Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 603: Đội Phó Thật Mạnh

Hắn cũng không hài lòng với vị trí bây giờ, càng mơ ước phúc lợi và tiền lương của Đội phó cao gấp hai lânf.

- Ngươi muốn quyết đấu với ta?

Thái Khả Khả hơi sửng sốt một chút.

Thịnh Lợi cười lạnh một tiếng nói:

- Đúng, ta muốn đánh bại ngươi, trở thành Đội phó.

- Thịnh Lợi, ngươi nổi điên làm cái gì vậy?

Khuôn mặt của Hạ Hạ lạnh lẽo nói

Thịnh Lợi lạnh giọng phản bác:

- Ta cũng không có nổi điên, chẳng lẽ các ngươi cũng hy vọng nghe theo lời một người yếu đuổi?

- Có thể khiến cho ta mạnh lên, chuyện đó không có vấn đề.

Hạ Hạ cảm thấy không có vấn đề nói.

Tạp Nhi Y thấp giọng khuyên nhủ:

- Thịnh Lợi, đừng làm bậy, Đội trưởng trở về sẽ nổi giận.

Tạp Lý im lặng, trong lòng mặc dù rất không phục Thái Khả Khả, nhưng cũng không có ý định vì vậy mà đắc tội cô ấy.

Hắn biết thân phận đối phương, Đội phó do Thư Ký và Thành Chủ Đại Nhân chọn có thể là người thường?

- Quyết đấu, được thôi

Thái Khả Khả dứt khoát gật đầu bằng lòng.

........

Khuôn mặt của Hạ Hạ nghiêm túc nói:

- Đội phó, ngươi đừng để ý đến hắn.

- Không có việc gì, quyết đấu mà thôi, rất nhanh sẽ kết thúc.

Thái Khả Khả dõng dạc nói.

Dưới đáy mắt Thịnh Lợi hiện lên một tia lạnh lẽo, đây là cô ấy không đặt chính mình vào mắt.

Tạp Nhi Y ôn nhu khuyên nhủ:

- Đều là người của mình, đừng tổn thương hòa khí.

- Vẫn là quyết đấu, chỉ là có hơi nhanh.

Thái Khả Khả nói thầm một câu.

- Ha hả, xem ra, ngươi cực kỳ chắc chắc có thể thắng ta.

Thịnh Lợi cười lạnh.

- Đến đây đi.

Thái Khả Khả nhấc lên con ngươi màu xanh biếc, biến thành màu nâu đất.

Trong ánh mắt đờ đẫn của bốn người hiện lên sự ngạc nhiên, trên trán của thiếu nữ tóc biếc mọc ra hai cái sừng nhọn, cánh rồng khổng lồ mở rộng từ phía sau lưng, hai cánh tay biến thành vuốt rồng.

- Hô…

Thái Khả Khả mở miệng phun ra một ngụm khí nóng, đuôi rồng to dài đang nhúc nhích.

- Đây là tình huống gì?

Thịnh Lợi há to mồm, sắc mặt trở nên trắng bệch vì bị dọa sợ, không còn vẻ âm hiểm như vừa rồi.

Khóe mắt của Tạp Nhi Y giật một cái, khuôn mặt cứng ngắc nói:

- Chúng ta đều bị bề ngoài của cô ấy lừa gạt rồi!

- Chuẩn bị xong chưa?

Thái Khả Khả nhếch miệng, hai chân hóa thành vuốt rồng mạnh mẽ giẫm mặt đất.

Thân thể của Thịnh Lợi vội lui lại, hai con mắt biến thành màu đỏ, phía sau lưng hắn giang ra một đôi cánh dơi, bay lên trời tránh né tránh công kích của Thái Khả Khả.

- Quá chậm.

Âm thanh của Thái Khả Khả vang lên phía sau lưng hắn.

- Cái gì!

Sắc mặt của Thịnh Lợi đại biến, xoay người cực nhanh trên không trung, nhưng đã muộn.

- Đi xuống đi.

Thái Khả Khả xuất hiện ở sau lưng của hắn, đuôi rồng trùng điệp quất vào trên lưng Thịnh Lợi.

Phụt phụt

Thịnh Lợi mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi lớn, thân thể của hắn giống như đạn pháo đập về phía mặt đất, kém chút đã xuyên thủng tường thành.

Oanh!

Bụi và mảnh vỡ bắn tung toé lên, sau đó tường thành từ từ đứng yên lại.

Bụi tán đi, Thịnh Lợi nằm bên trong hố, không rõ sống chết, máu tươi nhiễm đỏ nền đất.

-!!

Tạp Nhi Y há hốc miệng, ánh mắt đờ đẫn.

Ừng ực ừng ực.

Tạp Lý chật vật nuốt nước miếng, bị cảnh tượng này làm cho giật mình.

- Cuối cùng đã giải quyết xong.

Thái Khả Khả vỗ tay một cái rơi xuống đất, giải trừ trạng thái biến thân.

Dáng vẻ của cô làm cho ba người đang ngây ra, hoàn toàn tin phục cô.

Ừ, là bị kinh ngạc đến khuất phục.

- Sẽ không chết chứ?

Thái Khả Khả đi tới bên cạnh Thịnh Lợi ngồi xổm xuống, cầm cây côn gỗ chọc chọc vào đầu hắn đang chảy máu.

Thịnh Lợi giải trừ trạng thái biến thân, cánh đã biến mất.

Thái Khả Khả đưa tay dò xét hơi thở của hắn một cái, vẫn có hô hấp, thở phào một cái:

- Không chết là tốt rồi.

Đạp đạp đạp,

Ngôn Băng mặc Khôi Giáp U Linh, bất ngờ xuất hiện ở trên tường thành, con mắt màu tím dưới chiếc mũ giáp liếc mắt Thái Khả Khả.

- Ngươi là ai?

Trên tường thành, đám người đều khẩn trương, vừa hiếu kỳ vừa sợ.

- Đội trưởng Bộ Đội Đặc Chủng U Linh.

Ngôn Băng lạnh nhạt mở miệng giải thích.

Cô ấy là bị Nguyệt Thấm Lam điều tới giám sát buổi huấn luyện hôm nay của Không Quân, tới cực kỳ đúng dịp, ta tận mắt thấy toàn bộ sự kiện đã xảy ra.

- Bộ Đội Đặc Chủng U Linh?

Khuôn mặt của bọn họ đều lộ tia mờ mịt.

- Mang người đi cho ta.

Ngôn Băng không có giải thích, mà đi về hướng Thái Khả Khả, đưa tay xốc lên sau cổ Thịnh Lợi. Thái Khả Khả kinh ngạc hỏi:

- Ngươi muốn dẫn hắn đi nơi nào?

Ngôn Băng lạnh nhạt nói:

- Đưa hắn đi trị thương, sau đó đưa đi đào mỏ, hắn không thích hợp ở Không Quân.

- Ra là như vậy, được.

Thái Khả Khả nhún vai, con ngươi màu xanh biếc vẫn hồn nhiên như trước.

Con ngươi màu tím của Ngôn Băng rơi vào trên người nhóm Ma Cà Rồng, giọng lạnh lùng nói:

- Tiếp tục huấn luyện, hy vọng chuyện giống vậy đừng xảy ra lần thứ hai.

- Vâng.

Đám người nghiêm túc đồng thanh đáp.

Nói đùa, bọn họ sớm biết Đội phó mạnh như vậy, cho bọn họ một trăm cái lá gan, cũng không dám đi khiêu chiến quyền uy của cô ấy.

- Ta không có sao chứ?

Thái Khả Khả chớp chớp con ngươi màu xanh biếc, hỏi.

- Sẽ không sao.

Ngôn Băng bước chân dừng lại

Việc này phải báo cáo cho Mục Lương, có nghiêm phạt cô ấy hay không, sẽ do thành chủ quyết định.

Cô ấy mang theo Thịnh Lợi rời khỏi Thiên Cức Quan, đi về phía Trung Ương.

Ngôn Băng tin tưởng trải qua chuyện này, những người còn lại cũng sẽ không dám bất kính với Thái Khả Khả.

- Tốt lắm, các ngươi tu sửa lại tường thành một cái, sau đó bắt đầu huấn luyện.

Thái Khả Khả ngáp một cái, hoàn toàn như trở thành người khác sau khi giải trừ biến thân.

- Vâng.

Tạp Nhi Y nhanh nhẹn đáp lời, nghe lời khom lưng nhặt lên mảnh tường vỡ.

Tạp Lý cúi đầu xuống, không dám nhìn vào mắt của thiếu nữ tóc biếc.

- Bây giờ biết sợ rồi sao?

Tạp Nhi Y tức giận liếc anh mình một cái.

- Đội phó mạnh như thế, một chiêu đã đánh ngã Thịnh Lợi, cô ấy chính là cao thủ cấp 3.

Tạp Lý dùng giọng run rẩy nói.

Con ngươi của Tạp Nhi Y lóe lên tia sáng, thấp giọng suy đoán:

- Đội phó chắc là cường giả cấp 4.

- Tuyệt đối có thể.

Tạp Lý cũng gật đầu đồng ý.

- Anh, ngươi đừng đi trêu chọc đội phó, biết không?

Tạp Nhi Y nghiêm mặt, quan tâm nhắc nhở một tiếng.

- Đã biết, ta không ngốc.

Tạp Lý bĩu môi, trong lòng hắn rất phiền muộn.

- Ngươi không khờ, thì còn người nào khờ khạo nữa?

Tạp Nhi Y tức giận nói.

- ….

Khóe miệng của Tạp Lý giật giật, trong lòng càng thêm buồn bực.

- Đội phó, thật mạnh.

Hạ Hạ nhìn về phía Thái Khả Khả, ánh mắt tràn ngập sùng bái.

Thái Khả Khả liếc nhìn Hạ Lạp, nghi hoặc hỏi:

- Có chuyện gì không?

- Không có việc gì.

Đôi mắt của Hạ Hạ hừng hực nhiệt huyết, như trước nhìn chằm chằm vào thiếu nữ tóc biếc.

- ….

Thái Khả Khả nghiêng đầu một cái, người này chẳng lẽ cũng muốn đánh với mình một trận sao?

Bên này, Ngôn Băng đã quay lại Trung Ương, đi vào Cung điện muốn đi tìm Mục Lương.

Phù phù

Tiểu Mật đang ở quét nền gạch ở sảnh chính.

Bốn vị hầu gái, Vệ Ấu Lan và Ba Phù đi học buổi huấn luyện chiến đấu, Diêu Nhi thì ở Phố Buôn Bán hỗ trợ, phụ trách công việc tuyển dụng phỏng vấn.

Bây giờ, các hầu gái đều được bồi dưỡng theo hướng phát triển toàn năng, tin tưởng không bao lâu, sẽ là sức mạnh chiến đấu chính của Phủ Thành Chủ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận