Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1886: Đạt Đủ Một Trăm Tỷ Điểm Tiến Hóa



Người quản lý cung kính hành lễ, đưa tay ra hiệu:

- Mời hai vị đi theo ta.

Thống lĩnh Huyền Điểu và thống lĩnh Đầu Chó cất bước đuổi theo, đi đến khoang chứa hàng trong phi thuyền.

Mục Lương nhìn về phía đám người Mễ Á, dặn dò:

- Trên đường cần chú ý an toàn, công việc quan trọng nhưng ta muốn các ngươi phải trở về lành lặn, không có tổn thương nào.

Chuyến đi lần này sẽ do Mễ Á, Thái Khả Khả, Hạ Lạc đảm nhiệm.

- Vâng.

Mễ Á và những người khác nghiêm mặt đáp lại.

Mục Lương nhắc nhở:

- Nếu gặp phải nguy hiểm thì phải liên lạc với khu Trung Ương trước.

- Chúng ta nhớ rõ.

Hạ Lạc gật đầu thật mạnh.

Cô có chút hưng phấn, lần này đi đến vương quốc Người Thú, có thể mở mang tầm mắt.

Ông ~~~

Phi thuyền vận chuyển phát ra tiếng vang ông ông, thân thuyền bắt đầu chấn động, hoàn thành giai đoạn chuẩn bị trước khi cất cánh.

Không bao lâu, thống lĩnh Huyền Điểu đi xuống phi thuyền vận chuyển, phía sau là bảy, tám vị Kỵ Sĩ Người Thú, mỗi người đều ôm một chiếc rương gỗ lớn.

- Mục Lương các hạ, ta rất hài lòng về nhóm hàng lần này.

Thống lĩnh Huyền Điểu thanh thúy nói.

Cô nghiêng người ra hiệu các Người Thú buông rương gỗ xuống.

Mục Lương hơi nhướng mày, đôi mắt màu đen sáng lên.

Thống lĩnh Huyền Điểu mỉm cười nói:

- Đây là khoản thanh toán cuối cho đơn đặt hàng này, các hạ có thể kiểm tra lại.

- Không cần, ta tin tưởng nhân phẩm của các hạ.

Mục Lương mỉm cười rồi vung tay lên, toàn bộ rương gỗ đều biến mất không để lại dấu vết.

Thống lĩnh Huyền Điểu sửng sốt một chút, không nhịn được gia tăng hảo cảm đối với anh thêm mấy phần.

Mục Lương bình thản nói:

- Mọi người lên thuyền đi, tới lúc xuất phát rồi.

- Ừm, cảm ơn.

Thống lĩnh Huyền Điểu nhìn Mục Lương một lúc, sau đó xoay người đi lên phi thuyền.

- Đại nhân Mục Lương / Thành chủ đại nhân, chúng ta đi đây.

Mễ Á, Thái Khả Khả và những người khác giơ tay kính cẩn chào.

- Ừm, thuận buồm xuôi gió.

Mục Lương gật đầu đáp lại, nhìn đoàn người đi lên phi thuyền vận chuyển.

Ông ~~~

Không bao lâu, cửa khoang phi thuyền chậm rãi đóng lại.

Trong ánh mắt của Mục Lương, phi thuyền vận chuyển nhấc lên khỏi mặt đất và bay về phía trời cao.

Bên trong phi thuyền, thống lĩnh Huyền Điểu và thống lĩnh Đầu Chó trừng lớn hai mắt, đứng ở bên cạnh cửa sổ lưu ly và nhìn xuống mặt đất càng ngày càng nhỏ.

- Nó thật sự bay lên rồi!

Thống lĩnh Đầu Chó kinh ngạc thốt lên.

Thống lĩnh Huyền Điểu chau mày, kinh ngạc nói:

- Điều này làm như thế nào?

- Ta đoán là bọn họ sử dụng ma pháp trận.

Thống lĩnh Đầu Chó suy đoán.

Trong lòng hai người không thể bình tĩnh, vương quốc Người Thú so sánh với thành Huyền Vũ giống như một bộ lạc nghèo nàn, lạc hậu và một tòa đại thành phát triển thịnh vượng.

Mặc dù diện tích quốc thổ của vương quốc Người Thú lớn hơn thành Huyền Vũ, nhưng cũng chỉ có điểm này là mạnh hơn thôi, còn lại đều kém xa.

- Chắc vậy rồi.

Thống lĩnh Huyền Điểu nhìn về phía mặt đất thành Huyền Vũ ngày càng xa, trong lòng suy nghĩ một chuyện khác.

Cô đang do dự có nên để người nhà tới sinh sống tại thành Huyền Vũ hay không, như vậy có tốt hơn ở lại vương quốc Người Thú cằn cỗi?

- Không nỡ rời đi sao?

Thống lĩnh Đầu Chó quay đầu hỏi.

- Không có.

Thống lĩnh Huyền Điểu lắc đầu.

Thống lĩnh Đầu Chó tò mò hỏi:

- Vậy ngươi đang suy nghĩ cái gì thế?

- Không gì cả.

Thống lĩnh Huyền Điểu liếc nhìn đối phương, không muốn nhiều lời.

- Ta khẳng định là ngươi luyến tiếc nơi này.

Thống lĩnh Đầu Chó nói với giọng điệu chắc chắn.

- Ngươi còn nói nhảm nữa thì các món bánh ngọt kia đều là của ta.

Thống lĩnh Huyền Điểu lạnh lùng nói.

- Ta sai rồi.

Thống lĩnh Đầu Chó nghiêm túc nhận sai, lật mặt còn nhanh hơn lật sách.

………….

Phi thuyền vận chuyển biến mất ở chân trời, cơ thể của Mục Lương lóe lên biến mất tại chỗ, trở lại cung điện Nội Thành.

Anh đi vào chính sảnh, sốt sắng lấy ra toàn bộ rương gỗ, lộ ra tinh thạch ma thú bên trong.

- Vài rương tinh thạch ma thú này chắc đủ 100 tỷ tiến hóa rồi.

Hai mắt của Mục Lương tỏa sáng.

Tay anh mơn trớn tinh thạch ma thú trong rương, mặc niệm một câu:

- Hệ thống, chuyển hóa tinh thạch ma thú thành điểm tiến hóa.

- Keng! Chuyển hóa thành công.

Âm thanh nhắc nhở quen thuộc của hệ thống vang lên.

Mục Lương nôn nóng mở ra giao diện thuộc tính bốn chiều của mình, kiểm tra số điểm tiến hóa.

- Một, mười, trăm, ngàn, mười ngàn, trăm ngàn,..... Mười tỉ, trăm tỷ!

- Một trăm tỉ điểm tiến hóa!

Hai mắt của anh mở to rồi hít sâu hai cái, sau khi cơn kích động qua đi thì tâm trạng trở nên vô cùng vui vẻ.

- Cuối cùng, cũng gom đủ một trăm tỉ rồi.

Mục Lương càng nghĩ càng hưng phấn, thậm chí anh còn muốn cho Rùa Đen tiến hóa đến cấp 12 ngay lập tức, nhưng trước mắt hiển nhiên không phải là thời cơ tốt, phải đợi người của các vương quốc trong đất liền rời đi hết mới được.

- Chờ thêm một chút nữa, ta sẽ tiến hóa ngươi nhanh thôi.

Anh nhẹ giọng lẩm bẩm, giống như đang tự nói với mình hoặc đang nói chuyện phiếm với Rùa Đen.

- Kế tiếp phải đạt được một trăm tỷ điểm tiến hoá lần thứ hai.

Mục Lương giơ tay xoa mi tâm, chớp mắt một cái tâm trạng vui thích đã biến mất.

Nếu Rùa Đen là “Đất”, vậy thì Trà Thụ Sinh Mệnh chính là “Trời” của thành Huyền Vũ.

Đối với thành Huyền Vũ bây giờ mà nói, thiếu một thứ cũng không được.

Nếu như muốn tiến hóa Rùa Đen đến cấp 13, vậy cần một ngàn tỷ điểm tiến hóa, nghĩ tới đây, Mục Lương cảm giác thở không nổi.

- Xem ra nên thay đổi kế hoạch một chút.

Mục Lương xoay người trở về thư phòng.

Dựa theo kế hoạch cũ thì thành Huyền Vũ sẽ dừng chân ở thành Y Lê khoảng nửa năm, nhưng hiện tại Mục Lương đã góp đủ điểm tiến hóa, Phố Buôn Bán cũng đã xây xong, rời đi trước thời gian dự kiến cũng không sao.

Với kích cỡ hiện tại của Rùa Đen, nếu lại phóng to gấp mười lần thì chỉ có thể đi đến khu vực biển sâu, cách xa lục địa, nếu không rất có khả năng sẽ gây ra động đất và sóng thần, cuối cùng vạ lây vô số sinh linh vô tội.

- Đi nơi nào để tiến hóa mới ổn đây?

Mục Lương đóng cửa thư phòng lại và ngồi xuống suy nghĩ cả một buổi.

Buổi tối, Nguyệt Thấm Lan trở về từ Cục Quản Lý Nội Thành, mang theo văn kiện đến thư phòng tìm Mục Lương.

Cô đẩy cửa bước vào thì thấy anh đang vùi đầu viết cái gì đó trên giấy.

- Ngươi đang bận sao?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi.

- Không có.

Mục Lương ngẩng đầu lên đáp.

Nguyệt Thấm Lan buông văn kiện trong tay xuống, nói:

- Ta cần ngươi xem những văn kiện này một chút.

- Ừm, để đó đi.

Mục Lương cầm văn kiện rồi lật xem, chớp mắt một cái đã lật sang trang khác.

Lực chú ý của Nguyệt Thấm Lan rơi xuống trang giấy trải ở trên bàn, phát hiện đó là một bản vẽ nhìn từ trên xuống, mặt trên có vẽ Trà Thụ Sinh Mệnh và Nội Thành, cách Nội Thành một đoạn khá xa là bốn tòa Vệ Thành.

Cô nhìn một hồi, mới nhận ra đây là một bản đồ thành Huyền Vũ mới với góc nhìn từ trên xuống, phán đoán từ kích cỡ của Trà Thụ Sinh Mệnh thì đây là bản vẽ sau khi Rùa Đen tiến hóa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận