Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 712: Hồ Ly Tinh

Để tinh thần sảng khoái, cô đứng dậy đi đến giá sách phía sau, tùy ý lấy ra một cuốn sách cổ, cẩn thận xem.

-?

Hồ Tiên nhìn chằm chằm nội dung trong sách, vẻ mặt dần dần trở nên kỳ quái, thật là một cuốn sách không đứng đắn.

Mục Lương để ý quay đầu nhìn lại, vẻ mặt đột nhiên trở nên xấu hổ.

Cuốn sách Hồ Tiên đọc được Đại An Ti gửi tới, nó là từ đồ cất giữ của Thành Sơn.

- … Ta nói, ta không đọc nội dung trong sách, ngươi có tin không?

Mục Lương nghiêm mặt nói.

Hồ Tiên liếc mắt một cái, lắc lắc quyển sách rách nát trong tay, giọng điệu trêu chọc:

- Ngươi cho rằng ta có tin hay không?

-...

Mục Lương không khỏi cười khổ, có nhảy xuống sông Huyền Vũ cũng không thể rửa sạch.

- Mục Lương, ta thật ngạc nhiên khi ngươi cất giấu loại sách này.

Hồ Tiên trêu ghẹo đặt cuốn sách lại trên giá.

- Đó là một cuốn sách của Đại An Ti.

Anh giải thích.

- Hả, Đại An Ti cũng thích đọc loại sách này?

Đôi mắt đỏ của Hồ Tiên hơi loé, ánh mắt càng thêm giễu cợt và trêu chọc.

-...

Mục Lương ngậm miệng lại, muốn giải thích một chút, vậy mà càng tô càng đen.

Với một nụ cười gượng gạo, anh tiếp tục ghép chiếc đồng hồ đang đung đưa trước mặt mình.

Hồ Tiên trở nên hăng hái, ngồi bên cạnh Mục Lương, giày trên chân không biết đã bị cởi ra từ lúc nào, ngón chân khẽ cào vào chân Mục Lương.

-...

Đôi mắt đen của anh sâu thẳm, liếc xéo đôi mắt đỏ sáng ngời của Hồ Tiên.

Anh đặt linh kiện trong tay xuống, mím chặt miệng, khàn giọng nói:

- Hồ ly tinh.

- Hồ ly tinh gì chứ...?

Tiểu hồ ly chớp chớp đôi mắt đỏ của mình.

Cô chưa kịp nói hết lời thì đã bị Mục Lương bế lên và sải bước đến phòng nghỉ sát vách.

- Á… ngươi bỏ ta xuống.

Gương mặt xinh đẹp của Hồ Tiên hơi ửng hồng, cô chỉ muốn đùa giỡn thôi.

(Lược bỏ một ngàn chữ)

Sau một giờ.

Mục Lương sảng khoái trở lại chỗ ngồi, tinh thần minh mẫn hơn, liền thu dọn đồ đạc, tiếp tục chế tạo.

Lạch cạch...

Một âm thanh rõ ràng vang lên, cuối cùng các bộ phận cũng được kết hợp với nhau.

- Hy vọng có thể chạy.

Mục Lương lẩm bẩm khi nhìn chiếc đồng hồ đong đưa cao nửa mét.

Đồng hồ con lắc được sản xuất có màu trong suốt vì hầu hết vỏ và các bộ phận của nó được làm bằng pha lê.

Mục Lương đưa tay hất nhẹ con lắc, trong khi con lắc đang đung đưa thì nó kéo các bánh răng bên trong.

Sau khi bánh răng quay một vòng lưới, cần kéo con lắc tiếp tục dao động đồng thời dưới lực tương tác, tần số dao động của con lắc là cố định.

Lạch cạch...

Âm thanh sắc nét vang lên mỗi giây, và con lắc lại lắc một lần.

Anh lấy điện thoại di động ra, nhìn thời gian trên màn hình, điều chỉnh thời gian đồng hồ con lắc giống với điện thoại di động.

Lạch cạch...

Đồng hồ con lắc lắc qua lắc lại, và kim giây dài nhất nhảy với tốc độ không đổi.

Kim giây đi vòng lại, Mục Lương lại nhìn điện thoại, một phút đồng hồ chưa trôi qua.

- Hả? Thời gian nhanh mấy giây.

Mục Lương nhướng mày, thời gian đồng hồ con lắc quá nhanh.

Anh lại phải tháo rời chiếc đồng hồ con lắc, tháo bánh răng và làm lại bánh răng mới bằng lưu ly, kích thước nhỏ hơn trước một vòng.

Mục Lương đã lắp ráp lại các bộ phận và so sánh lại thời gian di chuyển của điện thoại.

- Vẫn không hoạt động...

Anh giật giật khóe miệng, lại tháo đồng hồ ra.

................

Sau khi gỡ lỗi lặp lại năm lần, thời gian của đồng hồ con lắc mới khớp với thời gian của điện thoại di động.

- Mục Lương, vẫn đang bận sao.

Hồ Tiên uể oải bước ra từ phòng nghỉ.

- Lại đây, đồng hồ con lắc đã làm xong.

Mục Lương nhẹ nhàng vẫy vẫy tay.

Hồ Tiên ngồi nhìn kim giây đang xoay tròn mà không hiểu nó là cái gì.

- Cái này dùng để xác định thời gian...

Mục Lương giới thiệu chức năng của đồng hồ con lắc và cách hiểu 'thời gian' bằng những từ đơn giản và dễ hiểu.

Cô chớp đôi mắt đỏ của mình và nhìn chằm chằm vào ba kim đồng hồ một lúc.

Cô quay đầu lại, nói với giọng điệu không chắc chắn:

- Vậy bây giờ là 9h21 tối?

- Ừ.

Mục Lương gật đầu.

Hồ Tiên ngạc nhiên hỏi:

- Đây có phải là linh khí không?

- Đương nhiên không phải, đó chỉ là một cơ cấu máy móc đơn giản.

Mục Lương ánh mắt đảo qua.

Nếu ở trên Địa Cầu, cấu tạo máy móc thì đơn giản, nhưng ở đây, cấu tạo máy móc rất khó hiểu.

- Cấu tạo?

Đôi mi mảnh mai của Hồ Tiên khẽ run lên, trong đầu tràn đầy nghi hoặc.

- Ngươi không hiểu cũng không sao, ta sẽ dạy cho ngươi.

Mục Lương vươn tay, lưu ly trong lòng bàn tay ngưng tụ làm ra một bộ cơ cấu máy móc đơn giản nhất.

Cô chớp chớp đôi mắt đẹp, nghe anh giải thích, dần dần hiểu được nguyên lý cấu tạo máy móc.

- Có rất nhiều cấu tạo máy móc liên quan và xe đạp là một trong số đó.

Mục Lương nhẹ nhàng nói:

- Nếu có động cơ, có thể phát huy được nhiều tác dụng.

Anh nghĩ đến nghiên cứu phát minh bên trong xe lửa và xe máy.

- Rất thú vị.

Hồ Tiên nghe rất hứng thú nhìn anh.

……….

Trong phủ thành chủ Thành Hắc Thuỷ.

Trong đại sảnh yến hội, năm con Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng được đặt trên bàn ăn, mang lại ánh sáng cho toàn bộ sảnh tiệc.

Nhóm tiểu hầu gái đang bận rộn bày những món ăn đã mua từ Phố Buôn Bán lên chiếc bàn dài ngay giữa sảnh.

- Động tác nhanh lên, khách mời sắp tới cả rồi.

Tổng quản người hầu hai tay chống nạnh, hô to.

- Vâng.

Nhóm hầu gái vội vàng lên tiếng, động tác lại được đẩy nhanh hơn.

Hôm nay là yến hội mỗi tháng một lần của thành Hắc Thuỷ, những khách mời gồm có thương nhân tới từ sa mạc, tộc trưởng của các bộ lạc nhỏ xung quanh và tộc trưởng của các gia tộc lớn trong thành Hắc Thủy.

Mục đích chính của yến hội chính là trao đổi tin tức, nói chuyện hợp tác làm ăn ….

- Những thứ này đều là hoa quả, thoạt nhìn thật tươi, như vừa mới được hái xuống vậy.

Nhóm hầu gái nhỏ giọng nói chuyện với nhau.

- Đúng vậy, đây là những loại hoa quả lần đầu tiên ta nhìn thấy, chúng dùng để chiêu đãi khách mời. Thành chủ đại nhân lần này thật sự hào phóng.

- Còn có rất nhiều rau xanh nữa. đều còn tươi mới.

- ….

Đạp đạp đạp ….

Tiếng bước chân truyền đến, giọng nói thì thầm của nhóm hầu gái đang vang lên bỗng dưng ngừng bặt.

- Đã chuẩn bị tốt chưa?

Hắc Thuỷ nghiêm mặt đi vào đại sảnh yến hội, nhìn lướt qua đồ ăn trên bàn nói.

- Thưa đại nhân Hắc Thuỷ, mọi thứ đã được thu xếp tốt.

Tổng quản người hầu cười lên tiếng.

- Được, thoạt nhìn cũng không tệ lắm.

Hắc Thuỷ vừa lòng gật đầu.

Sau đó hắn đi tới vị trí trung tâm, nơi đó đang đặt chiếc máy nghe nhạc mà hắn mới vừa mua về, chuẩn bị sẽ khoe khoang ở yến hội.

- Mấy người Lai Âm khẳng định chưa thấy loại máy nghe nhạc này.

Hắc Thuỷ nhếch miệng cười.

Lai Âm là một tù trưởng của bộ lạc lớn, có quan hệ rất tốt với Hắc Thuỷ, nhưng cả hai đều là những người ham thích hư vinh.

Đạp đạp đạp ….

- Thơm quá, đây là mùi hương gì vậy?

Tiếng bước chân truyền đến, lục tục có hầu gái dẫn các vị khách đi vào sảnh yến hội.

Lai Âm là người đầu tiên đi vào sảnh yến hội, hai tròng mắt của hắn bị đồ ăn ngon trên bàn hấp dẫn.

Ở phía sau hắn là tù trưởng các bộ lạc khác, tiếp đến là những thương nhân hành hoang có hợp tác với thành Hắc Thuỷ.

- Mọi người đều lại đây đi, ngồi xuống chỗ này.

Hắc Thuỷ đưa tay ra nói.

Lai Âm nheo mắt, giọng cảnh giác nói:

- Lão quái Hắc Thuỷ, lần này tổ chức yến hội không giống mọi khi?

- Vậy sao?

Hắc Thuỷ cười ha hả đứng lên.

P/S: Hồ Tiên đã bị ăn, không biết bao giờ đến bé Thỏ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận