Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 940: Đã Có Kết Quả Thi Giữa Kỳ

Y Lệ Y đặt xấp giấy thi xuống, vén mái tóc xuông dài, dịu dàng nói:

- Chào các em, ngồi xuống đi.

Sột soạt.

Bọn trẻ kéo ghế ngồi xuống, nhìn tờ giấy thi trên bục với ánh mắt ngây thơ. Y Lệ Y nhìn quanh lớp và bắt đầu đếm số người.

Sau khi xác nhận không có ai vắng mặt, cô mới cầm giấy thi trên bục giảng rồi kẹp vào khuỷu tay.

Y Lệ Y nhìn vẻ mặt đầy mong đợi của bọn trẻ, mỉm cười nói:

- Đã có kết quả thi giữa kỳ, tổng thể thì kết quả lần thi này không tệ.

- Cô giáo Y Lệ Y, có ai trong bọn em đạt điểm tuyệt đối trong kỳ thi không?

Một đứa bé nam chảy nước mũi giơ tay hỏi.

- Có, lớp chúng ta có bốn người thi được điểm tuyệt đối.

Y Lệ Y cất giọng trong trẻo.

- Là ai vậy?

Bọn trẻ hào hứng giơ tay hỏi.

Họ đã đọc báo của ngày hôm nay, chỉ cần đạt điểm tuyệt đối trong bài kiểm tra giữa kỳ, họ có thể nhận được học bổng.

Y Lệ Y mỉm cười, cất giọng lánh lót:

- Người đạt điểm tuyệt đối trong kỳ thi này chính là Trình Tiếu, Nhị Hải, Mỹ Tư Đức và Phổ Phổ Đôn.

Trình Tiếu há to miệng, trong mắt hiện lên một tia bối rối, cô bé thật sự đạt điểm tuyệt đối sao?

- Tiếu Tiếu, ngươi thật sự đạt điểm tuyệt đối!

Đứa bé trai chảy nước mũi hưng phấn thốt lên.

- Tiểu Bàn, Tiếu Tiếu người ta thi được điểm cao, ngươi kích động cái gì chứ?

Y Lệ Y dở khóc dở cười.

Tiểu Bàn hất cái cằm đầy đặn, giọng điệu chắc nịch nói:

- Bọn ta là bạn tốt mà, Tiếu Tiếu thi được điểm cao, ta đương nhiên là phấn khích rồi.

Y Lệ Y mỉm cười và gật đầu tán đồng.

Trình Tiếu mới định thần lại, hào hứng hỏi:

- Cô giáo Y Lệ Y, ta thực sự đạt điểm tuyệt đối sao?

- Ừm, tất nhiên.

Y Lệ Y cười gật đầu.

- Tốt quá, tiền tiêu vặt của ta lại nhiều hơn rồi.

Trình Tiếu phấn khích đứng dậy, muốn chạy ngay về nhà để báo tin vui cho mẹ.

- Ngồi xuống.

Y Lệ Y giơ tay ra hiệu, giọng điệu lại cao thêm vài độ.

- Vâng.

Bọn trẻ đều ngồi yên, hai tay đặt trên mặt bàn.

- Bây giờ phát bài thi xuống, đọc đến tên ai người đó lên lấy.

Y Lệ Y lắc tờ giấy kiểm tra bắt đầu đọc tên và điểm thi từng người một.

- Trình Tử, tám mươi hai điểm, khá lắm.

- Khải Lạp Khắc, bảy mươi hai điểm, cũng không tệ.

- Thái Kha. Sáu mươi bảy điểm...

-...

Vài phút sau, trên tay Y Lệ Y chỉ còn lại một tờ giấy kiểm tra.

- Trong lớp, người duy nhất thi trượt.

Cô thở dài nhìn điểm trên tờ giấy thi, cảm thấy có hơi…

- Cô giáo Y Lệ Y, không phải là ta đó chứ?

Tiểu Bàn chảy nước mũi giơ tay lên, vẻ mặt cậu bé đầy khó chịu.

- Chính là ngươi, chỉ thi có năm mươi điểm.

Y Lệ Y cười khổ lật giấy thi ra, đọc to điểm số trên đó.

- Ha ha ha, chỉ có Tiểu Bàn không đậu.

Những đứa trẻ khác phá lên cười, năm mươi điểm quả thực là quá thấp.

- A, tại sao chỉ có năm mươi điểm?

Tiểu Bàn mở to mắt.

- Đây là kết quả của việc ngươi hay ngủ trong lớp.

Y Lệ Y đưa tay lên gõ nhẹ lên đầu Tiểu Bàn.

Sau đó cô chống nạnh, hậm hực nói:

- Chiều gọi cha ngươi tới trường một chuyến.

Tiểu Bàn gào lên:

- Không được, cha ta sẽ đánh ta tét đít mất.

- Không thể thương lượng.

Y Lệ Y xoay người trở lại bục.

-Vâng...

Tiểu Bàn nhìn Y Lệ Y ra vẻ đáng thương.

Y Lệ Y trợn tròn mắt, hù dọa hắn:

- Tiểu Bàn, lần sau còn thi trượt nữa, thì sẽ bị in lên báo đấy.

Tiểu Bàn nghe vậy cả người rùng mình một cái, thảm thiết kêu lên:

- Đừng mà, lần sau ta nhất định sẽ thi đậu.

Nếu bị đăng trên báo, tất cả mọi người trong thành phố đều sẽ biết cậu đã thi trượt, nhất định sẽ bị cha đánh cho tơi tả.

Trình Tiếu nín cười, có thể tưởng tượng ra được cảnh chiều nay khi Tiểu Bàn đến trường chắc chắn sẽ đi khập khà khập khiễng.

- Những người đạt điểm tuyệt đối, có thể cầm theo chứng minh thư đến văn phòng quản lý để nhận học bổng.

Y Lệ Y dặn dò.

- Vâng.

Trình Tiếu và Khải Lạp Khắc đồng thanh đáp.

Y Lệ Y xua tay nói:

- Được rồi, mọi người yên lặng, tiếp theo chúng ta sẽ bắt đầu giảng giải bài thi, những người nào chưa biết thì lắng nghe cho kỹ.

- Vâng.

Bọn trẻ đều ngồi thẳng lưng, vểnh tai chăm chú lắng nghe bài giảng. Thời gian chậm rãi trôi qua, còn nửa tiếng nữa thì tiết học buổi sáng sẽ kết thúc.

- Được rồi, đã giải hết bài kiểm tra rồi.

Y Lệ Y đặt giấy kiểm tra trên tay xuống.

Lúc này, Nguyệt Thấm Lan gõ cửa phòng học.

- Y Lệ Y, lớp học xong chưa?

Cô nhẹ nhàng hỏi.

- Chị Thấm Lan, vừa mới dạy xong.



Y Lệ Y bước xuống bục giảng, tò mò hỏi:

- Chị Thấm Lan, có chuyện gì không?

Nguyệt Thấm Lan tao nhã nói:

- Kem đánh răng và bàn chải đã sản xuất xong. Thời gian còn dư, ngươi giảng về kiến thức vệ sinh cá nhân đi.

Cô đưa tay ra hiệu cho hai nhân viên phía sau đang cầm hộp gỗ, bên trong có bàn chải là kem đánh răng đựng trong một cái lọ sứ.

- Được.

Y Lệ Y đáp.

Khi còn ở vị trí quản lý, Nguyệt Thấm Lan đã nói nên chú ý đến vệ sinh cá nhân, cũng từng đề cập qua một lần với nàng nên phổ biến kiến thức vệ sinh cá nhân cho bọn trẻ.

Kể từ khi lên nắm chức vụ người phụ trách của bộ Giáo Dục, bình thường khi không lên lớp, cô thường ở lại văn phòng cục quản lý.

- Số kem đánh răng và bàn chải này là phát miễn phí cho bọn trẻ.

Nguyệt Thấm Lan nhắc nhở.

- Sau này có phải cũng miễn phí luôn không?

Y Lệ Y ngạc nhiên hỏi.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu, nhẹ giọng giải thích:

- Chỉ miễn phí trong khi đang truyền bá công tác vệ sinh cá nhân thôi.

Công tác chú ý đến vệ sinh cá nhân nên được bắt đầu từ bọn trẻ.

Tạm thời miễn phí, chỉ để người dân thành phố quen với việc chú ý đến vệ sinh, sau này mới bắt đầu thu phí, đây chính là kế hoạch của Mục Lương.

- Ta hiểu rồi.

Y Lệ Y trầm ngâm gật đầu.

Dù thế nào đi nữa thì điều này cũng là vì lợi ích của cư dân thành phố, chỉ cần chú ý giữ gìn vệ sinh thì mới có thể khỏe mạnh được, cô cầm chiếc hộp gỗ quay lại lớp học, lấy ra một hộp kem đánh răng và một chiếc bàn chải.

- Các con, bài kiểm tra đã giải xong, tiếp theo chúng ta sẽ phổ cập kiến thức vệ sinh cá nhân.

Y Lệ Y nói rõ ràng.

………….

Nguyệt Thấm Lan bước vào phòng học rồi ngồi xuống chỗ trống ở hàng cuối cùng.

Cô chuẩn bị dự thính Y Lệ Y tuyên truyền kiến thức vệ sinh, đây cũng coi như là một chuyến thị sát.

Y Lệ Y dịu dàng nói:

- Các bạn nhỏ, bây giờ thổi một hơi vào lòng bàn tay của mình, sau đó nhanh chóng ngửi một chút.

- Vâng ạ!

Mặc dù nghi ngờ nhưng mà bọn nhỏ vẫn làm theo.

Trình Tiếu chớp mắt, nhớ lại mấy ngày trước cha mình bị đau răng, hình như cũng đã từng làm như vậy.

Phù phù~~~

Bọn nhỏ hà hơi vào lòng bàn tay, sau đó để sát vào mũi, ngửi một hơi.

- Thối quá đi.!!

Bọn nhỏ kinh ngạc không thôi, bắt đầu thử hết lần này đến lần khác, trong phòng học tràn ngập tiếng hà hơi.

- ......

Nguyệt Thấm Lan giơ tay che mũi, cảnh tượng trước mắt luôn khiến cô cảm thấy sẽ có mùi lạ ập đến.

- Được rồi, như vậy đã đủ rồi.

Y Lệ Y vội vàng xua tay cắt ngang.

Trình Tiếu giơ tay lên đặt câu hỏi:

- Lão sư Y Lệ Y, vì sao miệng của chúng ta lại thối như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận