nữa, nhưng lại không dám chạy chậm lại, nếu không thì sẽ chết.

Răng rắc~

Phía sau, âm thanh liên tiếp của tiếng cành cây khô bị đạp gãy vang lên không ngừng, chuyện này khiến cho lòng hắn lại thắt chặt lại. Lý Nhị Cốt ẩn đi khuôn mặt, động tác dưới chân không dừng lại.

Xung quanh rất đen tối, cảm giác phương hướng của hắn cũng không sai, đây là do quanh năm săn bắn trong đêm mà luyện ra được.

Trước khi Lý Nhị Cốt đến thành Thánh Dương làm Thống lĩnh, đã từng là thợ săn ngâm du, quen biết vợ, sau khi vợ hắn mang thai, vì để yên ổn nên mới lựa chọn dừng ở thành Thánh Dương.

Hắn phân biệt chướng ngại vật ở phía trước rồi tránh đi, tách những cây khô kia ra, tránh không được thì trực tiếp mạnh mẽ xông qua, vì vậy cho nên trên người không có vết thương lớn, vết thương nhỏ thì trải rộng đầy trên da.

- Kiệt kiệt kiệt~~~

Âm thanh chói tai vang lên, khoảng cách rõ ràng càng ngày càng đến gần Lý Nhị Cốt. Da đầu của hắn có chút tê dại, trong lòng bắt đầy xuất hiện ý nghĩ hối hận.

- Sớm biết thì đã ráng nhịn thêm một chút.

Lý Nhị Cốt thầm mắng một tiếng.

Sau khi hắn rời khỏi thành Thánh Dương, trên đường hướng phía Nam chuẩn bị đến thành Tấn Nguyên, chỉ là phía sau vẫn luôn có bốn gã Dị quỷ đi theo, một tấc cũng không rời.

Một đường bình an vô sự qua bảy ngày, Lý Nhị Cốt vẫn không tìm được cơ hội thoát khỏi Dị quỷ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận