Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1655: Khủng Long Ăn Cỏ

Khi ở thành Tấn Nguyên, những lúc rảnh rỗi nàng đều luyện tập chữ thư pháp và vẽ tranh thủy mặc, mà nhân vật trong tranh thuỷ mặc đa số đều là Mục Lương.

Mục Lương nhìn thấy một món quà thú vị khác do Vưu Phi Nhi tặng: một bình lưu ly trong suốt đựng thuốc bột màu hồng.

Vưu Phi Nhi nghiêm túc nói:

- Mục Lương, đây là ma dược đại bổ, khi cơ thể hư nhược thì ngươi có thể pha nước uống, nó rất tốt cho sức khỏe.

Mục Lương có chút dở khóc dở cười, không ngờ lại có người sẽ lấy ma dược làm quà tặng lễ tình nhân.

Anh mỉm cười nói:

- Tốt, ta rất thích.

Cộp cộp cộp ~~~

Lúc này, Thanh Vụ bước vào nhà ăn, nàng đi tới bên cạnh Hồ Tiên rồi nói:

- Đại nhân Hồ Tiên, có người đưa ma thú tới.

- Quà của ta đến rồi, ngươi chờ ta một chút.

Hồ Tiên nói rồi đứng lên, uốn éo đi ra ngoài.

- Lễ vật của chị Hồ Tiên là ma thú à?

Mễ Nặc chớp chớp đôi mắt màu xanh lam.

- Hình như là vậy.

Hi Bối Kỳ vươn cổ nhìn ra ngoài, nàng rất hiếu kì đây sẽ là loại ma thú gì.

Bạch Sương nghe vậy tay run, siết chặt hộp gỗ vào trong lòng.

Một lát sau, Hồ Tiên mang theo tiểu hầu gái trở về cùng với một chiếc lồng nhỏ trên tay.

Chiếc lồng hình vuông bằng sắt có kích thước nửa mét, bên trong có một con ma thú toàn thân đều là màu trắng, dáng vẻ rất giống loài Khủng Long Ăn Cỏ (Xunmenglong) mà Mục Lương biết, chỉ có điều là màu da cả hai khác nhau.

- Gào~~~

Tiểu ma thú tru lên, đôi mắt thú màu đỏ khẩn trương nhìn chằm chằm Mục Lương và những người khác.

- Mục Lương, đây là quà lễ tình nhân của ta tặng cho ngươi.

Hồ Tiên nhanh chóng đưa chiếc lồng tới trước mặt anh.

- Cảm ơn.

Đôi mắt màu đen của Mục Lương sáng lên.

Anh nhìn ma thú bên trong lồng, quay đầu hỏi:

- Đây là loại ma thú gì vậy?

- Nó tên là Lợi Đa Gia, đây là tên do người bán đặt, còn tên chân chính của nó là gì thì ta không biết.

Hồ Tiên lắc đầu.

- Ra là vậy.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Anh mở lồng ra, thi triển năng lực “Tơ Nhện Thiên Ảnh” để kiềm chế chuyển động của Lợi Đa Gia, thành công nắm lấy nó trong tay.

- Keng! Phát hiện sinh vật có thể thuần dưỡng, có muốn thuần dưỡng hay không?

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống lập tức vang lên.

- Thuần dưỡng.

Mục Lương mặc niệm trong lòng một tiếng.

- Keng! Đang thuần dưỡng Khủng Long Ăn Cỏ cấp 2.....

- Keng! Tiêu hao 10 điểm thuần dưỡng, thành công thuần hóa Khủng Long Ăn Cỏ.

- Keng! Có muốn kế thừa thiên phú Bắt Chước Âm Thanh của Khủng Long Ăn Cỏ hay không?

- Bắt Chước Âm Thanh!

Mục Lương hơi nhướng mày, sau đó im lặng gật đầu:

- Kế thừa.

- Keng! Bắt Chước Âm Thanh đang được cải tiến..... Đang điều chỉnh... Hoàn tất truyền thừa.

Hệ thống im lặng, thuần dưỡng thành công.

Mục Lương cởi Tơ Nhện Thiên Ảnh, Khủng Long Ăn Cỏ không có chạy trốn mà là thân mật cọ xát tay của Mục Lương.

- Ngoan.

Anh cười khẽ hai tiếng, cho nó cho ăn một trăm điểm tiến hóa.

Mục Lương tính toán ngày mai lại tiếp tục tiến hóa nó, dù sao lúc này các cô gái vẫn còn đang ở đây, lễ tình nhân vẫn còn vài tiếng, không thích hợp để tiếp tục tiến hóa nó.

- Nhìn nó thật đáng yêu.

Mễ Nặc hồn nhiên nói.

Hồ Tiên giơ tay khoác lên vai anh, cười quyến rũ nói:

- Mục Lương, có phải ngươi quên cái gì rồi không?

- Ta chưa quên.

Mục Lương bật cười.

Anh vung tay lên, tất cả các hộp lưu ly trong không gian lưu trữ đều được lấy ra và xuất hiện trên bàn ăn.

- Các ngươi tự chọn đi.

Anh mỉm cười nói.

- Nhiều như vậy, đây đều là ma cụ cao cấp sao?

Hi Bối Kỳ kinh ngạc thốt lên.

- Ừ, tất cả đều là ma cụ không gian chứa đựng, chỉ là ngoại hình khác nhau mà thôi.

Mục Lương ôn hòa nói.

Nguyệt Thấm Lan mở chiếc hộp đầu tiên ra, bên trong có một con búp bê tinh xảo, trên lưng nó có cánh, miệng nhỏ còn lộ ra răng nanh.

- Đây là Hi Bối Kỳ.

Cô giơ búp bê lên rồi nhìn về phía cô gái Ma Cà Rồng.

- Đúng là ta rồi.

Hi Bối Kỳ hưng phấn tiếp nhận búp bê.

Cót két ~~~

Nguyệt Thấm Lan mở chiếc hộp tiếp theo, bên trong là một con búp bê có tám cái đuôi, rõ ràng là thuộc về cô gái đuôi hồ ly.

- Cái này là của ta.

Hồ Tiên tiếp nhận búp bê trong tay Nguyệt Thấm Lan, trong lòng vui vẻ vô cùng.

- Còn ta thì sao?

Nguyệt Thấm Lan bĩu môi và mở hộp tiếp theo.

Một con búp bê nằm yên lặng trong hộp lưu ly, nó có một đôi tai mèo đáng yêu và mái tóc màu đen.

- Cái này chắc của ta rồi.

Mễ Á kinh ngạc nói.

Cô tiếp nhận búp bê và liếc nhìn Mục Lương, không ngờ mình cũng sẽ có quà cho ngày lễ tình nhân.

- Ta cũng có.

Ngôn Băng bất ngờ reo lên.

Con búp bê trong tay nàng lớn chừng một bàn tay, mái tóc và đôi mắt đều là màu tím, cả dáng dấp và thần vận kia đều là đặc điểm của riêng cô.

…………

Bạch Sương nhìn các cô gái vui vẻ mở quà, tâm trạng càng ngày càng phức tạp.

Lúc này, trong nhà ăn chỉ có nàng còn ngồi, trong ngực ôm một cái hộp gỗ.

- Búp bê này..... Có phải là chị Tố Cẩm không?

Mễ Nặc cầm một con búp bê, tóc của nó có màu xanh, dáng vẻ rất giống Tố Cẩm.

- Ta sao?

Đôi môi đỏ của Tố Cẩm khẽ nhếch, trông cô có chút sững sờ.

Mục Lương liếc nhìn, gật đầu đáp:

- Đúng vậy.

- Của chị Tố Cẩm đây.

Mễ Nặc bước tới trước mặt Tố Cẩm và đặt con búp bê vào tay nàng.

Tố Cẩm lấy lại tinh thần, búp bê trong tay mát lạnh giống như là đang sờ một khối ngọc.

Cô nâng mắt lên, hàng mi dài khẽ run rẩy, lẩm bẩm:

- Thật sự là tặng cho ta sao...?

Tố Cẩm nắm chặt búp bê trong tay, khoé mắt có chút ửng đỏ.

Bạch Sương cắn môi dưới nhìn về phía Tố Cẩm, ngay cả cô ta cũng có quà lễ tình nhân?

- Búp bê của chị Tố Cẩm nhìn rất đẹp.

Mễ Nặc khen ngợi.

- Ta rất thích.

Tố Cẩm gật đầu lia lịa, trong lòng giống như được rót mật.

Mặt mũi Bạch Sương tràn đầy sự hâm mộ, nàng cũng muốn có lễ vật do chính tay Mục Lương làm.

Cô lấy hết dũng khí, đỏ mặt đứng lên, nói:

- Mục Lương, ta cũng có quà muốn tặng cho ngươi.

Nghe được lời này, các cô gái lập tức an tĩnh lại, đồng loạt nhìn về phía cô gái tóc vàng tím.

- Ồ, là quà gì thế?

Mục Lương mỉm cười hỏi.

- Một quả trứng.

Bạch Sương đặt hộp gỗ ở trên bàn và mở khóa, lộ ra đồ vật bên trong.

Các cô gái bước tới, tò mò nhìn quả trứng màu đen trong hộp.

Đây là một quả trứng đen như mực, nhìn nó giống như là trứng gà có điều lớn hơn rất nhiều, đường kính khoảng hai mươi centimet.

- Đây là trứng ma thú sao?

Mục Lương bước tới và cẩn thận nhìn quả trứng đen như mực kia.

- Không phải trứng ma thú, mà là trứng linh thú.

Bạch Sương nghiêm túc nói.

Quả trứng này là cô tìm được ở trong bảo khố hoàng cung, đây là lễ vật của một vị quốc vương khác tặng cho cha cô trong ngày sinh nhật.

- Bên này cũng có Linh thú sao?

Hồ Tiên ngạc nhiên hỏi.

- Có chứ, chỉ là số lượng rất thưa thớt.

Bạch Sương nói khẽ.

Mục Lương vươn tay cầm quả trứng màu đen lên rồi ước lượng trọng lượng, ôn hòa hỏi:

- Vậy đây là trứng của loài linh thú nào?

- Là trứng của Ảnh Thú.

Bạch Sương dịu dàng nói.

Nguyệt Phi Nhan liếm khóe miệng, giương mắt hỏi:

- Chúng ta nên luộc rồi ăn sao?

Trong mắt Hồ Tiên lộ ra ý cười, nói:

- Làm trứng luộc đi, hoặc trứng chiên cũng được, chắc sẽ rất ngon.

Bạn cần đăng nhập để bình luận