Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 932: Thành Băng! Kem Đánh Răng

- Chỉ cần năm viên tinh hạch sơ cấp trung đẳng, có thể mua được hoa quả tươi mới.

Hạ Lạc cũng thét to lên.

- Thật vậy chăng?

Có người tỏ vẻ hoài nghi, nhưng vẫn rất thành thật tiến tới, hai tròng mắt bọn họ tỏa ánh sáng nhìn quả táo ở trong thùng gỗ.

Lần này, thành Huyền Vũ ra ngoài tuyên truyền, chỉ mang theo quả táo, bởi nó có thể bảo quản dễ dàng.

- Ta muốn mua, đây là năm viên tinh hạch hung thú.

Hổ Tây vươn tay.

Người tới do dự một chút, nhưng vẫn quyết định thử một lần, chỉ có năm viên tinh hạch sơ cấp trung đẳng mà thôi, một chút đó không là gì đối với hắn.

Hắn đưa năm viên tinh hạch hung thú cho Hổ Tây, không đợi hắn mở miệng nói chuyện, bàn tay trống rỗng của hắn đã xuất hiện một quả táo.

- Hả?

Đôi mắt người đàn ông mở to, biểu cảm trên mặt hắn tràn đầy ngẩn ngơ.

- Còn mua nữa không?

Hổ Tây ngây thơ nói.

Người đàn ông vô cùng hưng phấn, không chút do dự hô lớn:

- Muốn, ta còn muốn mười quả.

- Không được đâu, mỗi người chỉ có thể mua hai quả.

Hổ Tây lắc đầu cự tuyệt.

Cô cất giọng sắc bén nói:

- Nếu ngươi muốn mua nhiều hoa quả hơn, chỉ có thể đi thành Huyền Vũ hoặc tới căn cứ trung chuyển giao dịch.

- Thành Huyền Vũ ở đâu, căn cứ trung chuyển ở đâu?

Người đàn ông gấp gáp hỏi.

- Thành Huyền Vũ, hiện tại đang ở Thành Bắc Hải.

Hổ Tây lớn tiếng đáp lại, cô muốn cho càng nhiều người khác cũng có thể nghe được.

Hạ Lạc đưa ngón tay lên nói:

- Hiện tại, chúng ta có ba căn cứ trung chuyển, một cái ở thành Phượng, một cái ở thành Phi Điểu gần Rừng Vạn Khô, còn có một cái ở thành Tấn Nguyên.

- Thành Bắc Hải, cũng không quá xa, đi hơn một tháng là đến.

Người đàn ông nhỏ giọng nói.

- Thành Tấn Nguyên ở đâu?

- Rừng Vạn Khô, rất xa đó, từ thành Băng tới đó mất thời gian ba tháng.

-...

Càng nhiều người xúm lại đây, rất nhanh mọi người đã mua hết hoa quả, rau xanh và những loại hàng hoá khác.

- Hình như chúng ta mang theo quá ít hoa quả rồi.

Hổ Tây nhìn thùng gỗ trống rỗng, nhỏ giọng nói thầm một câu.

Đạp đạp đạp…

Đám người Hồ Tiên cùng Bối Nhĩ Liên đã trở lại.

- Chị Hồ Tiên, đàm phán xong rồi sao?

Hạ Lạc cười khanh khách hỏi.

- Đúng vậy, các ngươi thì sao?

Hồ Tiên gật đầu, hỏi lại một câu.

Hạ Lạc nở nụ cười khoe lúm đồng tiền như hoa nói:

- Đã phát xong tờ rơi rồi, hàng hóa mang đi cũng giao dịch hết.

- Vậy đi thôi, chúng ta quay về ốc đảo.

Hồ Tiên kiều mỵ nói.

- Vậy thành chủ thành Băng đâu?

Hổ Tây nhìn về phía sau đám người Hồ Tiên.

- Trước khi trời tối hắn sẽ tới ngoài thành, hội hợp với chúng ta.

Bối Nhĩ Liên nhẹ giọng nói.

- Thì ra thế, vậy là tốt rồi.

Hổ Tây chớp chớp con ngươi màu quất nói.

- Đi thôi, ra khỏi thành.

Hồ Tiên đung đưa đuôi hồ ly, dáng đi thướt tha đi ra bên ngoài thành. Thành Phòng Quân thu hồi thùng gỗ, cũng theo mấy người bọn họ rời đi.

…………….

Bên trong Sở Nghiên Cứu, thuộc Cung điện ở khu Trung Ương.

Vưu Phi Nhi cố gắng tập trung tinh thần, lấy trong dụng cụ làm bằng lưu ly chứa đầy thảo dược, đổ vào một dụng cụ khác có chứa chất lỏng sền sệt.

Tí tách… Chất lỏng đã dung hợp vào cùng một chỗ, rất nhanh đã bị hòa thành màu xanh biếc.

Cô gái cột hai chùm tóc đuôi ngựa màu vàng cầm lấy một chiếc đũa lớn bằng pha lê, quấy đều đầy lỏng bên trong dụng cụ.

- Hình như hơi loãng.

Vưu Phi Nhi lầm bầm lầu bầu nói thầm.

Cô đang tập trung chế tác kem đánh răng, cũng nghiên cứu được hai ngày rồi, đây là lần thứ sáu thử nghiệm.

Bên trong dụng cụ, chất lỏng màu xanh biếc có hơi lỏng, rất khó bám vào lớp lông tơ trên bàn chải đánh răng.

- Thêm vào một chút bụi than có lẽ sẽ tốt hơn...

Trong đôi mắt Vưu Phi Nhi chợt lóe lên một tia sáng.

Cô xoay người tìm một miếng than củi, nghiền nát nó thành bột phấn, sau đó bỏ vào dụng cụ ngọc lưu ly tiếp tục khuấy.

Sau khi, cô gái tóc đuôi ngựa màu vàng khuấy đều, kem đánh răng bên trong dụng cụ bắt đầu trở nên đậm đặc lại, dần đạt tới trạng thái lý tưởng. Chỉ là sau khi cho bụi than củi vào, màu sắc của kem đánh răng cũng từ màu xanh biếc biến thành màu xanh thẫm.

- Hình như Mục Lương có nói qua, nếu cho thêm một chút muối vào kem đánh răng, chúng sẽ có tác dụng sát khuẩn.

Vưu Phi Nhi chớp chớp con ngươi màu vàng, cô đang cẩn thận nghĩ lại những lời Mục Lương đã nói với cô.

Vì thế cô lại tìm một ít muối, múc một muôi nhỏ, cho vào bên trong dụng cụ, tiếp tục quấy đều. Sau khi bỏ muối vào kem đánh răng, ngoại hình của nó cũng không có biến hoá gì lớn.

Vưu Phi Nhi lấy ra một nhúm kem đánh răng, đầu tiên cô đặt ở trước mũi ngửi, có một chút mùi hương thảo dược rất tự nhiên. Sau đó cô bỏ kem đánh răng ở đầu ngón tay vào trong miệng, thử cảm nhận hương vị.

- Ừm, không có độc.

Vưu Phi Nhi vừa lòng gật đầu.

Cô chỉ dùng một chút thảo dược có tính giải nhiệt, ngoại trừ những loại có mùi vị kỳ quái, chỉ cần không độc hại là có thể sử dụng. Những thứ đó chính là thành phần quan trọng để tạo nên kem đánh răng.

Cô gái tóc đuôi ngựa tìm bàn chải đánh răng, ngậm một ngụm nước, lại lấy ra một chút kem đánh răng bỏ vào trong miệng, bắt đầu đánh răng.

Đạp đạp đạp…

Cửa phòng của Sở Nghiên Cứu bị đẩy ra, Mục Lương đi vào.

- Ưm ưm.

Vưu Phi Nhi trừng lớn đôi mắt xinh đẹp màu vàng, cô lập tức ngừng lại động tác đánh răng, sau đó ngơ ngác nhìn Mục Lương, khuôn mặt tươi cười đột nhiên đỏ lên.

- Làm sao vậy?

Mục Lương cười hỏi.

- Ô ô…

Vưu Phi Nhi vội vàng lắc đầu, ánh mắt cô né tránh, tỏ vẻ không có chuyện gì.

- Kem đánh răng vừa nghiên cứu ra sao?

Mục Lương đi tới phía trước bàn điều khiển, trong miệng cô gái tóc đuôi ngựa màu vàng còn có chút bọt.

Vưu Phi Nhi vội vàng phun bọt trong miệng đi, gật đầu nói:

- Chắc là thành công, ta đang thử hiệu quả của nó đây.

- Vậy ngươi há miệng ra, ta nhìn răng của ngươi một chút.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Được.

Vưu Phi Nhi ngoan ngoãn lên tiếng.

Cô bưng lên một chén nước, nghiêm túc súc miệng thật sạch, nhưng lại không phun nước đi, mà nuốt xuống. Khóe mắt Mục Lương run lên, thao tác này, cực kỳ giống những đứa trẻ vừa học đánh răng.

Vưu Phi Nhi hé miệng, ánh mắt né tránh không dám nhìn thẳng vào Mục Lương.

Mục Lương tập trung tinh thần nhìn, Vưu Phi Nhi dùng kem đánh răng mới để đánh răng, thoạt nhìn răng của cô trắng sạch hơn trước nhiều, hương vị trong khoang miệng lại càng tươi mát.

- Hiệu quả cũng không tệ lắm.

Mục Lương gật đầu tán thành.

Anh nhìn về phía cô gái mơ hồ, hỏi:

- Kem đánh răng mới này có gây hại đối với cơ thể không?

- Ta đã nếm qua, không có độc.

Vưu Phi Nhi ngây thơ nói.

Mục Lương giật giật khoé miệng, nếm qua sao?

- Thành phần của kem đánh răng là gì?

Anh mong muốn một cuộc sống tốt lành trường thọ, nói:

- Xà phòng dạng lỏng, còn bỏ thêm bụi than củi, muối và ba loại thảo dược.

Vưu Phi Nhi vừa bắt tay vào làm vừa nói.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, dùng dầu mỡ với tro than có thể tạo ra xà phòng dạng lỏng, chúng không có độc, cũng có thể dùng chúng làm nguyên liệu để tạo ra kem đánh răng.

- Ba loại thảo dược kia có thể gieo trồng với số lượng lớn không?

Anh ngước mắt hỏi.

Nếu phí tổn chế tạo kem đánh răng quá cao, vậy phải dùng nguyên liệu khác để thay thế.

Vưu Phi Nhi gật đầu nói:

- Có thể, lúc ta làm thí nghiệm đã lo lắng tới chuyện này, cho nên mới dùng ba loại thảo dược đều là loại thông thường, có thể dễ dàng gieo trồng ở ruộng thuốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận