Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 321: Trà Sữa Trân Châu

Mễ Nặc lắc đầu, hồn nhiên nói:
- Loại thức uống mới do Mục Lương chế tạo ra, ta cũng không biết là cái gì, làm ra thì mới biết được.
- Là như vậy sao...
Nguyệt Phi Nhan nóng lòng muốn thử, hỏi:
- Vậy có cần ta giúp đỡ không?
- Bây giờ thì không cần.
Mễ Nặc lắc đầu, cô tiếp tục dùng thìa quấy nồi mật ong đang đun sôi:
- Như vậy chắc là được rồi.
Cô gái tai thỏ lấy nồi từ trên bếp xuống, sau đó để lên bàn chờ cho nó nguội.
- Thêm vào một lượng bột khoai lang thích hợp, khuấy và nhào.
Mễ Nặc chớp chớp đôi mắt màu xanh lam, có chút hoang mang lẩm nhẩm:
- Số lượng vừa phải... là bao nhiêu?
Cô mở miệng ra, dự tính nếm thử, lấy bột khoai ra, đầu tiên là múc một thìa bỏ vào trong nồi, sau đó dùng đũa khuấy nhanh, làm cho bột khoai và nước mật ong hòa quyện vào nhau.
- Hình như hơi loãng rồi.
Mễ Nặc lại thêm vào nồi hai thìa bột khoai lang, đùng đũa khuấy đều, chợt cảm thấy đã sệt hơn nên việc khuấy đũa bị gặp khó khăn.
- Dùng tay vậy.
Mễ Nặc bỏ đũa xuống, xoay người đi rửa tay.
Thói quen cuộc sống hiện tại của cô đều đã thay đổi, dưới sự ảnh hưởng của Mục Lương, hàng ngày rửa tay là chuyện bình thường.
Mễ Mặc lau sạch tay, bắt đầu nhào bột.
Nguyệt Phi Nhan nhìn thấy có chút ngạc nhiên, có chút nóng lòng muốn thử.
- Như vậy thì chắc là được rồi đúng không?
Mễ Nặc nhào bột màu hổ phách, tính đàn hồi của nó rất tốt, cô đặt cục bột xuống, rồi lại nhìn qua cách chế biến trên tờ giấy.
- Tiếp theo chính là nặn trân châu, cái này thì đơn giản.
Cô gái tai thỏ nhào cục bột thành từng dây dài, sau đó dùng dao cắt thành từng miếng nhỏ như đốt ngón tay, sau khi làm xong, cô bỏ dao xuống, cầm lấy từng miếng bột xoa nắn trong lòng bàn tay.
- Cái này thật vui, để ta giúp ngươi một tay.
Nguyệt Phi Nhan vui vẻ nói.
Mễ Nặc bĩu môi, ý nói:
- Đi rửa ray.
- Ừm.
Nguyệt Phi Nhan xoay người đi rửa tay, sau khi lau khô liền quay lại bàn bếp, cô học theo Mễ Nặc, đem từng miếng bột bỏ lên lòng bàn tay rồi xoa nắn.
Động tác của cô gái tóc đỏ xoắn xuýt, bởi vì dùng sức quá mạnh, trực tiếp ép miếng bột thành hình bằng phẳng.
- Chị Phi Nhan, ngươi dùng sức quá mạnh rồi.
Mễ Nặc cười cong mắt.
- Loại công việc cần sự tỉ mỉ này hình như không thích hợp với ta.
Miệng của Nguyệt Phi Nhan phòng lên, ép miếng bột lại thành hình tròn.
- Tiểu thư Mễ Nặc, sữa của dê thú ta đã lấy về.
Vệ Ấu Lan ôm chậu Lưu Ly quay lại nhà bếp, cẩn thận đặt lên trên bàn bếp.
Sữa dê có màu trắng sữa, ngửi thì có thoang thoảng mùi thơm của sữa, không hề có vị béo.
- Được, qua đây giúp ta nặn những miếng bột này thành hình tròn.
Mễ Nặc run chiếc tay thỏ của mình.
- Ta đi rửa tay trước đã.
Vệ Ấu Lan khéo léo lên tiếng, xoay người đi đến chỗ rửa tay.
Mễ Nặc dùng tay vỗ nhẹ vào bột, cho nước vào nồi, sau đó lấy trà Tinh Thần ra, nắm một ít rồi cho vào nồi nấu.
Ùng ục ùng ục!
Năm phút sau, nước trong nồi sôi lên, mùi thơm độc đáo của trà Tinh Thần bay tản ra, làm cho tinh thần của người ta cảm thấy phấn chấn khi ngửi thấy.
Đây là trà được chế thành từ Trà Thụ Tinh Thần cấp 8, so với trà Tinh Thần của lúc trước, tác dụng nâng cao tinh thần và kéo dài tuổi thọ đã tăng lên rất nhiều.
- Đổ thêm sữa dê vào nấu.
Mễ Nặc lẩm bẩm, lấy sữa dê mà tiểu hầu gái đang cầm đổ vào nồi một nửa.
Ùng ục ùng ục!
- Tiểu thư Mễ Nặc, đã nặn xong hết rồi.
Vệ Ấu Lan yếu ớt nói.
- Bỏ vào trong nồi nước để nấu, sau khi đun sôi thì vớt lên cho vào một tô nước lạnh.
Mễ Nặc nhớ lại những nội dung trên trang giấy.
- Vâng.
Vệ Ấu Lan làm theo.
Nguyệt Phi Nhan rửa tay xong, ánh mắt mong đợi nhìn qua.
Ùng ục ùng ục!
Sữa dê và trà Tinh Thần ở trong nồi hòa vào nhau, màu sắc thay đổi, là một màu nhàn nhạt, rất đẹp mắt.
- Thêm một chút mật ong vào.
Mễ Nặc đổ phần mật ong còn lại vào trong nồi, sau đó lại quấy đều.
- Như vậy chắc là được rồi.
Cô gái tai thỏ tắt bếp, nhấc nồi xuống.
Lúc này, trân châu cũng đã nấu xong, sau khi bỏ vào tô nước lạnh thì đã trở thành nửa trong suốt, như màu hổ phách trông rất xinh đẹp.
Cô gái tay thỏ lấy ra vài chiếc ly Lưu Ly, múc vào mỗi ly hai thìa trân châu, rồi mang sữa dê đã nấu xong đổ vào.
- Trà sữa đã làm xong rồi.
Mễ Nặc chớp chớp lông mi, có chút căng thẳng, mùi vị sẽ là như thế nào đây?
- Ta thử xem.
Nguyệt Phi Nhan nói nhanh rồi cầm lấy một ly trà sữa, đầu tiên là nhấp một tí, cẩn thận nếm thử mùi vị.
- Í, thật là ngon, có mùi sữa lại có mùi trà, rất ngọt rất thơm.
Đôi mắt của Nguyệt Phi Nhan sáng lên, mở miệng húp từng ngụm lớn.
- Tiểu Lan, ngươi cũng nếm thử đi.
Mễ Nặc lặng lẽ thở phào, chỉ cần không khó uống là được rồi.
- Vâng.
Hai tay của Vệ Ấu Lan cầm ly trà sữa lên, sau khi nếm thử một miếng cũng rất thích, bèn kéo một hơi dài, uống sạch ly trà sữa, chỉ còn lại tầng trân châu ở đáy ly.
- Ta mang đến cho Mục Lương.
Mễ Nặc bưng một ly trà sữa lên, quay người rời khỏi nhà bếp.
- Mục Lương, ta đã làm xong trà sữa rồi.
Mễ Nặc dùng vai đẩy cửa thư phòng ra, chậm rãi bưng ly trà sữa vào phòng.
- Nhanh như vậy sao?
Mục Lương ngạc nhiên.
Anh liếc nhìn chiếc đồng hồ đeo tay, mới rời khỏi chưa đến 2 tiếng mà cô đã thành công làm được trà sữa rồi?
- Nếm thử xem.
Mễ Nặc đưa trà sữa đến.
Mục Lương giơ tay nhận lấy, nhìn vào thành cốc, có thể thấy được trân châu đang nổi ở trong trà sữa.
- Uống trà sữa mà không dùng đến ống hút, vậy là không có linh hồn.
Anh lẩm bẩm, sau đó anh sử dụng năng lực, dùng Lưu Ly để chế tạo ra ống hút.
- Rột rột!
Anh nhấp ngụm trà sữa đầu tiên, nhai thử trân châu, thấy nó vô cùng dai, rất dẻo và mềm, còn có thể cảm nhận được mùi vị của mật ong, ngay sau đó là sữa dê, hương vị của trà Tinh Thần hòa quyện vào tạo ra một hương vị khác.
- Rất ngon.
Cổ họng của Mục Lương nhấp nhô, vị trà và vị sữa còn lưu lại ở trong miệng.
Dùng trà Tinh Thần và sữa dê để tạo ra trà sữa, mùi vị không hề kém hơn so với trà sữa ở Địa Cầu, thậm chí còn ngon hơn, lại vô cùng có ích với cơ thể.
Mục Lương hỏi:
- Ngươi đã uống thử chưa?
- Vẫn chưa.
Mễ Nặc ôn nhu nói.
- Nếm thử một chút đi.
Mục Lương đưa ly và ống hút qua.
Mặt của Mễ Nặc đỏ lên, ngậm ống hút hít một hơi trà sữa trân châu.
Rột rột !
- Thật ngon.
Đôi mắt màu xanh lam của Mễ Nặc sáng rực, không nhịn được lại hút thêm hai ngụm, làm cho chiếc ly đã thấy đáy.
- Thêm vào một ít đá, cũng sẽ uống rất ngon.
Mục Lương nhớ lại mùi vị của trà sữa.
- Thêm đá viên sao? Lát nữa ta sẽ thử.
Mễ Nặc ngây thơ nói.
- Có thể mở một Tiệm Đồ Uống Lạnh ở Phố Buôn Bán.
Giọng ôn hòa của Mục Lương vang lên.
- Vậy giá bán sẽ rất đắt...
Mễ Nặc há miệng, trà sữa là dùng trà Tinh Thần, chỉ với điểm này thì giá cả đã không rẻ.
- Có thể dùng lá trà già thay thế, mật ong thì có thể cho ít hơn.
Mục Lương bình tĩnh nói.
Bây giờ, anh giống như một thương gia vô tâm, vì để giảm bớt chi phí, mà nhắm vào các vật liệu.
- Hình như cũng được.
Mễ Nặc chậm rãi gật đầu.
- Cửa Hàng Đồ Uống Lạnh giao cho ngươi lo, thế nào?
Âm thanh của Mục Lương dịu dàng hỏi.
- Vâng.
Mễ Nặc nghiêm túc gật đầu, để chuyện này ở trong lòng.
- Có chuyện gì không hiểu thì có thể hỏi lại ta.
Mục Lương giơ tay lên nhẹ nhàng vuốt mũi của cô gái tai thỏ.
Mễ Nặc hơi đỏ mặt, ngoan ngoãn hỏi:
- Ngươi muốn uống thêm trà sữa không?
- Muốn uống với đá.
Mục Lương gật đầu cười.
- Được.
Mễ Nặc cười vui vẻ, nhanh chân rời khỏi rồi quay lại nhà bếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận