Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 356: Đích Thân Đi Một Chuyến

Ngải Bố Nạp và Đức Lợi An không ngừng kêu khổ trong lòng, kiên trì cung kính hành lễ.
Bọn họ không có cơ hội nói không, cũng không thể nói không, trừ phi là muốn chết.
Ngải Bố Nạp và Đức Lợi An xuống tường thành, đi đến núi bên ngoài cốc, càng đến gần Man Thú Hoang Cổ, hai người càng cảm thấy lo lắng.
- Quá xui xẻo rồi.
Đức Lợi An đen mặt lại.
- Đừng phàn nàn nữa, phải nghĩ đi lên thế nào đã.
Sắc mặt Ngải Bố Nạp như đưa đám.
Hắn nhớ kỹ, nếu muốn vào thành Huyền Vũ thành thì không thể che mặt được, cho nên thành Huyền Vũ sẽ cho phép người thú đi vào chứ?
- Ta không có cách nào, nếu muốn đi vào thành Huyền Vũ chỉ có thể đi từ Thiên Môn Lâu thôi.
Đức Lợi An nhếch mép một cái.
Hắn nhớ tới lúc ở thành Thánh Dương, có người muốn leo lên từ bên cạnh đã bị chết rất thảm, bị cái gọi là linh thú hộ thành nháy mắt giết chết.
- Đi qua nhìn một chút trước đã, hy vọng không làm khó chúng ta.
Ngải Bố Nạp tiếp tục kiên trì đi về phía trước.
Hai người càng đến gần Man Thú Hoang Cổ, tốc độ đi tới lại càng chậm, thậm chí chân còn có chút run rẩy, vì con thú khổng lồ trước mắt thật sự quá kinh khủng.
Bên trên Thiên Môn Lâu, Cao Thao phát hiện hai người đang đến gần.
Hắn mở miệng gọi:
- Các ngươi muốn đi lên sao?
- Có thể chứ?
Đức Lợi An vừa nói vừa vén mũ trùm lên, lộ ra đầu sói.
Hắn đã có sự chuẩn bị tốt nhất, nếu như đối phương có ác ý, hắn biết sẽ xoay người rời đi trước tiên.
Đôi mắt Cao Thao co rụt lại, sau khi trầm mặc một lát, hắn vẫy vẫy tay, mở miệng hô:
- Lên đây đi.
- Ách.
Đức Lợi An và Ngải Bố Nạp liếc nhau.
- Đi lên trước xem đã.
Ngải Bố Nạp trầm giọng nói.
Hắn bước lên Thiên Môn Lâu trước, đồng thời xốc mũ trùm lên.
Lúc trước, hắn dừng lại ở thành Thánh Dương Thành mười ngày, đã tìm hiểu rõ quy định ra vào thành Huyền Vũ.
Cao Thao và trận địa Thành Phòng Quân luôn sẵn sàng đón quân địch, từ đầu đến cuối nỏ quân dụng vẫn ở trạng thái chuẩn bị bắn.
- Muốn tiến vào thành Huyền Vũ cần Văn Điệp Thông Quan, giá thành phí là một viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng, có muốn không?
Sau quầy, nhân viên phục vụ tò mò nhìn Ngải Bố Nạp và Đức Lợi An nhiều hơn.
- Muốn.
Ngải Bố Nạp gật đầu, hắn lấy ra tinh thạch hung thú đưa cho nhân viên công tác.
- Được rồi, xin chờ một chút.
Nhân viên này nhận tinh thạch hung thú, sau đó mới lấy ra Văn Điệp Thông Quan, thuần thục hỏi các thông tin cơ bản.
- Họ tên, đang ở nơi nào, mục đích tới thành Huyền Vũ?
Ngải Bố Nạp kiên nhẫn trả lời từng câu.
Hai phút sau, hắn thành công nhận được Văn Điệp Thông Quan, được cho qua tiến vào Thiên Môn Lâu phía sau.
Hắn đã chờ khoảng chừng ba phút, Đức Lợi An cũng thành công thông qua Thiên Môn Lâu.
Hai người liếc nhau, không hẹn mà cùng thở phào, tiếp tục đi đến Huyền Không Các.
Tán Viêm xuất hiện, tự mình giám sát người thú đầu sư tử và người thú đầu sói.
Khuôn mặt hắn nghiêm túc, lạnh lùng nói:
- Tiến vào thành Huyền Vũ, không cho phép đeo vũ khí, ở đây cung cấp phục vụ ký gửi.
- Ta không có vũ khí.
Khóe miệng Ngải Bố Nạp giật một cái.
Vũ khí của hắn chính là móng vuốt và hàm răng, cũng không thể nhổ răng và móng vuốt.
Đức Lợi An cũng cởi áo bào đen để cho nhân viên công tác tiến hành kiểm tra.
- Có thể vào rồi.
Nhân viên này nghiêm mặt, lui lại hai bước tránh đường.
Tán Viêm đưa tay ý bảo:
- Thành Huyền Vũ hoan nghênh các ngươi.
Tai thú của Ngải Bố Nạp và Đức Lợi An không được tự nhiên run lên, vì sao muốn vào thành lại phiền phức như vậy!
Hai người rời khỏi Huyền Không Các, sau khi đi qua bậc thang rất dài, đi tới một sân thượng, trước mặt có viết pháo đài Sơn Hải Quan.
- Xin lấy ra Văn Điệp Thông Quan.
Hộ vệ giữ cửa đưa tay ra hiệu.
- Được.
Đức Lợi An và Ngải Bố Nạp đưa Văn Điệp Thông Quan ra.
Hộ vệ kiểm tra cẩn thận, làm xong đăng ký, sau đó cho phép hai người đi qua.
- Thành Huyền Vũ hoan nghênh các ngươi đã tới.
Vệ Cảnh đứng ở bên cạnh nhếch mép một cái, miễn cưỡng lộ ra một nụ cười cứng ngắc.
Ngải Bố Nạp cất kỹ Văn Điệp Thông Quan.
Hắn mang theo lòng hiếu kỳ bước qua Sơn Hải Quan, đi vào Phố Buôn Bán.
- Đây chính là thành Huyền Vũ sao?
Đức Lợi An dừng chân nhìn Phố Buôn Bán, sắc mặt ngơ ngác nhìn những cửa hàng xung quanh.
- Nơi này là Phố Buôn Bán thành Huyền Vũ, hoan nghênh các ngươi.
Âm thanh ưu nhã truyền đến, sau đó, Nguyệt Thấm Lan tao nhã bước tới.
- Ngươi là?
Ngải Bố Nạp cau mày lại, bắt đầu cảnh giác.
- Thật là xinh đẹp…
Đức Lợi An lập tức thất thần, hắn không tự chủ được mà so sánh cô gái trước mắt này với hầu gia Hồ Tiên, vẫn là hầu gia Hồ Tiên xinh đẹp hơn.
- Ta là Thư Ký thành Huyền Vũ.
Trên mặt Nguyệt Thấm Lan mang theo nụ cười nhàn nhạt.

- Thư Ký?
Ngải Bố Nạp khẽ lẩm bẩm.
Thư Ký là chức gì?
- Ngươi có thể đại biểu cho thành Huyền Vũ à?
Đức Lợi An hỏi.
Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày, cằm ngẩng cao trả lời:
- Tất nhiên rồi.
Đức Lợi An trầm giọng hỏi:
- Chúng ta đại biểu thành Vạn Yêu, muốn hiểu rõ tại sao thành Huyền Vũ lại xuất hiện ở đây?
- Chúng ta không có ác ý, chỉ tới đây để giao dịch mà thôi.
Nguyệt Thấm Lan cười nhạt một tiếng.
- Có thật là chỉ tới để giao dịch không?
Ngải Bố Nạp nhếch miệng.
Trong lòng hắn cảm thán, thật đúng là giống như lúc ở thành Thánh Dương.
- Đương nhiên.
Nguyệt Thấm Lan lịch sự gật đầu, đôi mắt xinh đẹp của cô nhìn thoáng qua, hỏi ngược lại:
- Các ngươi có thể đại biểu thành Vạn Yêu để bàn chuyện giao dịch không?
- Cái này… Thì không.
Khuôn mặt của Ngải Bố Nạp tối sầm.
- Chúng ta sẽ trở về hồi báo cho hầu gia.
Đức Lợi An nói với giọng khô khốc.
Khí thế của hai người lập tức thua bởi người phụ nữ trước mắt này.
- Tốt, thành Huyền Vũ hoan nghênh mọi người đến đây bất cứ lúc nào.
Nguyệt Thấm Lan mỉm cười.
- Đi thôi, chúng ta trở về.
Ngải Bố Nạp xoay người rời đi.
Hắn đã hiểu rõ tình huống hiện giờ, không muốn ở lại lâu hơn nữa.
Đức Lợi An theo sát phía sau, băng qua Sơn Hải Quan rời đi Phố Buôn Bán.
Nguyệt Thấm Lan dõi mắt nhìn hai người rời đi, sau đó bước vào Tiệm Đồ Uống Lạnh bên cạnh.
- Đại nhân Thấm Lam.
Nhân viên công tác Tiệm Đồ Uống Lạnh lễ phép chào hỏi.
- Một ly trà sữa trân châu.
Nguyệt Thấm Lan dịu dàng nói.
- Vâng.
Nhân viên phục vụ lập tức bắt đầu chế tác trà sữa trân châu.
Mười phút sau.
Ngải Bố Nạp và Đức Lợi An rời khỏi Thiên Môn Lâu, bước nhanh về phía thành Vạn Yêu.
Tốc độ của hai người cực nhanh, dưới ánh nhìn chăm chú của ba vị hầu gia, cả hai chỉ mất vài phút để trở lại trên tường thành.
- Hầu gia, chúng ta đã trở về.
Ngải Bố Nạp và Đức Lợi An dừng bước, cung kính hành lễ.
- Nói.
Hầu gia Viêm Tượng lạnh lùng lên tiếng.
Ngải Bố Nạp cung kính hồi báo:
- Chúng ta gặp được Thư Ký thành Huyền Vũ, hỏi rõ ý đồ đến của họ, mục đích là đến giao dịch.
- Bọn họ thật sự nói như vậy?
Phong Thanh Lang lạnh giọng hỏi.
- Thuộc hạ không dám nói dối.
Cơ thể của Ngải Bố Nạp run một cái.
- Ngươi có hỏi thăm về trứng Kỳ Lân không?
Hồ Tiên nhẹ nhàng hỏi một câu.
- Không có.
Đức Lợi An căng thẳng lắc đầu.
- Xem ra chúng ta nên đích thân đi một chuyến.
Hồ Tiên nói với giọng điệu u oán, bước lên thả người nhảy xuống tường thành, phía sau lưng cô có một đám thuộc hạ theo sát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận