Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 608: Mở Rộng Không Quân

Một phút đồng hồ sau, mấy người bay tới gần Trung Ương.

Trên tường rào, A Thanh giơ súng ngắm, cao giọng hô:

- Trên trời khu Trung Ương, không được phép bay.

- Lập tức xuống ngay.

Thái Khả Khả vội vã đáp lại, hơi hợp lại cánh rơi xuống đất.

Sau khi thiếu nữ tóc biếc hạ xuống biến trở về hình người, chờ những thành viên khác trong Không Quân hạ xuống đất.

- Toàn bộ xuống đây.

A Thanh quát to một tiếng.

Ba người Tạp Nhi Y vội vã thu cánh lại, đáp xuống trước khu Trung Ương.

- Đi thôi, theo ta đi vào.

Ngôn Băng bước ra từ cổng Trung Ương

Sau khi Thái Khả Khả bị giật mình, bèn hỏi:

- Đội trưởng Ngôn Băng, ngươi trở về lúc nào?

- Điều này không quan trọng, Thành Chủ Đại Nhân đã đợi các ngươi.

Ngôn Băng thúc giục.

Cô cưỡi Sói Mặt Trăng trở về, không có yên cưỡi riêng của mình, đợi yên ngồi sản xuất số lượng lớn.

Sau khi kiểm tra theo quy tắc, bốn người đi theo Ngôn Băng bước vào trong.

- Thật nhiều cây xanh!!

Tạp Nhi Y trợn to con ngươi rất ngạc nhiên, cảm thấy thật không thể tin.

- Nơi đây đều là thực vật xanh, quá tuyệt vời!

Hơi thở của Hạ Hạ nhanh hơn bình thường.

Tuy Thiên Cức Quan cũng được trồng đầy cây xanh, nhưng đó là Hoa Vạn Gai, không cẩn thận cũng sẽ bị gây tê ngất xỉu, tràn đầy nguy hiểm.

Ngôn Băng đứng ở bên cạnh thang vận chuyển, lạnh nhạt mở miệng nói:

- Nhanh lên, bên này.

- Vâng.

Nhóm Tạp Nhi Y vội vàng đuổi theo, tò mò đi vào thang vận chuyển.

Trong ánh mắt kinh ngạc của bọn họ, quảng trường nhỏ bắt đầu bay lên cao, di chuyển lên tầng tám.

- Quao, đây là cái gì?

Tạp Nhi Y kinh ngạc lên tiếng hỏi.

- Thang vận chuyển.

Ngôn Băng lạnh lùng đáp.

Mấy người liếc nhau, sắc mặt đều mơ hồ, không hiểu thang vận chuyển là cái gì?

Trong lúc bọn họ vô cùng nghi ngờ, cái thang đã dừng lại trước tầng tám Trung Ương

- Đi theo ta.

Ngôn Băng đi nhanh, xuyên qua sân rộng bước vào Cung điện.

Đạp đạp đạp.

Tạp Nhi Y nhìn Cung điện khí thế huy hoàng, trong lòng rất lâu cũng không bình tĩnh lại.

Trước cửa thư phòng, Ngôn Băng gõ cửa.

- Đại nhân, nhóm Thái Thái Khả Khả tới.

Cô cung kính nói

- Vào đi.

Âm thanh của Mục Lương bình tĩnh truyền ra.

- Âm thanh thật trẻ!

Ngoại trừ Thái Thái Khả Khả, ba người còn lại đều rất kinh ngạc.

………….

Cót két......

Cửa thư phòng bị Ngôn Băng đẩy ra, Tạp Nhi Y và những người khác lần lượt đi vào thư phòng.

- Đại nhân, mọi người đã đến đông đủ.

Ngôn Băng cung kính nói.

- Thành chủ đại nhân!

Thái Khả Khả cung kính khom lưng hành lễ.

Tạp Nhi Y và Hạ Hạ đều trợn tròn hai mắt, kinh ngạc nhìn Mục Lương, thành chủ quá trẻ!

Ngôn Băng nhíu mày, lạnh lùng lườm ba người đang thất thần.

- Khụ khụ.

Thái Khả Khả cũng ho khan hai tiếng, nhỏ giọng nhắc nhở:

- Nè, các ngươi...... thấy thành chủ đại nhân còn không mau hành lễ?

- A?!

Tạp Nhi Y lấy lại tinh thần, sắc mặt lập tức trắng bệch, vội vàng khom lưng hành lễ:

- Gặp qua thành chủ đại nhân.

Hạ Hạ và Tạp Lý khẩn trương cúi người hành lễ, trong lòng lo lắng bất an, thành chủ đại nhân có tức giận không?

Mục Lương bình tĩnh nhìn bốn người trước mặt, nhàn nhạt:

- Ừ, lần này ta gọi các ngươi tới đây là có chuyện cần các ngươi đi làm.

- Hô......

Mấy người Tạp Nhi Y nghe vậy lập tức khẽ thở phào, thành chủ không trách tội là tốt rồi.

Thái Khả Khả chớp đôi mắt màu ngọc bích, vểnh tai yên lặng chờ phân phó.

- Không Quân cần mở rộng, ta muốn các ngươi đi Ngoại thành hỗ trợ chiêu mộ người mới.

Mục Lương ngước mắt bình tĩnh nói:

- Người mới sẽ do các ngươi dẫn dắt.

- Ài ài, chúng ta dẫn dắt?

Đôi mắt hai màu của Tạp Nhi Y trừng to.

Phải biết rằng bản thân cô ấy cũng là người mới, để người mới dẫn dắt người mới, thật sự không có vấn đề gì sao?

- Thành chủ, chúng ta vẫn còn là người mới......

Tạp Lý nhỏ giọng nói.

- Ta biết, cho nên sau khi chiêu mộ tân binh thì sẽ tiến hành tập huấn kín ba tháng, các ngươi cũng phải tham gia, mọi người huấn luyện cùng nhau.

Mục Lương bình tĩnh nói.

- Thì ra là như vậy......

Mấy người Thái Khả Khả như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu.

- Huấn luyện viên trưởng sẽ do Ngôn Băng, Ny Cát Sa, Ngải Lỵ Na và Ly Nguyệt đảm nhiệm.

Mục Lương quay đầu nhìn cô gái tóc tím.

- Rõ!

Ngôn Băng lập tức cung kính đáp.

Bây giờ, đã có nhóm An Kiệt Lạp và Ti Toa Lệ, các cô có thể hoàn thành nhiệm vụ ngày thường, mấy người Ngôn Băng có thể bớt thời giờ huấn luyện Không Quân.

- Đây là kế hoạch và nội dung huấn luyện, các ngươi xem một chút.

Mục Lương lấy một phần văn kiện dày trên bàn rồi đưa cho mọi người.

Thái Khả Khả vội vàng tiến lên tiếp nhận, liếc nhìn kế hoạch huấn luyện.

Khi thấy được các hạng mục huấn luyện trong buổi tập huấn, đôi mắt màu ngọc bích của cô ấy tỏa sáng lấp lánh, gương mặt hiện lên vẻ chờ mong và hưng phấn.

Tạp Nhi Y tò mò tiến lên trước, chỉ mới nhìn một chút mà đã bị hù dọa bởi từng trang liệt kê hạng mục huấn luyện chưa bao giờ nghe tới.

- Không đùa chứ? Người bình thường rất khó hoàn thành tất cả hạng mục huấn luyện này nha!

Miệng cô ấy khô khốc.

- Người bình thường đúng là khó có thể hoàn thành, nhưng nếu uống bí dược cường hóa cơ thể thì không thành vấn đề.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

Bí dược cường hóa cơ thể cấp 1 và cấp 2 đã được mở bán theo hình thức trả góp.

Mỗi tháng sẽ trừ một phần tiền lương nhất định, cho đến khi nào trả hết khoản góp thì thôi.

- A, bí dược cường hóa cơ thể?

Tạp Nhi Y sửng sốt một chút, chẳng lẽ trở thành người mới còn có thể uống bí dược cường hóa cơ thể?

- Thành chủ đại nhân nói vậy là có ý gì?

Thái Khả Khả tò mò hỏi.

Mục Lương trả lời với giọng điệu nhàn nhạt:

- Sau này các ngươi sẽ biết, bây giờ chuẩn bị đi chiêu mộ tân binh đi.

- Vâng!

Mấy người Thái Khả Khả vội vàng cung kính hành lễ rồi rời khỏi thư phòng.

- Đại nhân, nếu không có việc gì thì ta xin phép đi trước.

Ngôn Băng nói khẽ.

- Đúng là ta có chuyện muốn ngươi đi làm.

Mục Lương ôn hòa nói.

Ngôn Băng nghe vậy thì dừng bước.

Ngón tay của Mục Lương gõ nhẹ mặt bàn, mỉm cười nói:

- Ngươi phân phó người dán thông báo, ngày mai chúng ta rời thành Tương Lai, đi thành Sơn.

Hôm nay là ngày cuối cùng ở tại thành Tương Lai, ngày mai cũng nên rời đi.

- Vâng.

Đôi mắt tím của Ngôn Băng chợt lóe, sau đó quay người rời đi thư phòng.

Giữa trưa, hai tờ thông báo mới được dán lên.

Lúc này, ở bảng tin tức của Phố Buôn Bán và Sơn Hải Quan, một đám người ngoài xúm lại chật như nêm cối đọc thông báo.

- Thông báo: Sáng mai thành Huyền Vũ sẽ rời khỏi thành Tương Lai, điểm đến tiếp theo là thành Sơn.

Có người biết chữ đọc to nội dung của bố cáo.

- Ngày mai thành Huyền Vũ sẽ rời đi, vậy sau này chúng ta muốn giao dịch phải đi thành Sơn?

Có thương nhân hành hoang kinh ngạc lên tiếng.

- Các ngươi không biết à? Mỗi lần thành Huyền Vũ đến tòa thành nào thì chỉ dừng lại mười ngày mà thôi.

Có người biết chuyện nhắc nhở một câu.

- Ta biết rồi, cho nên đã trữ hàng sớm.

- Ta cũng phải đi trữ hàng, nếu không lần sau phải chạy tới thành Sơn.

-.....

Thương nhân hành hoang nhìn thông cáo rồi lập tức giải tán, mang theo tinh thạch hung thú xông vào mỗi cửa tiệm, bắt đầu một đợt quét hàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận