Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1498: Chúng Ta Sai Rồi, Tha Cho Chúng Ta Đi...



Tây Phong liếm mép một cái, cười gằn nói:

- Sợ rồi sao, nếu ngoan ngoãn nghe lời thì có thể ít bị đau khổ một chút!

- Nằm mơ giữa ban ngày.

Vệ Ấu Lan hừ lạnh một tiếng.

Trong mắt cô loé lên sự lạnh lẽo, cơ thể hơi ngồi xổm xuống, đôi chân mảnh khảnh bùng nổ ra lực lượng kinh người, tốc độ cực nhanh phóng tới Tây Phong.

Dưới cái nhìn của cô, Tây Phong nhìn gầy yếu, hẳn là sẽ dễ đối phó hơn Phí Địa Lạc.

- Ấu Lan, cẩn thận đó!!

Duy Lệ Á kinh ngạc thốt lên một tiếng, cô không ngờ Vệ Ấu Lan nhìn gầy yếu lại sẽ là người ra tay đầu tiên, tốc độ nhanh kinh người.

Tây Phong hơi nhướng mày, kinh ngạc nói:

- Tốc độ thật mau.

Hắn giơ tay lên chụp quyết, nguyên tố ma pháp cuồn cuộn xung quanh người hắn, thi triển ma pháp.

Dụ ~

Tiểu hầu gái đang vọt tới trước đột ngột ngừng lại, cơ thể cô giống như bị rót chì, ngã oạch xuống đất.

- Đây là năng lực giống như của thành chủ đại nhân!!

Đôi mắt của Vệ Ấu Lan co rụt.

- Khụ khụ.

Cô giãy giụa muốn đứng lên, nhưng trọng lực trên người lại càng ngày càng gia tăng.

Tây Phong khoanh hai tay trước người, ngạo nghễ cười nói:

- Khặc khặc khặc, ma pháp trọng lực của ta không phải là thứ ngươi muốn tránh thoát là có thể thoát đâu.

- Ấu Lan!!

Duy Lệ Á kinh ngạc la to, vội vàng muốn tiến lên hỗ trợ.

Phí Địa Lạc thấy thế cũng nhanh chóng ra tay, cơ bắp hai chân đột nhiên phồng lên, cơ thể vọt tới trước, năm ngón tay mở ra muốn túm lấy cổ của cô gái Hải Yêu.

Duy Lệ Á vội vàng né tránh, phẫn nộ nói:

- Ta và các ngươi không oán không thù, tại sao lại muốn bắt chúng ta chứ?

Phí Địa Lạc nói với giọng khàn khàn:

- Ngươi chính là Hải Yêu, chẳng những linh hồn mỹ vị, cho dù mang bán làm nô lệ thì cũng có thể kiếm được ít nhất mấy ngàn kim tệ trở lên.

Gương mặt xinh đẹp của Duy Lệ Á ngày càng trắng bệch, cha cô từng nói có một số nhân loại rất độc ác, hôm nay cô đã được chứng kiến rồi.

- A, chuyện này là thế nào?

Bên ngoài Cửa Hàng Nước Hoa truyền tới một giọng nói kinh ngạc.

Hồng Sa đứng ngoài nhìn một mảnh hỗn độn trong Cửa Hàng Nước Hoa, tiểu hầu gái thì nằm trên mặt đất nằm, thần sắc cô lập tức trở nên nghiêm túc.

Vệ Ấu Lan ngẩng đầu nhìn về phía Hồng Sa, sắc mặt khẩn trương lập tức thả lỏng lại.

- Các ngươi là ai?

Hồng Sa khẽ kêu một tiếng.

Khí thế cấp 6 của cô lập tức khuếch tán ra ngoài, nghiền ép hai tên Tây Phong và Phí Địa Lạc.

- Cao thủ cấp 6!!

Tròng mắt của Phí Địa Lạc co vào, sắc mặt hắn lập tức trở nên ngưng trọng.

Cộp cộp cộp...

Tiếng bước chân giòn giã truyền đến.

- Ở đây đã xảy ra chuyện gì?

Hải Điệp uyển chuyển bước tới, gót giày lưu ly nện xuống mặt đất phát ra tiếng giòn vang.

- Tiểu thư Hải Điệp!!

Vệ Ấu Lan vừa kinh ngạc vừa vui mừng thốt lên, lúc này cô mới hoàn toàn buông lỏng.

Cổ họng của Tây Phong trượt lên xuống, hắn khàn khàn hỏi:

- Các ngươi là ai?

Hải Điệp không nhìn thẳng hắn, đôi mắt đẹp nhìn về phía tiểu hầu gái đang chật vật bò dậy, cô dường như đã hiểu rõ cái gì đó.

Vệ Ấu Lan giơ tay che ngực, sắc mặt trắng bệch nói:

- Tiểu thư Hải Điệp, hai người này tới đây gây chuyện.

Hồng Sa bĩu môi, giễu cợt nói:

- Dám gây sự ở Phố Buôn Bán, đầu óc của bọn hắn bị cửa kẹp rồi sao?

Sau khi cô và Hải Điệp rời khỏi nhà ga, hai người vốn định đi thành Tát Luận, nhưng lúc chuẩn bị rời đi lại cảm nhận được khí thế mà Tây Phong tản mát ra, cho nên mới tiện đường tới xem một chút.

- Chớ xen vào việc của người khác.

Phí Địa Lạc cảnh cáo một câu.

- Ta xen vào việc của người khác?

Hải Điệp hơi nhướng mày, giơ bàn tay mảnh khảnh lên, nhàn nhạt nói:

- Nếu như ta mặc kệ, sợ là Mục Lương sẽ cách chức của ta mất.

- Mục Lương?

Tây Phong và Phí Địa Lạc sửng sốt một chút, Mục Lương lại là tên nào?

Không đợi hai người suy nghĩ rõ ràng thì Hải Điệp đã ra tay.

Cô bước một bước tới trước, trên lưng mọc ra một đôi cánh bươm bướm màu xanh biếc, khí thế cấp 8 đỉnh phong khuếch tán ra ngoài, trực tiếp áp chế Tây Phong và Phí Địa Lạc.

- Thật mạnh!!

Sắc mặt của Tây Phong nháy mắt trắng bệch, thân thể hắn ta lảo đảo ngã xuống.

Hồng Sa há to miệng, cả kinh nói:

- Đại nhân đã đột phá tới cấp 8 đỉnh phong rồi!!

Khi cô và Hải Điệp vừa gia nhập vào thành Huyền Vũ thì Hải Điệp chỉ mới là cường giả cấp 8 cao cấp mà thôi, thế mà chỉ mới qua hai tháng thì cô ấy đã lên cấp nữa rồi.

Duy Lệ Á sùng bái nhìn về phía Hải Điệp, chỉ dựa vào khí thế đã khiến hai tên cường giả cấp 5 mất đi sức chiến đấu, cô ấy còn mạnh hơn cả cha và mẹ cô nữa.

Hải Điệp rũ mắt nhìn hai tên nằm rạp trên mặt đất, khinh thường nói:

- Hừ, dám gây sự ở thành Huyền Vũ, các ngươi chán sống rồi phải không.

Cô vừa đột phá nửa tháng trước, may mắn có Mục Lương cho quả Tinh Thần cấp 10, hơn nữa nàng có nắm chắc trong vòng nửa năm kể tiếp sẽ đột phá tới cấp 9.

- Chúng ta sai rồi, tha cho chúng ta đi...

Tây Phong hoảng sợ cầu xin tha thứ.

Hồng Sa chống nạnh, hừ lạnh một tiếng rồi nói:

- Bớt nói những chuyện mơ mộng hão huyền như vậy.

- Bọn hắn tự xưng là người của Hắc Phượng Hoàng, chắc thành chủ đại nhân sẽ cảm thấy hứng thú.

Vệ Ấu Lan nhẹ nhàng nói.

Hải Điệp nghe vậy gật đầu nói:

- Vậy thì trói lại, đưa đến thành chủ đại nhân đi.

Cô tiến lên trước rồi tung ra hai cú đá dứt khoát khiến Tây Phong và Phí Địa Lạc trợn trắng mắt, lập tức hôn mê bất tỉnh.

Vệ Ấu Lan vội vàng tìm dây thừng tơ nhện và trói chặt hai tên Hắc Ma Pháp Sư kia lại.

Hải Điệp thanh thúy nói:

- Vậy nơi này giao lại cho ngươi, ta còn muốn đi thành Tát Luận.

- Vâng, cám ơn tiểu thư Hải Điệp đã giúp đỡ.

Vệ Ấu Lan cảm kích nói.

- Chúng ta đều là người một nhà mà.

Hải Điệp phất tay, xoay người rời đi tiệm Nước Hoa.

- Thật là lợi hại...

Duy Lệ Á sùng bái nhìn Hải Điệp rời đi.

……………

Ở tầng tám khu Trung Ương, thành Huyền Vũ.

Bên trong phòng làm việc, Mục Lương đang chế tác linh khí cao cấp mới.

Sau khi trở về từ nghi thức cắt băng ở nhà ga, anh đã đi thẳng vào phòng làm việc, Nguyệt Thấm Lan thì đến Cục Quản Lý để thương lượng với Bối Vi Nhân về chuyện đi thành Tát Luận mua đất xây dựng nhà xưởng.

Trên bàn làm việc bày đầy đủ loại lân phiến đã qua xử lý, có Thủy Tinh Ngư, có Rồng Biển và Băng Minh Xà.

- Hôm nay chắc có thể hoàn thành.

Đôi mắt màu đen của Mục Lương lóe lên tia sáng.

Anh giơ bàn tay lên, tơ nhện từ đầu ngón tay bắn ra và nối tiếp từng mảnh lân phiến như kim cương thành một chuỗi.

Ánh sáng màu xanh lam lập loè, từng mảnh vảy gắn kết và chồng lên nhau phát ra âm thanh giòn tai dễ nghe, giống như âm thanh khi ngọc thạch và đồ sứ va chạm nhau.

Mục Lương khảy nhẹ mười ngón tay giống như là đang gảy đàn, lắp ráp các mảnh vảy thành một bộ giáp.

Nếu như Già Lạc ở đây thì chắc chắn sẽ giật nảy cả mình.

Khóe môi của Mục Lương giương lên, hắn thấp giọng tự nói:

- Xem ra ta càng ngày càng thành thạo chế tạo linh khí cao cấp.

Cộp cộp cộp….

Ngải Lỵ Na đi tới cung điện với vẻ mặt nghiêm túc, sau lưng là hai tên hộ vệ khu Trung Ương, kéo theo Tây Phong và Phí Địa Lạc vẫn còn đang hôn mê bất tỉnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận