Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 726: Khoai Tây Bào Sợi, Giảm Nửa Gía

Sốt cà chua chua ngọt, nồng đậm phối hợp cùng khoai lang chiên khiến cô gái tai thỏ yêu thích không thôi.

- Chấm cái này cũng rất ngon.

Đôi mắt của Mễ Nặc toả sáng, cái miệng nhỏ nhắn thốt ra những lời mơ hồ, không rõ.

- Sốt cà chua được làm rất ngon.

Mục Lương nhấm nháp một chút sốt cà chua, hương vị rất giống với sốt cà chua ở Địa Cầu.

Tiểu Mật cười tươi, mặt cô bé hơi ửng hồng. Lời khen này cũng đủ làm cho cô bé vui sướng cả ngày.

- Sốt cà chua có thể sản xuất hàng loạt được rồi. Đến lúc đó Tiểu Mật hãy tới xưởng hỗ trợ hướng dẫn một chút nhé.

Mục Lương nhấn mạnh.

Hiện giờ, những loại gia vị của thành Huyền Vũ còn rất ít, có chút hương liệu nếu không phải sản lượng thưa thớt thì cũng rất đắt tiền, người bình thường không thể nào mua được.

Sốt cà chua lại khác, dưới tình huống quy mô gieo trồng đang ngày càng tăng, sản lượng cà chua cũng theo đó mà tăng lên mãnh liệt. Cà chua đang chất chồng khá nhiều trong kho lạnh, dùng chúng để chế tạo sốt cà chua là biện pháp vô cùng hợp lý.

- Vâng.

Tiếu Mật nhu thuận gật đầu.

Anh ngẫm nghĩ một lại, nhẹ giọng nói:

- Hãy hạ giá cà chua của thị trường bên ngoài đi.

Cà chua trong kho quá nhiều. Trong khi đó khoảng cách tới toà thành tiếp theo lại khá xa, muốn đi tới đó còn cần một khoảng thời gian nữa, chi bằng cứ hạ giá cà chua xuống, tiêu dùng trong nội bộ thành Huyền Vũ.

Hiện giờ, giá khoai lang trên thị trường cũng hạ, chúng đã trở thành món ăn chính mỗi ngày của người dân trong thành.

Tiểu Mật nghe vậy, trên mặt lộ rõ vẻ ngưỡng mộ. Đại nhân Mục Lương đối xử với người dân trong thành thật sự là tốt.

- Lại làm món khoai lang cuốn sợi.

Mục Lương nhìn thấy một bàn đầy khoai lang chiên, trong lòng hiện lên một món ăn khác.

- Khoai lang cuốn sợi ư?

Mễ Nặc nghi hoặc chớp chớp đôi mắt đẹp.

- Chắc chắn ngươi sẽ thích nó.

Mục Lương khẽ gõ nhẹ vào trán của cô.

Anh nhớ rõ Mễ Nặc rất thích ăn đồ ngọt, hẳn là cô cũng thích khoai lang cuốn sợi.

- Ta rất mong đợi.

Mễ Nặc xoa xoa đôi tay bé nhỏ, ngây thơ nói.

Cô nhìn thấy Mục Lương lấy đường cát trắng ra, đổi một cái nồi khác, cho ba thìa đường vào nồi, sau đó lại thêm một chút nước.

Xèo xèo xèo xèo….

Nhiệt độ tăng lên, đường cát trắng chảy ra thành nước đường, nước đường được đun lên bắt đầu sủi bọt, sau đó bắt đầu keo lại.

Màu sắc của nước đường cũng biến đổi, chuyển thành màu nâu cánh gián.

Mục Lương lấy đũa khuấy nước đường, kéo nó thành những sợi tơ đường nhỏ bé.

- Đã thành.

Mục Lương tắt lửa, bỏ một nửa số khoai lang vào nồi.

Anh nắm lấy nồi, thuần thục nhào trộn khiến cho nước đường đều phủ kín khoai lang bên trong. Động tác càng ngày càng nhanh, trong nồi đã đầy những sợi tơ đường bé nhỏ.

- Thoạt nhìn cũng không tệ lắm.

Mục Lương đem khoai lang cuốn sợi ra đặt ở trên mặt bàn.

- Nhìn rất ngon mắt.

Mễ Nặc lặng lẽ nuốt nước miếng.

- Nào, há miệng ra.

Mục Lương cầm một miếng khoai lang cuốn sợi lên, đưa tới bên miệng cô gái tai thỏ.

- Ahhh.

Cô gái tai thỏ hà miệng, tiếp lấy miếng khoai tây cuốn tơ đường, cắn xuống một cái. Tơ đường khe khẽ phát ra tiếng vang, giòn tan trong miệng, hương vị ngọt ngào lan toả khắp nơi.

- Ư ư.. Ăn ngon quá.

Mễ Nặc vừa nhai vừa nói, vị ngon như bùng nổ trong miệng. Cô không biết nên diễn tả cảm giác này như thế nào, cũng không nghĩ gì từ gì hay hơn để khen ngợi nữa.

- Đã học xong phương pháp chế biến khoai lang cuốn sợi chưa?

Mục Lương nhìn về phía người hầu gái.

- Dạ, ta đã học xong.

Tiểu Mật liên tục gật đầu. Cô bé hiểu, từ nay về sau món khoai lang cuốn sợi sẽ cho cô bé chế biến.

Đồng thời, nếu Mỹ Thực Lâu muốn cho ra món ăn mới, cũng cần cô hầu gái nhhỏ đi dạy cho bọn họ.

- Tốt rồi. Chuẩn bị ăn sáng đi.

Mục Lương cười, cởi tạp dề trên người xuống.

- Vâng.

Mễ Nặc hé cái miệng nhỏ nhắn nói, bưng theo đĩa khoai lang cuốn sợi đi về hướng phòng ăn.

Tiểu hầu gái mang nồi cháo yến mạch và bát đi theo ở phía sau.

Trong phòng ăn, Nguyệt Thấm Lan với đám người Ly Nguyệt đã ngồi xuống bàn, đang trò chuyện vui vẻ.

- Hương vị gì đây? Sao thơm quá vậy?

Con mắt màu hồng nhạt của Ngải Lỵ Na sáng lên.

- Mục Lương làm món ăn mới, phi thường ngon miệng.

Mễ Nặc liên tục khen ngợi.

Mọi người nghe thấy vậy, không hẹn mà cùng cầm đôi đũa lên tay, mắt nhìn chăm chú vào đĩa khoai lang cuốn sợi đang đặt trên mặt bàn.

- Ơ… Đại nhân tự mình vào bếp sao?

Đại An Ti ngạc nhiên hô lên một tiếng.

Ngải Lỵ Na thuận miệng đáp một câu:

- Đương nhiên rồi, Mục Lương nấu ăn là ngon nhất.

- Đều lại đây nếm thử chút đi.

Anh cầm lấy đôi đũa, rõ ràng nói.

- Nếu thật sự ngon như vậy. Mỹ Thực Lâu lại có thêm một món ăn mới.

Hồ Tiên cười quyến rũ, gắp lấy một miếng khoai lang cuốn sợi.

Cô cắn một miếng sau đó như không thể dừng lại, miếng trong miệng còn chưa nuốt xong đã vội vàng gắp miếng thứ hai.

- Ngon quá.

Đại An Ti ngạc nhiên la lên. Cô nhìn về phía Mục Lương, ánh mắt lấp loé liên tục, trong lòng sợ hãi than, thành chủ đại nhân quả thật là một người toàn năng.

- Đừng giành, để lại cho ta một miếng.

Ngải Lỵ Na duyên dáng kêu to một tiếng. Cô chỉ xao lãng đi một chút mà khoai lang cuốn sợi trong đĩa đã sắp hết mất rồi.

Mục Lương cười khổ, những cô gái này, ngày thường đều ôn nhu, nho nhã, vậy mà khi niềm yêu thích đối với đồ ăn ngon nổi lên thì không còn giữ nổi vẻ dịu dàng nữa.

Nguyệt Thấm Lan nhìn cái đĩa không trước mặt, giọng buồn bã nói:

- Mục Lương, lần sau nên làm nhiều thêm chút nữa đi.

- Ha ha ha đến trưa ta sẽ bảo Tiểu Mật làm nhiều hơn.

Mục Lương cười sảng khoái.

Anh nhớ ra cái gì đó, nghiêng đầu nhìn về phía cô gái tao nhã kia, dặn dò:

- Thấm Lan, hãy hạ giá cà chua trên thị trường xuống còn một nửa nhé.

- Vâng, ta đã biết.

Nguyệt Thấm Lan mở to mắt một chút, rồi lập tức gật đầu đồng ý.

Dân trong thành mà biết giá cà chua giảm xuống chỉ còn một nửa, nhất định điên cuồng đi mua cà chua.

………..

Khu dân cư ngoại thành.

Phòng số 3, toà nhà số 6, Phố Giáp số 1, Dụ Tử buộc tóc lên, nghiêng đầu nói:

- Trình Ca, chờ chút rồi đưa Tiếu Tiếu đi học.

- Ta biết rồi.

Trình Mâu ngáp một cái, đứng dậy vươn vai.

Hôm nay, hắn được nghỉ, cho nên nhiệm vụ đưa con gái đi học được giao cho hắn.

Dụ Tử đi ra đến cửa vẫn không quên ngoái lại dặn dò:

- Đúng rồi, Trình ca ơi. Tối hôm nay, Tô Nhi và Vệ Cảnh sẽ tới nhà ta ăn cơm, ngươi nhớ đi chợ mua chút rau xanh và khoai lang nhé.

- Hả? Tối hôm nay sao?

Trình Mâu đột nhiên lên tinh thần.

- Đúng vậy!

Du Tử gật đầu nói.

Trước kia vì Trình Tiếu bị bệnh, cần một khoản tiền lớn. May mắn Tô Nhi đã cho cô mượn một chút đồng Huyền Vũ khiến cho tháng đó trôi qua không quá khó khăn.

Cho nên Dụ Tử muốn mời Tô Nhi tới nhà ăn cơm, chính là muốn cảm ơn.

- Mua đồ ăn không thành vấn đề. Nhưng ta không xuống bếp đâu.

Trình Mâu cười khổ nói.

Du Tử đang xỏ dây giày, nghe thấy vậy dĩ nhiên đồng ý. Tài nấu ăn của Trình Mâu thật sự quá dở đến mức khiến người ta không muốn sống nữa.

- Vậy chờ ta tan tầm trở về nấu cơm.

Giọng cô buồn bã nói.

- Hắc hắc, vất vả cho ngươi rồi.

Trình Mâu cười ngây ngô.

Bạn cần đăng nhập để bình luận