Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1119: Thành Huyền Vũ Lớn Gấp Mười Lần

Hống hống hống ~~~

Rùa Đen lại gầm nhẹ một tiếng lần nữa, cơ thể khổng lồ ngừng tăng trưởng, tiến hóa hoàn tất.

- Cuối cùng cũng hoàn thành rồi!

Đôi mắt màu đen của Mục Lương sáng lên, hắn bay lên không trung rồi nhìn xuống toàn cảnh Tiểu Huyền Vũ.

Lúc này, hình thể của nó đã tăng trưởng đến một trăm triệu mét vuông, tương đương với một trăm tòa thành lớn.

Ở Địa Cầu, diện tích này tương đương với hai toà Ma Đô (Thượng Hải).

Cơ thể của nó dài vượt qua một trăm hai mươi vạn ngàn mét, chiều rộng cũng đạt đến tám mươi ba vạn mét, chiều cao càng tiếp cận mười bốn ngàn mét.

Nếu như ở trên đất bằng, với chiều cao của Tiểu Huyền Vũ như hiện giờ, khi đứng lên là đã có thể chạm đến tầng mây.

May mắn là bây giờ nó ở Vùng Nước Mặn, một nửa cơ thể trở xuống đều chìm trong nước.

Nếu không tới lúc Rùa Đen đứng lên đi lại, người ở khu vực Trung Ương chỉ sợ sẽ thiếu dưỡng khí, thuận tiện thể nghiệm một chút cảm giác sống ở trên bầu trời.

- Thật là to lớn.....

Mục Lương khen ngợi không thôi.

- Cái này cũng trở nên lớn quá rồi đó!!

Đại An Ti đứng trên Sơn Hải Quan, khi quay đầu lại thì đã không còn nhìn thấy Trà Thụ Tinh Thần nữa, thậm chí không có một bóng người.

Cô nhìn quanh bốn phía, chỉ còn lại một đoạn tường thành khoảng trăm mét nằm trơ trọi, xung quanh không còn thứ gì.

Chân mày của Đại An Ti co giật, thành Huyền Vũ trở nên to lớn như thế, sau này việc bảo vệ tường thành sẽ càng khó khăn hơn.

Cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy Mục Lương xuất hiện trên bầu trời Sơn Hải Quan.

Chỉ thấy anh giơ tay lên, nước biển cách đó không xa cuồn cuộn dâng lên, một lượng bùn cát lớn từ trong nước biển xông ra rồi vọt tới đoạn tường thành đứt gãy.

Hai mắt của Mục Lương sáng tỏ, phối hợp Rùa Đen thu hoạch một lượng bùn cát lớn từ đáy biển, bắt đầu công việc kết nối các bức tường thành đã bị đứt gãy.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, vận dụng năng lực khống chế nguyên tố nước để bùn cát ướt át trở nên khô ráo.

Ầm ầm!!!

- Trời ạ......

Trong ánh mắt choáng váng của Đại An Ti, cát đá hội tụ vào một chỗ rồi bị hút khô nước và áp súc lại, hai đoạn tường thành bị đứt gãy đã được nối liền với nhau.

Ngay sau đó, khi một đám Thành Phòng Quân vẫn còn trợn mắt há hốc mồm thì toàn bộ tường thành lại dâng cao và dày rộng hơn trước.

Bây giờ, tường thành đã đạt đến độ cao kinh người hai trăm năm mươi mét, độ rộng tiếp cận tám mươi mét.

- Như vậy cũng quá lớn rồi!!

Vệ Cảnh cảm thấy da đầu mình tê rần.

Hắn đi đến bên rìa tường thành, thăm dò nhìn xuống phía dưới, sau đó không khỏi nuốt nước miếng một cái.

Với kích cỡ hiện tại của tường thành, chắc cần thêm rất nhiều người đứng gác và tuần tra.

- Đại tổng trưởng, có phải chúng ta nên chuẩn bị tuyển thêm người mới nữa hay không?

Vệ Cảnh khàn giọng hỏi, lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.

- Cái này thì chờ thành chủ đại nhân sắp xếp đi.

Đại An Ti cũng cảm thấy đau đầu không kém.

Cô nhìn về phía nơi xa, cát đá liên tục bay ra khỏi nước biển và nhanh chóng nối liền các đoạn tường thành.

Vệ Cảnh líu lưỡi nói:

- Tường thành cao như vậy, người bình thường căn bản không cách nào trèo qua được.

Ánh mắt của Đại An Ti lấp lóe, nói suy đoán của mình:

- Cao như vậy chắc dùng để ứng phó thủy triều Hư Quỷ sắp kéo đến.

- Vậy bây giờ tường thành đã cao như vậy, chắc có thể ngăn cản được thủy triều Hư Quỷ phải không?

Hai mắt của Vệ Cảnh tỏa sáng.

- Ngươi nghĩ mọi việc nghĩ quá đơn giản rồi.

Đại An Ti liếc Vệ Cảnh một cái.

Cô nói với vẻ mặt nghiêm túc:

- Năng lực leo trèo của Hư Quỷ rất mạnh, hơn nữa Hư Quỷ cấp 7 trở lên đều có năng lực bay trên không.

Nghe vậy, sắc mặt của Vệ Cảnh rõ ràng biến đổi, thần sắc trở nên ngưng trọng.

- Nhưng tường thành càng cao thì có thể giúp đỡ chúng ta chống cự Hư Quỷ nhẹ nhàng hơn một chút.

Đại An Ti cảm thán một câu.

- Ngươi ở đây trông coi, ta đi nhìn thử một chút!

Cô bỏ lại một câu rồi xoay người chạy về phía Mục Lương đang xây tường thành.

- Vâng!

Vệ Cảnh đưa tay chào theo kiểu nhà binh.

Ầm ầm!!!

Nước biển cuồn cuộn dâng lên, càng ngày càng có nhiều cát đá tuôn ra từ đáy biển, lấp đầy và nối liền từng đoạn tường thành.

- Thật là một công việc tốn thời gian.

Mái tóc đen của Mục Lương không gió mà bay, tiếp tục khống chế cát đá rồi áp súc lại, khiến cho chúng trở nên cứng rắn hơn.

Với hình thể hiện tại của Rùa Đen, muốn hoàn thành cải tạo toàn bộ trong vòng một ngày là chuyện có chút không thực tế.

Cho nên anh dự định trước tiên nối liền tường thành lại, bảo đảm an toàn cho mọi người rồi tiếp theo mới bắt tay vào cải tạo Ngoại Thành.

Nhưng chỉ mới mỗi việc nối liền tường thành thôi mà hắn cũng đã tiêu tốn rất nhiều thời gian rồi.

Hống hống hống ~~~

Rùa Đen gào thét, vô số cát đất từ mặt biển đằng xa vọt tới, bắt đầu lấp kín các khe hở trên lưng nó, mai rùa lộ ra lại được che phủ một lần nữa.

- Những thứ bùn cát này cần phải cải tiến thêm một chút mới được...

Mục Lương quay đầu nhìn về phía bùn cát bay múa đầy trời.

Những thứ cát đất này đã bị ngâm dưới đáy biển lâu ngày, bên trong pha trộn rất nhiều muối, không thích hợp để trồng trọt lục thực.

Hơn nữa bởi vì tận thế, trong đất bùn tràn đầy tính axit, cho nên cần phải cải tiến mới có thể trồng trọt lục thực.

Những người ở Ngoại Thành chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy cảnh tượng cát đất bay múa đầy trời, phô thiên cái địa, trường hợp cực kỳ ngoạn mục.

Đảo Người Cá mới, Na An và các Người Cá khác đều sợ ngây người.

- Tộc trưởng, việc cải tạo này cũng quá khoa trương rồi...

Bờ môi của Na An run rẩy, chỉ sợ cát đá bay qua đỉnh đầu mình bất thình lình rơi xuống.

Trịnh An lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, không biết dùng lời gì để hình dung cho tốt.

Lão nhìn về phía mặt đất rạn nứt nơi xa, có bùn cát từ trên trời giáng xuống, một lần nữa lấp đầy mặt đất.

- Thành Huyền Vũ trở nên lớn hơn rồi.

Trịnh An nắm chặt gậy chống trong tay, nhớ tới lời mà Mục Lương từng nói qua, chờ khi nào thành Huyền Vũ lớn hơn thì ngài ấy sẽ mở rộng đảo Người Cá.

- Ta không còn nhìn thấy Nội Thành nữa.

Na An quay đầu nhìn về phía Nội Thành, lúc này, cô thậm chí không thể nhìn thấy Trà Thụ Tinh Thần.

- Na An, ngươi bay lên cao quan sát một chút đi.

Trịnh An trầm giọng nói.

- Vâng.

Na An lên tiếng, đưa tay huýt sáo một cái.

Hưu ~~~

Cá Chuồn xông ra khỏi mặt nước, đi tới bên cạnh cô gái Người Cá.

Na An xoay người ngồi trên lưng Cá Chuồn, thanh thúy nói:

- Tiểu Nhạc, mau bay lên trên.

Ngang ngang ngang ~~~

Cá Chuồn hiểu ý, thay đổi phương hướng bay lên không trung, vừa bay vừa phải tránh né cát đất bay ngang qua.

Na An quay đầu nhìn xuống, không thể thấy rõ toàn cảnh Tiểu Huyền Vũ.

- Tiểu Nhạc, tiếp tục bay lên cao nữa đi.

Cô thúc giục.

Cá Chuồn đành phải vỗ cánh bay lên, cho đến khi chạm đến tầng mây dày đặc thì mới dừng lại.

Na An lại cúi đầu quan sát toàn bộ Tiểu Huyền Vũ, sau đó lập tức cả kinh không thể nói nên lời.

Trong lòng của cô suy tính, bây giờ Rùa Đen còn lớn hơn đảo Người Cá khi chưa chìm gấp mười lần.

- Nó cũng quá lớn rồi!!

Na An nhẫn nhịn rất lâu, cuối cùng không nhịn được mới phun ra một câu như vậy.

- Tiểu Nhạc, chúng ta xuống dưới thôi.

Cô vội vàng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận