Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 713: Thành Chủ Thành Hắc Thủy Thích Khoe Hoang

- Ta không có nhìn lầm đâu, lần này lại có hoa quả ư?

- Lão quái Hắc Thuỷ, ngươi lại có thể lấy hoa quả ra chiêu đãi chúng ta ư?

Một người khá thân quen với hắn, nói

- Còn có rất nhiều rau xanh nữa, lão quái Hắc Thuỷ, không nên lừa gạt chúng ta nhé.

Những âm thanh kinh ngạc liên tiếp vang lên, các khách mời đều cảm thấy nghi ngờ.

Hắc Thuỷ thổi râu, trừng mắt nhìn mọi người, rồi tức giận nói:

- Ta giống loại người hay dối trá lắm sao?

Hắn chỉ muốn khoe khoang một chút thôi, nếu không sẽ không bỏ ra nhiều tinh thạch hung thú như vậy.

- Người nào không muốn ăn, vậy đi về cả đi.

Hắc Thuỷ tức giận vung tay lên.

- Đừng, thứ tốt nên chia sẻ chứ.

Lai Âm cười giống hệt một con cáo già, hắn liền ngồi xuống, vươn tay tuỳ ý lấy một quả trên bàn, đưa lên miệng cắn một miếng.

Răng rắc ….

Cắn một miếng thịt quả giòn ngọt, nước bên trong miệng lập tức tứa ra.

- Ngon quá!

Lai Âm trừng lớn đôi mắt.

Hắn vội vàng ngước lên hỏi:

- Ta nói này ngươi từ đâu mua được loại hoa quả này vậy?

- Ha hả, không nói cho ngươi biết.

Hắc Thuỷ cười lạnh một tiếng, đưa tay lấy một bắp ngô rồi đứng lên.

- Không phải là ngài tới Thành Huyền Vũ mua đó chứ?

Một thương nhân hành hoang hỏi dò.

- Các ngươi cũng đã đi qua Thành Huyền Vũ ư?

Hắc Thuỷ kinh ngạc hỏi.

- Quả nhiên là vậy.

Lai Âm có chút đăm chiêu gật đầu.

Với sự xuất hiện của thành Huyền Vũ, những người ở thành Hắc Thuỷ bọn họ tự nhiên đều chú ý đến, nhưng lại chỉ có một ít người từng đi đến đó.

Dù sao con vật kia chính là Man Thú Hoang Cổ, không biết thực lực của nó có thấp hơn bọn họ hay không cho nên đều lựa chọn quan sát trước đã.

- Như vậy xem ra thành Huyền Vũ có không ít thứ tốt.

Lai Âm liếc Hắc Thuỷ một cái rồi nói.

- Thứ tốt khẳng định không ít nhưng phải có tinh thạch mới có thể mua được.

Sắc mặt của Hắc Thuỷ lạnh nhạt lên tiếng.

Hắn đứng lên, lấy tay ấn nút trên máy phát nhạc, tiếng ca ngọt ngào với giai điệu vô cùng êm tai vang lên.

- Đây là âm thanh gì vậy?

Lai Âm vẻ mặt sửng sốt, hai tròng mắt nở to, nói

- Âm thanh rất dễ nghe.

Những người còn lại đều say mê lắng nghe.

- Cái này gọi là ‘ca hát’

Hắc Thuỷ đắc ý nói.

- Trước giờ ta chưa từng nghe qua loại âm thanh nào như vậy…….

Lai Âm cảm thán một tiếng, ngạc nhiên đến mức đang cầm táo trong tay cũng quên không cắn.

Có tù trưởng khác tò mò hỏi:

- Lão quái Hắc Thuỷ, là ai phát ra âm thanh vậy?

- Không có ai phát ra âm thanh hết, đây là do cái máy phát nhạc kia truyền ra.

Hắc Thuỷ đưa tay nâng máy phát nhạc lên cho mọi người cùng thấy.

- Máy phát nhạc ư? Đó là cái gì vậy?

Lai Âm thành công hỏi đúng vấn đề mà Hắc Thuỷ muốn nghe nhất.

- Nó chỉ là một kiện linh khí trung cấp mà thôi.

Hắc Thuỷ ra vẻ lạnh nhạt đáp lại.

- Đây là một kiện linh khí trung cấp sao?

Tiếng trầm trồ kinh ngạc vang lên không ngừng trong đại sảnh yến hội.

- Âm thanh dễ nghe như vậy là do nó phát ra sao?

Không ngừng có người lên tiếng hỏi nhưng Hắc Thuỷ chỉ mỉm cười mà không nói một lời nào.

Lai Âm liếc mắt nhìn Hắc Thuỷ, đoán:

- Lão quái Hắc Thuỷ, loại máy phát nhạc này cũng là ngươi mua được từ thành Huyền Vũ phải không?

- Đương nhiên. Ta đã bỏ ra một ngàn viên tinh hạch sơ cấp trung đẳng để mua nó về đấy.

Hắc Thuỷ kiêu ngạo nói.

- Một ngàn viên tinh hạch hung thú sơ cấp trung đẳng ư?

Lai Âm há hốc mồm ngạc nhiên.

Ánh mắt của Hắc Thuỷ lộ vẻ gian xảo, hắn cẩn thận thay đổi một viên đá âm thanh trong máy phát nhạc.

Một loại ca khúc phong cách khác biệt lúc trước vang lên, lần thứ hai tiếp tục hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

- Ca từ này cũng rất êm tai.

Nhóm tù trưởng sợ hãi than thở.

Hắc Thuỷ giơ ba ngón tay lên, đắc ý nói:

- Mỗi khi đổi một loại âm thanh, sẽ hao phí ba trăm viên tinh hạch hung thú sơ cấp trung đẳng.

- Rất đáng giá.

Có tù trưởng gật đầu.

Bọn họ đều bị tiếng ca tuyệt vời thuyết phục, dù sao tất cả đều là một đám đàn ông cao lớn, thô kệch.

- Ngày mai, ta cũng đi Thành Huyền Vũ nhìn.

Lai Âm hừ lạnh.

Nếu thành Huyền Vũ còn có máy phát nhạc, hắn nhất định phải mua một cái mang về, không thể để Hắc Thuỷ khoe khoang trước mặt hắn mãi được.

- Ha ha.

Hắc Thuỷ cười một tiếng. Hắn nhớ rõ trên quầy ở lầu một Trân Bảo Lâu chỉ có duy nhất một cái máy phát nhạc này, chắc chắn không có cái thứ hai.

- Ta cũng đi nhìn.

Những thương nhân hành hoang đều gật đầu.

- Còn có một việc nữa.

Hắc Thuỷ đột nhiên mở miệng nói.

Hắn chờ cho mọi người đều an tĩnh xuống rồi mới trầm giọng nói:

- Thành Sơn đã xảy ra chuyện, mọi người có tin tức gì không?

- Thành Sơn đã xảy ra chuyện gì vậy?

Lai Âm vừa ngạc nhiên vừa khó hiểu hỏi lại.

- Thành Sơn bị Hư Quỷ tiêu diệt.

Hắc Thuỷ trầm giọng nói.

- Làm sao có thể?

Đám người Lai Âm kinh ngạc hô lên một tiếng.

Hắc Thuỷ nghiêm túc nói:

- Chắc là sự thật, khi ta ở thành Huyền Vũ, đã gặp được Đại An Ti, chính miệng cô ấy đã nói cho ta biết.

Lai Âm sửng sốt, trừng lớn con ngươi nói:

- Đại An Ti sao? Có phải là đại thống lĩnh của Thành Sơn không?

Hắc Thuỷ gật đầu nói:

- Đúng vậy. Theo như lời cô ấy nói, Cầm Vũ cũng đang ở thành Huyền Vũ, hơn nữa còn trở thành người của thành Huyền Vũ.

- Làm sao có thể chứ? Muốn tiêu diệt thành Sơn ít nhất cũng cần mấy chục ngàn con Hư Quỷ?

Lai Ấm lắc đầu, tỏ vẻ không tin nói:

- Lại còn chưa tới thủy triều Huyết Nguyệt Hư Quỷ, không thể nào xuất hiện nhiều hư quỷ như vậy?

- Một con Hư Quỷ cấp 9 có thể khiến Thành Sơn bị huỷ diệt!

Hắc Thuỷ trầm giọng khàn khàn nói.

Lai Âm tiếp tục lắc đầu, hắn cất giọng khàn khàn:

- Trăng máu chưa xuất hiện, hư quỷ cấp cao cũng không thể hoạt động trên mặt đất được.

Trăng máu xuất hiện, hư quỷ cấp cao mới có thể rời đi mặt đất, tự do hoạt động trên mặt đất.

- Mọi chuyện đều có ngoại lệ. Tóm lại, ta chỉ muốn nhắc nhở các ngươi, trong khoảng thời gian này nên cẩn thận hơn một chút, cẩn thận không bao giờ sai lầm.

Hắc Thuỷ nghiêm túc nói.

- Vẫn là nên phái người đến thành Sơn điều tra rõ ràng tình huống đi.

Lai Âm đề nghị.

- Yên tâm, ta đã phái người đi rồi.

Hắc Thuỷ khoát tay áo nói.

Tin tức này làm cho tất cả mọi người đang có mặt nơi đây đều vô cùng lo lắng. Yến hội kéo dài không lâu, tất cả mọi người đều lần lượt rời đi.

………..

Đinh đong….Đinh đong…. Đong….

Bảy hồi chuông linh hoạt, kỳ ảo mà du dương vang lên, báo hiệu ngày mới bắt đầu ở Thành Huyền Vũ.

Trên quảng trường ở ngoại thành, năm quầy gỗ được xếp hàng theo thứ tự nối tiếp nhau, chúng chính là tiêu điểm của ngày hôm nay. Ngày hôm nay là ngày phỏng vấn tuyển quân.

Ở phía trước ba quầy đầu tiên, đã chật cứng người, xếp hàng dài dằng dặc nhìn không thấy điểm cuối.

Phía sau quầy, nhân viên công tác đang ngồi ngay ngắn, chỉnh tề, nhìn chăm chú vào người trước mặt đang cầm trong tay tờ báo danh tòng quân.

- Tại sao ngươi lại muốn tham gia vào quân đội?

Nhân viên công tác nhìn lên hỏi.

- Ta muốn kiếm thật nhiều đồng Huyền Vũ.

Người báo danh đứng thẳng lưng trả lời.

- …..

Nhân viên công tác không biết nên nói gì, nhưng chính hắn cũng cảm thấy rất hợp tình hợp lý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận