Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 571: Trung Tâm Liên lạc

Trong Cung điện, khu vực Trung Ương, Vệ Ấu Lan đi ra từ trong Thiên điện, bước nhanh về hướng thư phòng.
Cộc cộc cộc...
Tiểu hầu gái gõ vang cửa phòng làm việc, sau khi được người phía bên trong đồng ý mới đẩy cửa đi vào.

- Đại nhân, Úng thành vừa thông báo là người thành Tương Lai, muốn giao dịch tài liệu Thú Lục Phù.
Vệ Ấu Lan yếu tiếng nói.

- Nhanh như vậy?
Mục Lương kinh ngạc đáp lại.
Anh suy nghĩ, ngước mắt nói:

- Bảo bọn hắn đi tìm Hồ Tiên.

- Vâng.
Vệ Ấu Lan khôn khéo đáp lại.
Cô bé rời đi thư phòng, trở lại trong Thiên điện, dùng Trùng Cộng Hưởng liên hệ với Úng thành.
Chức năng chủ yếu nhất của Thiên Điện chính là dùng liên lạc với bên ngoài.
Chờ Trùng Cộng Hưởng càng ngày càng nhiều, nơi đây sẽ biến thành một trung tâm liên lạc, tiếp nhận tất cả tin tức đến từ thế giới ngoài kia.

- Ong ong ong !
Trùng Cộng Hưởng phát ra âm thanh ong ong, tiểu hầu gái lại lần nữa liên hệ với Úng thành, truyền lại như đúc lời của Mục Lương.

- Vâng.
Hộ vệ rời đi, trở lại cổng Úng thành.
Hắn nhìn về phía thiếu nữ tóc trắng, bình tĩnh nói:

- Thành chủ bảo các ngươi đi tìm đại nhân Hồ Tiên, tất cả giao dịch sẽ do cô ấy phụ trách.
A Đát Trúc nghe vậy nhăn lại lông mày nhỏ, âm thanh lạnh lùng hỏi:

- Vậy Hồ Tiên ở đâu?

- Đại nhân Hồ Tiên bình thường đều ở Trân Bảo lâu.
Hộ vệ liếc mắt nói.
A Đát Trúc với Giả Lỗ liếc nhau, không thể làm gì khác hơn là quay người rời đi, đi về hướng Trân Bảo Lâu.
Phố Buôn Bán đông đúc người qua lại, một nhóm tám người chen qua đám người, đi tới Trân Bảo Lâu.

- Trà Tinh Thần không có ưu đãi, trừ phi ngươi mua 100 cân, mỗi một cân có thể ưu đãi mười viên tinh thạch sơ cấp trung đẳng.
Ở tầng một Trân Bảo Lâu, Hồ Tiên bắt chéo hai tay trước người, đang thương lượng giá với một thương nhân hành hoang.

- 100 cân?
Thương nhân hành hoang hít thở thật sâu, năm cân hắn cũng không mua nổi, chớ đừng nhắc tới 100 cân.
Da mặt của hắn rút rút, cười khan nói:

- Năm trăm viên, năm trăm viên, ta chỉ mua một cân.
Hồ Tiên liếc hắn, chỉ mua một cân, còn muốn ta xuống tiếp đãi?

- Đi quầy hàng giao dịch.
Cô kiềm chế ý nghĩ muốn đánh người trước mắt, khoát tay áo.
Tim của hắn đập thình thịch, bước nhanh đi ra.

- Hồ Tiên các hạ.
A Đát Trúc vội vàng kêu lên.

- Hửm?
Hồ Tiên nhấc lên màu đỏ rực con mắt nhìn lại, sau khi nhìn thấy thiếu nữ tóc trắng, đầu lông mày nhếch lên.

- Chuyện gì?
Cô dùng âm thanh quyến rũ hỏi.

- Ta mang tài liệu hung thú Thú Lục Phù thành chủ các ngươi muốn đến giao dịch.
A Đát Trúc vô tay vài cái.
Thuộc hạ sau lưng cô ta tiến lên trước, mở ra túi da thú, đặt ở trước mặt Hồ Tiên.

- Mục Lương muốn?
Hồ Tiên đưa tay mở túi da thú, nhìn xương hung thú bên trong, xác nhận phẩm chất bọn chúng.

- Ừ.
A Đát Trúc gật đầu một cái.
Hồ Tiên trầm ngâm chốc lát, ngước mắt lạnh nhạt nói:

- Giá trị bốn ngàn ba trăm viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng, các ngươi là muốn hung thú tinh thạch, hay muốn lấy vật đổi vật?
Cô khẽ hất cằm nói:

- Đương nhiên, cũng có thể thanh toán đồng Huyền Vũ cho các ngươi, tự mình đi Phố Buôn Bán chọn hàng.
Bây giờ, Phố Buôn Bán cũng đã bắt đầu mở rộng đồng Huyền Vũ, Thương nhân hành hoang lấy ra tài liệu hung thú, đều sẽ ưu tiên đổi thành đồng Huyền Vũ ra ngoài.
Lúc rời đi thành Huyền Vũ, còn có thể một lần nữa đổi đồng Huyền Vũ thành thành tinh thạch, giảm bớt nỗi lo của người giao dịch.

- Bốn ngàn ba trăm viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng...
A Đát Trúc nhíu mày, giá tiền này không cao lắm, nhưng cũng không tính là thấp.

- Lấy vật đổi vật.
Giả Lỗ trầm giọng nói.

- Chúng ta muốn đổi nước với quýt, lại muốn một ít rau xanh.
A Đát Trúc lấy ra một tờ giấy da thú, là một tấm danh sách cần đổi.
Hồ Tiên dùng hai ngón tay kẹp lấy giấy da thú, quan sát nội dung phía trên.
Cô nhìn từ đầu tới đuôi, sau đó chậm rãi gật đầu nói:

- Được, chờ khoảng ba đống lửa, ta bảo người khác đi chuẩn bị.

- Ừm.
A Đát Trúc gật đầu nói.
Hồ Tiên đưa tay quẫy một nhân viên tới, đưa danh sách cho hắn, thấp giọng dặn dò hai câu, sau đó nhân viên này liên tục gật đầu, quay người rời đi.
Con mắt màu đỏ rực của Hồ Tiên chuyển nhẹ, cười nhẹ nhàng nhìn về phía thiếu nữ tóc trắng, hỏi:

- Còn thứ khác muốn giao dịch không?

- Không có.
Khóe mắt của A Đát Trúc nhảy lên, nụ cười của đối phương khiến cho cô có chút không được tự nhiên.
Đôi tai hồ ly của Hồ Tiên lắc một cái, kiều mị nói:

- Thật ra hai thành chúng ta có thể gia tăng cường độ giao dịch.

- Nói thế nào?
Ánh mắt của A Đát Trúc lấp lóe.

- Tỉ như thủy, thành Tương Lai các ngươi có thể mua nhiều một chút.
Ánh mắt của Hồ Tiên chớp lên, lạnh nhạt nói:

- Một lần giao dịch càng nhiều càng được giá ưu đãi.
Trong lòng A Đát Trúc khẽ động, nữ nhân trước mắt nói rất có đạo lý.
Hồ Tiên nhấc lên khóe miệng, tiếp tục nói:

- Sau bảy ngày, thành Huyền Vũ sẽ rời đi, đến lúc đó các ngươi lại phải mua nước giá cao từ những thương nhân hành hoang.

- Bảy ngày sau, Huyền Vũ Thành sẽ rời đi?
Tinh thần của Giả Lỗ chấn động.

- Đương nhiên, Huyền Vũ Thành chỉ dừng lại mỗi tòa thành 10 ngày.
Hồ Tiên lạnh nhạt nói.
A Đát Trúc chậm rãi gật đầu, khuôn mặt của cô ta nghiêm túc nói:

- Đề nghị các hạ, ta trở về sẽ báo lại cho các trưởng lão.
Khóe miệng của Hồ Tiên nhấc lên, hợp tác sẽ được tiến hành tiếp.
Cô biết Mục Lương cần số lượng lớn tinh thạch, cho nên cần thúc đẩy quá trình hợp tác.
Cô cũng tin tưởng, dựa vào sức hút của thành Huyền Vũ, thành Tương Lai sẽ chấp nhận giao dịch này.
Trong thư phòng, Cung điện, Trung Ương.
Mục Lương đặt chiếc đồng hồ quả lắc trong tay xuống, không có tiến triển mới.

- Nếu có bản vẽ thì tốt rồi.
Anh thở dài, dựa vào ký ức khi còn bé, muốn làm được đồng hồ quả khắc, đúng là có chút khó khăn, phải từ từ nghiên cứu.
Anh nghiêng đầu mắt nhìn mặt bàn, cầm lấy một bản Du Ký Mạo Hiểm Lai Phúc, bắt đầu lật xem trang đầu tiên.
Chậc chậc...

- Thú vị.
Mục Lương đọc mê mẩn, lật một trang lại một trang.
Bên trong du ký ghi chép rất nhiều chuyện lạ ở thế giới này, khiến cho anh càng hiểu nhiều hơn về nơi đây.

- Thành phố lơ lửng, chắc là chỉ Ốc Đảo?
Mục Lương tự mình lầm bầm.
Từ trong du ký mạo hiểm, thợ săn ngâm du tên là Lai Phúc, đi qua không ít nơi, nhìn nội dung viết, không giống như thêu dệt vô cớ.

- Thành Sơn, một tòa thành lớn được xây ở trong núi...
Con mắt màu đen của Mục Lương sáng lên, tìm được tin tức mong muốn.
Anh thả chậm tốc độ đọc, đọc tất cả mọi việc Lai Phúc chứng kiến được viết trong sách.
Thành chủ thành Sơn là một cường giả cấp 8 trung cấp, tên là Cầm Vũ, là một nữ nhân có tính tình lãnh khốc, sát phạt quyết đoán, một mình cô ấy khống chế cả tòa thành.
Mặc dù thành Sơn được xây ở bên trong ngọn núi, hoàn cảnh lại không âm u, trong thành dựa vào một tảng đá biết phát sáng cung cấp ánh sáng.

- Tảng đá biết phát sáng?
Mục Lương âm thầm ghi nhớ, tiếp tục lật xem.
Thành Sơn không thiếu nước, ở vị trí sâu nhất trong thành, có một cái giếng rộng ba mét, không biết độ sâu, người trong thành dùng nước cũng là lấy từ nơi đó.

- Bên trong ngọn núi có giếng?
Đáy mắt Mục Lương thoáng qua vẻ kinh ngạc, tiếp tục đọc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận