Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1379: Ta Là Chị Gái Của Nguyệt Thấm Lan



Ma Pháp Sư rất giống với Giác Tỉnh Giả, chỉ là năng lực phức tạp hơn Giác Tỉnh Giả một ít.

- Các hạ hiểu lầm rồi, khuôn mặt của ta vốn dĩ chính là như vậy.

Nguyệt Thấm Di kiên nhẫn giải thích, cô đến đây là để tìm công chúa Bạch Sương mà không phải để gây rắc rối.

- Hừ, không thể nào!

Đại An Ti lạnh lùng nói.

- Nghe ngươi nói như vậy, chẳng lẽ ở đây còn có một người nhìn giống như ta sao?

Nguyệt Thấm Di thử dò hỏi.

Đúng là có một người nhìn giống như cô, đó chính là người em gái đang sống ở bên kia kênh Sương Mù.

- Ngươi cứ tiếp tục giả bộ đi!

Đại An Ti lạnh lùng cười một tiếng.

- Không phải....

Nguyệt Thấm Di có chút mơ hồ, rốt cuộc thì chuyện này là thế nào?

Đại An Ti phất tay ra lệnh:

- Tiến lên, bắt hai người kia lại!!

- Chờ đã!!

Nguyệt Thấm Di vội vàng hô một tiếng, nguyên tố nước vờn quanh thân thể, bày ra tư thế phòng ngự.

- Ngươi còn muốn nói cái gì nữa?

Đôi mắt xanh băng của Đại An Ti lóe hàn quang, dám giả mạo thư kí đại nhân, lá gan đúng là rất lớn.

Nguyệt Thấm Di nhấc tay hỏi:

- Vị thư kí có dáng dấp giống như ta mà ngươi nói tới có phải tên là Nguyệt Thấm Lan không?

- Không phải ngươi nói là không quen biết sao?

Đại An Ti cau mày, đột nhiên cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Nguyệt Thấm Di hít một hơi thật sâu, nghiêm túc nhấn mạnh từng chữ:

- Ngươi đi gọi cô ấy đến đây, nói là chị gái của cô ấy tới.

Trong lòng cô có quá nhiều nghi vấn, đây là đâu, tại sao em gái cô lại ở chỗ này.

- Chị gái!!

Vừa nghe được hai chữ này, đôi mắt của Đại An Ti lập tức trợn tròn.

……….

Đại An Ti cười nhạo một tiếng:

- Ngươi đang nói đùa sao?

Nguyệt Thấm Di hỏi với giọng điệu lạnh lùng:

- Ngươi biết bộ lạc Nguyệt Đàm chứ?

-!!

Nghe được câu hỏi này, đôi mắt xanh băng của Đại An Ti lập tức mở to, cô nhớ Nguyệt Thấm Lan đã từng nói, cố hương của cô ấy chính là bộ lạc Nguyệt Đàm.

- Ngươi biết nó đúng không?

Nguyệt Thấm Di nhìn thần sắc của người trước mắt và hỏi tiếp.

Đại An Ti đáp lại:

- Ta.... Đã từng nghe Nguyệt Thấm Lan nói về nó.

Trong lòng Nguyệt Thấm Di run lên, nhíu mày hỏi:

- Tại sao cô ấy lại không ở bộ lạc Nguyệt Đàm, vì sao lại tới đây?

- Tình huống cụ thể thì ta không biết.

Lúc này, giọng điệu của Đại An Ti đã hoà hoãn hơn trước.

Đây là đại lục mới, người phụ nữ này biết bộ lạc Nguyệt Đàm, diện mạo còn giống hệt Nguyệt Thấm Lan, như vậy rất có khả năng đối phương chính là người chị sinh đôi của thư kí đại nhân.

Đại An Ti và Nguyệt Thấm Lan từng có dịp tâm sự với nhau, Nguyệt Thấm Lan nói rằng cô ấy có một người chị gái, rất có thể là đang ở vương quốc Hải Đinh ở vùng đất mới.

Hai hàng lông mày của Nguyệt Thấm Di vẫn luôn nhíu lại, suy nghĩ trong đầu đã bay xa.

Đại An Ti quay đầu dặn dò:

- Tán Viêm, ngươi đi liên lạc khu Trung Ương, nói cho thành chủ đại nhân biết tình huống ở đây.

- Rõ!

Vẻ kinh ngạc trong đôi mắt của Tán Viêm còn chưa tiêu tan, hắn xoay người bước nhanh đến cứ điểm Huyền Không Các.

Nguyệt Thấm Di tò mò hỏi:

- Mục Lương là ai?

- Hắn là thành chủ đại nhân của chúng ta!

Đại An Ti bình tĩnh nói.

Nguyệt Thấm Di liếc nhìn Kiệt Vũ Phu đứng bên cạnh, muốn nói lại thôi.

Đại An Ti hiểu ý, quay đầu lại rồi phân phó:

- Đưa vị các hạ này đến nghỉ ngơi ở Phố Buôn Bán.

- Vâng.

Phụ tá của Tán Viêm cung kính gật đầu và cất bước đi tới Kiệt Vũ Phu.

Kiệt Vũ Phu biến sắc, lão vội vàng nhìn về phía Nguyệt Thấm Di với ánh mắt xin giúp đỡ.

- Đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu, ngươi vẫn được tự do trong Phố Buôn Bán.

Đại An Ti nói một cách bình tĩnh.

Phụ tá bổ sung một câu:

- Ngươi sẽ thích nơi đó, dù sao thì không có ai là không thích nơi đó.

- Đúng thế, không có người sẽ không thích Phố Buôn Bán.

Khóe môi của Đại An Ti giương lên.

- Đi thôi, yên tâm, không có việc gì đâu!

Nguyệt Thấm Di trấn an một câu.

-....

Sắc mặt của Kiệt Vũ Phu có chút khó coi, nhưng lão biết mình trốn không thoát, cho nên chỉ có thể đi theo phụ tá.

Sau khi hai người kia đã đi xa, Nguyệt Thấm Di mới mở miệng hỏi:

- Các ngươi từ bên kia kênh Sương Mù tới đây à?

- Đúng thế.

Đại An Ti gật đầu.

Nguyệt Thấm Di nhớ tới con gái, vội vàng hỏi:

- Ngươi biết Nguyệt Phi Nhan sao?

- Biết.

Lúc này, sắc mặt của Đại An Ti đã thả lỏng hơn nhiều.

- Cô ấy vẫn ổn chứ?

Nguyệt Thấm Di khẩn trương hỏi.

Đại An Ti cảm thấy kỳ quái, nhưng vẫn giải đáp:

- Rất tốt, ta thấy mỗi ngày cô ấy đều rất vui vẻ.

- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.....

Nhịp tim của Nguyệt Thấm Di đập nhanh hơn, cô vừa nóng lòng muốn gặp lại em gái và con gái vừa sợ sau khi gặp mặt thì hai bên sẽ có quá nhiều ngăn cách.

Sắc mặt biến ảo của cô khiến cho Đại An Ti cảm thấy khó hiểu.

Một bên khác, trong Phòng Liên Lạc ở khu Trung Ương.

Vệ Ấu Lan đang trực trong phòng liên lạc, lúc này, cô bé cầm một cuốn sách trên tay và cúi đầu đọc một cách say sưa.

Cô bé đang đọc tài liệu giảng dạy mà Mục Lương vừa mới biên soạn, học tập thêm một chút kiến thức mới.

Ông ông~~~

Đột nhiên, một con Trùng Cộng Hưởng nằm trên kệ thức dậy, đôi cánh của nó rung lên với tốc độ cao.

Vệ Ấu Lan ngẩng đầu nhìn lên, bên dưới kệ đặt Trùng Cộng Hưởng có treo một tấm bảng: Huyền Không Các.

Cô bé đưa tay đụng vào Trùng Cộng Hưởng, cho phép tiến hành giao tiếp với Trùng Cộng Hưởng tại Huyền Không Các.

Giọng nói của Tán Viêm vang lên:

- Đây là Huyền Không Các, ta là Tán Viêm, ta có chuyện muốn báo cáo với thành chủ đại nhân....

- Ta là Tiểu Lan, ngươi nói đi, ta sẽ ghi chép lại.

Vệ Ấu Lan cầm lấy một viên Đá Phát Âm, chuẩn bị ghi chép công việc mà Tán Viêm muốn báo cáo.

- Có hai người lạ mặt đến Huyền Không Các, một người trong đó có dáng dấp giống hệt thư kí đại nhân, cô ta nói mình là chị gái của ngài ấy....

Tán Viêm nhấn mạnh từng chữ một.

Vệ Ấu Lan vừa nghe được một nửa thì hai mắt đã mở to, trên mặt tràn đầy sự kinh ngạc.

- Được rồi, ta đã báo cáo xong, nếu thành chủ đại nhân có hồi âm thì hy vọng có thể cho ta biết càng sớm càng tốt.

Tán Viêm cung kính nói.

- Ngươi đừng cắt liên lạc, bây giờ ta lập tức đi thông báo cho đại nhân.

Vệ Ấu Lan vội vàng ngăn lại đầu dây bên kia.

Cô bé bỏ lại một câu rồi đứng dậy rời khỏi Phòng Liên Lạc, nhanh chóng chạy về phía thư phòng.

- A, đã xảy ra chuyện gì, tại sao ngươi lại chạy nhanh như vậy?

Tiểu Mật đang lau nhà cảm thấy khó hiểu hỏi.

Vệ Ấu Lan không rảnh để giải thích, cô bé chạy đến trước cửa thư phòng, hít thở sâu vài cái để lấy lại bình tĩnh, sau đó giơ tay gõ cửa.

Cốc cốc cốc….

- Thành chủ đại nhân, Huyền Không Các có tin tức truyền tới.

- Vào đi.

Mục Lương lên tiếng.

Cót két....

Vệ Ấu Lan đẩy cửa đi vào thư phòng, nhìn thấy Nguyệt Thấm Lan đang ngồi bên cạnh Mục Lương, trên tay cô cầm cuốn sổ ghi chép, hiển nhiên hai người mới vừa đàm luận chuyện gì đó.

Mục Lương ngẩng đầu lên:

- Có chuyện gì, nói đi.

Vệ Ấu Lan nhìn thoáng qua Nguyệt Thấm Lan, cô bé hít một hơi thật sâu rồi kích động nói:

- Có tin tức từ Huyền Không Các, bọn họ nói rằng đã nhìn thấy một người phụ nữ giống hệt đại nhân Thấm Lan, đối phương tự nhận mình là chị gái của ngài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận