Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 491: Thử Nghiệm Khoảng Cách

Già Lạc từng là trưởng lão của thành Tương Lai, cô được xưng tụng là Linh Khí Sư có thiên phú nhất trong năm trăm năm qua, đồng thời cũng là vị Linh Khí Sư trẻ tuổi nhất.
A Đát Trúc lạnh lùng nói:
- Đúng là phong cách có chút giống, nếu vậy thì chúng ta càng phải tiến vào Ngoại thành, không tìm thấy bọn người A Lê Nhã nhưng tìm được Già Lạc thì cũng là chuyện rất tốt.
- Cũng có khả năng là Linh Khí Sư cao cấp khác.
Giả Lỗ trầm giọng nói.
- Khả năng này không lớn, đội trưởng, ngươi chắc biết muốn trở thành Linh Khí Sư cao cấp khó khăn như thế nào.
A Đát Trúc khoanh hai tay trước người, con mắt màu trắng nhìn chằm chằm vào cô gái có dáng vẻ ưu nhã kia.
- Ta nhắc lại lần nữa, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.
Giả Lỗ nhắc nhở với giọng khàn khàn.
Nguyệt Thấm Lan chợt quay đầu nhìn lại, cô cảm nhận được ánh mắt của người xa lạ.
Giả Lỗ và A Đát Trúc nhìn thấy ánh mắt của Nguyệt Thấm Lan, cả hai lập tức quay người rời đi, không hề dừng lại.
- Hai người này có chút kỳ quái, tốt nhất là bảo Hồ Tiên lưu ý thêm.
Đôi mắt màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan híp lại.
Cung điện trên Khu vực Trung ương, thành Huyền Vũ.
Mục Lương ngồi ở trong thư phòng, trong tay nâng Trùng Cộng Hưởng cái.
- Mục Lương, còn nghe thấy tiếng của ta không?
Sáu đôi cánh của Trùng Cộng Hưởng nhanh chóng run rẩy, giọng của Hi Bối Kỳ vang lên.
- Có.
Mục Lương ôn hòa đáp.
Qua hai giây, giọng của Hi Bối Kỳ lại vang lên:
- Ta ở bên này đã nhìn không thấy Tiểu Huyền Vũ.
- Nhìn không thấy Rùa Đen, vậy ít nhất cũng phải đi xa cách 20 ki-lômét.
Mục Lương cầm bút ghi lên giấy.
Anh dùng suy nghĩ để xác định khoảng cách, âm thanh truyền từ 20 ki-lômét đã chậm lại khoảng hai giây.
- Ngươi tiếp tục bay ra xa, nhớ tính khoảng cách, chú ý an toàn.
Mục Lương dặn dò.
Sau hai giây, nhận được đáp án của cô gái Ma Cà Rồng.
- Được rồi.
Hi Bối Kỳ đáp.
Cót két !
Cửa thư phòng bị đẩy ra, Ly Nguyệt đi tới, chậm rãi đi tới bên cạnh anh.
- Tìm ta có chuyện gì vậy?
Ly Nguyệt lấy nón an toàn xuống, lấy khuôn mặt gặp người.
Cô gái tóc trắng liếc nhìn Trùng Cộng Hưởng, trong con ngươi màu trắng tràn đầy tò mò.
- Cái này cho ngươi.
Mục Lương mở ngăn kéo ra, đưa ống hãm thanh đã luyện chế xong cho cô gái tóc trắng.
Ống hãm thanh là dùng tinh thể của Thực Âm Thú để chế tạo thành, là một Linh khí Trung cấp.
Trải qua sự thay đổi từ Mục Lương, hình dạng của ống hãm thanh biến thành hình nửa vòng tròn, chỉ lớn chừng nửa bàn tay, có màu xám trắng.
Phía sau ống hãm thanh có một cái móc, có thể cố định ở trên Khôi Giáp U Linh.
- Đây là cái gì?
Ly Nguyệt tò mò nhận lấy.
- Ngươi tiến hành Khải linh đi đã.
Mục Lương ôn hòa nói.
- Được.
Ly Nguyệt không hỏi thêm nữa.
Cô thuần thục lấy ra tinh thạch hung thú ở trên ống hãm thanh, thay tinh thạch hung thú mới, rỉ máu tiến hành nghi thức khải linh.
Ánh sáng màu trắng lóe lên, ống hãm thanh phát ra một tiếng ông thật vang, lại chấn động ha, khải linh thành công.
- Thử vẽ một vòng tròn ở trên mặt cầu.
Mục Lương chỉ dẫn.
Ly Nguyệt nhìn Mục Lương, dựa theo chỉ dẫn của anh, ngón tay nhỏ nhắn vẽ một vòng ở trên mặt cầu của ống hãm thanh.
Ông !
Sau một khắc, cô không nghe được bất kỳ âm thanh gì, dù cho là tiếng tim đập và tiếng hít thở của mình, cũng không nghe được.
Ly Nguyệt trừng lớn con ngươi màu trắng, đáy mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, các đường vân tinh hồng trên mặt sáng lên.
Ánh mắt của cô lại tập trung một lần nữa, thấy khuôn mặt của Mục Lương, lo lắng cũng vơi đi hơn phân nửa.
Cô ép buộc bản thân tỉnh táo lại, điều chỉnh hô hấp.
Mục Lương vươn tay, nhắc nhở Ly Nguyệt tắt tính năng của ống hãm thanh đi, lần này vẽ một vòng tròn ngược chiều kim đồng hồ ở trên mặt cầu.
Cô gái tóc trắng nhíu mày lại, lập tức hiểu ngay, đưa tay vẽ một vòng tròn ngược chiều kim đồng hồ ở trên mặt cầu.
Khi hai đầu của vòng tròn chạm nhau, âm thanh lại lần nữa được khôi phục.
- Vù vù !
Ly Nguyệt hít sâu hai cái, thích ứng với sự biến hóa.
- Không sao chứ?
Mục Lương quan tâm hỏi.
- Ta... Không sao.
Ly Nguyệt miễn cưỡng nặn ra một nụ cười.
Cảm giác mất đi toàn bộ âm thanh khiến cô cảm thấy sợ hãi, hiện tại lại nghe được giọng của Mục Lương, trong lòng không hiểu sao lại thấy an tâm.
- Mục Lương, đây là linh khí gì?
Ly Nguyệt nuốt nước miếng, âm thanh khôi phục bình thường.
- Đây là ống hãm thanh, linh khí mới nghiên cứu ra, có thể phối hợp sử dụng với Khôi Giáp U Linh.
Anh kéo tay Ly Nguyệt, nhẹ nhàng vuốt ve hai cái, làm cho thân thể cô gái có chút cứng ngắc triệt để thanh tĩnh lại.
Gương mặt xinh đẹp của Ly Nguyệt ửng đỏ, lập tức hiểu tác dụng của ống hãm thanh, phối hợp với Khôi Giáp U Linh và súng ngắm, có thể giúp ích không nhỏ cho hành động ám sát.
- Hiện nay, tổng cộng có bốn ống hãm thanh, cầm đi đưa cho nhóm Ngải Lỵ Na, mau chóng thích ứng với trạng thái không có tiếng động.
Mục Lương lấy ra ba cái ống hãm thanh khác, đặt ở trước mặt cô gái tóc trắng.
Anh định phân phát ống hãm thanh cho Đội Ám sát U Linh Chiến thuật, và hộ vệ Khu Trung ương sử dụng, chuyện này phải cần một khoảng thời gian.
- Được.
Ly Nguyệt cất ống hãm thanh.
- Đúng rồi, còn có cái này.
Mục Lương lại kéo ngăn kéo ra, lấy ra bốn cái máy ghi âm.
Cô chớp chớp con ngươi màu trắng, chờ Mục Lương giới thiệu.
- Đây là máy ghi âm, có thể thu âm thanh, lúc chấp hành nhiệm vụ giám sát, có thể mở ra.
Mục Lương vừa nói vừa hướng dẫn cách thức sử dụng của máy ghi âm.
- Thật thần kỳ, đây là lần đầu tiên ta thấy loại linh khí như vậy.
Ly Nguyệt khẽ nhếch môi hồng, khen không ngớt.
- Cầm đi đi.
Mục Lương ôn hòa nói.
- Được.
Ly Nguyệt cảm thán trong lòng, trước khi quen biết Mục Lương, cô chỉ có một Linh khí Sơ cấp.
Sau khi quen Mục Lương, khôi giáp trên người là Linh khí Cao cấp, vũ khí cũng là Linh khí Cao cấp.
Ngoài ra, còn có quân nỏ, trường cung, cũng đều là Linh khí Trung cấp.
Hiện tại lại thêm ống hãm thanh và máy ghi âm, đều là Linh khí Trung cấp.
Ly Nguyệt suy nghĩ kỹ một chút, cộng lại những linh khí có trên người mình, tổng giá trị đã vượt qua hơn 15.000 viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.
Chỉ vẻn vẹn một Linh khí Cao cấp, giá cả giao dịch cũng đã không thấp hơn một vạn miếng tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.
Đây chỉ là giá cả khởi đầu, đồng thời có tiền cũng không mua được.
- Mục Lương, nghe thấy ta nói chuyện không?
Trùng Cộng Hưởng lại lần nữa phát ra âm thanh.
- Có.
Mục Lương vội vã đáp lại.
Ba giây sau, giọng của Hi Bối Kỳ lại vang lên:
- Bây giờ ta đã cách xa thành Huyền Vũ 100 ki-lô-mét.
- 100 ki-lô-mét, chậm lại ba giây, vẫn ổn.
Mục Lương lẩm bẩm, cầm bảng ghi chép lên tiếp tục ghi lại.
Giọng của Hi Bối Kỳ lại vang lên:
- Mục Lương, còn muốn xa hơn không?
- Không cần, trở về đi!
Mục Lương lên tiếng.
100 ki-lô-mét đã đủ xa rồi, vì suy nghĩ an toàn cho cô gái Ma Cà Rồng, anh đành chờ Ưng Lửa trở về, lại tiếp tục thử nghiệm khoảng cách xa hơn.
Sau ba giây, Hi Bối Kỳ lần nữa đáp lại:
- Được, lập tức trở về.
- Chú ý an toàn.
Mục Lương nhắc nhở một câu, sau đó buông Trùng Cộng Hưởng xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận